[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 56 : Vũ lạc bảo thạch

Người đăng: Chất Độc

Thụ yêu vương nhấc chân lên rồi đạp xuống thật mạnh. Chiến tranh tiễn đạp! Một cỗ lực lượng cường đại đập lên mặt đất, làm cho mặt đất chấn động dữ dội hình thành từng vết rạn nứt lan ra, tựa như một cảm giác sơn băng địa liệt. Bên trong vết nứt từng cổ năng lượng mạnh mẽ đang phun trào lên. Không ngờ Chiến tranh tiễn đạp của Thụ yêu vương lại có uy lực như thế, chúng đội viên cận chiến trong lòng căng thẳng, nếu không phải Nhiếp Ngôn bảo họ lui lại chỉ sợ toàn bộ nhóm cận chiến phải treo ở đây, chỉ còn lại viễn trình xuất chiêu chắc chắn không đủ, nói không chừng bị diệt đoàn. Rất nhiều lúc chỉ sai một ly thì thắng bại sẽ nghịch chuyển. - Xông lên! Boss sắp hết máu rồi, mọi người hành động nhanh lên một chút! Nhiếp Ngôn hô, kế tiếp chỉ cần thu phục Thụ yêu vương mà thôi. Anh dũng đả kích! Thánh quang trảm! Từng đạo ma pháp xẹt qua bầu trời, oành oành oành nổ tung, huyết lượng của Thụ yêu vương đã tới đáy, phát ra tiếng hú thảm thiết, từng hình hoa văn đầy trên thân cây, rạn nứt nổ tung rồi biến thành một số nhánh vụn rơi xuống một chỗ. - Thụ yêu vương chết rồi! - Thành công rồi! Mọi người trong đoàn đội kích động hoan hô, đả thông phó bản cấp Chuyên gia đối với họ mà nói quả thật là một kỳ tích không thể tưởng tượng được. Khoảng khắc Thụ yêu vương ngã xuống, trong lòng mọi người giống như là sinh ra ảo giác, cảm giác mọi chuyện trước mắt hình như không phải là thật. Tất cả đội viên đều có một loại cảm giác sùng bái Nhiếp Ngôn. Trước khi gặp Nhiếp Ngôn, ngay cả phó bản cấp Đơn giản bọn họ cũng không qua được, nhưng dưới lãnh đạo của Nhiếp Ngôn thì lại trực tiếp đánh xuyên qua phó bản cấp Chuyên gia, chuyện này thật kỳ diệu. Nhìn thấy bộ dạng chúng đội viên vui mừng kích động, Nhiếp Ngôn chỉ mỉm cười, lúc trước lần đầu tiên thông qua phó bản thì tâm tình của hắn cũng như mọi người bây giờ. Trong đội Đường Nghiêu, Yểu Yểu, Bạch Khai Thủy, Vũ Lam và tám đội viên khác đều thăng cấp, kinh nghiệm Nhiếp Ngôn tăng lên 52%, có thể biết được kinh nghiệm của Thụ yêu vương cho nhiều cỡ nào. Nhiếp Ngôn tại chỗ chỗ đống cây tìm kiếm một hồi, thì tìm được hai kiện trang bị, đẩy mảnh vụn ra thì thấy một viên bảo thạch màu xanh lóng lánh, trong lòng vui vẻ, đúng là nói rồi! Khối bảo thạch này không giống với bảo thạch bình thường, hình bát giác sắc cạnh phóng ra từng tia sáng lóa mắt. Nhiếp Ngôn dùng Siêu cấp động sát giám định, Vũ lạc bảo thạch ơi Vũ lạc bảo thạch cuối cùng ta cũng có được. - Ra hai kiện trang bị, một khối bảo thạch, một kiện là mũ cấp Bạch Ngân của Áo Pháp, kiện còn lại là áo giáp cấp Bạch Ngân của Thánh Kỵ Sĩ, còn khối bảo thạch ta lấy. Nhiếp Ngôn nói, việc hắn lấy trang bị là miễn phí, còn những đội viên khác muốn có trang bị thì phải trả tiền để chia cho các đội viên còn lại. Đối với việc này không một ai có ý kiến. Mũ Áo Pháp thì Hoàng Hôn lấy 1 bạc 5 đồng mua, rốt cuộc hắn cũng không đi một chuyến không công. Còn kiện Áo giáp thì Vũ Lam ra 2 bạc mua lại, nàng có nhiều đội viên dưới tay, đều phải phân chia nên chỉ cần chia cho Nhiếp Ngôn, Đường Nghiêu một ít đồng là được. - Khối bảo thạch là cái gì, chia xẻ thuộc tính cho ta xem được không? Hoàng Hôn nói, hắn có chút tò mò với khối bảo thạch trong tay Nhiếp Ngôn. Sở dĩ Nhiếp Ngôn hạ Thụ yêu lâm cấp Chuyên gia chínhlà vì khối bảo thạch này. Nhiếp Ngôn chia xẻ thuộc tính của Vũ lạc bảo thạch cho mọi người cùng xem. Vũ lạc bảo thạch [Ám Kim]: cần cấp bậc 0, vật phẩm trang sức. Thuộc tính: Phòng ngự 8 - 10. Lực lượng +7, mang bảo thạch khi kích hoạt thì có thể từ không trung rơi xuống tốc độ nhanh hơn lông chim, thời gian duy trì 3 phút. [trang bị vào bảng trang sức hoặc khảm vào lỗ* ] (*ao tào: ai chơi game thì biết vũ khí có thể đục lỗ trang bị khảm bảo thạch vào) Sức nặng: 1 cân. Giới hạn: tất cả trận doanh đều có thể sử dụng. Ngoài dây chuyền nhẫn huân chương ra thì mỗi ngoạn gia có thể mang năm trang sức, Nhiếp Ngôn gắn Vũ lạc bảo thạch vào trong bảng trang sức. - Hóa ra là Ám Kim cấp khó trách ngươi lại để ý như vậy. Hoàng Hôn giật mình nói, thuộc tính trụ cột của Vũ lạc bảo thạch thì không được tốt lắm, nhưng kỹ năng Vũ lạc thì lại cực kỳ hi hữu, nếu không cũng không được xếp vào vật phẩm cấp Ám Kim. Một chuyến phó bản, có người có trang bị, có người không có được trang bị tốt như Nhiếp Ngôn, cũng có người không có, trong lòng vài người hơi có chút bất bình nhưng nghĩ lại liền thông suốt, nếu không có Nhiếp Ngôn thì bọn họ ngay cả cộng lông cũng không có càng không phải nói là thông qua phó bản cấp Chuyên gia. - Vinh quang đoàn đội tăng lên bao nhiêu. Nhiếp Ngôn nhìn về phía Vũ Lam hỏi. - Tăng thêm 1200, cám ơn. Vũ Lam nhìn Nhiếp Ngôn chân thành nói. - Nhiều như vậy sao? Chúng ta thông qua Hắc Diễm cũng chỉ được có 800. Hoàng Hôn lắp bắp nói, thầm nghĩ phó bản cấp Chuyên gia quả nhiên không tầm thường, đây chỉ là Thụ Yêu Lâm mà thôi nếu là Hắc diễm rừng rậm hoặc là đầm lầy Áo Cách Mã Đặc cấp Chuyên gia thưởng cho nhất định còn nhiều hơn nữa. - Các ngươi cũng có thể đi Hắc diễm rừng rậm và doanh địa Trầm luân vu sư, nhưng mà muốn đi hai nơi đó thì phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng. Nhiếp Ngôn nói. - Ngươi cùng đi với chúng ta sao? Yểu Yểu nhìn Nhiếp Ngôn nói. Đám người của Vũ Lam cũng lắng tai nghe Nhiếp Ngôn trả lời, nhưng mà Vũ Lam cũng hiểu đoàn đội của nàng như miếu nhỏ, không giữ nổi vị đại thần này. Nhiếp Ngôn cười nhẹ nói: - Trước đó ta đã nói rồi, ta sẽ không đi Hắc diễm rừng rậm với các người. Nếu cùng hạng người như Trần Bác hạ phó bản khẳng định sẽ không thoải mái, nếu đám người Vũ Lam đuổi Trần Bác đi thì hắn có thể cân nhắc nhưng mà chỉ cân nhắc mà thôi, hắn còn phải xem mình có thời gian rỗi không đã. - “À.” Yểu Yểu thoáng có chút thất vọng. - Niết Viêm huynh đệ vài ngày sau còn cùng chúng ta đi phó bản đầm lầy Áo Cách Mã Đặc nữa. Hoàng Hôn nói, hắn đối với bản sự của Nhiếp Ngôn tâm phục khẩu phục, cùng hạ phó bản với Nhiếp Ngôn là một chuyện vô cùng tuyệt vời. Đường Nghiêu nhìn Nhiếp Ngôn với vẻ mong chờ, hắn hy vọng Nhiếp Ngôn cho hắn cùng đi. Nhiếp Ngôn mật ngữ với Đường Nghiêu nói: - Kỹ thuật của ngươi còn chưa được, đầm lầy Áo Cách Mã Đặc yêu cầu với Pháp Sư rất cao, ngươi theo Vũ Lam luyện tập thêm đi, về sau sẽ dẫn ngươi theo. - Được rồi. Đường Nghiêu gật đầu, Nhiếp Ngôn sẽ không gạt hắn, nếu đi đầm lầy Áo Cách Mã Đặc sợ là kỹ thuật không tốt, chỉ sợ làm bẽ mặt Nhiếp Ngôn, tâm tình hắn cũng dần lắng xuống, quyết định cùng đoàn Vũ Lam hạ phó bản, luyện tập kỹ thuật. - Diêu Tử sau này sẽ theo các người đi phó bản, còn Hắc diễm rừng rậm và doanh địa Trầm luân vu sư thì ta có thể cung cấp vài thông tin cho các người. Nhiếp Ngôn nói. Vũ Lam gật đầu, nói: - Hoan nghênh gia nhập, sau này Diêu Tử chính là đồng đội của chúng tôi. Đường Ngiêu pháp thương cao, lần này đi Thụ Yêu Lâm cống hiến rất lớn, người như vậy chịu ở lại đoàn đội bọn họ nàng còn cầu không được nữa là, hơn nữa Đường Ngiêu ở lại với họ thì Nhiếp Ngôn chắc chắn sẽ có một ít chỉ dẫn cho bọn họ sẽ không giấu diếm. Phân phối trang bị xong, Nhiếp Ngôn thu hoạch được ngoài dây chuyền Bạch Ngân, Vũ lạc bảo thạch, một bản kỹ năng Linh thức thiểm tị, còn có 3 bạc, Đường Ngiêu thì được một món tiền đầu tiên khoảng 60 đồng. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang