[Dịch]Tứ Đại Tiểu Thư Ngổ Ngáo Và Tứ Đại Công Tử Nghịch Ngợm - Sưu tầm
Chương 10 : Chương 10
.
Ánh nắng mặt trời chiếu xuống . Hoàng cung rực rỡ trong ánh nắng vàng . Tại Đồng Ly điện ( Đồng Ly điện là nơi dùng để tổ chức các lễ hội , những buổi gặp mặt đón tiếp ) , văn võ bá quan đứng thẳng hàng , ngay ngắn . Trước mặt văn võ bá quan là Hoàng Thượng , sau Hoàng Thượng là tới các Qúy Phi , đằng sau các Qúy Phi là các Phi rồi mới tới các vị A Ca , Cách Cách . Hôm nay , nó khoác lên mình bộ áo màu đỏ rực hình chim Yến và một cành hoa , nhỏ mặc trên người bộ áo màu hồng cánh hoa sen và cô mặc bộ váy xanh ngọc bích . Tất cả chờ đợi Vua cùng công chúa nước Anh tới . Và sau vài phút , một đoàn người tiến vào và Vua nước Anh - James Black đang ngồi oai phong trên lưng ngựa . Phía sau là một đoàn người nữa . Sau đoàn người đó là một cái kiệu lớn 8 người khiêng . Ngồi trong kiệu chắc là Công chúa Anh . Tất cả văn võ bá quan nhất tề đứng nghiêm đồng thanh : Good morning King and Princess ( Chào buổi sáng Vua và Công Chúa . Câu này là do hôm qua , nó nhờ Hoàng Thượng gọi tới để dạy )Vua Anh uy nghi ngồi lưng ngựa bước xuống . Tới gần Hoàng Thượng , ông nói :
Good morning King and everybody ( Chào buổi sáng Vua và tất cả mọi người )
Ông ấy nói Chào buổi sáng - Nó bắt đầu làm việc
Chào buổi sáng - Hoàng Thượng nói
.................
...............
.....................
Hoàng thượng , đây là Công chúa của ta . July , con hãy ra đi - James Black nói
.................. - Nó phiên dịch ra
Từ trong chiếc kiệu , một nàng công chúa bước ra . Cô mặc trên mình bộ váy ( Ta để anh , có hai bộ đó , chọn bộ nào cũng được nhưng ta thì thích bộ xanh và cả kiểu tóc nữa đấy )
July , lại đây - Ông James Black nói
July tiến lại . James Black nói tiếp :
July , đây là Hoàng Thượng , còn Hoàng Thượng , đây là July . July , mau chào Hoàng Thương
..................... - Nó dịch lại
Chào Hoàng Thượng - Thật ngạc nhiên , cô công chúa July đó biết tiếng Hán sao...
Tụi nó nắm chặt tay . Gương mặt đó , giọng nói đó . Chính là người đó . Đại Thanh Uyên - Kẻ đã hãm hãi chị Ngọc Vy . Hồi đó , tuy mới tí tuổi nhưng tụi nó làm sao quên được . Nhưng cũng nực cười thật đó . Ai ngờ kiếp trước chị ta lại là Công Chúa July Black cơ chứ . Mối thù của chị Ngọc Vy hồi ấy thì Thanh Uyên đã bị ở tù nhưng bây giờ , cô ta phải chết . Những hình ảnh của chị Ngọc Vy , cuộc nói chuyện của chị Ngọc Vy với Thanh Uyên , bọn áo đen , những tiếng hét , tiếng khóc xin tha ngày nào , những đòn roi mà cô ta đánh lên người chị Ngọc Vy . Những đòn roi ấy , chảy máu dài . Những vết thương do chiếc roi đó gây ra , tụi nó đều nhìn thấy hết . Những tiếng thét , tiếng la , tiếng kêu đau của chị Ngọc Vy mỗi lần bị cô ta đánh dần dần hiện ra trong trí óc của cả ba đứa tụi nó . Tất cả , tất cả những hình ảnh ngày ấy ùa về . Vì chị ta....vì chị ta....vì chị ta mà chị Ngọc Vy phải tự tử . Vì cô ta , vì cô ta mà chị Ngọc Vy phải tự tử và cả anh Minh Hoàng nữa , cũng theo chị ấy nhảy xuống . Tụi nó cắm chặt tay hơn nữa tới mức móng tay đâm vào tay chảy máu nhưng tụi nó chẳng hề thấy đau . Từ lúc nghĩ tới giờ , sát khí nó , nhỏ và cô ỏa ra ngày một nhiều . Hắn , cậu và anh chợt lạnh sống lưng nhìn sang tụi nó thì thấy mọt cảnh tượng...... Ba khuôn mặt vui tươi từ lúc nào đã trở thành ba khuôn mặt khác nhau : 1 lạnh lùng , vô cảm ( Nó ) , 1 căm phẫn , giận giữ ( Nhỏ ) , 1 đau thương chen lẫn căm phẫn ( Cô ) ....
Tách ....Tách....Tách....
Một tiếng động nhỏ vang lên đánh thức tụi nó ra khỏi cơn giận dữ lúc nãy . Nhìn xuống nơi phát ra tiếng động ...là tay . Hai tay của tụi nó có vết thương do móng tay cắm vào nên chảy máu . Tụi nó nhếch môi cười nhạt . Tại sao tụi nó không cảm thấy đau nhỉ ? Nhưng mà cũng phải , tụi nó đang mải nghĩ về những chuyện quá khứ . Nhưng nếu không gnhix về chuyện quá khứ mà bị thì sao ta . Liệu tụi nó có cảm thấy đau . Câu trả lời là không . Chắc chắn cũng chỉ là nhíu mày thôi . Khi xưa trên thế giới ngầm gió tanh mưa máu tụi nó đều đã trải qua . Đã lăn lộn trên thế giới ngầm 3 , 4 năm , gần như những vết thương nào tụi nó cũng từng trải qua thì sao có thể đau đớn được chứ . Nhớ lại ngày ấy , những viên đạn phóng vù vù , 3 thân ảnh mềm mại len lách qua để chiển đấu . Bàn tay đã biết bao nhiêu người chết . Trở thành những sát thủ lạnh lùng , vô cảm . Mỗi người trong tụi nó đều có hai mặt khác nhau . À mà không . Cũng chỉ có nhỏ và cô thôi . Hai người buổi sáng thì vui vẻ , hồn nhiên nhưng mỗi khi vào buổi đêm tối , chỉ cần có đánh nhau , họ phi thẳng thân mình vào chiến trường , máu họ ghết người bắn lên người mình nhiều vô kể . Mùi tanh từ đó bốc lên nhưng chính lúc đó , họ lại thích . Lúc đó , họ lại thích mùi vị tanh tưởi , nồng nặc của máu . Họ - Nhỏ và cô , thật sự là những người hai mặt . Còn nó , nó không được như thế . Nó chỉ có một bộ mặt : Lạnh Lùng , Vô Cảm và Không Quan Tâm từ sáng tới tối......Thử hỏi những con người đã từng bị đạn bắn , bị dao đâm , bị đánh có thể đau chỉ vì vết thương là móng tay cắm vào nên chảy máu . Không , kể cả ngày đó , có bị đán bắn , dao đâm hay bị đánh , nhiều lắm là chị có cái nhếch môi lạnh lẽo , nụ cười của tử thần cho tên đó xuống uống trà với Diêm Vương thì làm sao có thể.....Tụi nó lại nhếch môi lạnh lẽo . Ngày ấy , mọi người xung quanh ngưỡng mộ tụi nso vì sao . Vì tụi nó xinh , vì tụi nó là thiên kim tiểu thư , vì tụi nó giỏi . Ừ thì tụi nó toàn diện về mặt học thức , ngoại hình . Nhưng vậy đã sao . tụi nó .....không có tuổi thơ đẹp đẽ như bao người khác . Khi bao người đồng trang lứa vui chơi tới trường với nụ cười hồn nhiên , trong sáng thì tụi nó lại lao đầu vào học . Đọc hết sách này tới sách nọ , hết quyển này tới quyển kia , hết thứ này tới thứ kia . Đó chính là cái giá phải trả để người khác nhìn vào mà thấy tụi nó hoàn hảo . Tụi nó đã học , học cho quên , cho vơi nỗi buồn . Còn nhớ ngày ấy , tất cả tụi nó đều là những người chỉ biết học , là những người lạnh lùng vô cảm....Ngày ấy.....
Bộp....bộp....bộp - Tiếng vỗ tay vang lên làm tụi nó đang chìm trong quá khứ ngẩng đầu lên nhìn . Trên đó , cô công chúa July Black cúi đầu chào . Vài tiếng nói :
Ôi , công chúa hát hay thật
Ừ . Hát hay quá
July Black - Cô công chúa đó chắc là vừa hát . Bỗng , Hoàng Thượng lên tiếng
Hạ My , Gia Hân , Vương Linh , ba đứa lên đó hát thử một bài đi
Dạ - Tụi nó nghệt mặt ra , khác hẳn với dáng vẻ suy tử sầu não lúc nãy
Oh , cũng được . Ta muốn xem Cách Cách có hát bằng ta không - July lên tiếng
Được thôi - Tụi nó đt trả lời , hôm nay , nhất quyết cho cô công chúa này một lần bị người khác vượt mặt để rồi sau đó dần dần trả thù
Nhưng ba Cách Cách phải hát riêng - July ra đề nghị
Ok . Hát trước - Nó nói rồi tiến lên chỗ cô Công Chúa July kia vừa đứng cất cao giọng :
Đôi khi muốn trở lại, nơi ta đã bắt đầu, khi ta đang quá yêu nhau
Để một mai khi cách xa...em biết phải làm sao
Hôm nay em hững hờ, hôm nay anh hững hờ
Không ai muốn giữ tay ai
Phải bỏ lại thói quen bên anh trở về nơi ta bắt đầu
Nhìn ánh mắt, bối rối khi mình lỡ hẹn
Yêu thương anh, hứa sẽ bên anh, thật lòng xin lỗi anh...
Một lần nhé, em muốn anh quay trở về
Để 1 lần nữa, không làm thất hứa, lời yêu ngày xưa
Người yêu ơi, phải chăng ngày đó, vấn vương còn có thể giữ anh ở lại
Em luôn mơ thấy em bên anh, mà biến mất quá nhanh
Tháng năm ngày ấy, níu tay giữ lấy...
Mà người nào đâu hay
Chỉ còn em vẫn nuôi hi vọng..
Chỉ có em ngóng trông đợi mong
Nhìn ánh mắt, bối rối khi mình lỡ hẹn
Yêu thương anh, hứa sẽ bên anh, thật lòng xin lỗi anh...
Một lần nhé, em muốn anh quay trở về
Để 1 lần nữa, không làm thất hứa những lời yêu thương ngày xưa
Người yêu ơi, phải chăng ngày đó, vấn vương còn có thể giữ anh ở lại
Em luôn mơ thấy em bên anh, mà biến mất quá nhanh
Tháng năm ngày ấy, níu tay giữ lấy...
Mà người nào đâu hay
Chỉ còn em vẫn nuôi hi vọng..
Chỉ có em ngóng trông đợi mong
Phải chăng ngày đó, vấn vương còn có thể giữ anh ở lại
Em luôn mơ thấy em bên anh, mà biến mất quá nhanh
Tháng năm ngày ấy, níu tay giữ lấy...
Mà người nào đâu hay
Chỉ còn em vẫn nuôi hi vọng..
Chỉ có em ngóng trông đợi mong
Nếu ngày ấy - Khởi My
Cả văn võ bá quan vẫn đang chìm trong mộng tưởng , mấy phút sau mới vỗ tay . Có người nói :
Hay hơn cả July Công Chúa
Ừ . Hoàn Châu Cách Cách hát hay thiệt
Nó nhìn biểu hiện của July thì thấy cô ta nắm chặt tay . Nó bước xuống , định nhường chỗ cho Hân thì bỗng hắn nói :
Hoàng A Mã , hay để con hát một bài
Ừ , cũng tốt . Con hát thử xem - Hoàng Thượng nói
Hắn bước lên , bắt đầu cất tiếng hát :
Ngày buồn rười rượi là ngày mà em xa tôi
Đợi hoài chờ hoài mà rồi người đâu không tới, sao em không một lời
Dặn trước với tôi người ơi?
Chiều về ngậm ngùi nhìn từng hạt mưa bay bay
Đường về thì dài mà lòng thì như chia hai, không ai khâu lành lại.
Đành cứ thế đi miệt mài
Chorus:
Because I’m too lonely lonely, girl
Xung quanh đông vui nhưng anh vẫn thấy sao mình thật cô đơn
Bao nhiêu suy tư hoang mang cứ dồn vào lòng
Chỉ riêng anh thôi
Nên đôi khi anh muốn tâm sự cùng người lạ
Một người không biết gì về đôi ta
Không kêu lên “Ôi sao anh ngốc quá sao còn yêu cô ta”
Không khuyên anh nên quên hay gắn hàn điều gì
Vì anh đôi khi
Chỉ cần một người ở bên lắng nghe anh nói
Chorus2:
Because I’m too lonely lonely, girl
Ba năm trôi qua nhanh như chớp mắt em giờ nào có nhớ
Bao nhiêu suy tư thương đau cứ dồn vào lòng
Chỉ riêng anh thôi
Nên đôi khi anh muốn tâm sự cùng người lạ
Kể chuyện hai đứa lần đầu gặp xôn xao
Quen nhau yêu thương nhau từ lúc nào, sâu đậm ra sao
Sâu trong nơi anh kí ức vẫn còn dạt dào
Và anh đôi khi
Chỉ cần một người ở bên, bên anh
Tâm sự với người lạ - Tiên Cookie
Hay hay hay - Văn võ bá quan cũng vỗ tay như lúc nó hát
Đến lượt tôi - Nhỏ nói
Để huynh song ca với muội - Cậu lên tiếng
Ok . Bài gì - Nhỏ nói
Umk....Anh sẽ tốt mà nhé - Cậu nói
Ok - Nhỏ đáp
Nhỏ
Hãy cứ bước đi đừng quay đầu nhìn lại,
Hãy cứ bước đi đừng lưu luyến chi
1, 2, 3, câu chuyện tình ta tan ra
Đôi mình chẳng còn vương vấn chi đâu
Cậu
Anh sẽ tốt mà
Sẽ tìm người mới quan tâm & lại hạnh phúc
Anh sẽ tốt mà
Nên e đừng lo lắng hay nói do ta không hợp
Anh sẽ tốt mà
Nên rồi nỗi đau sẽ qua nhanh mà thôi
Những kỉ niệm này,
A xin gửi lại nơi tim
Chorus:
Nhỏ
Nhớ khi xưa đôi mình hẹn hò quen nhau
Quán xá quanh ven đường ngập màu yêu thương
E đã ôm a ngại ngùng
Đan tay vòng qua lưng, tựa đầu ấm áp
Cậu
Phố xá nơi đây thị thành dòng người đông đúc
Thế chắc hạnh phúc tắc đường, chưa kịp ghé qua
Chia tay nhau rồi, a làm người cô đơn.
Nhỏ:
Em sẽ tốt mà
Sẽ tìm người mới quan tâm & lại hạnh phúc
Cậu
Anh sẽ tốt mà
Nên e đừng lo lắng hay nói do ta không hợp nhau
Anh sẽ tốt mà
Nên rồi nỗi đau sẽ qua nhanh mà thôì
Nhỏ
Những kỉ niệm này,
E xin gửi lại nơi tim
ĐK2:
Nhỏ
Nhớ khi xưa đôi mình hẹn hò quen nhau
Quán xá quanh ven đường ngập màu yêu thương
E đã ôm a ngại ngùng
Đan tay vòng qua lưng, tựa đầu ấm áp
Cậu:
Phố xá nơi đây thị thành dòng người đông đúc
Thế chắc hạnh phúc tắc đường, chưa kịp ghé qua
Chia tay nhau rồi, a làm người cô đơn.
Chia tay nhau rồi, ai là người cô đơn?!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện