[Dịch] Tử Xuyên Tam Kiệt (Tử Xuyên)

Chương 3 : Tiết 2 Đáng sợ nhất là kẻ động tình

Người đăng: Mr.Lookluck

- Có chuyện gì không ổn sao? Tử Xuyên Tú véo vào lưng Sterling. “A, ừm, cái gì?” Sterling nói năng lộn xộn: - Có chuyện gì không ổn? Tử Xuyên Tú cổ quái liếc nhìn y một cái, không nói gì nữa. Sterling lập tức khôi phục như bình thường, bước tiếp vào phòng khách. Nhìn bóng dáng y, trong mắt Tử Xuyên Tú tràn đầy sầu lo: “Chỉ mong không phải như mình dự đoán..” La Kiệt, Bạch Xuyên rồi Minh Vũ lập tức đứng dậy cúi chào. Sterling tài nghệ hơn người, phong thái mê người cùng nhân cách mị lực đã trở thành thần tượng của một thế hệ quân nhân trẻ tuổi của gia tộc. Dạng như bọn Bạch Xuyên mấy người có thể không biết tổng trưởng gia tộc, tổng thống lĩnh, nhưng không thể không nhận ra Sterling, người mà đám La Kiệt ngưỡng mộ đã lâu. Nhưng tuy là gặp mặt lần đầu, nhưng bọn họ đều có chung một cảm giác là: hôm nay Sterling không bình thường.. Trích từ tập hồi ký cá nhân của thống lĩnh Bạch Xuyên - Những Ngày Sống Bên Người: “.. Ông ta (Sterling) đáp lễ rất đàng hoàng, nói chuyện cũng rất ân cần, thậm chí còn ngồi xuống chia xẻ cùng chúng tôi một khoanh dưa hấu ướp băng, rất thân thiết giải thích cho chúng tôi những điểm khó hiểu trong võ học.. Mọi chuyện hết thảy đều rất bình thường, nhưng không biết vì cái gì mà tôi vẫn cảm giác được ông ta có vẻ như đang mất hồn mất vía.. cực kỳ khác lạ. Tôi tự nói với chính mình, có lẽ cái đó được gọi là trực giác của nữ nhân chăng?” Sau này, một người khác cũng có mặt tại hiện trường lúc đó là thống lĩnh quân vụ La Kiệt có nói: “Các vị đừng có nghe Bạch Xuyên quỷ bà nương kia ở đâu đó khoe khoang cái gì “trực giác nữ nhân”. Bản hồi ký của cô ta thuần túy chỉ là nhờ thợ chữ viết ra để lừa tiền, bản thân cô ta ngay cả “how are you?” có nghĩa là gì cũng chả hiểu. Lúc đó dẫu có là thằng ngốc cũng nhận ra tinh thần của Sterling đại nhân không ổn định! Nếu không, dạng cao thủ siêu cấp như Sterling đại nhân làm sao mà cắt dưa hấu cũng suýt chút nữa cắt đứt cả nửa bàn tay của chính mình chứ? Ông ta lại như thế nào liên tục hỏi chúng ta năm lần: “Hồi nào các vị tới Đế Đô?”, “Các vị tới Đế Đô là lúc nào?”, “Khi nào thì tới Đế Đô, La Kiệt?.. Lần nào chúng ta cũng trả lời rành mạch, nhưng cách không đến ba phút ông ta lại hỏi: “Khi nào thì..” Thống lĩnh trợ lý trưởng Minh Vũ bổ sung: “Còn nữa, Xuyên Tú đại nhân của chúng ta vẫn đứng ở bên không nói một lời, chỉ cười gian như bằng cả hai gã Dương Minh Hoa cộng với thêm một gã Lôi Tấn nữa, nhìn điệu cười xấu xa của người thì biết: chắc chắn đã có chuyện rồi.” o0o Từ biệt từ trong nhà của Tử Xuyên Ninh, Tử Xuyên Tú đưa Sterling về nhà. - Đêm nay sao sáng quá! Sterling dùng giọng điệu kiểu kết luận quan trọng, rất trịnh trọng nói. Tử Xuyên Tú ngẩng đầu nhìn lên, đầy trời mây đen dầy đặc, nhướn nhướn mi nói: - Đúng vậy! - Trăng cũng thật tròn nhỉ! - Đúng vậy. Đêm nay thật ra cũng không có trăng. - Đường phố Đế Đô của chúng ta rất sạch! - Chính xác. Tử Xuyên Tú không cẩn thận một chân đạp phải cái xác mèo. - Thật ra đệ không cần ra ngoài đưa tiễn huynh, đệ còn có công việc bề bộn phải làm.. - Nói nhảm. -... -... - Thật sự là rất cảm ơn quà tặng của đệ, Lý Thanh sẽ rất cao hứng. - Tâm lĩnh. - Tiểu thư Tử Xuyên Ninh có khỏe không? Đêm nay huynh không thấy nàng. - Rất tốt. - Nàng tên là gì? - Cardin. Hai người dừng bước, Tử Xuyên Tú nhìn chằm chằm thẳng vào mắt Sterling, người sau đang lảng tránh ánh mắt của gã. Trầm mặc. Tử Xuyên Tú mở miệng gằn từng tiếng nói: - Tên gọi đầy đủ là công chúa Cardin, con gái thứ ba của Đại Ma Thần vương đương đại, bị đệ bắt được trong trận quyến chiến Hằng Xuyên lần thứ năm. Hiện tại tòa Thống Lĩnh giao đệ làm giám thị. Sterling miệng run run, không còn giữ được vẻ trấn tĩnh tự nhiên lúc bình thường của một người rắn rỏi phong phạm nữa. - Đệ đã sớm phát hiện? - Đệ không phải là người mù. - Cảm thấy huynh thực vô sỉ? “Không,” Tử Xuyên Tú hơi cúi đầu nói: - Chỉ vô sỉ bình thường thôi. - Huynh đã có vợ chưa cưới, mà nàng yêu huynh thực sự. - Đệ biết. Lý Thanh là một cô gái không tồi. - Nàng là còn gái của Đại Ma Thần vương, người Ma tộc. - Là hoàng tộc của Ma tộc! o0o Hai người lại dừng bước, đối diện một lát. - Làm sao bây giờ? - Huynh có muốn nghe đệ nói rõ một chút không, là sĩ quan cao cấp của gia tộc cần phải tự kiềm chế và cống hiến ra sao, chẳng phải là chí công vô tư, hy sinh cái tôi cá nhân để hoàn thành tinh thần tập thể tráng lệ cùng khí phách hào hùng sao? - Lăn con mẹ ngươi @#4#&***#! - ... - Xin lỗi, huynh quá kích động. - Không sao. Loại chuyện này có vài biện pháp để giải quyết. Huynh muốn nghe cách giải quyết lâu dài, cách giải quyết trung hạn hay cách giải quyết tạm thời đây? - Trước tiên là nói cách lâu dài đi. - Cách giải quyết lâu dài được gọi là phương pháp “Khổ một lần mà giải thoát vĩnh viễn”. Cách thứ nhất: trên đỉnh trần nhà thắt một cái nút, leo lên ghế, nhét đầu vào rồi đá đổ cái ghế; cách thứ hai: một mình với bảy con ngựa chạy đến lâu đài Đại Ma Thần chỉ đích danh Ma Thần vương quyết đấu; cách thứ ba: trong lễ duyệt binh vào ngày mùng một tháng một hàng năm, lựa lúc đông người đâm chết Dương Minh Hoa. Huynh chọn cách nào? -... - Không thích? Đừng lo, chúng ta còn có cách giải quyết trung hạn đây. Tỷ như hoành đao nhất đoạn, nhưng về mặt kỹ thuật nhất định có đôi chút khó khăn, về mặt hiệu quả cùng an toàn cũng không bằng các cách ở trên.. - Câm cái miệng thối của ngươi lại! - Có lẽ huynh có thể học cách của đám học sinh trung học chim chưa mọc lông, ngày mai mua mười một đóa hồng nhung đem tặng cho Cardin tiểu thư, túc trực dưới cửa sổ phòng nàng hằng đêm cho đến sáng, búng ghi ta hát nhạc tình cho nàng nghe, thấy được bóng hình xinh đẹp của nàng thì sôi lên sùng sục. Chỉ là bố vợ tương lai của huynh có thể nghiêm khắc bất ngờ đó! - Ta bảo ngươi câm miệng! - Cũng không thích? Vậy đành phải dùng biện pháp cuối cùng. Dù sao Cardin cũng là do đệ giám hộ, đệ sẽ nhốt nàng một mình một phòng, rồi đưa cho huynh chìa khóa.. Sterling đối diện một quyền thẳng tay đấm lật mặt Tử Xuyên Tú. Gã chậm rãi đứng dậy, cầm lấy cái khăn tay Sterling đưa tới, lau đi vết máu ở khóe miệng, chậm rãi nói: - Về phần đệ, đệ tình nguyện để huynh chết cũng không cho huynh đi vào con đường này. Chết dù sao cũng chỉ đau có một lần. Tử Xuyên Tú giọng trầm thấp: - Bỏ đi, người anh em, chuyện này thực sự là điên rồ. Phải biết rằng, chỉ cần có một xíu hy vọng đệ sẽ giúp huynh, không tiếc can đảm mà xóa đi dấu vết, nhưng mà.. huynh đã không còn là đứa trẻ mười lăm. Chuyện này chỉ là xúc động nhất thời thôi! Nàng căn bản cũng không biết huynh là ai! Sterling không nói được một lời, hai mắt vô thần, giống như vẫn đang còn nghe, lại giống như đã đi vào cõi thần tiên trên chín tầng trời.. o0o “Đây là lần đầu tiên huynh có loại cảm giác này,” Sterling nhẹ nhàng nhưng khẩu khí kiên định: - Huynh yêu cô ấy. “Huynh gặp quỷ rồi!” Tử Xuyên Tú nhỏ giọng thì thầm: - Vậy sao huynh lại yêu Lý Thanh? - Nó không giống như thế! Huynh đối với Lý Thanh.. không phải là yêu, chỉ là hai người tiếp xúc nhiều, không chán ghét lẫn nhau.. - Huynh ngủ cùng người ta nhiều như vậy, sắp kết hôn rồi mới nói “đó không phải là tình yêu”. Không ngại là đã quá muộn sao? - Đúng là đã quá muộn. Vấn đề là cho đến đêm nay, huynh mới biết được, cái gì là ‘tình yêu’! “Ai quản ngươi đi tìm chết!” Tử Xuyên Tú mất kiên nhẫn giận tím mặt: - Lão tử tận tình khuyên bảo ngươi cả nửa ngày, ngươi cứ nói với ta cái gì cảm giác với không cảm giác. Muốn chết, lấy dao cắt phắt động mạch đi chẳng phải là sảng khoái hơn sao?! - Huynh biết. Sterling nhìn cái quán rượu nhỏ ven đường, cười ảm đạm: - Huynh mới phát hiện được một cách giải quyết: “Nhất túy giải thiên sầu” a. Vào đi, ta mời. - Ai da, không được! Ngày mai đệ còn phải đến văn phòng tòa Thống Lĩnh báo danh. Dương Minh Hoa bố trí cho đệ đến đó làm phó chánh văn phòng, đêm nay không thể uống rượu.. Sterling không thèm quan tâm đến chuyện gã giải thích, tự mình đi trước bước vào quán. Tử Xuyên Tú đoán: “Không ổn, vụ này đúng là thật rồi! Lý Thanh rõ ràng là cô gái tốt như vậy mà không yêu, lại đi yêu con gái của Ma Thần vương. Thế giới này là cái gì chứ?! Tình yêu đúng là thứ nhức đầu a! o0o Kẻ phát ra lời cảm khái thế nào cũng không tưởng tượng nổi, chỉ mấy năm sau, gã lại liều lĩnh chui đầu vào một màn tình cảm trắc trở réo rắt thảm thiết động lòng người hơn nữa, trình diễn một màn tình ái bi tráng nhưng cảm động nhất, nổi danh nhất của thời đại hoàng kim. Nhưng, đó là chuyện của rất nhiều năm sau này.. Tháng Tám năm 778 lịch đế quốc, trong một ngày hè nóng bức, Sterling 23 tuổi, Đế Lâm 24 tuổi, cùng Tử Xuyên Tú 18 tuổi. Tam kiệt của gia tộc Tử Xuyên vẫn đang còn trong cơn lốc xoáy của thời đại, thân bất do kỷ mà lăn lộn, giãy dụa cũng không thể làm chủ được bước chân cùng phương hướng của cơn sóng dữ. Nhưng, khoảng cách chỉ là một ngày, càng ngày càng gần đến.. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang