[Dịch]Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ - Sưu tầm
Chương 46 : Huyễn Thiên bí cảnh (2) - Chiếu Trạch Quái
.
Lời này của Tiêu Trạc tất nhiên được tu sĩ ở đây đồng ý, vả lại tình huống bây giờ rất khẩn cấp, đã không cho phép bọn họ tiếp tục lần lựa nữa. Nếu không tự cứu, đến khi linh lực hao tổn hết lại không kịp dùng đan dược bổ sung, như vậy chỉ có thể bị Chiếu Trạch Quái biến dị nuốt trọn. Hơn nữa bọn họ lần này thực sự rất xui xẻo, đám này hiển nhiên có hơn 1,000 con Chiếu Trạch Quái biến dị, tre già măng mọc, làm bọn hắn chỉ thiếu nước phân thân.
Tư Lăng không hé răng, âm thầm truyền âm cùng cô bé Tiểu Hồng, "Tiểu Hồng muội muội, ngươi hỏi chủ nhân ngươi một cái xem, yêu hỏa của nó có thể đối phó với nhiều Chiếu Trạch Quái như vậy không?"
Tiểu Hồng muội muội ngoan ngoãn đi hỏi, sau đó Tư Lăng bị đại gia yêu thú cào cho một vuốt. Bị nghi ngờ, đại gia yêu thú trực tiếp phun ra một ngụm yêu hỏa, trong nháy mắt liền giải quyết một đám Chiếu Trạch Quái biến dị đang đánh về phía sau Tư Lăng, sau đó nó kiêu căng hống hách mà liếc mắt nhìn chằm chằm vào hắn. Tư Lăng thấy thế, trong lòng lại một lần nữa xác định sự cường đại của Trọng Thiên, cũng càng ngày càng hiếu kỳ huyết thống của nó.
"Tư công tử, đám Chiếu Trạch Quái này không phải là đối thủ của chủ nhân, huynh đã coi khinh chủ nhân rồi. Chủ nhân nói, sau này đừng có hỏi cái loại vấn đề ngu xuẩn này nữa."
". . ."
Tư Lăng bị giọng điệu khinh bỉ này làm cho tâm tình khó chịu, suy nghĩ một chút, trực tiếp truyền hồn lực lên linh kiếm, một chiêu kiếm liền chém Chiếu Trạch Quái biến dị thành hai đoạn, cả yêu đan cũng trực tiếp nổ tung, chết đến không thể chết thêm. Tư Lăng lại một lần nữa chứng thực được hồn lực của mình có tác dụng khắc chế đối với yêu thú, lập tức tự tin tăng thêm nhiều lần, cũng không tiếp tục che giấu hồn lực của mình nữa.
Tư Lăng kỳ thực cũng không tính để Trọng Thiên ra tay, thứ nhất là hắn muốn thực chiến để rèn luyện bản thân, thứ hai là những người này có quan hệ gì với hắn đâu? Hắn làm cái lông gì mà phải giúp bọn họ? Đặc biệt là Tiêu Trạc, y ta cũng nhìn mình không vừa mắt.
Nhìn thấy Trọng Thiên ra tay, tu sĩ ở đây tự nhiên giật nảy cả mình, chờ khi nhìn thấy Tư Lăng tựa như được đập tiên đan vậy, hết lần này tới lần khác chỉ dùng một chiêu kiếm đã nổ chết những con Chiếu Trạch Quái biến dị kia, liền biết hắn ta cũng không coi trọng đám Chiếu Trạch Quái trước mắt này, hoàn toàn có thừa lực đối phó, đề nghị của bọn họ với hắn đúng là có cũng được mà không có cũng không sao.
Ánh mắt tên tu sĩ mặt đen trung niên lúc trước u ám đi, đem hi vọng dời đến trên người Tiêu Trạc.
Đối với việc Tư Lăng cùng con yêu thú không đáng chú ý kia ra tay khiến Tiêu Trạc cũng có mấy phần kinh ngạc. Hắn nhớ tới Tư Lăng còn có một loại bản lĩnh chuyên khắc chế yêu thú, nhất thời mâu sắc (màu mắt) u ám, trong tâm nổi lên một cảm giác không cam lòng, dường như nếu cả chút điểm ấy mà cũng bại bởi Tư Lăng, hắn sẽ cách Nguyệt Thiên Dạ càng xa hơn, cho nên cũng không để ý tới lời của những tu sĩ kia, buồn bực bắt đầu giết quái.
Thời gian lại qua một canh giờ, đám Chiếu Trạch Quái biến dị tre già măng mọc dần dần ít đi, áp lực của mấy tu sĩ nọ cũng nhẹ đi nhiều, bèn tụ lại cùng nhau thương lượng phương pháp phá vòng vây.
Đột nhiên, yêu thú vốn vững vững vàng vàng mà ngồi xổm ở trên bả vai Tư Lăng bật người dậy, đồng thời dùng móng vuốt thịt thịt vỗ xuống mặt Tư Lăng, tiếp đó, Tiểu Hồng muội muội cũng truyền âm tới: "Tư công tử, chủ nhân nói phía dưới đầm lầy có thứ gì đó đang tiến lại, huynh phải cẩn thận."
Tư Lăng trong lòng rùng mình, hỏi: "Có thể biết là thứ gì không?"
"Chủ nhân nói, là một con Chiếu Trạch Quái đã trải qua mấy lần tiến hóa. Ừm, so với bọn Chiếu Trạch Quái biến dị phổ thông kia thì thông minh hơn rất nhiều, là Chúa tể của bãi đầm lầy này."
Sau khi nghe xong, Tư Lăng hiểu được chính là một thứ rất lợi hại, có thể sẽ không được dễ dàng như vậy nữa."Chúng ta hiện tại có kịp trốn không?"
"A. . . Chủ nhân nói với thực lực của huynh bây giờ thì không được, tốc độ của nó rất nhanh."
Tư Lăng hít một hơi thật sâu, một chiêu kiếm chém nát một con Chiếu Trạch Quái biến dị, hô lớn với mấy tu sĩ kia: "Có một con Chiếu Trạch Quái rất lợi hại đang tiến lại đây, các ngươi cẩn thận."
Những tu sĩ kia hơi biến sắc mặt, có hai người nửa tin nửa ngờ, nhưng tên tu sĩ mặt đen cùng cô nữ tu lúc trước đề nghị hỏa công thì chỉ nghi hoặc một chút, rồi liền tụ hội về bên Tư Lăng. Thấy thế, hai tu sĩ còn lại cũng vội vàng đi qua, chỉ có Tiêu Trạc e ngại mặt mũi, cũng không cho là mình kém hơn Tư Lăng, một bộ dáng liều mạng không để ý tới.
Tư Lăng cũng không nhàn rỗi, vừa giết Chiếu Trạch Quái đồng thời cũng lấy ra một xấp Hỏa Viêm phù tứ phẩm, sau đó bố trí trận pháp theo phương vị Cửu Cung bát quái. Linh phù tất nhiên cũng có thể bố trí trận pháp, chỉ không giống lắm với những bàn trận, kỳ trận kia, đơn giản hơn, nhưng cũng như thế thì loại người không nghiên cứu về trận pháp như Tư Lăng mới có thể bố trí được.
"Hiện tại trốn đã không kịp nữa, ta muốn bố trí một trận pháp, các ngươi yểm hộ cho ta." Tư Lăng hô lên, sau khi được những tu sĩ kia chấp nhận thì liền bắt đầu thiết lập linh trận.
Thấy Tư Lăng trực tiếp lấy ra một xấp linh phù tứ phẩm, ra tay phóng khoán như vậy hiễn nhiên làm những tu sĩ kia giật mình, lập tức ánh mắt nhìn Tư Lăng cũng thay đổi, đều ngầm suy đoán Tư Lăng có lẽ là một đệ tử nội môn quan trọng không thể đắc tội của đại môn phái nào đó. Tuy rằng thèm thuồng linh phù của hắn, nhưng thực lực mà Tư Lăng thể hiện cùng với suy đoán khả năng hắn xuất thân từ một đại môn phái nào đó đều khiến bọn hắn không nổi lên được một chút lòng giết người cướp của nào, nhất thời cũng ngoan ngoãn kìm chế lại mà làm theo những gì Tư Lăng dặn dò.
Ngay khi Tư Lăng đang bố trí trận pháp, người ở đây đều cảm nhận được dị động đến từ phía dưới đầm lầy. Một luồng uy áp của yêu thú cấp cao xông thẳng vào mặt, hơn nữa còn là yêu thú biến dị cấp cao, so với yêu thú cấp cao phổ thông còn khó ứng phó hơn nhiều.
Tiêu Trạc cũng đổi sắc mặt, thần sắc biến ảo không ngừng, cuối cùng vẫn không thể bỏ thể diện xuống để tiến vào trận pháp mà Tư Lăng bố trí, tiếp nhận sự bảo vệ của Tư Lăng được. Điều này còn khó hơn là hắn bắt đi chết.
Tư Lăng cũng không để ý tới hắn. Lúc khí tức này càng mạnh mẽ càng đến gần thì động tác bố trí cuả Tư Lăng cũng càng nhanh, tranh thủ từng phút từng giây.
"Ào ào ào!"
Đầm lầy tựa như đang sôi trào cuồn cuộn. Khi cách bọn họ mấy ngàn mét, một con Chiếu Trạch Quái kích cỡ như một ngọn núi nhỏ xuất hiện, bùn nhão thối rữa không ngừng rơi xuống từ thân thể lầy lội đó. Mùi hôi thối trong không khí càng tăng lên, nữ tu duy nhất ở đây xanh cả mặt, rốt cục không nhịn được nữa mà ói ra. Từ lúc Chúa tể duy nhất trong đầm lầy xuất hiện, đám Chiếu Trạch Quái còn lại đều lui sang một bên, không công kích bọn họ nữa, cũng coi như đã giảm bớt một ít gánh nặng cho họ.
"Lại là Chiếu Trạch Quái cấp 8. . ." Nam tu mặt đen trung niên kinh sợ nói.
Yêu thú cấp 8 tương đương với tu sĩ Nguyên Anh kỳ, hơn nữa đây còn là một con Chiếu Trạch Quái biến dị, sức chiến đấu chỉ cao chứ không thấp hơn. Nhìn con Chiếu Trạch Quái này còn muốn to hơn mười mấy lần so với loại thường, màu da bên ngoài cũng sậm hơn rất nhiều, mọi người đều có chút tuyệt vọng, cảm thấy hôm nay bọn họ có thể sẽ phải ngã xuống ở nơi này. Bất quá chờ khi phát hiện linh phù Tư Lăng dùng bố trí cái trận pháp kia là tứ phẩm, thì lại dấy lên một luồng hi vọng. Linh trận tạo bằng nhiều linh phù tứ phẩm như vậy, hẳn là uy năng (uy thế năng lực) to lớn phải không?
Con Chiếu Trạch Quái này ở giữa cơ thể có một đôi mắt tròn vo to bằng nắm tay đang nhìn bọn hắn, nó đã xem họ là con mồi của mình, sau đó phía dưới con mắt hé ra một cái miệng to bằng vại nước, bùn thối như viên đạn xé gió mà bắn ra, mang theo tính ăn mòn mãnh liệt.
Lúc này, Tư Lăng cũng bố trí trận pháp xong, viên bùn kia đập tới liền bị trận pháp chắn ở bên ngoài. Người ở trong linh trận thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm, nhất thời cảm giác lúc trước mình lựa chọn tin tưởng Tư Lăng là hành vi hết sức sáng suốt. Bất quá kẻ ở ngoài linh trận như Tiêu Trạc thì khổ rồi, hắn cũng là đối tượng công kích của Chiếu Trạch Quái, thân thể di chuyển liên tục để ngăn cản đám bùn mang theo tính ăn mòn kia, một chút không cẩn thận bắn lên trên người, cái pháp y hạ phẩm này liền bị ăn mòn một lỗ to.
Mấy người Tư Lăng vẫn trốn ở trong trận pháp mà công kích con Chiếu Trạch Quái kia, các loại pháp quyết, linh phù như không cần tiền mà giáng xuống trên người nó.
Đang đánh hăng say, yêu thú Trọng Thiên bỗng dùng móng vuốt vỗ mặt Tư Lăng. Tư Lăng biết động tác của nó này chính là có lời muốn nói, quả nhiên, thanh âm của ống loa Tiểu Hồng muội muội vang lên: "Tư công tử, chủ nhân nói bộ Cửu Chuyển Linh trận kia của huynh không phải cần hồn của chín loại yêu thú sao? Chủ nhân nói con Chiếu Trạch Quái này là tính ''Thổ'', có thể rút hồn phách của nó đặt vào Hồn tinh thuộc tính Thổ đó.''
Tư Lăng sau khi nghe xong thì ánh mắt lóe lên, cũng có chút động lòng. Có thể nói lúc lấy được bộ Cửu Chuyển Linh trận kia, hắn cũng đã dự định thu thập đủ chín loại hồn phách yêu thú ở Huyễn Thiên bí cảnh này, hơn nữa thu thập hồn phách yêu thú càng mạnh thì trận pháp càng uy lực, sau này không cần phải lo lắng khi mình tu luyện thì có sát thủ đến đến thăm nhà nữa.
Ở trong lòng tính toán một phen, Tư Lăng liền nói với bốn tu sĩ rằng: "Mấy vị đạo hữu, chúng ta cứ lượn lờ quanh với nó như vậy mãi cũng không phải cách tốt. Nhìn tình huống này, nếu không sớm tiêu diệt nó, chúng ta cũng sẽ bị nhốt ở chỗ này, nếu ba tháng trôi qua, vậy thì 'được một mất mười'."
Lời này của Tư Lăng quả nhiên có tính kích động, mấy người kia đều cuống cả lên. Tu sĩ mặt đen đại biểu cho mấy người hỏi: "Đạo hữu có cách gì thì có thể nói rõ."
Tư Lăng khẽ mỉm cười, nói rằng: "Linh trận này là dùng linh phù cấp 4 bố trí, vả lại đều là Hỏa Viêm phù, uy lực tất nhiên là không cần phải nói, dùng nó hẳn là có thể vây giết con Chiếu Trạch Quái kia."
Mấy người sau khi nghe xong trong lòng cũng rõ ràng, chính là muốn dụ Chiếu Trạch Quái vào trong linh trận này, sau đó khởi động trận pháp giết chết Chiếu Trạch Quái. Tuy rằng cũng không biết trận pháp này có thể đủ sức mạnh để giết chết con Chiếu Trạch Quái kia hay không, nhưng bọn họ lại không có thời gian chờ đợi, tốc chiến tốc thắng mới là đạo lý.
Được bốn người đồng ý, kế đó Tư Lăng liền an bài nhiệm vụ, bảo bọn họ đến phía trước hấp dẫn sự chú ý của Chiếu Trạch Quái dẫn nó lại đây, hắn sẽ ở bên cạnh tùy thời hành động, nhiễu loạn sự phán đoán của Chiếu Trạch Quái, đẩy nó vào trong linh trận. Con Chiếu Trạch Quái này đã tiến hóa mấy lần, tuy rằng thông minh hơn bọn biến dị bình thường, nhưng cũng không thông minh hơn con người, chỉ cần cẩn thận chút, lại cho người quấy rầy phán đoán của nó, cũng không đáng để lo.
Bốn người cầm vũ khí của mình, ra khỏi trận pháp hấp dẫn con Chiếu Trạch Quái kia, liên tục quấy rầy nó, chính là để nó di chuyển về phía này. Con Chiếu Trạch Quái này cực kỳ lớn, cũng không giống những Chiếu Trạch Quái nhỏ yêu thích bay nhảy, nó vẫn ở tại chỗ công kích bọn họ, mục tiêu công kích cũng là chỉ có một chỗ, lại kết hợp với Tiêu Trạc, liên tục vòng tới chỗ góc chết trong tầm mắt của nó, cho nên cũng giành được một ít thời gian tạm nghỉ.
Mọi người ở đây đồng tâm hiệp lực quấy nhiễu, con Chiếu Trạch Quái kia rốt cục bị chọc giận, thân thể to lớn di động về phía trước truy đuổi những tu sĩ nhân loại đáng ghét kia. Công kích của nó càng lúc càng mãnh liệt, không có linh trận bảo vệ, bốn tu sĩ đều bị thương có nặng có nhẹ, kể cả kẻ luôn ẩn trốn ở một bên như Tư Lăng cũng bị những đống bùn kia bắn trúng nhiều lần, nếu không phải là có vòng linh lực bảo vệ, hắn lúc này chắc chắc đã dính một thân bùn nhão.
Khiến Tư Lăng vui vẻ chính là, Tiêu Trạc không cẩn thận bị một viên bùn nhão đập ngay chính giữa mặt, tuy rằng có vòng linh lực kịp thời bảo vệ, nhưng linh kiếm trong tay hắn bị bùn độc ăn mòn thành một cây sắt vụn, quần áo cũng dính đầy bùn nhão hôi thối, cả người nhếch nhác vô cùng, nào còn dáng vẻ cao cao tại thượng của Tiên nhị đại quý công tử lúc mới gặp mặt nữa chứ?
Dừơng như biết Tư Lăng không ưa Tiêu Trạc, con yêu thú nào đó cũng ngứa ngáy trong lòng, thỉnh thoảng lại ra tay quấy rầy Tiêu Trạc, tựa như đang vờn chuột vậy. Chiếu Trạch Quái còn chưa bị tiêu diệt, Tiêu Trạc đã biến thành một con Chiếu Trạch Quái hôi thối rồi. Tư Lăng cũng có thể nghe được tiếng cười non nớt của Tiểu Hồng, giống như nhìn thấy Tiêu Trạc xui xẻo thì rất vui vẻ.
Ừm, phỏng chừng là cái tên trừng mắt tất báo Trọng Thiên này đã tẩy não cho Tiểu Hồng, làm cho cô bé Tiểu Hồng cũng rất thích thấy Tiêu Trạc xui xẻo.
Tư Lăng ngoại trừ chú ý tới Tiêu Trạc, cũng không quên trốn một bên, thỉnh thoảng ném vài tờ Bạo Liệt Phù qua làm nổ một tầng bùn nhão trên người Chiếu Trạch Quái, làm cho nó càng phát điên. Tuy rằng nó đã nhiều lần tiến hóa, rốt cuộc thì thông minh còn chưa đạt tới loại trí lực như con người, không có nhiều cong cong vẹo vẹo như vậy. Sau khi bị kích thích phát điên, cơ thể giống như ngọn núi nhỏ này rốt cục nghênh ngang đi về hướng trận linh phù mà bọn họ đã thiết lập.
Sau khi Chiếu Trạch Quái tiến vào linh trận như bọn họ mong muốn, Tư Lăng lập tức hai tay kết ấn, làm nổ linh trận, lập tức phạm vi mấy ngàn mét bên trong đã biến thành một biển lửa.
Ngay khi linh trận phát nổ, Tư Lăng lặng lẽ nhờ Trọng Thiên phun một ngụm yêu hỏa đặc biệt của nó qua, tức khắc lửa đỏ ngập trời, âm thanh phần phật bùng cháy không dứt, thậm chí trong ngọn lửa màu đỏ cam kia còn thỉnh thoảng nhảy lên vài tia lửa màu tím yêu dị, cũng không đáng chú ý, chỉ là lặng yên không một tiếng động mà ẩn vào trong thân thể con Chiếu Trạch Quái tác quái.
Chiếu Trạch Quái bị vây trong biển lửa, toàn thân giẫy giụa kịch liệt, bùn nhão cuộn trào điên cuồn, nhưng không cách nào tiêu diệt được ngọn lửa. Hơn nữa những tia lửa màu tía ẩn núp trong đó lại còn gây tổn hại đến linh hồn của nó, làm cho sự chống cự của nó càng ngày càng yếu ớt hơn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện