[Dịch]Tuyệt Thế Tiểu Yêu Của Đế Thần - Sưu tầm

Chương 5 : Bái sư

Người đăng: 

.
"Ừm...". Phượng Chỉ Nhiên cảm thấy mình ngủ được một giấc rất là ngon nhưng cuối cùng thì nàng cũng phải tỉnh dậy. Nhìn cảnh vật xung quanh nàng không nhịn được nghi hoặc. Chỉ thấy lúc này nàng đang nằm trong một căn phòng xa hoa nhưng không kém phần tao nhã. Đây là phòng ngủ của hoàng nãi nãi! Chẳng lẽ sau khi hôn mê nàng được đưa vào đây? Bỗng nhiên một giọng nói già nua vang lên làm nàng giật mình "Nha đầu, tỉnh rồi à?" Nhìn người tới là Hoàng lão nàng cố gắng bình tĩnh lại nói: "Vâng". Lúc nãy nàng không thấy Hoàng lão trong phòng, ông ấy không tiếng động mà xuất hiện làm nàng sợ hãi a. Hoàng lão vuốt râu nói: "Tỉnh lại là tốt rồi, con thấy trong cơ thể mình như thế nào?" Phượng Chỉ Nhiên xuống giường tự khởi động thân thể rồi nói: "Cơ thể con rất tốt, rất thoải mái". "Con có thể kể lại những gì xảy ra trong nghi thức thừa kế huyết thống được không?" Hoàng lão cười nói. "Dạ, được" Không biết tại sao nàng có cảm giác tin tưởng vào Hoàng lão nhưng nàng chắn chắn ông ấy là người có thể tin tưởng được. Sau khi nghe Phượng Chỉ Nhiên kể lại toàn bộ những gì xảy ra trong nghi thức thì Hoàng lão trầm tư, nàng cũng không làm phiền ông ấy làm gì. Hoàng lão suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng: "Dựa vào những gì con kể lại thì huyết thống của con gồm ba loại, con thử lần lượt Yêu hóa cho ta xem, cứ dựa vào những gì ta hướng dẫn là được" Phượng Chỉ Nhiên đáp ứng: "Vâng". Dựa theo những gì Hoàng lão hướng dẫn, nàng bắt đầu vận dụng Yêu lực trong người, nàng tập trung nhớ lại hình ảnh con bướm xinh đẹp kia. Thất thải quang mang bao bọc lấy thân thể nhỏ bé của nàng, khi quang mang biến mất thì sau lưng nàng xuất hiện một đôi cánh bướm bảy màu nhỏ nhắn. Hoàng lão hài lòng vuốt râu nói: "Tộc Ngọc Điệp sinh sống ở phía Bắc, họ thiên về mê hoặc, có thể nói tộc Ngọc Điệp có khả năng khống chế đứng khoảng hàng nhất nhì" Hoàng lão nhìn lại đôi cánh của Phượng Chỉ Nhiên rồi nói tiếp: "Tộc của họ được chia thành thất đẳng dựa vào số màu trên đôi cánh của mình, cánh của con có bảy màu thì thuộc hàng nhất đẳng – Thất Thải Ngọc Điệp". Hai mắt Phượng Chỉ Nhiên tỏa sáng: "Thất Thải Ngọc Điệp? Nghe cũng biết nó lợi hại rồi". Hoàng lão gật đầu: "Thất Thải Ngọc Điệp có khả năng phá bỏ ảo thuật cấp thấp hơn, những loại cấp cao hơn nó thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay,Thất Thải Ngọc Điệp còn có khả năng mê hoặc thuộc một trong những loại tốt nhất". "Vậy còn loại thứ hai?" Nói xong nàng bắt đầu vận Yêu lực, lần này là tiểu miêu toàn thân đen tuyền. Hắc quang bao bọc lấy nàng, khi hắc quang biến mất thì hai cái tai mèo, cái đuôi ngắn ngủn với móng vuốt ở tay và chân xuất hiện. Hoàng lão nhìn rồi nói: "Miêu tộc là họ hàng thân thiết với Ngọc Điệp tộc, Miêu tộc cũng nằm ở phía Bắc, thiên về tốc độ. Mặc dù tốc độ thua thiệt rất nhiều với những tộc khác nhưng điểm đặc biệt của Miêu Tộc là khả năng bám giữ mục tiêu rất tốt có thể nói Miêu Tộc là một sát thủ nhanh nhẹn. Miêu hóa của con là tam đẳng – Hắc Ảnh Miêu". "Còn loại thứ ba" Phượng Chỉ Nhiên cao hứng rồi nhanh chóng Yêu hóa. Huyết quang bao bọc thân thể nàng một lúc rồi tan biến đi để lại một đôi cánh đang bốc lửa đằng sau. "Chu tước tộc nằm ở phía Nam, mang theo dòng máu cao quý Chu Tước tộc áp đảo những tộc chim khác, lực công kích cao, tốc độ khá nhanh" Phượng Chỉ Nhiên háo hức: "Vậy Chu Tước hóa của con thuộc đẳng cấp nào?". Hoàng lão cười nói: "Chu tước tộc đẳng cấp không phân chia theo ngoại hình mà phân chia theo độ tinh khiết của huyết thống, huyết thống càng tinh khiết sức mạnh càng cao, ta cũng không thể đoán được độ tinh khiết huyết thống của con". "Vậy không có cách nào sao?" Phượng Chỉ Nhiên thất vọng. "Phải là người thừa kế huyết thống của Chu Tước mới có khả năng phân biệt, hiện tại cũng chỉ có phụ thân con là người đoán được" Hoàng lão vuốt vuốt râu. Phượng Chỉ Nhiên cao hứng: "Vậy thì đợi Nhiên nhi mạnh mẽ rồi ra chiến tuyến hỏi phụ thân" Phượng Chỉ nhiên bỗng nhiên nhớ ra: "Hoàng lão, huyết thống của người là gì?". Nghe Phượng Chỉ Nhiên hỏi Hoàng lão cười rồi Yêu hóa, ánh sáng vàng bao bọc thân thể Hoàng lão. Ánh sáng tan đi trước mặt nàng là một con rồng màu vàng oai phong, nàng có thể cảm nhận được áp lực từ đó phát ra, sức mạnh này thật là lớn xem ra tu vi của Hoàng lão rất cao. Thấy sắc mặt của Phượng Chỉ Nhiên đã xanh mét, Hoàng lão trở về hình dáng ban đầu rồi nghiêm túc nói: "Con phải giữ bí mật này giúp ta, không được kể với ai" Phượng Chỉ Nhiên nghiêm túc gật đầu đáp: "Vâng, Nhiên nhi thề với thiên địa sẽ không tiết lộ chuyện này với bất cứ ai". Hoàng lão cười hài lòng rồi hỏi: "Lão phu đã gần năm trăm tuổi nhưng chưa từng nhận đồ đệ, nay thấy con rất có tài năng ta muốn thu con làm đồ đệ, ý con thế nào?" "Chuyện này Nhiên nhi cần hỏi ý kiến mẫu thân" Phượng Chỉ Nhiên chần chờ. "Mẫu thân con đồng ý rồi" Hoàng lão cười nói. "Vậy thì... sư phụ nhận một lạy của đệ tử" Phượng Chỉ Nhiên quỳ xuống lạy Hoàng lão một lạy. Nàng muốn trở nên mạnh mẽ. _ Phượng Chỉ Nhiên kiên định. "Ha ha ha, ta cuối cùng cũng nhận đệ tử" Hoàng lão ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười vang vọng khắp hoàng cung. Hoàng lão đỡ nàng dậy rồi nghiêm túc nói: " Từ nay, con là đồ đệ chân truyền của Lưu Hoàng ta"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang