[Dịch]Tử Thần Thiết Kế Sư- Sưu tầm
Chương 35 : Dẫn dụ tự sát
.
Thi thể của Hà Lệ nhanh chóng được đưa vào túi thi thể màu đen rồi chuyển đi. Sau khi Phong Ảnh trợ giúp cảnh sát hoàn thành công việc điều tra, điều đầu tiên nàng làm là tìm y tá thay thuốc cho Hà Lệ. Ngay trong hành lang của bệnh viện, nàng không thể chờ được bắt đầu câu hỏi của mình.
“Vào lúc tôi vẫn còn ở trong phòng bệnh, cô chính là người đầu tiên đi vào đổi thuốc, sau khi tôi rời khỏi phòng bệnh, Hà Lệ có phản ứng khác thường nào hay không?” Phong Ảnh hỏi thẳng vào vấn đề.
Trông bộ dáng thì cô y tá này có lẽ khoảng hai mươi, chứng kiến chuyện như vậy, sự kinh hoàng trên mặt vẫn chưa biến mất. Nghe Phong Ảnh hỏi mình, nàng sợ hãi nhớ lại một lát rồi mới trả lời: “Không có bất cứ phản ứng khác thường nào, nàng vẫn nằm yên không nhúc nhích như những gì cô nhìn thấy lúc còn trong phòng bệnh.”
“Hả?” Phong Ảnh hơi nhíu mày lại, tiếp tục hỏi: “Sau khi tôi ra khỏi phòng bệnh, vì sao cô cũng lập tức rời khỏi đó? Rõ ràng tôi thấy cô đã mang thuốc vào.”
“Là như thế này…” khuôn mặt của cô y tá hơi đỏ lên, nàng cảm thấy có chút xấu hổ với câu trả lời của mình: “Lúc ở quầy thuốc, tôi đã chuẩn bị xong thuốc men cần đổi của từng phòng bệnh theo một thứ tự. Nhưng khi đến lượt thay thuốc cho Hà Lệ, tôi đã không nhìn kỹ mà trực tiếp đem vào phòng bệnh… Cho đến khi đi vào phòng bệnh, tôi chuẩn bị thay thuốc cho Hà Lệ mới phát hiện ra tôi đã mang nhầm thuốc nên đành phải quay trở lại quầy thuốc để đổi lại… Thật không nghĩ đến trong thời gian ba bốn phút tôi rời đi này, Hà Lệ lại…”
Phong Ảnh không hề do dự đưa tắt ngắt lời nàng, hỏi: “Lúc đó có bao nhiêu y tá trực ca ở quầy thuốc?”
Cô y tá chớp chớp đôi mắt long lanh, trả lời: “Một mình tôi thôi.”
Phong Ảnh càng nhíu mày hơn nữa: “Trong giờ làm việc ban ngày mà chỉ có một mình cô trực ở quầy thuốc?”
Cô y tá thấy không thể dấu giếm được, đành phải nói sự thật: “Thật ra là Tiểu Lan và tôi cùng trực ca, nhưng khi tôi vào phòng bệnh khác để đổi thuốc, Tiểu Lan nhận được một cuộc điện thoại nói rằng dưới lầu có bưu kiện của nàng, mời nàng nhanh chóng xuống dưới ký nhận. Vì vậy nàng đã đi xuống lầu dưới. Tuy nhiên, thời gian cả đi lẫn về của nàng cũng không quá ba phút.” Cô y tá cho rằng Phong Ảnh muốn trách cứ sự thất trách của nàng và Tiểu Lan, vì vậy vội vã biện hộ cho bản thân và Tiểu Lan.
Hiển nhiên là Phong Ảnh cũng không có ý trách cứ các nàng, nghe nàng nói xong, Phong Ảnh lặng lẽ sờ sờ chiếc cằm mịn màng của mình, sau khi suy nghĩ một lát bỗng nhiên hỏi một câu: “Vậy thì ai đã giao bưu kiện cho Tiểu Lan? Nàng có ký nhận không?”
“Không có.” Cô y tá lắc đầu, nàng không nghĩ đến việc Phong Ảnh vẫn luôn lạnh lùng vậy mà lại quan tâm đến những việc nhỏ nhặt của người khác như vậy. Do đó nói qua loa: “Không biết là ai nhàm chán đùa dai như vậy, sau khi Tiểu Lan xuống lầu lập tức phát hiện căn bản không có bưu kiện nào cả!”
“À!” Phong Ảnh đột nhiên tỉnh ngộ, khẽ gật đầu, trên mặt hiện lên một nụ cười lạnh lùng rất khó phát hiện.
Như vậy hiện tại đã có thể xác định: có người dùng phương thức một trò đùa dai để cố tình kéo Tiểu Lan đi chỗ khác, sau đó đó động tay động chân trên khay thuốc đã được xếp theo thứ tự…
“Cho tôi mượn tất cả hồ sơ thuốc men tại hiệu thuốc của các cô để xem một chút.” Sau một lát trầm xuống, Phong Ảnh đột nhiên ngẩng đầu nói với cô y tá…
Trên giường bệnh, Âu Dương Lục Sắc yên lặng nhìn qua khung cửa sổ, mắt dõi về phía vườn hoa dưới lầu, bây giờ đã không nhìn ra bất cứ dấu vết nào nhưng chỉ cách đây mấy giờ, người mẫu xinh đẹp nhất, nổi tiếng nhất thành phố Trung Hải vừa mới té lầu chết tại đấy. Nghe nói cơ thể hoàn mỹ mà nàng vẫn lấy làm kiêu ngạo, gần như được công nhận là có tỉ lệ hoàng kim, khi rơi xuống bờ vườn hoa, phần eo bị vướng thành hai đoạn, nội tạng và ruột rơi lả tả trên mặt đất. Cảnh tượng thảm thương, đẫm máu đó khiến rất nhiều người không ngừng nôn mửa ngay tại chỗ…
Sau khi biết Hà Lệ đã chết, Âu Dương Lục Sắc từ chối bữa ăn tối.
Mộc Tử cũng không ăn.
Cuộc gọi đùa dai khiến y tá Tiểu Lan rời đi, động tay chân trên khay thuốc đã xếp theo thứ tự đương nhiên là sắp xếp của Mộc Tử.
Khi Hà Lệ tỉnh lại, việc đầu tiên muốn làm nhất định là tìm cách xé những tấm băng trên mặt, nhìn xem khuôn mặt đã từng khuynh đảo chúng sinh của mình cuối cùng biến thành bộ dạng như thế nào. Với sự hiểu biết của nàng về phẫu thuật thẩm mỹ, nàng nhất định sẽ tuyệt vọng khi phát hiện rằng khuôn mặt của mình đã hoàn toàn bị phá hủy.
Lúc trước, khi bố trí hiện trường tai nạn trong phòng tắm, đột nhiên linh quang lóe lên khiến Mộc Tử đạt được một kết luận như thế này: Hà Lệ là người sinh sống dựa vào vóc dáng và khuôn mặt, vóc dáng và khuôn mặt chính là tài sản quý giá nhất của nàng, nàng xem trọng chúng hơn bất cứ điều gì khác, nếu có một ngày chúng bị phá hư, khiến chúng mất đi giá trị lợi dụng của chính nó, điều đó sẽ khiến Hà Lệ trắng tay trong chốc lát. Mà Hà Lệ là người tâm cao khí ngạo, tuyệt đối sẽ không chịu được sự thật tàn khốc đột nhiên xảy ra này, nàng nhất định sẽ sụp đổ…
Nếu nói tai nạn trong phòng tắm không thể đưa Hà Lệ vào chỗ chết, như vậy ít nhất phải phá hủy được thứ quý giá nhất, thứ mà nàng dựa vào để sinh tồn. Sau đó, có thể mượn tay của chính Hà Lệ để hoàn thành kế hoạch giết người.
Giết người, một phương thức tương đối cao minh trong đó chính là mượn đao giết người. Mà bố cục mượn đao giết người hoàn mỹ nhất chính là mượn đao trong tay người chết.
Thậm chí Mộc Tử đã đặt một cái tên rất thích hợp cho kế hoạch giết người như thế này, đó là: Tự mình hại mình.
Trong giai đoạn cuối cùng của kế hoạch này, lần đầu tiên Mộc Tử thử dùng chiến thuật tâm lý, và đồng thời lợi dụng thành công tâm lý của Hà Lệ để hoàn thành kế hoạch giết người của bản thân. Chiến thuật này thành công đã mở đầu một mạch suy nghĩ mới tinh, một hình thức tư duy hoàn toàn mới cho những kế hoạch giết người về sau.
Chỉ có điều, hiện giờ hắn không có chút vui mừng khi thành công. Hắn thật không ngờ rằng Hà Lệ lại sụp đổ hoàn toàn như thế, nàng lại dùng phương thức thê thảm như vậy để chấm dứt cuộc đời của mình.
Sau khi Âu Dương Lục Sắc biết chi tiết về cái chết của Hà Lệ, nàng đã nói một câu như thế này:
"Mộc Tử, chúng ta có phải là đao phủ không?"
Trong lúc Mộc Tử và Âu Dương Lục Sắc quấn quýt bên nhau, cuộc điều tra của Phong Ảnh đã được tiến hành đâu vào đấy.
Hiện tại đã hơn một giờ sáng, những đám mây đen đã hoàn toàn che khuất ánh trăng và những ngôi sao lấp lánh. Một cơn gió thu đang lặng lẽ chuẩn bị tràn đến, biệt thự chìm sâu vào trong màn đêm đã không còn đèn điện sáng trưng như trước kia mà thay vào đó, nó sừng sững đứng giữa bóng tối mờ mịt như một ngôi nhà ma. Phong Ảnh không một tiếng động lẻn vào biệt thự, nàng cứ như một con báo đang lần theo dấu vết con mồi mà không bỏ sót bất cứ dấu vết nào…
Sau khi Hà Lệ nhảy lầu tự tử, đầu tiên cảnh sát phong tỏa biệt thự. Về nguyên nhân cái chết của Hà Lệ cũng đang được làm rõ trong cuộc điều tra gắt gao.
Đối với cuộc điều tra của cảnh sát, Phong Ảnh đã biết rất rõ kết quả. Kết luận nhất định là: trải qua cuộc điều tra, nạn nhân Hà Lệ đã tự sát.
Nhưng Phong Ảnh đã nhận ra có điểm nào đó trong sự việc này khá kỳ lạ. Vì vậy mặc kệ kết quả như thế nào, nàng nhất định phải tìm ra sự thật.
Hợp đồng thuê với Benny đã kết thúc, lẽ ra bây giờ nàng hoàn toàn có thể không đếm xỉa đến việc đấy. Chỉ có điều, đó không phải là tính cách của Phong Ảnh.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện