[Dịch]Tỷ Phu Vinh Dự- Sưu tầm
Chương 45 : Lừa gạt
.
“Trung Hàn, ta......”La Tất xoa xoa hai tay trước mặt ta thể hiện sự khẩn trương và xấu hổ.
“La tổng, chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách ngươi. Ngươi hãy đi rửa mặt đi, tổ chức thật tốt bữa tiệc đêm nay, rồi ngày mai đem số tiền Vạn Quốc Hào đưa cho ngươi đến Ban Kỷ Luật thành phố, sau đó chủ động nói rõ nguồn gốc số tiền này. Đều bước này rồi, ngươi cũng không thể bắt cá hai tay nữa, ngươi phải hiểu rõ tình thế, tranh thủ tìm quan hệ để xử lý, sau đó sớm trở lại công ty, kt vẫn luôn cần những lão thần các ngươi.”Ta dặn dò La Tất đầy thấm thía.
“Tôi biết rồi. Rất nhiều chỗ xin nhờ Trung Hàn lão đệ khơi thông.” La Tất còn cao hơn ta, xem hắn bằm tỏi tựa như gật đầu cầu xin, trong lòng ta không khỏi băn khoăn.
Ta thành khẩn nói:“ Nhất định là được, chúng ta không chỉ có quan hệ hợp tác về công việc, hơn nữa còn là bằng hữu. Ngươi hãy mau lên.”
La Tất lại dài dòng một phen, lúc này mới cao hứng bừng bừng rời đi.
“Ca, cánh tay của ngươi bị thương rồi.”Tiểu Quân vén tay áo của ta lên kêu to. Ta xem xét, chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi, có thể là vừa rồi do tùy tùng của Vạn Quốc Hào lưu lại .
Bất quá, thấy Tiểu Quân khẩn trương như thế, ta lại cảm thấy rất ấm áp. Trải qua một hồi khảo nghiệm sinh tử, ta phát hiện mình càng yêu Tiểu Quân , yêu nàng còn hơn yêu chính mình. Nàng khả ái như thế, dũng cảm như thế, cả đời này ta tuyệt đối không thể để Tiểu Quân rời khỏi ta, nàng phải là thê tử của ta. Nghĩ vậy, ta quyết tâm đem Tiểu Quân làm của riêng: “Có thể là mảnh sứ vỡ cắt phải. Tiểu Quân, trên người ca có mấy chỗ cũng chảy máu.”
Tiểu Quân ohẫn nộ nhìn những mảnh sứ vỡ đầy đất, lớn tiếng kêu lên: “Á? ở đâu, mau cho ta xem một chút.”
Mắt của ta loạn chuyển, lập tức nghĩ ra một cái gian kế: “Tiểu Quân, trong này có bồn tắm lớn rất lớn! Cơ hội khó được, hiện tại toàn thân ca đều đau nhức, mình đầy thương tích, vừa vặn ngâm nước ấm một chút, được không?”
“Ừ, tốt lắm, ta cũng có thể nhìn ca trên người xem tổn thương nghiêm trọng thế nào.”Ngây ngốc Tiểu Quân không biết nàng đang từng bước chui vào bẫy của ta, nàng liên tục gật đầu đồng ý.
Trong bồn tắm nhiệt độ nước rất ổn định, lúc cả người chìm trong làn nước ấm thanh tịnh, ta thích ý thở ra một hơi, tứ chi đều được buông lỏng. Đương nhiên, có một chỗ không hề buông lỏng. Chỗ kia sau khi bàn chân nhỏ phấn điêu ngọc mài của Tiểu Quân bước vào bồn tắm càng trở nên cứng rắn.
Ngồi xổm trước bồn tắm, Tiểu Quân rất nhanh phát hiện thấy một thứ đồ vật vừa cứng lại thô trong làn hơi nước mờ mịt. Khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ lên, lớn tiếng kêu: "Không phải có khăn sao? Dùng khăn mặt phủ lên cái xấu thứ xấu xa này, buồn nôn chết mất.”
“ Khăn mặt ngay tại trên người ngươi, ngươi đưa cho ta đi.”
Ta càng không ngừng cười xấu xa, bởi vì cả người Tiểu Quân đang được quấn lại bằng một chiếc khăn tắm. Thật sự là chiếc khăn tắm trắng như tuyết, bộ ngực cũng trắng, hai đùi cũng trắng, cánh tay ngọc cũng trắng, ta chờ mong có thể chứng kiến trắng một âm hộ tuyết trắng.
“ Không được, cho ngươi khăn mặt người thì ta trần truồng rồi.” Tiểu Quân vừa kêu, toàn tâm ta càng thêm say sưa buông lỏng.
“ Ca cũng không phải chưa từng xem.”Ta cười hì hì.
“ Không được là không được, ta đi lấy khăn mặt giúp ngươi.”Thấy vẻ mặt cợt nhả của ta, nàng tức giận muốn đứng lên. Ai, ta dù là kẻ ngốc cũng không thể để Tiểu Quân rời đi được, huống chi ta không phải. Cho nên, ta phải xuất thủ.
“Ai da......” Tiểu Quân lớn tiếng kinh hô, nàng vừa đứng lên đã bị ta bắt lại, cả người bị kéo lại, bổ nhào lên người ta, bọt nước văng tung tóe trên mặt nước. Trong không gian như mộng ảo, ta lại chứng kiến một đôi đôi mắt to sáng ngời, con mắt rất đẹp, rất thuần khiết. Đôi mắt thuần khiết này đang si ngốc nhìn ta, ta cũng ngơ ngác nhìn Tiểu Quân, đôi môi nàng cách ta không đến một ngón tay.
“A....”
Trong lỗ mũi Tiểu Quân phát ra giọng mũi rung động tâm hồn, đôi môi nàng bị ta ngậm thật chặt. Ta lại đã tìm được cái lưỡi tinh linh đáng yêu kia, nuốt vào đầy miệng nướt bọt còn lưu hương.
Ta rất say mê, Tiểu Quân càng say mê. Ta kéo tấm khăn trên người nàng rơi xuống, nàng hoàn toàn không phản ứng, đôi mắt nhắm lại, dịu dàng mút vào đầu lưỡi của ta.
Ta bắt lấy đôi vú lớn đầy đặn xoa nắn, hai đại bạch thỏ này vẫn luôn nhấp nhô rất tinh nghịch trong lồng ngực ta, tựa như chúng chủ nhân của nó vậy. Ta dùng sức xoa bóp, muốn cho hai chú thỏ con an tĩnh chút, nhưng hai chú thỏ trắng vẫn tinh nghịch như cũ, không ngừng giãy dụa trong tay ta. Ta chỉ đành dùng ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp lấy núm vú, ngón tay cái đặt trên đầu vú hung ác chà xát một trận, bên tai lập tức nghe thấy ưm một tiếng. Tiểu Quân buông lỏng môi ta ra, nàng cúi đầu xuống, ngơ ngác nhìn bàn tay to của ta chinh phục hai đại bạch thỏ đáng yêu như thế nào.
Ta rất không rõ tại sao Tiểu Quân lại thích nhìn ta xoa nắn ngực nàng, ta rất muốn hỏi nàng, nhưng mỗi lần lời đến miệng thì ta lại bỏ ý nghĩ này. Bởi vì ta thích bộ dạng nàng nhìn ta văn vê núm vú nàng, thật là đáng yêu, ta sợ rằng sau khi hỏi thì nàng không cho ta văn vê ngực nàng nữa.
“Tiểu Quân.”Ta thở nhẹ.
“Ừ.”Tiểu Quân hừ một tiếng qua mũi.
“ Ta muốn nhìn.”Ta nói ra.
“ Nhìn cái gì?”Tiểu Quân ngẩng đầu lên, ánh mắt như nước.
“Nhìn phía dưới ngươi.”Ta ôn nhu nói.
“ Xem thì xem, nhưng không cho phép ngươi dùng thứ đồ vật xấu xa đụng vào người ta.”Tiểu Quân thẹn thùng vô cùng.
“Được, ngươi nằm sấp xuống, ca muốn xem mông của ngươi một chút.”Ta kích động không thôi, tuy đã đáp ứng Tiểu Quân, nhưng ta nghĩ thầm, xem ngươi lần này còn có thể chạy đi đâu?
“Giống như chó con vậy, xấu hổ chết đi được! Nhanh lên đó.”
Tiểu Quân vừa nói ra, vừa quỳ hai chân gối xuống bồn tắm, hai tay đè lên mép bồn, nâng bờ mông hình cầu lên. Lúc bờ mông lộ ra khỏi mặt nước, ta cơ hồ xúc động muốn chiếm hữu Tiểu Quân, nhưng ta vẫn cố nhịn xuống, dù sao Tiểu Quân là thân biểu muội của ta, một tiêu chuẩn đạo đức vô hình không ngừng quất lên người ta, buộc ta không dám vượt qua Lôi Trì. Nhưng Tiểu Quân đang ngay tại trong lòng ta, sớm đã vượt qua tình cảm huyết thống, mỗi một ngày thậm chí mỗi một giây, cảm tình của ta với Tiểu Quân đều tại tăng lên, ta không biết điều này khi nào sẽ chấm dứt, nếu như vô cùng vô tận thì làm sao bây giờ? Ai, chỉ có ông trời mới biết được làm sao bây giờ. Đời người rất ngắn, ta chỉ có thể quý trọng những điều tốt đẹp trước mắt.
“ Nhìn đủ chưa?”Tiểu Quân lắc nhỏ bờ mông.
“Chờ một chút.”Ta ngồi xổm trước bờ mông Tiểu Quân, cẩn thận quan sát cái rãnh Nhất Tuyến Thiên phấn hồng này. Cảm thán tạo vật thật thần kỳ, càng cảm tạ dì đưa một biểu muội giống như thiên sứ đến nhân gian. Nhìn bọt nước óng ánh lăn xuống trên cặp mông tròn nhỏ, ta lè lưỡi đi lên, nhẹ nhàng liếm láp.
“Ai da, đừng liếm, ngứa mà.”
Tiểu Quân run rẩy không thôi, cố rung bờ mông nhỏ, tựa hồ chỉ muốn thoát khỏi môi của ta. Nhưng tư thế nàng không thay đổi, ta cười thầm cô gái nhỏ này đã biết cái gì gọi là muốn mời chào lại ra vẻ cự tuyệt.
“Ô...... Ca, đừng liếm mà! Khó chịu chết mất.”Tiếng Tiểu Quân vang lên kiều diễm, sự run rẩy càng thêm kịch liệt.
Ta bất vi sở động, thè đầu lưỡi ra đẩy ra phấn nộn Nhất Tuyến Thiên, mút lên phiến thịt lồi non mềm. Chỗ này thơm như hoa lan, đỏ tươi như máu, kiều nộn dị thường. Khẽ cắn một ngụm, vị rất mới lạ : tươi sốt như bánh pút-đing nếu lại như cá khuê ướp lạnh, phối hợp với vị nhàn nhạt tanh nồng, ta như đang tham nhập một bữa thịnh yến toàn những món sơn hào hải vị.
“A...... Ca, thật sự ngứa quá, ngừng đi mà.”
Tiểu Quân lớn tiếng kêu la, bọt nước lặng lẽ chảy xuống, vài giọt trùng hợp lướt qua cánh hoa non mềm. Ta duỗi hai ngón tay ra, nhẹ nhàng sờ lên hai mảnh gấp nhăn như cánh hoa, đập vào mắt là hang động đỏ tươi tầng tầng lớp lớp, tĩnh mịch thần bí, khúc kính thông u, một lớp màng mỏng vắt ngang miệng, như cánh ve sầu, như tơ nhện. Đây là cái gì? Màng trinh sao?
Đáp án dĩ nhiên là sự khẳng định , nhìn thấy tầng màng mỏng này, máu trong người ta lập tức sôi trào. Trong đầu ta chỉ còn ý nghĩ muốn giải khai tầng màng mỏng này, dùng đại nhục bổng của ta đi phá núi mở đường.
“Ca, người ta muốn đi tiểu.”
Tiểu Quân mẫn cảm làm cho ta ngạc nhiên, từ cửa động tràn ra đầy chất nhầy, nó cho ta lãnh hội trạng thái cao trào của nữ nhân. Ta hé miệng, điên cuồng hút hết những dâm thủy trân quý của xử nữ này, đầu lưỡi loạn quét qua. Tiểu Quân run rẩy lợi hại, cơ hồ không cách nào quỳ sấp được nữa, ta dùng hai tay níu lấy bờ mông nàng, đem chất nhầy càng ngày càng phong phú này nhét vào trong bụng.
“Ca......”
Âm thanh ỏn ẻn của Tiểu Quân lần nữa quẩn quanh bên tai ta, không ngớt không dứt. Ta mạnh mẽ đứng lên, khom eo, nâng cao côn thịt thô to, đi vào hang động của Tiểu Quân.
“Ân...... Ca, ngươi muốn làm gì vậy......”
Tiểu Quân quay đầu nhìn ta, trong ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi, cũng bí mật mang theo vẻ chờ mong. Ánh mắt của nàng không hề sáng ngời, mà là một mảnh hơi nước, đậm hơi nước. Là nước mắt sao? Không giống, bởi vì không có nước mắt rơi ra. Vậy là cái gì? Ta đoán là tình cảm, tình cảm đầm đặc, sinh tử một đường vừa rồi, tình cảm giữa chúng ta phút chốc đã thăng hoa.
“Tiểu Quân, ca muốn ngươi.”
Đại nhục bổng của ta bồi hồi quanh cửa huyệt của Tiểu Quân không ngừng ma sát. Trong làn nước ôn hòa, chất nhầy tuôn trào chuẩn bị đầy đủ cho đại nhục bổng tiến vào thân thể Tiểu Quân, hiện tại chỉ cần được Tiểu Quân ân chuẩn.
“Ô...... Ta sợ.”
Tiểu Quân vùi đầu xuống rất thấp, cùng nghiêng lưng ngọc, cùng bờ mông cao thẳng hình thành một đường cong hoàn mỹ. Ta biết rõ Tiểu Quân sợ hãi điều gì, nàng sợ hãi hết thảy, lo lắng hết thảy. Nhưng ta vẫn hỏi nàng: “Sợ cái gì?”
“Ta...... Ta sợ đau......”
Tiểu Quân trả lời nằm trong dự liệu của ta, nhưng ta vẫn cảm động. Kỳ thật Tiểu Quân càng muốn nói nàng sợ mang thai, sợ bị dì biết được, sợ quan hệ huyết thống giữa chúng ta..... . Nhưng Tiểu Quân chỉ nói là sợ đau. Ta rất cảm động, có lẽ Tiểu Quân không muốn khiến ta chịu sự chỉ trích, không muốn ta có cảm giác tội lỗi. Câu trả lời của nàng đã rất nói rõ ràng cho ta biết, côn thịt của ta có thể cắm vào.
“ Không sợ, không phải lần trước ngươi đã thấy bộ dạng Tân Ny tỷ rất thoải mái sao?”
Đại nhục bổng của ta tiếp tục ma sát cửa động, tận lực khiêu khích nàng ăn vụng trái cấm. Đồng thời ta cũng tận lực dẫn dắt lực chú ý của nàng rời đi, đợi chờ thời cơ tốt nhất.
“ Hừ! ngươi biết rõ là ta đang nhìn lén, ngươi cố ý cho ta xem, đừng cho là ta không biết.”
Tiểu Quân nhớ tới tình cảnh ta cùng với Đái Tân Ni ân ái tại văn phòng, nàng lập tức kháng nghị, nó khiến ta thấy nàng như một tiểu hài tử không hiểu chuyện.
“Hì hì, vậy tại sao ngươi phải xem? Ngươi có phải rất muốn nhìn hay không? Hay ngươi là cũng hi vọng ca ca dùng đại nhục bổng cắm vào trong huyệt của ngươi, phải không?”Ta cúi người xuống, hai tay bao chặt bầu vú nặng trịch.
“Nói bậy, người ta mới không muốn đồ vật to như vậy cắm vào, nhất định sẽ đau chết mất, ta còn lâu mới dũng cảm như Tân Ny tỷ tỷ vậy.”
Tiểu Quân lại uốn éo eo thon, ta phát hiện thân thể nàng càng lúc càng nóng.
“Sẽ không đau đâu.” Ta cười khẽ, đúng như một quái thúc thúc dụ dỗ một cô bé lôly.
“ Không đau mới là lạ! Hừ, đừng cho là ta cái gì cũng không biết, ta nghe nói nữ hài lần thứ nhất sẽ đau đớn muốn chết, tên vương bát đản nhà ngươi đừng hòng lừa gạt ta.”Tiểu Quân to tiếng trách móc.
Ta cười hỏi: “Ngươi nghe thấy Tân Ny tỷ tỷ kêu đau sao?”
“Đương nhiên...... Đương nhiên nghe được chứ! Tân Ny tỷ tỷ bị ngươi chọc đông chọc tây phải oa oa gọi bậy, chính tai ta nghe được. Hừ! còn nói là thoải mái, nhất định là ngươi đang gạt ta.” Tiểu Quân vừa ồn ào, vừa lắc lư cái đầu nhỏ, giống như đang nhớ lại quá trình ta cùng với Đái Tân Ni giao cấu.
Ta lắc đầu giải thích: “Tân Ny tỷ tỷ là vì thoải mái mới kêu lên vậy, không phải thống khổ đâu.”
Tiểu Quân vẫn không tin: “ Hừ, có loại thư thái như vậy sao? Quá khoa trương đi?”
“ Tuyệt đối không khoa trương, ca cũng muốn để cho Tiểu Quân thoải mái, Tiểu Quân để cho ca đâm vào liền biết thoải mái hay không mà.”
Ta vén mái tóc ướt đẫm của Tiểu Quân ra, làm cho vùng cổ trắng bóc lộ ra. Cúi đầu xuống, hôn như mưa lên cổ nàng, trên lưng ngọc và cả vành tai nàng.
“ Đâm cái đầu ngươi ấy, ta không muốn...... Ah......”
Ý thức được nguy hiểm, Tiểu Quân đột nhiên muốn chạy trốn. Ta ôm lấy bờ mông Tiểu Quân, côn thịt rất nhanh lao vào, Tiểu Quân hét lên một tiếng: “Đau chết mất! Người ta đã nói không muốn mà! Ôi...... Đau quá!"
Đây là thời khắc khó quên nhất trong cuộc đời ta, thừa dịp Tiểu Quân kêu lên đau đớn, ta lần nữa dùng sức thẳng tiến. Côn thịt rốt cục xé rách lớp phòng tuyến, phá tan hàng rào đạo đức, tiến vào thánh địa xử nữ mà ta vẫn ước mơ tha thiết. Âm hộ nàng không chỉ nóng như lửa, còn quá mức chặt khít, đại nhục bổng của ta cơ hồ bị ép đến cùng cực.
“Tiểu Quân, ca vĩnh viễn yêu ngươi.” Ta ôm chặt bờ mông nàng. Hai chân nàng như nhũn ra, bổ nhào trong bồn tắm, chỉ có cái đầu nhỏ khoác lên bên mép bồn. Nàng vừa khóc, vừa miệng lớn thở phì phò. Tiểu Quân càng khóc càng lớn, hai chân càng run.
“ Một lát nữa sẽ hết đau thôi. Về sau sẽ rất thoải mái như Tân Ny tỷ vậy.”
Ta dùng những lời như lừa gạt con nít để dỗ dành Tiểu Quân, bộ dạng đáng thương của nàng làm cho ta lo lắng, thầm chờ đợi cảm giác đau đớn trên người Tiểu Quân mau chóng biến mất.
“Ôi...... Đau, đau quá...... Ca, đừng nhúc nhích.”
Ta vừa mới động, Tiểu Quân lập tức tựu kêu to. Một dòng chất lỏng đỏ thẫm từ trong mông nàng chảy ra, trong làn nước bốc hơi, dòng chất lỏng này dần dần được pha loãng, trong nháy mắt liền biến mất không còn tăm hơi.
“Được, được, ca không động.”
Ta xoa Tiểu Quân cao thẳng núm vú, hôn nàng tuyết trắng cổ, trong lòng áy náy cảm thản nhiên mà thăng. Trong nội tâm quyết định, dù là dì phản đối ta cũng muốn lấy Tiểu Quân làm vợ.
“Ca......”Tiểu Quân ỏn ẻn một tiếng.
“Gì?”
“có thể khiến bụng to ra hay không?” Tiểu Quân nỉ non.
“Không đâu.” Ta cười nói.
“ Không cho phép lừa gạt ta.” Tiểu Quân sắc mặt tái nhợt, cơ hồ không có một tia huyết sắc.
“ Tuyệt đối không lừa gạt.” Sự áy náy của ta càng đậm.
“ Ta tin lời ngươi mới là lạ.”
“Lời ca nói đương nhiên phải tin.”
“Tin cái đầu ngươi ấy, lừa gạt ta nói trên người có vết thương, lừa gạt ta cởi quần áo, lừa gạt ta cùng tắm rửa, lừa gạt ta nói là không đau. Hừ, tất cả đều là gạt người .” Tiểu Quân ỏn ẻn ỏn ẻn mà chửi bới.
“Ca yêu Tiểu Quân nhất hoàn toàn không phải gạt người .” Ta muốn cười to, nhưng dốc sức liều mạng nhịn xuống.
“ Còn nói yêu ta nữa, điện thoại cũng không tiếp, làm ta lo lắng muốn chết.” Tiểu Quân oán giận nói.
“Ca không tiếp điện thoại, chính là chờ ngươi tới cứu. Tiểu Quân, mau nói cho ca, làm sao ngươi tìm được đến gian phòng kia vậy?” Ta đột nhiên nhớ tới lúc Tiểu Quân thần kỳ đi vào phòng tìm ta, chẳng lẽ là huynh muội tâm linh cảm ứng?
“ Ta gọi điện thoại cho ngươi nhưng ngươi không tiếp, ta đành đi tìm bốn phía. Tại cửa thang máy ta gặp được Hà Phù tỷ tỷ, Hà Phù tỷ tỷ hỏi ta có phải là đang tìm ngươi hay không. Ta nói là đúng, nàng liền dẫn ta tới đây.” Tiểu Quân quơ quơ cái đầu nhỏ.
“A, thảo nào! Trách không được ngươi có thể tìm được ta thần kỳ như vậy.” Ta lại nghĩ tới tư thế hiên ngang bước đi của Hà Phù, nhớ tới đôi mắt lấp lánh như vì sao của nàng.
“Sắp tới, mấy bạn học của ta sẽ đến đó, ngươi nhất định phải đối tốt với các nàng! Đặc biệt là tiểu Kiều, không có ca ca nàng, nói không chừng ta cũng không thấy được cái đầu lợn chết tiệt nhà ngươi.”
“Đó là chắc chắn, ta sẽ đối tốt với bạn học Tiểu Quân giống như với ngươi vậy.”
“Nói còn hay hơn hát, mau tìm phòng ở đó! Bằng không mấy bạn học của ta đã đến thì ngủ ở đâu?”
“ Tìm mà, lập tức tìm.”
Ta nhớ tới La Tất đã từng cho ta một căn phòng, lần trước không dám nhận, hiện tại thì có gì mà không dám chứ? Hắc hắc, dù là muốn nhà hắn đang ở, hắn cũng phải cho ta. Đương nhiên, ta cũng không cần phải như vậy. Thế nên, ta liền thò tay lấy chiếc điện thoại cách đó không xa, không ngờ làm di động côn thịt, Tiểu Quân lại hô to gọi nhỏ một hồi.
“ Là La tổng sao? Căn phòng tại lần trước ngươi tại Nguyên Cảnh hoa viên còn không?”
“Vâng, vâng, Trung Hàn lão đệ muốn ư?” La Tất vội hỏi.
“ Đúng vậy! hai ngày nữa mấy bạn học của biểu muội ta sẽ tới, ta muốn sắp xếp cho các nàng, ngươi xem có được hay không?” Ta khách khí hỏi.
“Đương nhiên là được, ta lập tức cho người đến quét dọn.” La Tất nói.
Ta còn dặn dò La Tất mua một vài món đồ chơi nữ hài ưa thích, Tiểu Quân nghe được liền không nhịn được mà bật cười.
“ Ha ha, yên tâm, ta nhất định sẽ bố trí thỏa đáng. Trung Hàn lão đệ, ngươi chờ một chút, Tiểu Huệ muốn nói với ngươi mấy câu.”
Thanh âm trong điện thoại đột nhiên ầm ĩ, hiển nhiên là điện thoại chuyển tới tay Sở Huệ. Nghe thấy Sở Huệ muốn nói với ta, ta có chút ngoài ý muốn.
“Trung Hàn sao? Ta...... Ta...... Ta đã nghe bảo bối nói. Ta muốn cám ơn ngươi...... Ngươi vẫn còn ở phòng tổng thống sao?”
Trong điện thoại ngoài ý muốn nghe được Sở Huệ khàn khàn tiếng khóc, ta lại càng hoảng sợ.
“ Đúng vậy a, ta vẫn còn ở đó, khóc cái gì chứ? Có phải là La tổng vứt bỏ ngươi rồi hay không?”
Ta vội vàng an ủi Sở Huệ, đại khái là nàng nghe được một hồi kinh tâm động phách từ trong miệng La Tất nên muốn đến cảm ơn ta.
“Ta lập tức qua đó, ngươi ở trong phòng chờ ta.” Sở Huệ nghẹn ngào nói.
“ Không cần.” Ta lắp bắp kinh hãi.
“ Ta lập tức đến đó, ta muốn nói lời cảm tạ với ngươi, ngươi cứ ở đó chờ ta.”
Sở Huệ giống như là gào thét với ta. Tắt điện thoại đi, ta đành thở dài vơi Tiểu Quân: “Sở Huệ tỷ lập tức tới đó.”
“Vậy còn không rút ra.” Tiểu Quân lập tức ồn ào.
“Ca không muốn.” Ta thở dài một hơi.
“Cái gì không muốn chứ, chẳng lẽ ngươi muốn để Sở Huệ tỷ thấy sao? Thiệt là, nhanh lên đi!”
“Ca muốn cho ngươi thoải mái.”
“Thoải mái cái đầu ngươi ấy, đau muốn chết rồi đây này.”
“Ca cam đoan sau này sẽ không đau .”
“Hừ, vậy để sau hãy nói.”
“Thật sao?” Ta mừng rỡ.
“Được rồi. Nhanh lên một chút đi.” Tiểu Quân lớn tiếng làm nũng.
Ta rất bất đắc dĩ, dưới sự thúc giục của Tiểu Quân đành rút đại nhục bổng ra. Máu đỏ tươi lần nữa xuất hiện giữa cặp mông nàng, may mà lượng máu cũng không nhiều.
Sở Huệ vẫn mặc bộ lễ phục mãnh liệt hấp dẫn lấy ánh mắt ta, nhưng một mảng lớn trước ngực có chút ẩm ướt , ta đoán nhất định là nước mắt. Vài miếng vải gấp nếp tựa hồ còn thấp hơn trước, ta cơ hồ nhìn thấy cả núm vú. Nàng xác thực là nữ thần duy nhất của buổi tiệc hôm nay.
“Tiểu Quân !"
“Sở Huệ tỷ !"
Hai mỹ nữ vừa thấy mặt đã ôm nhau nồng nhiệt, Tiểu Quân ngoại trừ mái tóc hơi ẩm ướt thì sắc mặt cũng hơi chút tái nhợt, Sở Huệ ôm Tiểu Quân hỏi: “Tiểu Quân, sắc mặt ngươi không tốt, có phải là đã sợ hãi rồi hay không?”
Tiểu Quân cố nở nụ cười: “Chắc là vậy, tỷ không biết đâu, vừa rồi thật là dọa người.”
“Tỷ biết chứ, tỷ biết chứ, ô......” Sở Huệ bắt đầu nghẹn ngào.
“ Được rồi, ta đi xem Phàn Ước tỷ tỷ có tới không? Cả đêm cũng không thấy nàng, ta không quấy rầy các ngươi nói chuyện nữa.” Tiểu Quân tự nhiên cười nói, hai con mắt lại nhíu lại thành vầng trăng khuyết đáng yêu.
“Trung Hàn, ta hận chết bảo bối! Ta hận chết hắn! Đêm nay nếu không nhờ ngươi, ta cũng không còn sự tôn nghiêm nữa. Ô...... Cám ơn ngươi.”
Tiểu Quân vừa rời đi, Sở Huệ đã bổ nhào vào trong ngực ta. Mùi thơm trên người nàng khiến ta khó có thể kiềm chế, hai cục thịt áp lên ngực ta càng làm ta hô hấp dồn dập, ta chỉ có thể kiên nhẫn. Nhưng ta hoài nghi được cái ôm của nàng hình như không bảo trì phong độ cho lắm, dài đến gần năm phút.
“Ngươi đã vì trượng phu mà hi sinh chính mình, vô luận ngươi đã làm cái gì, đều là xinh đẹp nhất, nhất mê người .” Ta nhẹ nhàng mà vuốt ve lưng Sở Huệ.
Sở Huệ vừa nghe ta nói như vậy, đột nhiên toàn thân rung động mãnh liệt. Ta còn chưa kịp phản ứng, bờ môi đã bị hai cánh hoa mềm mại phong bế. Ta vừa mở to mắt hoảng sợ, vừa mút vào tiểu đinh hương trong miệng, ta đột nhiên cảm thấy bầu trời đã rớt xuống một món lễ vật. Càng khiến ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là sau khi nàng hôn ta nồng nhiệt một phen lại đẩy ta ra.
Nàng vũ mị cười cười: “ Lần nữa cám ơn ngươi! Hôm nào lại mời ngươi ăn cơm. Tốt rồi, bảo bối đang đợi ta, bye bye nhé.”
“ Cái gì? Đi sao? Sở Huệ tỷ, ngươi không thể đi như vậy, ngươi......”
Ta mới nhận được một món lễ vật từ trên trời rớt xuống, lễ vật này lại lập tức bịhồng thủy cuốn đi, tư vị này thật sự khiến người ta hụt hẫng muốn chết.
“Vậy ngươi muốn như thế nào sao?” Ánh mắt Sở Huệ lớn mật mà nóng bỏng.
“Sở Huệ tỷ, ta...... Ta có thể hôn lại ngươi một cái không?”
Sở Huệ hỏi ta muốn thế nào, ta chỉ có thể trả lời như vậy. Cũng không thể nói ta muốn cởi y phục của nàng, sau đó làm chuyện xấu chứ? Tuy da mặt ta khá dày, nhưng những lời rõ ràng như vậy ta cũng không dám nói ra khỏi miệng.
“Nếu như ngươi trung thực trả lời ta một vấn đề thì ta có thể cân nhắc cho ngươi hôn một cái.” Sở Huệ cười hì hì nhìn ta.
“Có thể, có thể, tỷ hỏi đi.” Ta nhìn chằm chằm vào khe núi thật sâu trước ngực Sở Huệ.
“Ngày đó lúc ta bất tỉnh tại văn phòng của Chu Cửu Đồng, ngươi có phi lễ ta hay không?” Sở Huệ dẩu môi hỏi.
“ Nhìn mấy lần, như vậy có coi là phi lễ không?” Ta cười hỏi.
“Đương nhiên không tính, ít nhất ngày đó không tính.” Sở Huệ trợn mắt nhìn ta một cái.
“Nếu nhìn không tính là phi lễ, ta đây thật không hề phi lễ ngươi, ta chỉ bất quá cẩn thận nhìn nơi gậy mát xa cắm vào thôi mà.”
Lại nghĩ đến hình ảnh gậy mát xa kia cắm ở trong âm đạo Sở Huệ, ta lại muốn cười to.
“Ngươi......” Sở Huệ gắt giọng. Làn da màu đường mật của nàng làm ta không biết nàng có phải là xấu hổ hay không, nhưng dáng vẻ nhăn lông mày, cắn môi thẹn thùng của nàng thật là làm ta rung động không thôi. Ta lập tức ôm nàng vào trong ngực.
“Ta đã thành thật trả lời ngươi rồi, hiện tại có thể cho hôn rồi chứ?” Ta cười xấu xa.
“Hừ, vậy ngươi vì sao lại nói đã sờ qua ta?” Sở Huệ giống như giận không phải giận trừng mắt nhìn ta, thân thể xinh xắn lắc lư không ngừng tựa hồ muốn trốn tránh ta lửa tình của ta.
“ Ta là nam nhân bình thường, ngươi ngày đó trần như nhộng, lại dáng người nóng bỏng. Cho dù ta thừa dịp ngươi lúc hôn mê sờ soạng mấy cái cũng là chuyện dễ hiểu, nhưng đúng là ta không có sờ mà. Lúc ấy nói sờ qua ngươi, chỉ là muốn chọc giận ngươi thôi.”
Hai tay ta nắm thật chặt, mỹ nhân ốm yếu như Sở Huệ này làm sao có thể giãy giụa khỏi cái ôm mạnh mẽ của ta?
“Bây giờ ngươi còn dám vô lễ với ta, chớ nói chi lúc ta hôn mê. Ta...... Ta không tin lời ngươi, hừ ! Nếu ngươi đã không trung thực, ta cũng không cần phải thực hiện lời hứa của ta. Được rồi, mời ngươi buông ta ra, bảo bối vẫn còn ở ngoài sảnh chờ ta.”
Sở Huệ hai tay chống lên bộ ngực của ta, đôi mắt đẹp giảo hoạt nghịch ngợm, eo nhỏ uốn éo, vài miếng nếp uốn trước ngực lại kéo thấp vài phần. Lần này, ta đã nhìn thấy núm vú.
“Đúng là không nên tin ta, ta vốn không phải là người tốt. Ngươi thực hiện hứa hẹn cũng tốt, không thực hiện cũng thế, dù sao ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Hương khí phiêu tán trên người Sở Huệ đang ăn mòn ý chí của ta, dục vọng như lửa trước mặt mỹ nhân đường mật chỉ có thể thiêu đốt, căn bản không cách nào khắc chế.
“Hừ, khi ta tới, bảo bối nói ngươi muốn đánh chủ ý lên ta, bảo ta cẩn thận một chút, ta còn chưa tin. Hiện tại ta đã hối hận, vừa rồi hôn ngươi một cái là ta muốn cảm tạ ngươi. Nếu như ngươi uy hiếp ta, vậy ngươi cùng bọn Vạn Quốc Hào, Chu Cửu Đồng không có gì khác nhau.” Sở Huệ nghiêm mặt.
“Ngươi phải hiểu rõ một điểm, ta không có bức hiếp ngươi, ta là người bị hại.” Ta cũng nghiêm mặt.
“Ngươi bị hại?” Sở Huệ tỏ vẻ không hiểu nhìn ta.
“Đúng vậy, thời điểm ngươi hôn ta đã có sự đồng ý chưa? Ngươi có biết lễ nghĩa hay không vậy?” Ta giả bộ thê thảm khóc không ra nước mắt.
“Ngươi...... Ngươi thực vô lại.” Sở Huệ rốt cục nhìn rõ ràng của ta bản chất.
“bị cưỡng hôn, bị phi lễ , còn bị chửi vô lại. Ta hiện tại thực quá ủy khuất, lòng tự ái của ta đã bị thương tổn nghiêm trọng. Vì vãn hồi tự ái của ta, ta phải hôn lại ngươi.”
Ta gượng cười hai tiếng, hoàn toàn giống như tên côn đồ.
“Ngươi...... Ngươi thật sự rất đáng ghét.”
Sở Huệ không phản bác được, chỉ có thể trừng to mắt.
Ta muốn cười, nhưng ta vẫn nhịn được. Nhìn bờ môi anh đào màu tím của Sở Huệ, ta liếm liếm khóe miệng lưu lại vết son môi, chỉ cảm thấy răng môi trắng nõn, miệng đầy hương thơm.
“Sở Huệ tỷ, ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?”
Ta không vội hôn lại Sở Huệ, bởi vì ta không chỉ muốn hôn nàng, ta còn muốn chiếm hữu vưu vật cá tính này. Nếu như mỗi ngày có thể nghe âm thanh ỏn ẻn của Tiểu Quân, lại nghe một chút âm thanh khàn khàn của Sở Huệ, ta dám nói đó là một cuộc sống thần tiên.
Sở Huệ giãy dụa trong ngực ta như một con rắn, núm vú càng ngày càng rõ ràng. Nàng tựa hồ không phát hiện ra xuân quang đã lộ hết thảy, sau một hồi giãy dụa, nàng dứt khoát bĩu môi: “Muốn hỏi thì hỏi đi, đừng ôm người ta nữa.”
Ta bất vi sở động, như cũ ôm vị này hương khí bốn phía mật đường mỹ nhân, ngoài miệng ho khan hai tiếng hỏi: “Vừa rồi ngươi đã gặp Vạn Quốc Hào. Ta rất muốn biết, ngươi thật sự đáp ứng lên giường với hắn ư?”
Sở Huệ không ngờ rằng ta sẽ hỏi vấn đề này, nàng sửng sốt một chút, thần thái lập tức ảm đạm xuống: “Không đáp ứng thì có thể làm sao? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn bảo bối của ta ngồi tù ư?”
“Ngươi quen biết Thu Yên Vãn, vì sao không nhờ nàng? Nàng sẽ không để cho ngươi làm như vậy chứ? Mà ta cũng đã đáp ứng giúp các ngươi, ngươi làm gì ủy khuất chính mình?”
Không biết có phải do quá say mê Sở Huệ hay không, trong giọng ta còn mang theo một chút trách cứ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện