[Dịch]Vẻ Đẹp Nông Thôn - Sưu tầm

Chương 26 : kế hoạch của Ngư Nhân

Người đăng: 

.
Sau khi vào thu, trời cũng đã dần dần chuyển lạnh. Hà thị từ sớm đã chuẩn bị áo kép cho bọn nhỏ. Sau khi gặt lúa xong, Ngư Nhân nghĩ cho nó thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức, năm sau mới có thể thu hoạch. Cho nên ruộng cứ bị bỏ không như vậy. Hà thị bớt chút thời gian mang theo Ngư Nhân đi đốt ruộng. Đốt thành tro, sau đó cứ để nó lại trong ruộng. Về phần ba mẫu ruộng cạn kia, Hà thị vốn cũng là không có ý định trồng trọt, nhưng Ngư Nhân kiên trì muốn ở trồng trong đó hai mẫu củ cải và một mẫu rau cải trắng, Hà thị cũng mặc nàng an bài. Trước kia, Hà thị chưa từng sống như vậy bao giờ. May mắn trong nhà có một con trâu, Ngư Nhân để cho tiểu Hổ giúp đỡ kéo trâu vào trong ruộng, cái cầy buộc bằng dây thừng, cẩn thận cày sâu. Nhiều ngày trời không mưa , đất rất khô, đều phải dùng hết sức mới nhìn thấy một ít cát lẫn trong đất. Về phần giống cây, từ sớm Ngư Nhân đã để Hà thị chuẩn bị. Năng lực chống hạn cải củ và cải trắng cũng khá tốt, sau khi cải củ trưởng thành, cải củ mới mẻ ăn rất có dinh dưỡng, tục ngữ nói đông ăn cải củ hạ ăn tỏi, mùa thu dù sao cũng xem như là bắt đầu của mùa đông . Còn có thể cắt cải củ tẩy sạch thành mảnh nhỏ. Còn có có thể làm thành cải củ muối, đây mới là mục đích chủ yếu Ngư Nhân. Ngư Nhân đã đi chợ vài lần, mấy thứ mang theo đều là do bọn họ cầm đồ ăn nhà mình theo để khỏi mua, tiết kiệm được mấy văn tiền, nếu đến lúc mình gieo trồng rau dưa số lượng lớn, lại mang lên bán, vậy các hương dân bán lẻ sẽ không có đường sống. Ngư Nhân không muốn làm như vậy, cho nên Ngư Nhân định đi lối tắt, nếu không muốn tranh với bọn họ, vậy mình làm rau dưa thành rau khô, làm thành dưa muối, cũng được vậy, chỉ cần hương vị ngon, người khác sẽ chấp nhận, bán cái này lời nhiều hơn bán rau dưa tươi. Thôn trấn lớn như vậy, dù thế nào thị trường cũng không lớn, mà nếu như mình muốn vận chuyển đến kinh thành bán, không nói đến có thể bán đi hay không, lộ trình dài, lúc mang đi rau dưa còn tươi, nhưng khi đến nơi thì đã héo mất. Cho nên, bán rau dưa tươi đúng là không thể được. Mình cũng thích ăn dưa muối này nọ, ngay cả bọn nương cũng thích ăn. Vậy mình có thể không kiêu ngạo sao. Hắc hắc, đến lúc đó đường làm ăn ở kinh thành rộng mở, còn không phải là bạc cuồn cuộn đến ư. Ngư Nhân vẽ ra cảnh tượng tốt đẹp ở trong đầu. Chọn rau cải trắng cũng là nguyên nhân này , rau cải trắng có thể làm thành dưa chua, là quan trọng nhất vẫn là có thể làm thành rau cải trắng chua cay (hình như là muối chua cay), đây cũng là món mà Ngư Nhân thích ăn. Nhưng tạm thời còn chưa tìm được hạt tiêu, nhưng Ngư Nhân nghĩ trước tới đầu ra, sau đó mới nghiên cứu thật tốt rồi thực hiện, trước hết để cho bọn nương nếm thử, nếu bọn họ đều chấp nhận, vậy mở rộng ra diện tích lớn là có thể . Thật còn có rất nhiều loại khác có thể muối chua, nhưng bây giờ ruộng đồng trong nhà không nhiều, hơn nữa, không biết phản ứng của thị trường thế nào, tạm thời làm nhỏ một chút, để cho người trong nhà nếm thử, lại mở rộng đến tửu lâu của trấn trên, nếu được, mình lại gieo trồng trên diện tích lớn, sau đó lại làm dưa chua với số lượng lớn, chậm rãi mở rộng đến kinh thành. Lòng dạ của Ngư Nhân vẫn rất thiện lương, không muốn tranh đoạt miếng cơm của người khác, cũng chỉ dựa vào sự tính toán khéo léo của mình. Hơn nữa, mình còn có vũ khí bí mật, đây là hàng độc quyền, là hoa tiêu, thứ này dùng rất tốt, lúc đó dưa chua của nhà mình nhưng là không người có thể vượt qua. Ngư Nhân tự tin nghĩ. Hà thị tuy không nói đồng ý loại đồ ăn này của Ngư Nhân, bây giờ trời cũng không mưa, ruộng đất không có nước, có thể nẩy mầm hay không là cả một vấn đề. Nhưng cuối cùng cũng không phản đối, Ngư Nhân và tiểu Hổ mới cày ruộng xong, Hà thị mang theo Tiểu Kỳ đi tới. "Tiểu Hổ, con giỏi lắm, có thể xới đất rồi sao" Hà thị trêu ghẹo tiểu Hổ đang chỉnh tề cày xới. "Nương, con là nam tử hán của nhà chúng ta , hắc hắc, thật ra ta đã từng trộm luyện tập qua" tiểu Hổ nói xong thì nhìn Ngư Nhân. Chuyện này Ngư Nhân biết, tiểu Hổ quả thực từng lén lút luyện tập. Bây giờ tình cảm giữa con trâu và tiểu Hổ rất tốt, nó vẫn do tiểu Hổ chăm sóc. "Này, bên kia có một vũng nước cạn nhỏ, bây giờ cũng không biết có còn không, Ngư Nhân, ngươi đi qua xem" Hà thị nói với Ngư Nhân. Ngư Nhân vừa nghe, cao hứng suýt nữa nhảy dựng lên, nàng đang lo gieo hạt xong, không có nước tưới phải làm sao bây giờ, không kịp mang theo thùng đã vội chạy đi. Vừa thấy nơi Hà thị chỉ định , Ngư Nhân lập tức nhục chí , cái này không phải kênh, cũng không tính là rãnh nhỏ, nước đã khô gần hết, chỉ còn nước bùn vàng vàng nâu nâu bên dưới. Nước này không thể trông cậy vào được, vậy chỉ có thể mỗi xách nước từ nhà đến, nhưng như vậy rất vất vả. Ngư Nhân ngồi xổm xuống, dùng gáo, từ từ múc lên rồi chắt nước qua muôi, chừa bùn lại. Nàng tìm nước ở xung quanh cái vũng đó, mất cả buổi trời mới đầy một muôi. Hà thị nhìn thấy cái muôi kia cũng cười , "Làm khó ngươi rồi, có thể nghĩ ra biện pháp như vậy, chỗ kia trước đây là một con rạch, một hồi chúng ta lấy cái cuốc đào xuống sâu, vậy thì nước có thể tràn ra." Ngư Nhân không có nói kế hoạch của mình cho Hà thị biết, Hà thị đã cảm thấy mỹ mãn với những gì trong nhà có bây giờ. Nhưng Ngư Nhân muốn càng nhiều ruộng đất để thực hiện giấc mộng của mình, bây giờ bước đầu tiên là bán ra, chỉ cần rau dưa này được chấp nhận, vậy là mình đã thành công hơn một nửa, về phần hương vị và chất lượng của dưa chua, Ngư Nhân rất có tin tưởng. Bạc được chia từ tiệm thêu, Hà thị đều giữ lại , Ngư Nhân tính qua năm sau, đi tìm thôn trưởng, xem xem trong thôn có ai bán ruộng, nhà mình sẽ qua mua một ít, đến lúc đó một bộ phận trồng lương thực, một bộ phận thì trồng rau dưa. Rau dưa có thể lấy làm dưa chua. Lương thực thì vừa có thể ăn, vừa có thể bán, vừa có thể lấy một ít đi nuôi gà nuôi heo, Ngư Nhân cũng tính năm sau lại mua thêm gà và heo. Bây giờ đất trồng rau ở hậu viện, được bón phân gà và phân heo vào, sinh trưởng tốt vô cùng. Đều đã hái được mang tặng cho nhà Bạch tam thẩm và nhà trưởng thôn. Thật ra Hà thị cũng nghĩ đưa cho gia gia và bà nội của Ngư Nhân, nhưng Ngư Nhân kiên trì không cho, đồ ăn này nếu đưa đi , phỏng chừng đất trồng rau trong hậu viện nhà mình không được đảm bảo. Trước kia Ngư Nhân làm một bộ cờ tướng cho tiểu Hổ, tiểu Hổ đã sớm học xong cách chơi từ Ngư Nhân, buổi tối lúc rảnh rỗi, hai người đều chém giết một phen, mỗi lần đều là tiểu Hổ đại bại. Tiểu Hổ thực mê muội cái này. Ngư Nhân cũng nghe ngóng từ trấn trên, niên đại này không ai có cờ tướng cả, Ngư Nhân tính tìm cơ hội mở rộng cái này, đây cũng là trò giải trí độc nhất vô nhị. Hơn nữa già trẻ đều có thể sử dụng. Kiếp trước mình cũng là biết rất nhiều cách chơi bài và cờ khác nhau, niên đại này không có TV và các loại trò chơi giải trí, nếu như mình có thể tìm được cơ hội ở phương diện này, vậy còn lo lắng nhà mình không giàu lên sao? Chỉ cần có bạc, mình có thể mua ruộng mua đất. Chỉ cần có ruộng đất trong tay thì trong lòng mới yên ổn được.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang