[Dịch] Tử Xuyên Tam Kiệt (Tử Xuyên)

Chương 1 : Tiết 1 Thắng lợi

Người đăng: Mr.Lookluck

- Là ai nói quân đội của Ma tộc rất mạnh vậy? Phó kì chủ La Kiệt đắc ý nhìn đội quân tinh nhuệ của Ma tộc đang tháo chạy như thủy triều dưới chân núi: - Xem ra quân ta còn mạnh hơn bọn chúng một chút. Phó kì chủ Bạch Xuyên liếc xéo gã, không thèm để ý. Phó kì chủ Minh Vũ thong thả nói: - Hôm trước hình như có kẻ nào nói lần này chúng ta chết chắc rồi, mọi người phải bỏ trốn đi thôi ấy nhỉ?! - Cái loại làm nhiễu loạn quân tâm trước trận như vậy là ta cực ghét! La Kiệt lòng đầy căm phẫn, cứ như câu chuyện không một chút gì liên quan tới gã: - Tôi mà bắt được hắn, không thể không đưa đi xử trảm! - Ông bị mất trí rồi! “Kẻ nào” ở đây là ông đấy! - A, tôi mà nói những lời vậy sao? Gã quay sang Bạch Xuyên: - Người nào đó là cô sao? Bạch Xuyên lạnh lùng nhìn mấy tình địch đang đấu đá lẫn nhau, rồi quay ngựa: - Để tôi đi xem đại nhân có chỉ thị gì không. o0o Hai vạn kỵ binh áo đen đang lặng lẽ ngồi trên lưng ngựa xếp thành trận đội vuông vắn, không nghe được đến một xíu lao xao, chỉ có tiếng triệt thoái ồn ào từ phương xa ẩn ẩn truyền đến của bại quân Ma tộc, và tiếng gió thổi qua bình nguyên Hằng Xuyên ù ù trầm thấp như hơi thở, như vong hồn của những kẻ chết trận quyến luyến không muốn rời đi mảnh đất mà bọn họ đã sống những giờ phút cuối cuộc đời. Một võ tướng toàn thân khôi giáp màu bạc cao cao vươn thẳng trên lưng ngựa. Thân hình của y cao lớn uy vũ, lưng thẳng ngực ưỡn lộ ra vẻ uy nghiêm của một thống soái toàn quân, ánh nắng trời chiều xiên xiên chiếu vào một thân ngân giáp của gã tỏa ra những ánh hào quang lóng lánh, tựa như thiên thần trong đám trận doanh kỵ binh lớp lớp. Nhìn bộ ngân giáp chiêu bài thì có thể đoán được, y là kì chủ Tử Xuyên Tú, vị tướng trẻ tuổi nhất và cũng là truyền kỳ nhất trong ba đại danh tướng trẻ tuổi của gia tộc Tử Xuyên mà người đời xưng tụng. Từ xa xa nhìn đến người được toàn quân Viễn Đông kính ngưỡng, Bạch Xuyên lại lặng lẽ thở dài. Nàng phóng ngựa tới bên cái gã ‘Tử Xuyên Tú’ kia, nhìn xung quanh thấy đều là thành viên đội cận vệ mới hạ giọng nói: - Cổ Lôi, ngươi thật lớn mật! Dám mặc khôi giáp đại nhân ra đây giả mạo! ‘Tử Xuyên Tú’ (đội trưởng đội cận vệ Cổ Lôi) vẻ mặt cầu xin: - Bạch chỉ huy, hạ quan cũng không dám. Chỉ là đại nhân bắt tôi phải mặc rồi ra đứng như tượng ở đây.. Nặng quá, tôi chịu không nổi, đã làm sụp ba thớt chiến mã rồi.. - Giao chiến đang kịch liệt, đại nhân đang làm cái gì? Cổ Lôi: - Ngài vừa mới tắm giặt ở sau núi, ăn uống no nê, giờ chắc đã ngủ rồi. ... - Vậy y có lưu lại chỉ thị gì không? Cổ Lôi: - A, có. Đại nhân nói, nếu đánh thua thì mau tới gọi người dậy để cùng chạy. o0o Bạch Xuyên tìm được trướng bồng của Tử Xuyên Tú dưới bóng cây âm u sau núi, gã đang say sưa trong một chiếc túi ngủ, tiếng ngáy phát ra thành nhịp điệu: ‘khì khò, khì khò!’ Bạch Xuyên: - Đại nhân, mau tỉnh lại, ngài mau tỉnh lại.. Người trong túi ngủ vẫn không nhúc nhích. Bạch Xuyên thở dài: - Đại nhân, đây chính là ngài bức ta.. Nàng xoay người đi ra ngoài, xách về một bình nước sôi.. - Ta đếm: một, hai, ba! - A, đừng đổ, đừng đổ, ta tỉnh đây. Trong túi ngủ thò ra cái đầu với ánh mắt mơ màng, vẻ mặt ngái ngủ.. một chàng trai tuấn tú trẻ tuổi, có thể nói là một thiếu niên với vẻ mặt hài hước cười cợt. Tử Xuyên Tú: - Có chuyện quan trọng gì sao? Ma tộc đã chém giết đến đây rồi sao? Bạch Xuyên: - ..còn không có. - Hay là binh lính bất ngờ làm phản? Bạch Xuyên: - Chuyện này cũng chỉ là sớm hay muộn thôi, đến khi bọn họ phát hiện được ngài dùng người đóng thế lừa đảo bọn họ.. Tử Xuyên Tú: - Đợi đến lúc bọn họ làm phản rồi hãy nói. Binh lính cũng thật là, việc nhỏ đến thế mà cũng so đo. Thế La Kiệt cùng Minh Vũ vì cô mà quyết đấu, kết quả đều chết sạch có phải không? - Thật đáng tiếc, đại nhân. Đám vô sỉ bọn họ vẫn còn sống sờ sờ ra đấy. Sự thật là, chúng ta thắng trận, bọn Ma tộc đang bỏ chạy. Xuyên Tú vẻ mặt ngạc nhiên: - A, chuyện này nằm ngoài dự kiến của ta. Chúng ta sao lại thắng? Gã lại vùi đầu vào trong túi ngủ: - Để ta suy nghĩ một chút. Bạch Xuyên kiên nhẫn chờ chờ chờ chờ.. cho đến khi trong túi ngủ lại truyền ra tiếng ngáy: ‘khì khò, khì khò..’thì nàng không thể nhịn được nữa, đưa bình nước sôi.. - Aaaii daaa! Năm 778 lịch đế quốc, kẻ chiến thắng trong chiến dịch Hằng Xuyên lần thứ ba, phát ra một tiếng thét thảm thiết tuyệt đối không tìm thấy trong bất kỳ sử sách.. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang