[Dịch]Tuyệt Thế Toàn Năng- Sưu tầm

Chương 52 : Cho bao nhiêu tiền cũng không đủ

Người đăng: 

.
Cố gắng không để cho mình nói ra những sự tình gì nữa làm ảnh hưởng đến cuộc thi của Vương Cường, trong nửa giờ kế tiếp, Gia Vệ dành để cực lực trấn an Vương Cường. Một lát sau, tâm tình Vương Cường mới bình phục trở lại, sự rung động với con số hai trăm vạn, thật sự làm cho hắn không thể khống chế nổi mình. Cũng không ngồi nhà lâu, gần đến hai giờ chiều, hai người Gia Vệ cùng Vương Cường đều rời khỏi nhà mình, đi về phía trường học. Môn toán ba giờ chiều mới bắt đầu thi, bọn họ muốn đi tới trường học sớm một chút để chuẩn bị tâm lý trước khi thi. Vừa mới đi tới cửa trường học, Vương Cường dường như đã quên mất sự tình hai trăm vạn kia, âm thầm cười, nhìn Gia Vệ nói: - Mày lần này nhập ngũ rồi, đến lúc thành tích được công bố, thì cuộc tỷ thí của mày với lớp trưởng phải tính thế nào hả? Một nụ hôn dài năm phút đấy. - Hay là, mày thay tao nhận chiến lợi phẩm nhá? Nhìn đểu Vương Cường, Gia Vệ nói. Khóe miệng Vương Cường nhếch lên, sau đó liền âm thầm cười, nói: - Tao đếu điên, cả trường này đều biết, có thể thu phục được Gia Cát đại ma nữ, cũng chỉ có thằng ml như mày mà thôi. - Ai nói thế? Đừng coi Gia Cát Uyển Nhi giống như là ma nữ nữa, cũng có người theo đuổi nàng ta đó. Gia Vệ khẽ mĩm cười nói. Vương Cường ngay lập tức lắc đầu, nói: - Tuyệt đối không có khả năng, ai dám theo đuổi Gia Cát đại ma nữ chứ? Gia Vệ không nói gì , chỉ hất hất cằm lên, hướng về phía sau lưng Vương Cường chỉ chỉ. Vương Cường sửng sốt, sau đó rất nhanh xoay người lại, sau khi thấy đi bên cạnh Gia Cát Uyển Nhi là một người thanh niên, Vương Cường lúc này mới mang vẻ mặt cười khổ. - Người anh em kia là ai vậy? Cũng dám theo đuổi Gia Cát đại ma nữ. Vương Cường thấp giọng nói, Gia Cát Uyển Nhi cách bọn họ cũng không xa, hắn cũng không muốn để cho Gia Cát Uyển Nhi nghe được. Gia Vệ lắc đầu, tỏ vẻ chính mình cũng không biết. Có điều nhìn người thanh niên kia mặc trên người toàn quần áo đắt tiền, là có thể nhìn ra được, người thanh niên này hẳn là con nhà giàu, hơn nữa vừa cao vừa đẹp trai. Cao to đẹp trai nhà giàu ba dạng đều có đủ, so về ưu thế còn hơn cả Vương Cường. (DG: ta chỉ cần khoai to là đủ :v ) Chỉ có điều Gia Vệ cũng cũng không có xem trọng người thanh niên này, đối với thân phận của Gia Cát Uyển Nhi. Gia Vệ cũng có chút hiểu biết, Gia Cát Uyển Nhi có một ông nội mà vừa mở miệng ra đã cho Gia Vệ phí sinh hoạt mỗi năm 1000 vạn, thoạt nhìn cũng không phải là giả tạo, cho nên Gia Cát Uyển Nhi cũng không phải là người thiếu tiền bạc gì. Còn có cái trường đại học Gia Cát gì đó mà Gia Vệ ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua, lại càng làm cho Gia Cát Uyển Nhi như chìm trong một bức màn thần bí khó hiểu. Gia Vệ tuy không cảm thấy có hứng thú, nhưng cũng không có nghĩa là Gia Vệ không nhớ kỹ. Từ trong miệng ông nội của Gia Cát Uyển Nhi- Gia Cát Không Minh đã từng nói, trường đại học Gia Cát chính là trường đại học giỏi nhất toàn thế giới! - Chúng ta đi vào thôi. Gia Vệ đối với Vương Cường nói một tiếng, sau đó đi vào trong trường. Vương Cường cũng vội vàng đuổi theo Mà đúng lúc này, thanh âm Gia Cát Uyển Nhi cũng truyền tới: - Gia Vệ, Vương Cường, các cậu chờ tớ một chút. Thanh âm này, giống như Gia Vệ và Vương Cường cùng Gia Cát Uyển Nhi vô cùng quen thuộc vậy, đây quả thực là giọng điệu ngày thường Gia Vệ nói chuyện với Vương Cường. Nhưng Gia Cát Uyển Nhi gọi ra khỏi miệng, bọn họ tự nhiên không thể không dừng lại, chỉ có điều vẻ mặt hai người đều là sầu khổ, cảm giác sắp có sự tình không hay xảy ra. Quả nhiên, ngay khi Gia Vệ cùng Vương Cường vừa mới xoay người lại, Gia Cát Uyển Nhi liền trực tiếp nhào vào lòng Gia Vệ, sau đó ôm lấy cánh tay phải của Gia Vệ, làm ra bộ dạng rất thân mật, nói với người thanh niên đang đứng sau lưng nàng kia: - Hoàng Hạo, đây chính là bạn trai ta, Gia Vệ. - Uyển nhi, đừng đùa, hắn mà là bạn trai em sao? Người thanh niên gọi là Hoàng Hạo kia chẳng thèm liếc mắt nhìn Gia Vệ, nói tiếp: - Gia Vệ đúng không, ta đã nghe nói qua về cậu, hiện đang là học sinh hot nhất của trường, nhưng mà như vậy thì có thể như thế nào đây? Mặc dù thành tích của cậu có tốt thế nào đi nữa, có thể thi đậu vào đại học đứng đầu cả nước, sau khi tốt nghiệp, cũng chỉ đi làm công cho người ta mà thôi, cho dù là cả đời, cũng không thể leo lên đến loại trình độ như ta bây giờ. - Nhà mày thừa tiền à? Vương Cường hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: - Dựa vào tiền bạc trong nhà để khoe khoang, mày không cảm thấy mất mặt sao? - Mất mặt? Ta tại sao phải cảm thấy mất mặt? Ta còn có thể cầm tiền trong nhà ra để khoe khoang, ngươi ngay cả tư cách khoe khoang cũng không có. Hoàng Hạo cằm hất lên thật cao, dùng tư thế trông xuống nhìn Vương Cường, khinh thường nói. Vương Cường hừ lạnh một tiếng, không thèm nói gì nữa, đối với dạng người này, hắn chẳng thèm để ý tới. - Hoàng Hạo, mặc kệ trong nhà cậu có bao nhiêu tiền, cũng không nên quản chuyện của ta, ta đã có bạn trai, xin cậu sau này không nên quấn quít lấy ta nữa, bằng không bạn trai ta sẽ không vui đâu. Mi mắt xinh đẹp của Gia Cát Uyển Nhi hơi nhíu lại nói, lại nhìn trên mặt Gia Vệ không có một tia biến hóa gì, lúc này mới thở phào một hơi. Cho đến lúc này, Gia Vệ cũng không có nói một câu nào, mang trên mặt một vẻ tươi cười có chút thản nhiên, chỉ đứng im ở chỗ đó, giống như đang nhìn trò đùa vậy. - Đừng nói hắn không phải là bạn trai của em, cho dù hắn có là bạn trai của em thì có thể như thế nào đây? Anh nhiều tiền hơn hắn, cao to hơn hắn, đẹp trai cũng hơn hắn, một điểm cũng không kém hắn? Hoàng Hạo tiến lên một bước, đứng ở trước người Gia Vệ, lấy thân người cao1m8 của hắn so với chiều cao trên dưới một mét bảy của Gia Vệ. Gia Cát Uyển Nhi nhíu mày, lôi kéo Gia Vệ lui về phía sau hai bước, tức giận nói: - Hoàng Hạo, cậu còn quấn quít chặt lấy tôi như vậy, tôi sẽ báo cảnh sát. -Tùy em thôi. Hoàng Hạo không quan trọng nói. - Tiểu tử, nơi này là trường học, ở chỗ này đùa giỡn giống lưu manh, muốn chết sao? Vương Cường rốt cục nhịn không được nữa, hai mắt híp lại ngăn cản Hoàng Hạo. - Ta biết nơi này là trường học, ta đến trường là để đi học, chẳng lẽ không cho phép ta đến tham gia cuộc thi sao? Hoàng Hạo cười lạnh một tiếng, nói. Vương Cường sửng sốt, hắn không có nghĩ đến tên Hoàng Hạo này cũng là một học sinh trung học. Mà lúc này, Hoàng Hạo lại bỏ qua Vương Cường, quay qua Gia Vệ nói: - Gia Vệ, nói cái gì đi, mặc kệ cậu có phải là bạn trai của Uyển nhi hay không, chỉ cần cậu cùng Uyển nhi chia tay, cho cậu tùy ý chọn một cái giá, ta tuyệt không do dự. Gia Vệ vẫn như cũ nhìn về Gia Cát Uyển Nhi đang nắm lấy cánh tay phải của mình, sau khi nhìn thấy ánh mắt thỉnh cầu của Gia Cát Uyển Nhi, trong lòng Gia Vệ lập tức mềm nhũn, đang muốn mở miệng nói ra một cái giá, miệng mới vừa mở ra, nhưng ngay lập tức đóng lại, sau đó sắc mặt hắn bỗng nhiên trở nên âm trầm, một cước trực tiếp hướng về bụng Hoàng Hạo đá tới, nói: - Chọn cái cmm, cho tao bao nhiêu tiền cũng không đủ đâu. Một cước này của Gia Vệ tuy rằng không có dùng nhiều sức, nhưng cũng là đạp cho Hoàng Hạo lui về phía sau 5~6 mét, đặt mông ngồi xuống đất, ôm bụng thống khổ đứng lên. Mà lúc này, cửa trường học người đi đến thật không ít, vì vậy Gia Vệ vội vã lôi kéo Gia Cát Uyển Nhi cùng Vương Cường chạy vào trường học. Đi tới trước dãy phòng học, Gia Cát Uyển Nhi lúc này mới buông tay Gia Vệ ra, dùng thanh âm rất nhỏ nói một tiếng 'Cảm ơn' . Gia Vệ cười khổ lắc đầu, hắn thật không ngờ, lấy tư chất của hắn, lại phải đóng một vai như vậy. - Cảm ơn cái gì, trực tiếp lấy thân báo đáp là được rồi. Vương Cường lặng lẽ nói, mà những lời này vừa nói ra, nghênh đón lại là ánh mắt khinh bỉ của Gia Vệ và Gia Cát Uyển Nhi. Sau đó, Gia Cát Uyển Nhi nhăn nhó giống như là muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng không có nói ra, vội vã lên tầng. Vẻ mặt Gia Vệ đầy nghi hoặc, đây mà là Gia Cát đại ma nữ ngày thường giống như một nam tử hán sao? - Người anh em, lớp trưởng có khả năng bị mày khuất phục thật rồi. Vương Cường vỗ vỗ vai Gia Vệ, nghiêm túc nói. - Dẹp, tao vẫn không thể khuất phục được nàng. Gia Vệ vội vàng nói, sau đó cũng đi lên tầng. Mà Vương Cường nhìn về phía sau, cũng không dừng lại lâu, vội vàng chạy theo, một lúc nữa Hoàng Hạo mà đuổi tới, không vui đâu. Dù sao cũng là bọn họ động thủ trước, gọi thầy cô đến, tất nhiên sẽ xử phạt bọn họ. Hai giờ bốn mươi phút, giám thị coi thi cũng đã đi vào trong phòng. Quy chế thi vẫn như cũ, từng phòng học có hai giám thị coi thi, chỉ có điều cũng không phải hai giám thị coi thi buổi sáng nữa. Hai giám thị coi thi phòng Gia Vệ, một người là giáo viên dạy khối 12, toàn bộ học sinh trong phòng học đều biết hắn, mà giám thị còn lại là một khuôn mặt rất xa lạ, rất có thể là giáo viên dạy khối 10 hay khối 11 gì đó. Mà giám thị dạy khối 12 kia, lại vừa vặn là tổ trưởng tổ số học khối 12, hắn đến coi thi phòng thi này, không biết có phải là trùng hợp hay là cố tình sắp đặt đây. Chẳng qua, từ lúc hai người bước vào phòng, Gia Vệ rõ ràng cảm giác được, cái người giám thị đảm nhiệm tổ trưởng tổ số học kia thỉnh thoảng nhìn về phía hắn. Đúng ba giờ chiều chuông làm bài vang lên, hai giám thị coi thi cũng rất nhanh đem bài thi số học phát cho từng người, mà các học sinh,thì lại là rất nhanh mở bài thi ra, cầm lấy bút bắt đầu làm bài. Thi số học, coi trọng nhất chính là cẩn thận tỉ mỉ, chỉ cần hơi chút sơ suất nhỏ, là có thể làm sai hết cả một bài. Cho nên làm bài thi số học tối kỵ nhất là hấp tấp cùng sơ ý, mỗi một học sinh đều giống như tiến nhập vào trạng thái của riêng mình, hết sức chăm chú làm bài thi số học. Mà Gia Vệ, lại ngồi đó thật lâu không có làm bài. Bởi vì từ lúc phát bài thi cho đến lúc bắt đầu làm bài, cái vị giám thị tổ trưởng tổ số học kia cứ nhìn Gia Vệ, hắn ngồi ở trên bục giảng, đáng lẽ phải nhìn toàn bộ lớp, thế nhưng hai mắt của hắn, không có nửa giây rời khỏi người Gia Vệ. Qua năm, sáu phút đồng hồ, Gia Vệ mới nhếch miệng cười, mở bài thi bắt đầu làm. Gia Vệ không biết bài thi số học này đơn giản hay là khó khăn, mỗi một câu hỏi, hắn giống như đã làm qua vậy, dễ dàng viết ra quá trình tính toán cùng cách giải, cho dù là câu hỏi khó, cũng chỉ trong chốc lát đã làm xong. Không giống bài thi ngữ văn cần phải viết dài ra, Gia Vệ làm bài thi số học, tốc độ nhanh hơn rất nhiều. Rốt cục sau nửa giờ làm bài, Gia Vệ đã làm xong câu hỏi cuối cùng, thả bút trong tay xuống, Gia Vệ cầm lấy bài thi kiểm tra lại hai ba lần. Mà đúng lúc này, một thân ảnh cũng đi thẳng tới trước người hắn, làm Gia Vệ giật mình sửng sốt. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía thân ảnh này, lúc này mới phát hiện, vị giám thị vừa rồi còn ngồi ở trên bục giảng, bây giờ đã đi tới trước bàn mình. Gia Vệ xấu hổ cười cười, ngay sau đó cúi đầu xuống kiểm tra bài thi. Mà lúc này, vị giám thị kia cũng mở miệng nói: - Nếu như không kiểm tra lại, em nghĩ có thể được bao nhiêu điểm? Gia Vệ ngẩn ra, nhìu mày, trả lời: - Em cũng không rõ. - Đã làm xong tất cả các câu rồi? Giám thị hỏi tiếp, thanh âm rất nhỏ, thế nhưng trong phòng học lúc này lại vô cùng yên lặng, tất cả mọi người đều có thể nghe thấy. - Đều đã làm xong, tất cả các câu đều đã làm xong rồi. Gia Vệ nói, dùng thời gian hơn nửa giờ, hắn xác thực đã đem bài thi của mình làm xong hết. Mà lúc này, cái người giám thị trẻ tuổi kia cũng đi tới, hắn chau mày, bây giờ đang trong thời gian làm bài, giám thị coi thi không thể cùng học sinh nói chuyện. Nhưng mà trong hai người, hắn là phó giám thị, cho nên cũng không thể nói gì. - Đưa bài thi của em cho ta xem một chút, ta xem xong rồi em kiểm tra lại cũng được. Sau một khắc, giám thị tổ trưởng tổ số học kia liền mở miệng nói, trực tiếp cầm lấy bài thi trong tay Gia Vệ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang