[Dịch] Tử Xuyên Tam Kiệt (Tử Xuyên)

Chương 5 : Tiết 6 Ngỏ lời

Người đăng: Mr.Lookluck

Hoàng hôn ngày hè, mặt trời từ từ lặn xuống đằng tây. Tử Xuyên Tú thoải mái nằm trên chiếc võng mắc trên cây đại thụ trước nhà, uống Coca Cola lạnh, nhìn ráng mây rực lửa nơi chân trời, chậm rãi hưởng thụ tâm trạng nhàn nhã hiếm có, tâm tình rộng mở, bỗng nhiên nổi thi hứng: “Tà dương mây máu đỏ như voan..” “Bánh nướng một khoanh lớn lớn là!” La Kiệt ở dưới tiếp liền một câu. - Đại nhân, ngài đánh cũng được mắng cũng tốt, chúng tôi đều có thể nhịn, nhưng ngài có thể từ bi làm ơn làm phúc mà không làm thơ được không? Minh Vũ nói. - Cho dù ngài có làm thơ đi chăng nữa, ngài có thể đừng đọc cho chúng tôi nghe được không? Bạch Xuyên oán hận vừa nói vừa xoa xoa mông, lúc trước bị Tử Xuyên Tú đá vẫn còn rất đau. - Đúng vậy, chúng tôi cũng là cha sinh mẹ dưỡng. Bất hạnh làm bộ hạ của ngài, thật không có biện pháp, âu cũng là do chúng tôi sinh nhằm giờ xấu, chúng tôi tự biết. Nhưng ngài còn muốn chúng tôi ngâm thơ của ngài.. thật là quá đáng! - Đúng rồi, chèn ép người khách cũng phải có hạn độ thôi chứ! o0o - Không cần phải loạn lên như vậy chứ?! Ta hình như có nghe thấy tiếng vó ngựa. - Đại nhân, ngài bớt nói sang chuyện nhảm khác đi, trời nóng như vậy ai điên lại phi ngựa chạy loạn cơ chứ? Lời còn chưa dứt, một kỹ sĩ mặc thường phục đã xuất hiện ở cuối đường, vội vội vàng vàng ngựa không dừng vó vụt qua bọn họ, một mũi tên lông chim màu đỏ chính xác bắn trúng vào trụ cổng nhà Tử Xuyên Ninh, lớn tiếng thét to: “Nhã Lý Mai!” Bốn người đồng thời nhảy dựng lên, dõi mắt nhìn theo bóng lưng kỵ sĩ đang dần biến mất. Minh Vũ sắc mặt trắng bệch: - Đây là lệnh triệu tập quân dự bị của gia tộc! Tử Xuyên Tú lớn tiếng hạ lệnh: - La Kiệt kì chủ, Bạch Xuyên kì chủ, Minh Vũ kì chủ! Lên ngựa, tiếp tục truyền lệnh triệu tập! - Dạ, đại nhân! Ba người đồng thời luống cuống leo lên chiến mã, đám người hầu đem những mũi tên lông chim màu đỏ đã chuẩn bị cho từng nhà treo lên yên ngựa cho bọn họ! “Giá, giá, giá!” Ba người nhằm ba hướng khác nhau vội vàng lao đi, tốc độ như tên bắn! Vụ ầm ỹ vừa rồi đã kinh động kéo Tử Xuyên Ninh từ trong nhà đi ra, nàng nhìn bóng ba người đã trở nên rất nhỏ, lo lắng nặng nề hỏi Tử Xuyên Tú: - Ca, đã xảy ra chuyện gì? Rồi cúi đầu nhìn thấy mũi tên lông vũ căm trên trụ cổng, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch: - Lệnh triệu tập?! Tử Xuyên Tú không nói gì chỉ gật đầu, vờ như không nhìn thần sắc đau khổ phát ra trong ánh mắt của Tử Xuyên Ninh! o0o Buổi tối Sterling tới chơi. Tử Xuyên Tú rất bình tĩnh tiếp đãi. - Ngày mai huynh sẽ đi Viễn Đông. Sterling đi thẳng vào vấn đề. Tử Xuyên Tú mặt nhăn nhúm: - Tệ như vậy sao? - Còn tệ hơn so với tưởng tượng của đệ nhiều. Wallen sắp bị chiếm, quân dự bị của gia tộc còn chưa triệu tập xong.. - Đệ là đang nói phong thái của huynh ấy. Đến tất còn đi ngược! -... - Thôi quên đi, đừng đổi ở chỗ đệ khiến nó thối khắp phòng. Đêm nay huynh tới tìm đệ là vì vì.. Kỳ thật trong lòng Tử Xuyên Tú cũng đã biết. - Huynh muốn gặp Cardin một chút. Tử Xuyên Tú trầm mặc. - Xuyên Tú! - Sterling, huynh nghĩ lại đi: Huynh dẫn đại quân hơn mười vạn người đi Viễn Đông chém giết với Ma tộc, trước trận chiến huynh lại chạy tới gặp công chúa Ma tộc. Chuyện này hợp với thân phận thống lĩnh quân Trung Ương của huynh sao? Huynh không sợ đám bộ hạ biết chuyện làm binh biến sao?! Không sợ tòa Thống Lĩnh tố cáo huynh tội phản quốc sao? Còn nữa, khi gặp Cardin huynh định nói gì với nàng đây? A, “Cardin, chào em, ngày mai anh phải đi giết cô dì chú bác của em, hãy ban cho anh chút tình yêu cổ vũ đi nào, tới hôn anh đi!” Huynh nghĩ xem Cardin sẽ đáp lại thế nào đây? “Sterling tình yêu của em, hãy cố mà giết, gia sức giết, giết cho thật nhiều, giết cho thật giỏi, khi trở về em sẽ gả cho anh.” Hay là nàng sẽ ôm lấy đùi của huynh mà ra sức khóc lóc: “Đừng, đừng.” khiến cho huynh mềm lòng, ở Viễn Đông kệ cho Ma tộc không tốn một chút sức mà tóm lấy, rồi chặt đầu huynh tựa như chặt cái đầu heo! Sterling lộ ra vẻ thống khổ, vẻ mặt này xuất hiện trên khuôn mặt kiên nghị như tạc bằng đá hoa cương của y khiến nó đặc biệt “động lòng người”, Tử Xuyên Tú lập tức mềm lòng: - Chẹp, đệ cho huynh mười lăm phút! Sterling cảm kích hai tay nắm chặt lấy tay Tử Xuyên Tú, kìm lòng không nổi hôn một cái. - Ai da, đệ không mắc cái bệnh yêu thương kiểu như vậy. Nếu để Xuyên Ninh nhìn thấy hai nam nhân chúng ta làm như vậy, tất sẽ có hiểu lầm.. Úi, Xuyên Ninh, muội đến rồi. Cardin ở đâu muội có biết không? Ánh mắt của muội không cần trợn to đến như vậy, đây là phương thức biểu đạt tình hữu nghị rất bình thường giữa những người đàn ông! o0o Trong phòng khách rộng mở, Sterling đang ngồi cùng Cardin. Tử Xuyên Tú, Tử Xuyên Ninh và đám Bạch Xuyên ba người nhìn chòng chọc vào y, rồi lại nhìn Cardin. Bọn họ ăn hạt dưa, khe khẽ thì thầm bình luận: - Ông xem, da mặt đại nhân đỏ lên kìa! - Đúng rồi, Cardin cũng vậy. Ha, đừng làm ồn, để xem bọn họ nói cái gì! o0o Sterling: - Này Xuyên Tú, không phải đệ nói là cho huynh mười lăm phút sao? - Đúng vậy, đệ có nói là cho huynh mười lăm phút gặp Cardin. Bây giờ chẳng phải Cardin đang ở trước mặt huynh sao? - Chuyện Cardin được rồi. Nhưng huynh cảm thấy phòng này hơi chật, chứa không được nhiều người! - Đệ thấy vẫn đủ đấy chứ. Trừ huynh cùng Cardin ra, không phải chỉ có vài người chúng ta sao? Phòng rất rộng, vẫn có thể chứa thêm mà, huynh đừng lằng nhằng nữa, đã mất một phút rồi! - Sao bọn họ lại ở đây? - A, Bạch Xuyên là bởi vì đang nhàn tới mức phát rầu, Minh Vũ muốn học nghề tán gái, La Kiệt thì muốn xem cái màn kích thích gì đó, còn muội muội.. Xuyên Ninh, muội ở đây làm gì? - Dạ, đêm nay bộ Chuyện tình Tokyo đã kết thúc, lại chẳng có bộ tiểu thuyết mùi mẫn nào để xem, thôi thì muội đành phải tới đây xem màn công khai.. Ái, Sterling đại ca, huynh sao lại kéo tai muội? Đau chết mất! Rồi rồi, để muội tự đi ra ngoài có được không? Chờ Tử Xuyên Ninh đi ra ngoài xong, Sterling chuyển qua La Kiệt, rất thân thiết hỏi: - La kì chủ, nghe nói cậu gần đây bụng không ổn có phải không? Nên đi nghỉ sớm một chút. La Kiệt: - Đâu, sức khỏe tôi luôn rất tốt, bụng chưa bao giờ đau.. Ối, đau chết ta! Được được, tôi đi nghỉ, huynh không cần đánh nữa! Sterling thu hồi nắm đấm, nhìn La Kiệt đang loạng choạng đi ra, mỉm cười nói: - Nghỉ sớm một chút nghỉ mới có lợi cho thân thể! - Minh Vũ kì chủ, ông.. - Đại nhân, ngài không cần phải nói. Hạ quan bỗng nhiên nhớ ra một chuyện rất quan trọng, phải đi làm lập tức. Tôi xin phép được cáo lui trước! - Ô, Minh Vũ kì chủ có chuyện bên người, xin cứ tự nhiên. Bạch Xuyên kì chủ, có phải nguyện vọng thiết tha của cô là sau này được đảm nhiệm trọng trách đội cảm tử trên chiến trường Viễn Đông không? - Đại nhân hiểu lầm rồi, kỳ thật đầu hạ quan bỗng nhiên rất đau. Xin cho phép tôi thất lễ cáo lui! Chờ cho bọn họ đều đi ra ngoài, Tử Xuyên Tú tức giận bất bình nói: - Đệ ghét nhất là bị đám người này ám, cứ thích gây trở ngại chuyện tốt của người khác, đáng giận! Tốt rồi, Sterling, giờ còn lại đều là người một nhà, huynh cần nói cái gì cứ yên tâm nói đi! “Bang.” Tiếng sập cửa mạnh mẽ. Tử Xuyên Tú bị “người một nhà” một cước đá văng ra khỏi phòng khách. o0o Không khí trong phòng lâm vào trầm mặc. Sterling hắng giọng một chút cho trong tiếng. - Cardin.. a không, huynh có lẽ phải gọi muội là Cardin điện hạ, dạo này muội có khỏe không? -... - Ngày mai huynh phải đi Viễn Đông đánh giặc. Nhưng không phải là cùng với đất nước của muội, mà là dẹp cái đám phản loạn trong gia tộc bọn huynh. -... - Lần đánh trận này có thể rất nguy hiểm, huynh có thể sẽ không quay về. -... - Cho nên, cho nên.. đêm nay huynh mới tới gặp muội. Cho nên cho nên.., nói thật là, chuyện nó là như vậy, huynh cũng là nghĩ như thế, cho nên.. lâu như vậy, chắc muội cũng hiểu được tấm lòng của huynh.. -... - Huynh thực.. Huynh rất.. muội như vậy, Cardin, từ lần gặp đầu tiên huynh đã rất a a.. với muội. -... - Xuất thân của huynh cũng không phải là quý tộc, chỉ là bình dân thôi.. nhưng huynh nghĩ, lương tháng của huynh cũng có thể đủ để trang trải cho cuộc sống của hai người.. -... - Huynh biết, muội là công chúa, xuất thân cao quý, tất sẽ không để ý đến loại như huynh, kẻ mà ngoài một thanh phá kiếm ra thì chẳng có một cái gì. Đêm nay huynh tới đây là gặp muội lần cuối, nói chuyện được với muội là vui rồi. -... - Chuyện muội về nước, có lẽ phải chờ thêm một thời gian. Bây giờ Viễn Đông đang rất loạn, không an toàn. Muội không nên lo lắng, huynh nhất định sẽ nghĩ biện pháp đưa muội trở về. -... - Nãy giờ muội chẳng nói gì, có phải thấy khó chịu quá hay không? Là tại huynh làm phí thời gian của muội? -... - Được rồi, đêm đã rất khuya, muội hãy nghỉ sớm một chút. Sau này mọi người vẫn là bằng hữu, ha ha. Muội không cần lo lắng cho huynh, ha ha. Huynh một chút cũng không khó chịu, ha ha. -... - Tốt lắm, huynh đi đây, muội hãy bảo trọng cho tốt. Có chuyện gì khó xử hãy nói với Xuyên Tú, huynh sẽ kêu y chăm sóc tốt cho muội, không phải lo. Sterling bi thương thất vọng đứng dậy dợm bước, bỗng sau lưng truyền đến giọng nhỏ nhẹ: - Tư quân chàng hỡi, sa trường hung hiểm, mong chàng vạn lần cẩn trọng. Y hoài nghi lỗ tai chính mình, cuồng hỉ mà quay người lại: - Cardin, nàng.. Cardin đứng dậy rời đi, chỉ lưu lại một câu nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy: - Thật ra thiếp cũng không vội trở về. Sterling trong căn phòng trống trải không người, chậm rãi khuỵu hai đầu gối quỳ xuống, rồi giơ cao hai bàn tay: - Thần ơi, xin hãy chúc phúc cho ta! Hạnh phúc như thế này, chỉ sợ ta không xứng! Chỉ là kẻ cuồng hỉ như Sterling hay Cardin ngượng ngùng đều không phát hiện, trên cánh cửa sổ vốn là hoàn hảo không hỏng hóc gì, không biết từ khi nào, đã xuất hiện vài cái lỗ nhỏ.. o0o Tử Xuyên Tú: - Uy! Minh Vũ, xem đủ chưa? Đến lượt ta rồi! Minh Vũ: - Tôi khinh! Vốn cứ tưởng đại nhân Sterling là người cao minh, thủ đoạn bất phàm thế nào, hóa ra.. công lực kém như vậy, thật là sỉ nhục cái mỹ danh “thợ cưa” của gia tộc chúng ta! La Kiệt: - Ai, Bạch Xuyên, cô cũng là nữ, cô nói xem hai câu của Cardin kia có ý tứ gì chứ, nhận lời hay không nhận lời? Tử Xuyên Tú: - Go! Go! Một tay đặt lên vai nàng, chậm rãi dùng sức mà đè. Ánh mắt lấy thế từ trên cao nhìn xuống, dùng sức mạnh cánh tay nam nhân mà chinh phục nàng, khiến nàng mê say điên đảo. Vững vàng nắm lấy tay nàng ta, rồi tiến tới một cái cúc.. Minh Vũ: - Đại nhân, ngài thua! Tôi đã nói trước là hôm nay không có màn kích tình gì cả, ngài lại không tin. Sang tiền! Tử Xuyên Ninh: - Đại ca, huynh rình coi Sterling đại ca cùng Cardin tỷ tỷ làm những chuyện loại này là không tốt. Không có đạo đức! Tử Xuyên Tú: - Vớ vẩn! Muội không phải là cũng đang chiếm một cái lỗ mà nhìn không chớp mắt đó sao, lại còn luận đạo đức với huynh cái gì! o0o Ngày mùng 1 tháng Tám năm 779 lịch đế quốc, buổi đêm, khi cuộc nổi dậy ở Viễn Đông nóng như lửa, tướng sĩ của gia tộc bỏ mình đếm bằng số hàng chục vạn, gần ba mươi triệu dân và quân Viễn Đông đang đau khổ vùng vẫy trong lò nướng phản loạn, cứ điểm Wallen với thành lũy kiên cố nhất của gia tộc đang chìm trong vây hãm, gần một trăm vạn quân phản loạn tàn ác đang chuẩn bị vọt vào bình nguyên trung tâm của gia tộc mà tàn sát bừa bãi người vô tội, trong lúc toàn bộ gia tộc, trên từ tổng trưởng đến tòa Thống Lĩnh, từ một võ sĩ binh nhì cho đến kẻ bình dân đều vì sầu lo mà đêm không ngủ.. .. một trong Tử Xuyên tam kiệt, quyền thống lĩnh quân Trung Ương Sterling lại đang trải qua giây phút hạnh phúc nhất trong cuộc đời của gã.. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang