Vạn Cổ Ma Thần - Sưu tầm
Chương 55 : Huyết lão
Ngày đăng: 18:15 15-03-2018
.
Mọi người nghe hai người nói xong, đột nhiên cảm thấy hợp lý, cũng căng thẳng hẳng lên, vội hướng đám người Tàn Lân đề phòng.
“Bộp, bộp” đột nhiên một tràng tiếng vỗ tay truyền đến, Tàn Lân lúc này vừa vỗ tay vừa đi tới, hắn lúc này biết được độc dược đã phát tác hết rồi, nên cũng không cần sợ cái gì nữa. Một hồi vỗ tay, hắn cười nhìn đám người Hạo Tư Đạt, cười nhạt nói:
- Không nghĩ tới các vị vẫn còn như vậy thanh tịnh, có lẽ là Tịnh Khí đan kia cũng đã phát tác, giúp các vị thanh tịnh tâm trí a.
- Hả, ý người là Tịnh Khí Đan kia thực sự giúp chúng ta, vậy thì ta thật đa tạ ngươi tặng phần lễ vật này, như vậy là chúng ta thiếu ngươi nhân tình rồi?
Tần Sơn cười cười nói.
- Cũng không cần các vị đa tạ, bất quá, nếu các vị thật sự muốn đa tạ mà nói, liền không có khó khăn...
Tàn Lân bỗng trở nên âm trầm nói:
- Chỉ cần các ngươi ở lại nơi này liền đủ!
Hạo Tư Đạt chợt cười lớn:
- Ngươi đây cuối cùng cũng chân thật rồi a, ngươi biết không, ta nhìn ngươi lúc này đúng thật là rất hài hước, đáng tiếc là không có cơ hội cùng ngươi nói chuyện phiếm.
Tàn Lân lạnh lùng nói:
- Đúng vậy, ta cũng thấy ngươi thật đủ thú vị, sắp chết đến nơi vẫn còn ung dung, chỉ cần cái này thôi cũng đáng để bọn ta tôn trọng, nhưng lại không có cơ hội cùng ngươi bàn luận.
Nói rồi, không đợi Hạo Tư Đạt nói thêm gì, hắn lập tức đưa tay lên cao, bắn lên một đạo linh lực, cơ thể tràn ra Địa Hoàng trung kỳ khí tức, âm thanh như sư tử rống:
- Các huynh đệ, giết!
“Oanh, oanh, oanh...” trong chớp mắt này, từng tiếng thanh âm rung trời vang lên, bên trong không gian thông đạo liên tiếp truyền đến từng trận rung rẫy, tựa hồ muốn đem không gian này rung động.
- Cuối cùng cũng đến, nào huynh đệ, giết cho thông khoái nào!
Một tiếng rống vang lên, chỉ gặp đám người Cổ Đao bay vào trong những người Hạo gia, mặc dù Hạo gia mọi người toàn là Địa Hoàng nhưng vì bị độc dược mà lực lượng không còn lại hai ba thành, duy chỉ có Thiên Hoàng là còn hơn năm sáu thành thực lực thì còn lại gần như phế.
Cũng lúc này, hai người Hạo Phong Hạo Vân lúc này chợt nhíu mày, nhìn đến xung quanh, nghi hoặc.
Lúc này, Hạo Tư Đạt nhìn đến Tàn Lân, nói:
- Các ngươi thật sự muốn giết chúng ta.
Tàn Lân không hiểu, lạnh lùng nói:
- Vậy ngươi nghĩ sao, ngươi thật kì quái a, sắp chết đến nơi rồi còn có thể như vậy không lo lắng, chẳng lẽ ngươi không để tâm đến đám người kia của ngươi sao?
- Hả, ngươi thật sự nghĩ như vậy, vậy mà chúng ta lại cứ tưởng ngươi đây là muốn chịu chết đâu?
Hạo Tư Đạt cổ quái nói.
Tần Sơn bên cạnh cũng buồn cười, nhìn Tàn Lân nói ra:
- Ngươi sao không nhìn một chút, các huynh đệ của ngươi.
Tàn Lân cảm thấy cổ quái, nhìn vào trong vòng hỗn chiến kia, chợt ngay người.
Thời điểm này, bỗng thấy Cổ Đao tay xuất ra một cây đại đao, liên tiếp đánh ra từng đạo đao khí, đao khí cũng không phải đao ý, chẳng qua là lực lượng mạnh mẽ từ đao phóng ra, xuất hiện ra một tia khí mà thôi. Bất quá, đao khí cũng không phải như vậy phế vật, đao khí sau khi đánh ra, ngay lập tức nghe được một tiếng xe gió, mang theo lực lượng bá đạo đánh đến một cường giả Hạo gia.
“Oanh” một tiếng, ngay tại đao khí đánh tới, bỗng thấy cường giả Hạo gia đang đối mặt với đao khí bỗng nhiên đánh ra một quyền phong, quyền phong vừa ra lập tức sinh ra một cỗ lực lượng bá đạo đánh lên đao khí.
Quyền phong cùng đao khí va chạm vào nhau, liền thấy từng trận “oanh, oanh” vang lên, liên tiếp vài tiếng nổ vang lên làm không gian xung quanh dao động.
- Cái gì?
Cổ Đao thấy cảnh này, bỗng như gặp quỷ, không thể nào tin nổi quát:
- Ngươi, ngươi vận chuyển được linh khí.
Xung quanh những người khác cũng lần lượt phóng xuất ra lực lượng, đám huynh đệ của Tàn Lân lần lượt bị đánh bay, nhưng tựa hồ những người Hạo gia được lệnh, không có đem đám người này đánh chết mà chỉ bắt bọn hắn lại.
Cái này, cái này, Tàn Lân bỗng thấy lạnh người, hắn xoay người nhìn lại Hạo Tư Đạt cùng Tần Sơn, cũng nhìn tới hai kẻ luôn im lặng từ trước đến giờ kia, kinh hãi nói:
- Các ngươi, các ngươi... Các ngươi không bị độc dược ảnh hưởng.
Tần Sơn lúc này cười lạnh nói:
- Không phải không bị độc dược ảnh hưởng, mà chúng ta vốn dĩ không có cái gì là độc dược, ngay tại lúc đầu chúng ta đã đề phòng các ngươi hạ độc, liền đã sớm phục dụng giải độc đan rồi.
Tàn Lân im lặng, một lúc sau mới nói:
- Thì ra là vậy, thì ra các ngươi đã sớm đề phòng, nhưng ta lại thấy quái lạ, tại sao các ngươi lại không lộ ra một chút sơ hở nào, chẳng lẽ nói, các ngươi liền những kẻ thuộc hạ kia của các ngươi cũng diễn tốt như vậy?
Hạo Tư Đạt cười nhạt nói:
- Cũng không phải, bọn hắn vốn dĩ không cần diễn, dù sao bọn hắn là chân thật như vậy, chỉ là ta dặn bọn hắn một chút việc để đề phòng mà thôi...
Hạo Tư Đạt trước đó đã phân phát mỗi người một viên giải độc đan, nói với bọn hắn khi nào gặp sự kiện kì quái liền đợi một chút, rồi chậm rãi mà phục dụng, bọn hắn đương nhiên lúc đầu cũng là bị độc dược phong tỏa linh lực thật, nhưng khi đám người này lộ ra nguyên hình thì bọn hắn lại bắt đầu dùng đan được a.
Hạo Tư Đạt thật ra cũng là đề phòng mà thôi, vì thấy những hành động kì quái của Tàn Lân, lại thêm Tần Sơn cũng cảm thấy có gì đó kì quái, nên bọn hắn cùng nhau lập ra kế hoạch này.
- Ra là vậy, các ngươi đúng là cường giả, liền ngoài thực lực thì đầu óc vẫn không thể khinh thường a.
Tàn Lân gật đầu, cảm khái nói.
- Ra ngoài mà, không thể không đề phòng, dù sao cũng chỉ có một mạng mà thôi, chết liền là uổng một đời tu luyện a.
Hạo Tư Đạt cười nói:
- Bất quá, ngươi độc kế này bị phát hiện, nhưng vẫn thấy ngươi không có cái gì hồi hộp nhỉ?
Tần Sơn cũng cảm thấy kì quái, đáng lý mà nói, sau khi độc kế bị phát hiện, phải là hoảng sợ mới đúng, huống chi bọn hắn còn là thực lực yếu kém, không thể nào bình tĩnh vậy được.
- Haha, ngươi nghĩ, như vậy liền kết thúc thật sao, ta đây không nghĩ vậy đâu?
Tàn Lân đột nhiên cuồng tiếu nói:
- Huyết lão, ngài lúc này không ra thì lúc nào mới ra!
Hạo Tư Đạt cùng Tần Sơn bỗng nhiên cả kinh, chẳng lẽ ở đây còn có kẻ khác.
Chợt nghe “hưu” một tiếng, bỗng thấy tại nơi bên cạnh Tàn Lân một đạo hồng quang chậm rãi rơi xuống.
Cũng tại thời điểm đạo hồng quang rơi xuống, bỗng nghe được “oanh” một tiếng vang lên, đột nhiên thấy nơi đó một đạo hồng quang bắn lên, một màu đỏ rực như máu tươi chợt phun ra, nhuộm mảnh đất nơi đó, lan tràn đến toàn bộ hư không nơi này.
- Haha, tiểu Lân, ngươi lũ phế vật này cũng không giải quyết được, còn muốn ta tự mình ra tay, không khỏi khiến ta thất vọng đi.
Tại nơi Tàn Lân bên cạnh đó, đột nhiên một bóng người bao bọc bên trong lớp hắc vụ không biết lúc nào hiện ra, nói.
- Huyết lão tôn kính, là ta cái này vô dụng, nhưng cũng không thể trách ta được, bọn hắn tâm đề phòng quá cao, ta không cách nào hạ thủ được.
Tàn Lân cười nịnh nói, đây là một vị cường giả trong Huyết Hoàng hội đi ra, là siêu cấp cường giả Thánh Nhân cảnh a, có lão ở đây thì hắn không lo lắng nữa rồi.
- Hừ, xem như ngươi còn biết ngươi vô dụng, ta tưởng ngươi cần chúng ta “khai thông” một chút đây, bất quá, đã ra rồi thì cũng giúp ngươi tiểu tử này giải quyết một chút, đỡ đến lúc đó những lão già kia nói ta nữa.
Huyết lão khinh khỉnh nói.
Hạo Phong Hạo Vân nhìn huyết lão, bỗng nhiên nhíu mày, hai người càm nhận nguy hiểm rất lớn từ lão giả này, nếu như không dùng Thiên Vương Nộ, chỉ sợ không phải là đối thủ của lão.
Đột nhiên, lúc này Tần Sơn kinh ngạc nói:
- Ngươi chẳng lẽ là Huyết lão của Huyết Hoàng hội?
- Ồ, tiểu tử, ngươi biết chúng ta?
Huyết lão ngoài ý muốn nói.
- Thì ra là Huyết lão của Huyết Hoàng hội, nghe danh đã lâu không nghĩ tới hôm nay có duyên gặp mặt.
- Ngươi vậy mà biết Huyết Hoàng hội, ngươi bối cảnh không tầm thường đi?
Huyết lão híp mắt cười nói:
- Bất quá, ngươi dạng này cũng không thể cứu ngươi một mạng đâu.
Huyết lão cười lớn, rồi hướng đến đám ngươi búng ra một đạo hồng quang.
Hồng quang như lôi đình đánh xuống, khi hồng quang bắn ra, lập tức thấy không gian không ngừng sập đổ, từng tiếng “oanh, oanh” vang lên liên miên.
Khi đám người Hạo Tư Đạt chưa kịp phản ứng đã bị những đạo hồng quang này đánh lên người, lập tức nghe được “phanh” một tiếng, đem bọn hắn đánh bay lui sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Đây chỉ là tùy tiện một kích, vậy mà uy lực kinh khủng, có thể thấy Thánh nhân thực lực vẫn là mạnh mẽ cỡ nào, không phải Thiên Hoàng những người này có thể so sánh, dù sao một bước từ Thiên Hoàng lên Thánh Nhân cũng là khó khăn vạn phần, thì thực lực cách biệt cũng hoàn toàn cách xa nhau.
Nhìn đám người Hạo Tư Đạt bị đánh đến mức không thể phản kháng, Tàn Lân không khỏi kinh sợ uy lực này của Huyết lão, cũng như là sự mạnh mẽ của Thánh Nhân.
Mà những người của Hạo gia cũng thấy được cảnh này, nhìn thấy những đại nhân vật bỗng bị đánh bay thế này, không khỏi hoảng sợ. Nhưng rồi, cả đám vẫn cố gắng lấy bình tĩnh, hướng Hạo Tấn bảo vệ lấy hắn, dù sao bảo vệ chủ tử là nghĩa vụ của bọn hắn, bọn hắn được Hạo gia nuôi dưỡng, bảo vệ, đương nhiên cũng là để bọn hắn có suy nghĩ bảo vệ chủ tử đầu tiên, kể cả có chết.
...
Ps: Cầu đề cử, vote 5*!!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện