[Dịch] Trường Sinh Bất Tử

Chương 37 : Thi quỷ tung hoành

Người đăng: 

- Hắn vừa nhắc nhở toàn bộ những người ở đây, nói trắng ra thì là cảnh cáo. Thủy Kính tiên sinh phe phẩy chiếc quạt lông nói. - Đại Nghiệp hoàng đế tối đa cũng chỉ gần đến Hoàng Cực Cảnh, nếu không hắn đã phát động chiến tranh rồi. Thủy Kính, ngươi lúc đó không phải là Hoàng Cực Cảnh sao? Cố Lâm nhí mày nói. - Là Hoàng Cực Cảnh, thế nhưng Hoàng Cực Cảnh cũng chia ra làm nhiều tầng giống như nguyên anh tầng thứ nhất và tầng thứ chín vậy, thực lực cũng không giống nhau. Đại Nghiệp hoàng đế hết sức tự tin thế cho nên hắn mới cảnh cáo mọi người. Hơn nữa cho tới bây giờ mới phát hiện ra hắn ở đâu còn hắn thì đã sơm phát hiện ra chúng ta rồi. Đông thời còn phát hiện ra chúng cường giả ở bốn phía xung quanh cho nên mới đánh những ngọn núi tới để cảnh cảo. Thủy Kính tiên sinh nói. Trên Hợp Thể Kỳ là Hoàng Cực Cảnh, Hoàng Cực Cảnh đã đạt tới mức tối đa rôi. Chung Sơn đã từng tiếp xúc với những người có tu vi Hoàng Cực Cảnh. Thanh Vân lang tướng, tam đại trưởng lão thái y viện của Đại Tình vương triều, đệ nhất thông soái của Đại Vũ đế triều Thiết Huyết tướng quân, còn có cả Tử Huân trưởng lão nữa. Những người này đều đạt tới Hoàng Cực Cảnh đều là những cường giả chân chính. Những cường giả như thế cũng thưa thớt giống như lông phượng, sừng lân. Chung Sơn có vận khí tốt nên mới có thể tiếp xúc được với những người như vậy, bằng không thì vào tu vi của Chung Sơn mà muốn gặp được những người này thì quả là quá xa vời. - Đại Nghiệp hoàng đến, hắn tự phụ quá rồi. Thiên U công chúa nhíu mày nói. - Nhất đinh là dựa vào thực lực nên hắn mới có thể tự phụ được như vậy. Thủy Kính tiên sinh nhìn về phía xa xa nói. Chung Sơn không nhìn thấy Đại Nghiệp hoàng đế ở đâu, mà chỉ có thể nhìn thấy phía xa xa Tuệ Quang La Hán và Sơ Bát Ma La hai người đều đang tĩnh lặng nhìn về phía tây bắc. Hiển nhiên là giống như Thủy Kính tiên sinh, đều phát hiện ra Đại Nghiệp hoàng đế, người mạnh nhất ở đây. - Bây giờ chúng ta phải làm thế nào? Cổ Lâm lộ vẻ lo lắng nói. - Thế tử yên tâm, có ta ở đây rồi. Mặc dù không thể đánh bại được Đại Nghiệp hoàng đế nhưng có dư sức để bảo vè mình và bảo vệ thế tử. Thủy Kính tiên sinh hết sức tự tin nói/ Nghe Thủy Kính tiên sinh nói vậy Cổ Lâm cũng lập tức cảm thấy yên lòng. - Tiên sinh. Thiên U công chúa kêu lên. - Ừ. Chung Sơn gật đầu. - Nếu có nguy hiểm gì thì tiên sinh cứ thối lui trước đi, lui vào bên trong Ngọc Hành Tông. Thiên U công chúa nói. - Được. Chung Sơn thẳng thắn nói. - A Đại. Thiên U công chúa gọi. - Có. A Đại lập tức tuân mệnh. Nhiệm vụ của ngươi là phải toàn lực bảo vệ tiên sinh, không được dể cho tiên sinh có chút tổn thương nào. Nếu có sơ suất ta sẽ hỏi tội ngươi. Thiên U công chúa nghiêm túc nói. - Vâng. A Đại lập tức đáp. Gần tối ngày thứ hai, một vầng trăng sáng chậm rãi nhô lên. Đã đến giờ rồi, tất cả mọi người tĩnh tâm lại bở vì hiện tượng kỳ lạ ở đại doanh sơn mạc sắp bắt đầu. Trong lúc này Chung Sơn vẫn nhíu mày nhìn những người bị bắt, không biết Đại Nghiệp hoàng đế bắt họ để làm gì? Cảnh tượng xung quanh u ám kinh khủng. Ô. Bỗng nhiên có một tiếng chó sói tru lên xuyên thấu trời xanh, điểm báo hiện tượng kỳ dị sẽ bắt đầu. Vù vù. Trong lúc đó từ những ngọn núi ở đại doanh sơn mạc bỗng nhiên bắn ra rất nhiều hắc khí, những hắc khí này còn đen hơn cả chướng khí. Hắc khí ngập trời, trong nháy mắt đã điên cuồng tản ra. Hắc khí đen như mực đã tản ra bao vây bốn phía, nương theo những hắc khí này là vô số thanh âm kinh khủng truyền tới. Có tiếng sói tru, có tiếng quỷ khóc, có tiếng cương thi rống, có tiếng u oán của nữ tử. Ô………….. Trong hoàn cảnh này, dưới đêm trăng tối, hắc khí bao phủ kèm theo những thanh âm thê lương, khiến cho người ta dựng tóc gáy. Hắc khí cao ngập trời, khi lên đến khoảng nghìn trượng thì chợt dừng lại tạo thành hình vuông bao phủ đại doanh sơn mạc. Trước mắt không cần phải nói cũng biết là hết sức nguy hiểm. Nếu như nói Chung Sơn không muốn để tận mắt chứng kiến thì là sai, huống hồ bên cạnh còn có người bảo vệ. Thế nhưng chỉ liếc nhìn bên ngoài đã có thể thấy được bên trong có chuyện gì đó rất quỷ dị cho nên tuyệt đôi không thể vào được. - Mau đi vào! Xa xa bỗng nhiên truyền đến tiếng hét lớn. Chỉ thấy vô số binh sĩ của Đại Nghiệp hoàng triều đang đẩy những tù nhân tiến vào bên trong hắc khí. - Còn không đi nhanh lên! Tiếng thét ầm ĩ không ngừng vang lên, rất nhiều tu giả bị phong ấn chân nguyên đang không ngừng bị đẩy vào trong hắc khí. Chung Sơn thở sâu một hơi, việc này mình không thể quản được, tuy rằng đồng cảm với họ nhưng bất lực, chỉ có thể giương mắt đứng nhìn thôi. - Đi thôi, chúng ta đi vao. Thiên U công chúa mở miệng nói. Nói xong, một đám bạch vân dẫn mọi người đến bên ngoài không gian hắc khí, tất cả mọi người đều hạ xuống đất, chuẩn bị đi bộ vào trong đó, như vậy sẽ an toàn hơn một chút. Chung Sơn lấy đại đao Ngạc Mộng cầm trong tay, Cổ Lâm tỏ vẻ coi thường cười nhạt một tiếng. Cổ Lâm thấy ngay cả Thủy Kính tiên sinh và Thiên U công chúa nếu như có nguy hiểm còn không tự bảo vệ được mình nữa là ngươi. Chung Sơn không để ý đến Cổ Lâm cười nhạo, mỗi ngươi đều có những nguyên tắc khác nhau. Tuy rằng có cường giả bảo vệ thế nhưng nếu như mình không có suy nghĩ phải bảo vệ bản thân thì sớm muộn gì cũng phải chết. Môi trường hắc khí, không, nó giống như một tấm màn đen, mọi người từng bước từng bước đi vào trong. Bên ngoài tuy rằng là đêm tối nhưng dù sao vẫn có trăng, vẫn có thể nhìn thấy được. Thế nhưng bên trong, mặc dù Chung Sơn có tu vi Kim Đan kỳ thế nhưng vẫn có cảm giác hết sức âm u, lạnh lẽo. Bất quá, sau khi tiến vào bên trong Chung Sơn phát hiện ra một chuyện ky lạ. Chính là đại đoan sơn mạc đã tan biến mất, không còn vô số những ngọn núi như trước kia nữa, ở đây hắc khí đã không còn mà gần như là một bình nguyên rộng mênh mông vô bờ. Tại sao lại có thể như vậy? Là ảo ảnh sao? Ở trung tâm bình nguyên có một đóa hoa, đóa hoa này cao đến cả nghìn trượng, nụ hoa chạm thẳng tới bên giới phía trên của hắc khí. Chung Sơn biết nếu phàm nhân cũng có thể nhìn thấy được cảnh tượng này. Đóa hoa này là Mạn Châu Sa Hoa, còn có biệt danh là Tử Nhân Hoa, nó có màu đỏ rực, thường sinh trưởng bên cạnh phần mộ nhưng đóa hoa này không giống với những đóa hoa bình thường mà nó phát ra những ánh sáng màu lam vô cùng tà dị. Những tiếng gào thét thảm thiết đều đến từ đóa hoa Mạn Châu Sa Hoa, hay chính là Tử Nhân Hoa. Phía trên nụ hoa Tử Nhân Hoa, Chung Sơn thấy có rất nhiều ác quỷ từ nụ hoa chậm rãi đi ra. Ác quỷ mặt xanh nanh vàng trông cực kỳ kinh khủng, bọn chúng kêu gào thảm thiết dường như đang đói quá muốn ăn cái gì đó. Ác quỷ? Thoạt nhìn khiến cho người ta buồn nôn, không chỉ có ác quỷ mà còn có cương thi, rất nhiều cương thi chậm rãi đi ra từ Tử Nhân Hoa rồi tản ra bốn phía. Rốt cuộc thì Chung Sơn cũng thấy rõ được quỷ, loại quỷ này hình như là tang thi nhưng lại có tròng mắt chứ không có con ngươi. Quả nhiên là thi quỷ. Rất nhiều cương thi và ác quỷ đi ra từ Tử Nhân Hoa, phía sau mỗi cương thi đều là một ác quỷ, có một sợi dây màu lam nhàn nhạt gắn kết chúng với Tử Nhân Hoa. Thi quỷ tung hoàng càng ngày càng nhiều, thậm chí còn có một số có thể bay lên trời, khiến cho toàn bộ khung cảnh xung quanh giống như dưới địa ngục, u ám vô cùng. Tất cả đều bị đóa Tử Nhân Hoa kia khống chế sao? Chung Sơn nuốt nuốt nước bọt, tất cả mọi người đều bị chấn động, cảm giác hết sức kinh khủng. Đây là thế giới gì vậy? - Công chúa, ngươi có biết khung cảnh xung quanh chúng ta không? Là một ảo cảnh sao? Thủy Kính tiên sinh lập tức nói. Không rõ lắm, đại doanh sơn mạc trong nháy mắt đã không còn nhưng cảnh vậy trước mắt chúng ta rất lợi hại. Ta cũng không biết chúng ta đang ở đâu, phong thủy đại trận, dường như thực mà không thực, không thể phân biệt đâu là ảo đâu là thực. Có thể mấy vạn năm qua bản thân của đại doanh sơn mạc cũng là một sự giả dối, cái chúng ta thấy hiện tại có thể là ảo cảnh của thế giới. Thiên U công chúa lắc đầu nói, biểu hiện bản thân mình cũng không hiểu lắm. - Đóa hoa kia là gì? Cổ Lâm chỉ vào trung tâm nụ hoa cao nghìn trượng nói/ - Đó hẳn là đầu nguồn của phong thủy để mở lăng mộ. Nhưng làm sai mở thì ta không biết, chỉ có Đại Nghiệp hoàng đế biết. Hắn bắt nhiều tu giả như vậy rất có thể là vì khai mở lăng mộ. Thiên U công chúa nhíu mày nói. - Nếu đã như vậy thì chúng ra sẽ chờ, chờ Đại Nghiệp hoàng đế khai mở lăng mộ. Thủy Kính tiên sinh nói. - Ngươi tu phong thủy quá ít bởi vậy không có gì để chúng ta tham khảo và căn nhắc nên chỉ có thể đợi mà thôi. Thiên U công chúa gật đầu. - Cứu. - Cứu mạng. - Đừng. Trong không gian u ám này truyền đến những tiếng kêu thảm thiết thê lương. Rất nhiều tu giả bị đẩy vào chỗ cương thi và ác quỷ, cương thi và ác quỷ chen chúc nhau vọt tới, há mồm cắn xé những tu giả này. Cương thi và ác quỷ cắn một miếng rồi cấp tốc kéo theo một khôi máu và thịt nuốt vào trong bụng. Những tu giả này bị phong ấn chân nguyên nên đã mất hết sức lực đâu thể địch nổ hàng nghìn hàng vạn con ác quỷ. Hơn nữa đám ác quỷ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc hơn. Trong toàn bộ khung cảnh u ám này đã ngập trời máu đỏ. Những ác quỷ và cương thi này vẫn không buông tha mà vẫn tiếp tục cắn xé không thương tiếc. Trên mặt chúng đã nhuộm đầy máu nhưng lại không có chút uể oải nào, vô số máu thịt bắn tung tóe khắp nơi. Cảnh tượng giống như dưới địa ngục, khiến cho người khác phải nôn mửa. - Lạ thật, những ác quỷ và cương thi đều là thật chứ không phải ảo giác. Cổ Lâm kinh hãi mở trừng mắt lên nhìn. Cổ Lâm chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng kinh khủng như thế này. Cái chết, cái chết không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là bị cắn đến chết. Cổ Lâm chỉ cảm thấy toàn thân lông tóc dựng ngược lên, hết sức sợ hãi. Chung Sơn lúc này cũng nheo mắt nhìn chằm chằm về phía xa xa. Những cương thi, ác quỷ ăn thịt này để làm gì? Sợi dây màu lam nối chúng với đóa Tử Nhân Hoa đã biến thành màu đỏ rực, dường như là sau khi ăn xong những tu giả, năng lượng được tiêu hòa rồi truyền đến đóa Tử Nhân Hoa. Tử Nhân Hoa màu lam chậm rãi biến thành màu hồng, càng ngày càng hồng. Dùng những tu giả này để nuôi Tử Nhân Hoa sao? Chung Sơn cảm thấy căng thẳng cực độ. - Ảo cảnh? Đương nhiên không phải ảo cảnh. Thiên U công chúa nhíu mày nói. Gần vạn tu giả và những thi thể của tua giả bị ác quỷ nuốt chửng, cương thi và ác quỷ càng ngày càng nhiều, thậm chí trên không trung cũng càng ngày càng nhiều con bay lượn. Ác quỷ càng ngày càng bừa bãi bay lượn đầy trời, không ngừng cắn xé những tu giả bị phong ấn chân nguyên, thậm chí dương nanh vuốt đánh về phía những binh giáp. - Sát. Xa xa bỗng nhiên truyền đến tiếng hét lớn của một tướng quân, một tiếng hét xong rất nhiều binh giáp đề đao xung phong liều chết. - Xông lên. - Ầm. - Ầm. Từng đội từng đội chiến sĩ điên cuồng huy đao lên nhắm về phía trước. Đao khí ngập tràn giống như một trận đại hồng thủy trực tiếp chém về đám cương thi và ác quỷ. Những con bị tiêu diệt biến thành một làn khói xanh rồi tan biến mất. Ác quỷ và cương thi thực lực không mạnh nên chúng tướng sĩ lá gan cũng lớn hơn. Chỉ cần mỗi đội khoảng trăm người là có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. -Sát. Hàng trăm binh giáp đều lao về phía đám ác quỷ và cương thi chém giết. Cổ Lâm đứng bên ngoài, vẻ mặt ngạc nhiên nói: - Làm gì vậy? Vừa dùng những tu giả để nuôi bọn ác quỷ này tại sao bây giờ lại tàn sát chúng. - Không phải là tàn sát. Thủy Kính tiên sinh nhướng mày nói. - Không phải tàn sát? Cổ Lâm nghi hoặc nói. Đây chẳng phải là tàn sát sao? - Đại Nghiệp hoàng đến cần trăm vạn tướng sĩ này để tiếp tục nuôi nấng ác quỷ và cương thi. Thủy Kính tiên sinh lắc đầu nói. - Dùng những binh giáp này để nuôi sao? Đây chính là thần dân và tướng sĩ của hắn mà. Cổ Lâm kinh hãi nói. - Hoàng đế Đại Nghiệp là người không từ thủ đoạn nào, chỉ cần có lợi cho hắn thì cho dù có phải hi sinh bao nhiêu binh giáp hắn cũng không tiếc. Thủy Kính tiên sinh nói. Quả nhiên đúng như lời Thủy Kính tiên sinh nói, nhóm trăm người đầu tiên thâm nhập vào thì trong đó có một người bị ác quỷ lao từ trên trời xuống cắn xé, sau đó toàn đội bị vỡ trận, rất nhiều ác quỷ và cương thi cùng lao tới cắn xé. Một lúc sau thì tiểu đội tướng sĩ này chỉ còn một đống xương, tất cả đều bị bọn ác quỷ nuốt chửng. Hêt đội này rồi đến đội khác cùng có chung tình cảnh như vậy, hàng trăm vạn tướng sĩ đêu bỏ mạng. Chung Sơn đứng bên ngoài ngưng thần tình nhìn hàng trăm vạn tướng sĩ này đều có tu vi Tiên thiên kỳ, tất cả đều thuần phục hoàng đế Đại Nghiệp để rồi bị táng mạng nhằm thỏa mãn mục đích của hắn. Đại Nghiệp hoàng đế rốt cuộc muốn làm gì? - Mở rồi. Thiên U công chúa nhãn tình sáng lên nói. - Mở? Chung Sơn nhìn theo ánh mắt của Thiên U công chúa, Tử Nhân Hoa hiện tại đã hoàn toàn biến thành màu đỏ rực, phần màu đỏ phía trên dường như tùy lúc có thể chảy ra từng giọt máu. Trăm vạn cường giả nuôi nấng rốt cuộc nó cũng đã no rồi. Tử Nhân Hoa chậm rãi chuyển động xoay quanh trung tâm. Những cương thi, ác quỷ lúc này bỗng nhiên biến thành hư ảnh, chậm rãi tan biến đi như một giấc mộng. Chỉ có những tướng sĩ may mắn sống sót mới cho rằng đó không phải là mộng. Máu me loang lổ trên mặt đất chứng tỏ tất cả đều là thật. Người nào người nấy cũng ngửa mặt lên trời, bằng hữu, huynh đệ, trăm vạn chiến hào đều không biết đã chết vì cái gì, không biết kẻ thù là ai. Gần như là một ảo ảnh, trong nháy mắt ảo ảnh lại tan biến, cho dù muốn báo thù cũng không biết báo thù ai, cái gì. Những tướng sĩ tàn dư đứng trên vũng máu, lệ rơi đầy mặt nhưng bọn họ đã được định trước là vật hi sinh. Hiện tại thì không ai chú ý bọn họ, ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía trung tâm Tử Nhân Hoa. Tử Nhân Hoa chậm rãi xoay tròn, tụ hoa lại lần nữa lộ ra hắc khí u ấm. Hoa khai? Hoa khai thật sao? - Ta nhớ ra rồi, đây chính là “Hoa khai thế giới”, thiên lão đã từng nói qua. Thiên U công chúa bỗng nhiên kinh ngạc nói. - Hoa khai thế giới? Hoa khai thế giới là như thế nào? Thủy Kính tiên sinh hỏi. - Sau khi đóa hoa mở ra sẽ xuất hiện một thế giới mới, chỉ có cách phá vỡ toàn bộ thế giới này mới có thể phá hủy triệt để phong thủy đại trận. Thiên U công chúa nhíu mày nói. - Thế giới mới? Cái gì là toàn bộ thế giới mới? Cổ Lâm kinh ngạc nói. - Không biết, Thiên Lão nói mỗi lân hoa khai thế giới đều khác nhau bởi vì hoa khác nhau nên thế giới cũng khác nhau. Đây là Tử Nhân Hoa lại ăn vô số huyết nhục của tu giả thế nên bên trong thế giới nhất định có liên quan đến người chết. Chỉ cần sau đó phá vỡ cái thế giới kia thì thiên lăng chân chính sẽ lộ ra trước mắt mọi người. Thiên U công chúa thở sâu nói. - Lấy huyết nhục của hàng trăm vạn người để xây dựng nên thế giới mới sao? Chung Sơn trầm trọng nói. - Hẳn là như thế. Thiên U công chúa gật đầu nói. Huyết nhục xây dựng nên thế giới? Phong thủy đại trận? Vù vù. Tử Nhân Hoa chậm rãi xoay tròn, bỗng nhiên bên ngoài Tử Nhân Hoa xuất hiện rất nhiều vòng tròn, những vòng tròn này đều xoay quanh Tử Nhân Hoa, đồng thời trên mặt đất dần trồi lên những chữ quái dị. La bàn? Chung Sơn nheo mắt lại nhìn, chính là la bàn, giống như cái la bàn của Nê Bồ Tát lúc trước. Thế nhưng cái la bàn của Nê Bồ Tát có mười tám vòng còn cái này thì lại có ba mươi sáu vòng. - Gầm. Gầm. Trên la bàn bỗng nhiên truyền đến tám đạo long ngâm, cả tám đạo long ngâm này dường như là những tiếng rống lên hết sức thống khổ. Dần dần phía trên la bàn xuất hiện tám luồng khí cao hơn mười trượng màu vàng có hình rồng. - Đây là cái gì? Cổ Lâm kinh ngạc nói. - Đi. Thiên U công chúa mang theo mọi người nhanh chóng bay về phía kim long hư ảnh. - Đây là bát điều long mạch của những ngọn núi xung quanh đây, phong thủy đại trận quá mạnh, để mở ra được hoa khai thế giới thì cần phải vây khốn bát điều long mạch chảy cuồn cuộn trong mấy trăm vạn năm qua để tẩm bổ cho đại trận. Thiên U công chúa nói. - Bát điều long mạch hiện tại đã giải thoát rồi à? Thủy Kính tiên sinh nghi hoặc nói. - Không sai, hoa khai thế giới hiện tại đã được trăm vạn huyết nhục khai mở, bát điều long mạch đến đây bị chặt đứt, lập tức sẽ tan hết. Phải nhanh lên một chút. Thiên U công chúa nói. Trong mắt mọi người đã tới kim long hư ảnh. Kim long hư ảnh không ngừng rống lên đau khổ vô hạn, bị phong thủy đại trận vây khốn, lại bị chặt đứt liên hệ với sơn mạch nên thân thể lập tức sẽ tiêu tan. - Kim long nhờ địa vận mà sinh ra, thượng thừa thiên lệnh. Những người có tu vi dưới Nguyên Anh kỳ, có thể thoát thai hoán cốt, trong thời gian ngắn có thể đạt tới nghiệp chướng hư vô. Tiên sinh, mau tiến nhập vào kim long thân rồi toàn lực đột phá, bằng không nó sẽ lập tức tan đi đấy. Thiên U công chúa quay sang nói với Chung Sơn. Chung Sơn bất ngờ quay đầu về phía Thiên U công chúa. Dưới Nguyên Anh kỳ không phải là toàn bộ Nguyên Anh kỳ sao? Nói cách khác, A Đại, A Nhị thậm chí cả Cổ Lâm đều có thể dùng được. A Đại A Nhị đều đã đạt tới đỉnh Nguyên Anh kỳ. Nếu đúng như lời Thiên U công chúa nói thì không phải rất có khả năng đạt tới Hợp Thể Kỳ sao? Còn về phần Cổ Lâm thì lại có thân phận thế tử, tại sao Thiên U công chúa lại dành cơ hội này cho mình? Chung Sơn cảm kích nhìn Thiên U công chúa rồi không do dự nhảy vào trong kim long hư ảnh. Thấy Chung Sơn nhìn mình bằng ánh mắt cảm kích, Thiên U công chúa mỉm cười, thoáng chút cảm thán. Đúng lúc này ở phía xa xa, cả lục đầu kim long đều tan biến mất, những tiếng rên rỉ phát ra không ngừng. Chỉ có một điểm khác là ở chỗ kim long hư ảnh còn lại có một người tiến vào, người đó chính là thiếu niên Tà Diễm và Sơ Bát Ma La. Tà Diễm khoanh chân ngôi, kim long hư ảnh từ chối một hồi rồi xông thẳng vào cơ thể Tà Diễm. Sơ Bát Ma La thì đứng bên cạnh bảo vệ. Chung Sơn cũng tương tự như vậy, được mọi người bảo vệ. Chung Sơn khoanh chân ngôi, kim long dãy dụa một hồi rồi xông thẳng vào trong cơ thể Chung Sơn, tan biến mất.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang