[Dịch]Trường Sinh Giới- Sưu tầm
Chương 55 : Hạ giao hảo
.
Liên minh mọc san sát trên Long Đảo, Tiêu Thần cũng không nghĩ tới đơn độc chiến đấu hăng hái, tuy không nói nhất định sẽ gia nhập vào một liên minh nào đó, thế nhưng tối thiểu cũng giao hảo với một số người, về sau có thể hổ trợ giúp đỡ.
Hắn muốn bí mật đến bái phỏng Nhất Chân hòa thượng, lúc này Tiêu Thần đặc biệt cẩn thận đi qua rừng già nguyên thủy xanh um tươi tốt, không có kinh động bất kỳ kẻ nào, xuất hiện tại trên một phiến dãy núi phong cảnh tú lệ.
Đây là chỗ của Đạt Ma liên minh, dãy núi phụ cận phong cảnh tuyệt hảo, những căn nhà gỗ như những chấm nhỏ, ẩn trong núi rừng, cảnh vật phi thường hữu ý, thật giống như nơi ẩn cư của cao nhân đã siêu thoát khỏi thế ngoại.
Hoàn toàn dựa vào một loại bản năng của linh giác, Tiêu Thần hướng về phía một căn nhà gỗ đi đến, khoảng cách còn cách hơn mười thước, Nhất Chân hòa thượng linh giác phi thường nhạy cảm cánh cửa nhà gỗ liền mở ra. Cùng lúc đó, một căn nhà gỗ cách đó không xa, cũng đẩy cửa ra, một thanh niên tăng nhân dựa cửa mà đứng.
Tiêu Thần biết, kia chắc chắn là vị sư huynh mà Nhất Chân đã nhắc đến nhiều lần.
“Tiêu Thần, ta biết ngươi sẽ tìm đến.” Nhất Chân hòa thượng nở nụ cười.
Tăng nhân áo xám đang đến gần quả thật là sư huynh của hắn, pháp hiệu là Nhất Si. Nhất Si hòa thường cùng Nhất Chân giống nhau, không gọi Tiêu Thần là thí chủ, cũng không tự xưng là bần tăng, tuy là hòa thượng xuất gia, lễ tiết lại độc nhất vô nhị giống như người bình thường.
Hai thanh niên hòa thượng đều rất hiền hòa, Nhất Chân cười nói: “Ngươi hiện tại chính là người nổi tiếng a!”
Các loại hành động tự vệ của Tiêu Thần thực sự đã đem hắn trở thành một người nổi tiếng,từ một ngọn lửa lớn đã trực tiếp đốt Thụ Nhân cốc, khiến đám người Triệu Lâm Nhi nghiến răng nghiến lợi. Hôm nay, lại quyết đấu với Khải Áo, chính là trận đấu được hợp pháp hóa đầu tiên, đặc biệt khiến người ta phải chú ý. Sau đó lại đem chú sư Địch Mạn Tư đạp từ trên trời xuống, làm mười mấy liên mình phải sợ hãi than.
“Gia nhập chúng ta sao?”
“Ngươi không sợ ta mang đến cho ngươi đại phiền toái sao?” Tiêu Thần cười nói: “Phải biết rằng ta đã đắc tội không ít người a. Nhóm người bên Thụ Nhân cốc trong lòng đối với ta thù hận, mà Á La Đức và Khải Áo cũng cùng với ta là thế như nước với lửa rồi.”
Nhất Si hòa thượng ở bên cạnh nở nụ cười, nói: “Chúng ta đã nghe đồn, hôm nay ngươi dùng lực áp chế Khải Áo, điều đó làm tâm của gã Man tộc cuồng nhân kia sinh ra sợ hãi, rồi cước đạp chú sư Địch Mạn Tư, dễ dàng chiến thắng, quả nhiên là cao thủ a.”
Nhất Chân cười nói: “Không ngờ ta cũng có lúc nhìn sai, lúc đầu ta vẫn cứ lo lắng cho ngươi chứ, thật không ngờ người hoàn toàn có thể áp chế Khải Áo. Gia nhập chúng ta không cần cố kỵ nhiều như vậy.”
Tiêu Thần cười lắc đầu, nói: “Ta không muốn đem phiền phức đến cho các người, lòng tốt của các ngươi tâm ta đã nhận rồi.”
“Chúng ta không hảo tâm như vậy thu nhận ngươi, bởi vì ngươi có đủ chiến lực và tư cách gia nhập chúng ta.” Hai thanh niên hòa thượng rất thẳng thắn thành khẩn, không có nửa điểm ra vẻ, trực tiếp nói rõ là coi trọng chiến lực của hắn.
Tiêu Thần thích cùng người như vậy giao tiếp, thẳng thắn nói: “Ta chỉ rước lấy phiền phức thôi, còn xa so với những điều các ngươi biết được. Nếu các ngươi không ngại, chúng ta có thể lén hổ trợ giúp đỡ nhau. Tuy rằng biểu hiện ra là ta không có gia nhập, thế nhưng nếu như các ngươi có nguy cơ, ta tất nhiên sẽ xuất thủ tương trợ. Đồng dạng, nếu như ta gặp phải tai họa, cũng mong các ngươi viện trợ hạ thủ. Như vậy, chúng ta giống như kết minh, cũng sẽ không vì nguyên nhân của ta mà đưa đến phiền phức cho các ngươi.”
Nhất Chân hòa thượng cùng Nhất Si đồng thời cười to, sảng khoái đồng ý, đối với bọn họ mà nói thì đây là một kiến nghị không thể tốt hơn rồi.
Có một chuyện, Tiêu Thần muốn xác định một chút, không phải cuộc sống hàng ngày của hắn khó khăn. Mà hắn rất muốn biết, cái tên thanh niên do thụ nhân lột xác mà thành trong Thụ Nhân cốc kia rốt cuộc có hay không cùng bọn Triệu Lâm Nhi đi chung một chỗ, hắn đối với tên thụ nhân thấu phát ra khí thế có thể so với hung long kia tràn đầy kiêng kỵ.
Nhất Chân hòa thượng dĩ nhiên biết đến sự tồn tại của tên thụ nhân kia, đó là do Á La Đức đã truyền ra tin tức, tên thụ nhân kia được xưng gọi là vô pháp nhìn thấu nông sâu. Rất nhiều liên minh bởi vậy mà trong tâm đối với Thụ Nhân cốc tồn tại cố kỵ.
Bất quá nghe nói tên thụ nhân cường đại kia là một mình tu luyện, không cho phép bất luận kẻ nào tiến nhập vào chỗ sâu trong sơn cốc, vả lại hắn ước thúc vài tên thụ nhân cũng không được rời khỏi Thụ Nhân cốc.
Nghe được tin tức đến đây thì lo lắng âm thầm của Tiêu Thần đã tan biến.
“Nhất Chân sư huynh, ta muốn biết Yến Khuynh Thanh cùng sư huynh muội của nàng quan hệ như thế nào?” Tiêu Thần sở dĩ hỏi như vậy đúng là có nguyên nhân. Căn cơ của Bất Tử Tà Vương tại Nhân Gian giới, môn nhân trong đó từ trước đến nay đều tranh đấu lẫn nhau, rất nhiều sư huynh đệ đều là thế như nước với lửa.
Hắn rất muốn biết tại Trường Sinh giới có hay không vẫn còn tồn tại loại tình huống như cũ này, nếu như là vậy mà nói, sự tình Vương Tử Phong cùng Lưu Nguyệt bị giết, nói không chừng có thể trở thành quá khứ.
“ Hai bên tựa hồ không hòa kính , bọn họ trong lúc đó tràng ngập tranh đấu, nếu không Yến Khuynh Thành cũng sẽ không cùng Lan Đức hợp tác, mà bỏ qua vị sư huynh muội này rồi.” Nhất Chân hòa thường trả lời vấn đề của hắn, bất quá cảm giác có chút kỳ quái hỏi: “Ngươi hỏi ta điều này làm cái gì?”
“Một lời khó nói hết, nếu hai vị sư huynh muốn hỏi thì ta cũng không giấu diếm, đối với các ngươi là ta hoàn toàn tín nhiệm.” Mặc kệ tín nhiệm hay không, Tiêu Thần phải trong lời nói cho họ thấy thái độ của mình.
"Ta đã từng giết Vương Tử Phong cùng Lưu Nguyệt. . . . . ."
"Cái gì? !"
"Thật sao? !"
Nhất Chân hòa thượng cùng Nhất Si hòa thượng rất giật mình.
Tiêu Thần đơn giản đem sự tình trải qua nói một lần, nếu như điều không phải Triệu Lâm Nhi cũng biết chuyện này, hắn hoàn toàn có thể để nó vĩnh viễn trở thành huyền án. Hôm nay, hắn phải nhanh chóng xử lý thích đáng mới được, nếu không bị Triệu Lâm Nhi nói cho Yến Khuynh Thành, nhất định sẽ ẩn tàng một mầm tai họa.
Nếu Yến Khuynh Thành cùng sư huynh muội này của nàng không hòa kính, hắn nghĩ thông qua Nhất Chân hòa thượng giúp đỡ hóa giải chuyện này. Cũng không phải Tiêu Thần mềm yếu sợ phiền phức, đối với địch nhân đã xác định, hắn sẽ không và cũng không muốn thỏa hiệp, thế nhưng đối với người không phải là địch nhân, hắn muốn hóa giải một phen, không ai nguyện ý đi gây thù hằng xung quanh.
Tiêu Thần điều không phải là một cuồng đồ chỉ biết giết chóc, tình thế phức tạp lúc này hắn nghĩ tận lực giảm thiểu cừu địch. Bất quá, một khi hóa giải thất bại, bị xác định là địch nhân, hắn chắc chắn đối đãi giống như Khải Áo vậy, xuất thủ tuyệt bất dung tình.
Kỳ thật từ trong lòng, Tiêu Thần rất muốn cùng Yến Khuynh Thành và Lan Đức quyết chiến một phen, hắn đã từng bị hai người cực kỳ miệt thị, trong lòng hắn rất muốn dùng vũ lực tuyệt đối áp chế hai người, đánh nát tâm tính tự phụ cao ngạo của bọn họ.
Nghe vắn tắt quá trình trải qua, Nhất Si hòa thượng than thở: “Khi cần xuất thủ thì xuất thủ, Tiêu Thần huynh đệ quả nhiên quả đoán, nếu không với tu vi của hai người đó mà nói, ngươi sợ rằng khó có thể chống lại.”
Lời của Nhất Si đều không phải là nói suông, tu vi của Vương Tử Phong cùng Lưu Nguyệt đều rất cường hoành, nếu như không phải Tiêu Thần mượn sóng âm thật lớn xuyên vào tai của bạo long mà quả đoán xuất thủ, hậu quả rất khó đoán trước.
Nhất Chân đã minh bạch ý tứ của Tiêu Thần, cười với hắn nói: “Ta thử xem sao. Bất quá Yến Khuynh Thành rất có chủ trương, người khác rất khó chi phối ý kiến của nàng, nàng mặc dù cùng sư huynh muội này đối địch, nhưng dù sao cũng là đồng môn, việc này liên quan đến vấn đề tôn nghiêm của sư môn……”
“Làm phiền Nhất Chân sư huynh rồi.” Tiêu Thần cũng không mong đợi hoàn toàn hóa giải, không được thì chiến. Tránh né, vĩnh viễn điều không phải là biện pháp hay nhất để giải quyết mâu thuẫn, cách hay nhất là đánh cho đối phương run rẩy mới thôi, đương nhiên trước tiên là ngươi phải có được thực lực như vậy đã.
Sau khi Tiêu Thần cáo biệt sư huynh đệ Nhất Chân, đang đi tại trên khu vực của những liên minh san sát thì trên một mảnh đất trống trải có một vài tên tu giả đang nghị luận, tựa hồ có liên minh muốn cùng Tiêu Thần quyết chiến! Hạn mức cao nhất cho một liên minh là mười người, hướng một người khiêu chiến, vậy có phần quá mức khi dễ người rồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện