[Dịch] Tử Xuyên Tam Kiệt (Tử Xuyên)

Chương 3 : Tiết 8 Tình cảm vợ chồng

Người đăng: Mr.Lookluck

“Đại nhân,” Đội trưởng đội thân vệ Ca Phổ Lạp đưa cho Đế Lâm một lá thư: - Hòm thư vừa nhận được. Đế Lâm bóc ra, chỉ thấy có một câu: “Viên minh công khai ương kì trung đế hậu quang hội đại thiên quang minh.” Gã nhíu mày, gật gật đầu. Ca Phổ Lạp biết điều lui xuống. - Thư tín gì thế, nhanh thật, chàng vừa mới về tới Đế Đô đã có thư rồi. Lâm Tú Giai, người vợ xinh đẹp hiền thục của gã tiến đến sát bên người. Đế Lâm vốn định đem thư giấu đi, nhưng đã không còn kịp. - Thư tình ư? Lâm Tú Giai tai quái hỏi. Trên khuôn mặt tuấn tú lãnh khốc giống như bị băng đá bao trùm của Đế Lâm lộ ra một nụ cười hiếm thấy: - Ta chỉ yêu một mình nàng. Rồi đưa tờ thư qua. - Đùa một tí ấy mà. Chàng thật là, một chút hài hước cũng không có! Lâm Tú Giai ngoài miệng trách cứ, trong lòng lại ngọt như mật ong: - Là giấy tờ công vụ sao? Thiếp không tiện xem. - Không sao, đối với nàng, ta không có gì bí mật. Nghe được những lời này, Lâm Tú Giai hạnh phúc đến mức gần như bị tan chảy. Nàng cảm giác sâu sắc rằng ngày trước nhận lời cầu hôn của Đế Lâm là lựa chọn sáng suốt nhất trong cuộc đời: “May mắn là chọn được chàng..” Đế Lâm còn trẻ anh tuấn lại tài hoa hơn người, quyền cao chức trọng, không biết có bao nhiêu cô gái xinh đẹp đều bị gã kì chủ áo đỏ (bây giờ đã là phó thống lĩnh) “đẹp trai lạnh lùng gợi cảm không thể tả nổi” này hấp dẫn mà tính chuyện quyến rũ. Nhưng tất cả các nàng đều như đụng vào một tòa núi băng, một núi băng tạo thành từ sự lạnh lùng cùng trầm tĩnh của Đế Lâm, từ chối người trước cả ngàn dặm. Các cô gái chưa lập gia đình ở Đế Đô từng lưu truyền một câu: “Đế Lâm là một tòa núi băng không thể vượt qua được!” “Đáng tiếc các nàng không nhìn thấy dáng vẻ ở nhà của chàng.” Lâm Tú Giai mỉm cười ngọt ngào. Có người chồng nào mà sau khi cưới hai năm còn ôm thê tử thân thiết say đắm cùng dịu dàng như vậy chứ? Người khác đều nói hôn nhân là mồ chôn tình yêu, Lâm Tú Giai lại cảm thấy: nấm mộ này là thiên đường, bởi vì nàng được gả cho một người chồng gần như hoàn mỹ vô khuyết.. Là “gần như”, bởi vì duy nhất có một khuyết điểm ấy là thân phận, thân phận hai mang cực kỳ nguy hiểm. Vì thế, Lâm Tú Giai thường xuyên đêm ngày lo lắng.. o0o - “Viên minh công khai ương kì trung đế hậu quang hội đại thiên quang minh” nghĩa là gì đây? Đế Lâm giải thích: - Đây là mật mã nhảy chữ, nàng thử bỏ một chữ đọc một chữ xem. - Viên công ương trung hậu hội thiên minh... Vẫn không hiểu! Đế Lâm nghịch ngợm nháy mắt vài cái: - Đảo lại thử xem. - Minh thiên hội hậu trung ương công viên.. A, thiếp biết rồi, có người hẹn chàng ngày mai sau cuộc họp gặp mặt ở công viên trung tâm! Thấy nụ cười nơi khóe miệng của Đế Lâm, nàng bổ nhào vào trong lòng gã, đấm vào bộ ngực dày rộng: - Thiếp không chịu. Chàng nhất định là đang cười người ta ngu ngốc! Đế Lâm làm bộ đứng dậy, hùng hổ vén tay áo, nhìn xung quanh phải trái: - Ai? Ai dám nói lão bà Lâm Tú Giai của ta ngốc? Ra đây cho ta, ta liều mạng với ngươi! Lâm Tú Giai bị bộ dạng của gã chọc cho phá lên cười khanh khách. Đế Lâm lại ngồi xuống nhẹ nhàng ôm Lâm Tú Giai vào ngực: - Sao có thể chứ? Lão bà của Đế Lâm ta sao lại không phải là người thông minh nhất chứ? Lâm Tú Giai chỉ cảm thấy tràn trề hạnh phúc.. Nhưng nàng chợt nhớ tới một vấn đề: - Là thư của ai vậy? - A, của một gã ngu ngốc tự cho mình là rất thông minh! Đế Lâm lại nổi lên một nụ cười ấm áp, khiến khuôn mặt luôn đẹp lạnh lẽo của gã tỏa ra khí thế rung động lòng người. - Tử Xuyên Tú! Lâm Tú Giai một câu lập tức đoán ra. Đế Lâm lại cười: - Thật là cao hứng, vợ chồng mình đánh giá về y thật nhất trí! o0o Trên thực tế, cái loại giả thần giả quỷ mà Tử Xuyên Tú làm ra này thật sự vô dụng. Chỉ cần thư rơi vào tay Dương Minh Hoa, các chuyên gia mật mã chỉ cần không đến một phút đồng hồ đã có thể giải loại “mật mã” sơ cấp này. Chỉ là Tử Xuyên Tú xuất phát từ thiên tính thích làm ra nhiều phiền toái, nói theo cách của chính gã là: “Vậy mới giống như dáng vẻ làm công tác bí mật!” mà kiên trì áp dụng “mật mã” vào đám thư từ qua lại cùng Đế Lâm và Sterling ba người. Hơn nữa phương thức mật mã lại thay đổi nhiều lần, có lúc cách một chữ, có lúc cách hai chữ, có lúc là cách theo dãy số, có lúc lại là cách theo cấp số nhân, thậm chí còn cách đảo, bỏ giữa.. Kết quả kẻ chịu khổ thực sự là Đế Lâm cùng Sterling hai người, nhận thư với viết thư mà chẳng biết bên trong viết gì. Có đôi khi phải phí sức đến mức chín trâu hai hổ để gỡ “mật mã”, mà nội dung thường thường là: - Hôm nay thời tiết rất đẹp. Đệ ăn nhiều dưa hấu quá, thiếu chút nữa thì tiêu chảy. - Tửu lâu Thiên Mộng có một cô gái đến rất đúng giờ, đó là giả vờ đứng đắn. - Sterling a, tiền nợ huynh, có thể hoãn ba tháng được không? o0o Lâm Tú Giai lộ ra thần sắc bất mãn: - Lại là hắn, cái bọn đẩy chàng đi làm chuyện nguy hiểm. Thiếp không thể hiểu được, lúc trước ba người bọn chàng phân công, vì sao mà lại giao cho chàng đi nằm vùng chứ? Chàng nói bọn họ là bằng hữu, chuyện nguy hiểm nhất lại giao cho chàng đi.. Thấy Đế Lâm mặt mũi toàn bộ lạnh tanh, nàng biết điều không dám nói tiếp. Đế Lâm chậm rãi nhìn trời xanh mây trắng bay qua ngoài cửa sổ, trầm tĩnh như nước. Lâm Tú Giai thở mạnh cũng không dám. Nàng hiểu phu quân của mình, cho dù bình thường đối với mình ngoan ngoãn phục tùng, yêu thương vô cùng, nhưng trong lòng dù sao còn tồn tại một khu vực thánh địa không cho ai chạm đến. Một lúc lâu sau Đế Lâm mới thở dài: - Tử Xuyên Tú cùng Sterling không phải bằng hữu của ta. Bọn họ là huynh đệ của ta. Những lời nàng vừa nói, ta không nghe thấy. Lâm Tú Giai thuận ý gật đầu: - Là thiếp không tốt, không nên lắm miệng. - Không có gì, chỉ là.. Đế Lâm không có cách nào nói thêm được nữa, y nhẹ nhàng hôn Lâm Tú Giai. - Nên đi nghỉ đi. Chờ cho bóng của Lâm Tú Giai đi ra khỏi thư phòng, Đế Lâm mới lầm bầm đem lời vừa rồi nói cho đủ: “Chỉ là nàng không biết tình cảm của ba người chúng ta.. Nhưng đúng là rất khó để giải thích cho đàn bà hiểu thế nào là huynh đệ sinh tử!” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang