[Dịch]Vân Ngạo Cửu Thiên - Sưu tầm
Chương 5 : Tìm lộ đường mới
.
Trong hoa viên Vân phủ.Một cái xích đu làm bằng dây mây tùy ý được bắt trên một gốc cây ăn quả cao lớn. Trên xích đu, một nữ hài tử đang cầm một quyển sách rất dày im lặng đọc.
Nữ hài tử tóc đen tử mâu, lông mi thật dài có chút run run giống như búp bê.Đôi mắt to tròn híp lại , một đôi tử mâu bình tĩnh giống như một cái đầm sâu thẳm, thâm toại mê người, cái mũi khéo léo cao thẳng ,đôi môi phấn nộn có chút ướt át, thập phần mê người, làm cho người ta rất muốn đi lên cắn một ngụm. Gió nhẹ thổi qua, tóc đen trong gió khởi vũ, làm cho hết thảy mĩ đều không giống thật.
Này nữ hài tử tuyệt mỹ đó là Vân Dạ.
Vân Dạ đến thế giới này đã được năm năm , năm năm thời gian dựa vào năng lực gặp qua cái gì là không quên được của nàng, Vân Dạ đem thư phòng Vân lão gia tử nhìn vài lần. Càng xem càng cảm thấy thế giới này phù hợp với khẩu vị của nàng.
Đây là một thế giới cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, liền có thể nói chuyện quyền lực.Ngược lại nếu ngươi không có thực lực cho dù là bị người giết cũng chỉ có thể trách ngươi không bằng người. Kẻ mạnh sinh tồn là pháp tắc mà từng cái thế giới đều áp dụng. Ngoài ra, đối với các chủng tộc khác trên Cổ Vân đại lục Vân Dạ cũng là thập phần cảm thấy hứng thú, có cơ hội nàng nhất định sẽ đi nhìn một phen.Vân Dạ có dự cảm, nàng đời này nhất định không thể giống như người bình thường cùng người nhà sinh hoạt tại cái thành nhỏ này.
“Tỷ tỷ, tỷ tỷ ~” Trong Hoa viên truyền đến một giọng trẻ con thanh thúy, không cần đoán cũng biết là Vân Tiêu .
Vân Dạ có chút ngẩng đầu, chỉ thấy một cái nam hài lam phát lam mâu hướng nàng đánh tới, người dám làm như vậy trừ bỏ Vân Tiêu sẽ không có người khác. Có thể là thói quen kiếp trước , Vân Dạ phi thường không thích người khác đụng chạm nhưng Vân Tiêu cố tình chính là cái ngoại lệ kia. Có thể là song bào thai duyên cớ, Vân Dạ đối với hơi thở Vân Tiêu cũng không bài xích, hơn nữa Vân Tiêu từ nhỏ cũng có vẻ thích nàng cho nên liền tạo thành một cảnh tượng như vậy.
Ở vân phủ, tất cả mọi người biết Vân Tiêu thiếu gia bình thường đều là bộ dáng im lặng, nhưng vừa đến trước mặt Vân Dạ tiểu thư liền biến thành hoạt bát , điều này làm cho người ta không thể không cảm thán song bào thai đúng là thần kỳ.
Muốn nói thần kì nhất chính là Vân Dạ tiểu thư, Vân Dạ tiểu thư từ lúc sinh hạ đến sẽ không khóc nháo, nhu thuận không giống trẻ con, hơn nữa Vân Dạ tiểu thư từ nhỏ không thích nói chuyện có bộ dáng thành thục không giống với tiểu hài tử. Tuy rằng Vân Dạ tiểu thư bình thường thản nhiên không có biểu tình, nhưng trên dưới tất cả mọi người trong Vân phủ thực thích vị tiểu thư thản nhiên này, cũng không biết là có phải hay không là bởi vì trên người Vân Dạ có một loại khí chất làm cho người ta không thể chán ghét.
Khi nói chuyện, Vân Tiêu đã muốn bổ nhào vào bên người Vân Dạ, tay nhỏ bé giơ lên cao một chuỗi xích tay màu tím, vui vẻ nói:“Tỷ tỷ, đây là lễ vật Tiêu Nhi đưa cho tỷ tỷ nga ~” .Khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn thần thái sáng lên, ánh mắt tràn đầy đắc ý cùng chờ đợi.
Vân Dạ thân thủ tiếp nhận dây xích tay đeo vào, ở trước mặt Vân Tiêu quơ quơ, nói:“Xem tốt lắm ta thực thích, cảm ơn Tiêu Nhi.”
Vân Tiêu ánh mắt thật to ánh mắt cười lên, hướng trong lòng Vân Dạ chui vào:“Ta chỉ biết thực thích hợp với tỷ tỷ, cái người xấu kia muốn lấy, Tiêu Nhi mới không cho nàng đâu, nàng so với đầu ngón út của tỷ tỷ còn kém hơn nhiều.”
“Người xấu?” Vân Dạ nhíu nhíu mi.
“Đúng vậy, người kia rất xấu , nàng còn mắng tỷ tỷ là phế vật, Tiêu Nhi sinh khí muốn đánh nàng, nhưng là Tiêu Nhi hảo vô dụng nga ~ đều đánh không thắng cái trứng thối kia ~” Vân Tiêu vẻ mặt uể oải, một bộ dáng sắp khóc.
Vân Dạ vỗ vỗ đầu Vân Tiêu, an ủi nói:“Không quan hệ, Tiêu Nhi còn nhỏ chờ Tiêu Nhi trưởng thành là có thể đánh thắng .” Không có người nhìn đến, trong mắt Vân Dạ lóe ra nồng đậm sát ý.
“Ân, Tiêu Nhi rất nhanh sẽ lớn lên .” Vân Tiêu thỏa mãn ở trong lòng Vân Dạ ngủ.
Tiểu hài tử tâm tư chính là đơn giản như vậy.
Chờ sau khi Vân Tiêu ngủ, Vân Dạ gọi thị vệ hôm nay cùng Vân Tiêu ra ngoài tới.
“Hôm nay Tiêu thiếu gia sau khi rời khỏi đây gặp ai ?” Vân Dạ có chút rũ mắt xuống, che dấu sát ý trong mắt.
“Hồi tiểu thư, Tiêu thiếu gia gặp... Là Vương gia đại tiểu thư, Vương Ngọc!” Thị vệ cuối đầu, cung kính trả lời.
Tuy rằng Vân Dạ “Không thể tu luyện”, lại chưa bao giờ ra dáng đại tiểu thư, hơn nữa Vân Dạ biết chuyện tình rất nhiều, cho nên hạ nhân Vân gia vẫn là thực tôn kính Vân Dạ
.
“Vương Ngọc? Nàng nói như thế nào ?” Vân Dạ vỗ vỗ lưng Vân Tiêu, thản nhiên mở miệng, một bộ dáng không chút nào để ý.
“Nàng nói... Nàng nói, Vân gia mọi người là phế vật, còn nói Tiêu thiếu gia cùng tiểu thư là... Là...” Thị vệ âm thầm nuốt nước miếng, có chút khẩn trương, hiện tại tiểu thư cho hắn một cỗ áp lực vô hình.
“Là cái gì? Ân?” Vân Dạ ngẩng đầu lên, thản nhiên nhíu mày.
“Tiểu thư thứ tội! Tiểu nhân không dám nói.” Này thị vệ ít nhất cũng là cái cao cấp kiếm sĩ , nhưng không biết như thế nào hiện tại ở trước mặt tiểu thư cư nhiên ngay cả đầu cũng không dám nâng lên. Hắn không biết,tiểu thư này trước mắt hắn đã là thực lực kiếm sư.
“Nói!” Vân Dạ thanh âm đề cao lên.
“Là... Là... Nàng nói tiểu thư cùng Tiêu thiếu gia đều là tạp chủng, cho nên mới kế thừa không được thuộc tính hỏa của Vân gia! Còn nói tiểu thư là phế vật, sau khi lớn lên nhất định bị nam nhân khi dễ...” Xác thực, người lớn Vân gia đều là thuộc tính hỏa.
“Nga, phải không? Tốt lắm ngươi lui xuống đi ~” Vân Dạ trong mắt lóe ra quang mang không biết tên, nếu người quen thuộc Vân Dạ ở đây, nhất định là sẽ cách Vân Dạ rất xa. Bởi vì,ánh mắt Vân Dạ như vậy, liền sẽ có người gặp chuyện không may.
Thị vệ như trút được gánh nặng, rất nhanh lui xuống.
Trong hoa viên trống rỗng cũng chỉ còn lại hai người Vân Dạ cùng Vân Tiêu . Vân Dạ im lặng nhìn phương xa, không biết suy nghĩ cái gì.
Sau một hồi, Vân Dạ gọi nha hoàn tới đem Vân Tiêu ôm vào phòng. Chính mình như trước ngồi trên xích đu, có chút đung đưa.
Bên kia, vừa ly khai tầm mắt Vân Dạ, nguyên bản Vân Tiêu còn đang ngủ lập tức mở mắt, trong lam mâu trong suốt làm sao còn có một tia buồn ngủ.
“Thanh nhi tỷ tỷ, đem ta thả đi ~” Thanh âm mặc dù ngọt, làm cho người ta không thể cự tuyệt. Hắn không thích người ngoài ôm trừ tỷ tỷ.
Giờ phút này Vân Tiêu làm sao còn có bộ dáng thiên chân khả ái khi ở bên người Vân Dạ.Thanh Nhi ôm Vân Tiêu không tự giác buông Vân Tiêu xuống. Vân Tiêu không để ý tới vẻ mặt khó hiểu của Thanh nhi, lập tức đi trở về phòng.
Hắn biết tỷ tỷ không phải người thường, hắn cũng muốn hảo hảo cố gắng, không cần kém tỷ tỷ quá xa. Trong phòng, vây quanh người Vân Tiêu là một tầng bạch quang, ở bên ngoài bạch quang, còn có một tầng lam quang ảm đạm vây quanh , nếu không nhìn kỹ có lẻ sẽ không nhìn thấy.
Ở trong biển ý thức của Vân Tiêu, có một cái bản thể Vân Tiêu thu nhỏ đang nhắm mắt tu luyện, chung quang “Tiểu bản Vân Tiêu” có một tiểu quang điểm nhẹ nhàng nhảy lên.
“Chủ nhân, tâm của ngươi không bình tĩnh ~ khanh khách ” Tiếng cười giống như của trẻ con vang lên.
“Tiểu bản Vân Tiêu” Nhíu nhíu mày, chết tiệt cái nữ nhân kia dám chửi tỳ tỷ hắn yêu nhất, thật sự là sống không kiên nhẫn ...
“Truy nguyệt, câm miệng!”Thanh âm Vân Tiêu không kiên nhẫn vang lên, hơi có chút thẹn quá thành giận.
“Khanh khách... Chủ nhân thẹn thùng ...” Tiểu quang điểm không những không dừng lại mà ngược lại cười càng lớn .
Tiểu quang điểm này là hai năm trước trong lúc ý thức Vân Tiêu thức tỉnh . Theo như lời nó nói, nó là Thánh Quang Kỳ Lân duy nhất trên đời, về phần nó vì sao ở trong ý thức Vân Tiêu, lại vì sao biến thành như vậy nó một mực không biết, nó chỉ biết Vân Tiêu là chủ nhân của nó. Thậm chí ngay cả vì sao Vân Tiêu là chủ nhân nó,nó cũng không biết.
Sau khi thức tỉnh, Quang minh nguyên tố trong người Vân Tiêu cũng thức tỉnh, cho nên mới có tình trang vừa rồi.
Buổi tối,Vân Dạ đến thư phòng Vân lão gia tử .
“Gia gia ~” Vân Dạ đi vào, tìm vị trí ngồi xuống.
“Dạ nhi tới rồi?Tới đây lấy sách xem sao?” Đang xử lý công việc Vân lão gia tử ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Vân Dạ.
Vân Dạ lắc lắc đầu:“Không phải, gia gia, ta muốn biết nhà chúng ta có bao nhiêu sản nghiệp.”
“Ân? Dạ nhi muốn biết chuyện này để làm gì?” Vân lão gia tử cũng nghĩ đây không phải là một tiểu hài tử tùy tiện hỏi, cháu gái này của hắn từ nhỏ liền so với người khác thông minh hơn.
.
“Gia gia, hôm nay Tiêu Nhi đi ra ngoài bị người Vương gia khi dễ .” Vân Dạ cũng không có trả lời vấn đề Vân lão gia tử , mà là không nóng không lạnh nói chuyện ngày hôm nay.
Vân lão gia tử nhất thời hiểu được không ít, muốn nói tại đây trong cái nhà này người có lực ảnh hưởng lớn nhất đối với Vân Dạ là Vân Tiêu.
“Hảo, gia gia nói cho ngươi biết.Vân gia chúng ta ở Lạc Nhật thành có một nửa khách sạn cùng 60 hiệu thuốc bắc. Mà một nửa khách sạn khác là Đỗ gia chưởng quản,40 hiệu thuốc bắc là Vương gia chưởng quản. Mấy năm gần đây Đỗ gia không biết từ nơi nào mời đến một đầu bếp rất lợi hại,nguyên nhân này làm cho khách nhân của khách sạn Vân gia ngày càng giảm. Mà Vương gia lại không biết đối với dược sư nhà chúng ta dược sư hứa hẹn cái gì. Làm cho bọn họ rời đi hơn phân nửa, lưu lại là người cùng Vân gia chúng ta quan hệ tốt, hoặc chịu qua ân huệ của Vân gia .”
Vân Dạ nhanh nhíu lại mi, đối với kinh thương nàng cũng chỉ là biết chút da lông mà thôi. Đột nhiên, Vân Dạ như là nghĩ đến cái gì, mở miệng nói:“Kia Vương gia, Đỗ gia, Tiêu gia sản nghiệp còn có cái gì?” Cái gọi là biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
“Vương gia chủ yếu thật là tiêu thụ vũ khí. Vài năm trước bọn họ không biết như thế nào cùng với Người lùn duy nhất - Đại sư Duy Nhĩ của Lạc Nhật thành chúng ta ký kết hiệp ước. Duy Nhĩ đại sư là một trưởng lão của bộ tộc Người Lùn, trong tộc Người Lùn tiếng nói rất phân lượng. Mà Đỗ gia đa số là về phương diện quần áo. Gia tộc Lão dối trá là giao thiệp nhiều về phương diện khách sạn cùng ma thú.” Vân lão gia tử không giấu diếm nói, hắn có dự cảm, Vân gia có Vân Dạ tham dự, sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.Vân Dạ nâng cằm, lẳng lặng tự hỏi . Phương diện phòng bếp cùng dược sư nàng không lo lắng,trước nhất phương giáp Vân Dạ giải quyết áp lực chính là mỹ thực cùng âm nhạc. Cửu nhi cửu chi, phương diện cùng trình độ đầu bếp nơi này Vân Dạ cảm thấy không tốt gì mấy, âm nhạc cũng vậy . Còn nữa, Vân Dạ ăn đồ ăn nơi này, cảm giác hương vị còn dừng lại ở trình độ mặt ngoài, hơn nữa gia vị nơi này cũng thập phần khiếm khuyết. Vân Dạ hiện tại tự hỏi là,như thế nào mới có thể làm cho khách sạn Vân gia rất nhanh sẽ trở thành khách sạn chủ thể ở Lạc Nhật thành thậm chí là toàn bộ Cổ Vân đại lục.
Đúng rồi, khách sạn của thế giới trước kia sẽ không sai đi, Tiêu gia cùng Vân gia quan hệ vốn là thập phần tốt, làm cho sản nghiệp hai nhà Vân, Tiêu xác nhập lại là chuyện không phải là không có khả năng.
Vân Dạ đem ý tưởng của nàng đại khái nói cho Vân lão gia tử nghe, Vân lão gia tử bắt đầu rất giật mình, đến cuối cùng ánh mắt cười mị lên. Vuốt râu liên tục gật đầu, ánh mắt nhìn Vân Dạ cũng càng ngày càng thưởng thức . Phỏng chừng nếu không phải vì duy trì hình tượng, Vân lão gia tử sẽ xông lên hung hăng hôn Vân Dạ hai cái.
Nhưng mà, ai cũng không nghĩ tới là,một cái ý tưởng hôm nay của Vân Dạ,về sau lại trở thành một cái sản nghiệp kiếm tiền lớn nhất ở Tiêu Dao đế quốc, Vân gia cùng Tiêu gia cũng bởi vì vậy mà trở thành hai đại gia tộc số một số hai ở Tiêu Dao đế quốc. Đây là nói sau . Lúc này Vân Dạ chính là vội vàng chuẩn bị mọi việc, đi tìm Tiêu gia Tiêu Phong Tiêu lão gia tử thương lượng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện