[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 274 : Tập đoàn Long Dược

Người đăng: Tiếu hồng trần

Trong công hội vẫn còn đang bàn luận rôm rả về chuyện đã xảy ra ở Tội Vực hạp cốc hôm nay. Tuy rằng đám người Nhiếp Ngôn đúng là dựa vào lợi thế của địa hình mới có thể chặn đứng được Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Nếu không có địa hình đặc thù của nhất tuyến hạp cốc, chuyện này vốn không thể nào làm được. Nhưng dù sao thì vẫn giáng cho Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm một đòn đả kích nặng nề. Còn đám Nhiếp Ngôn thì đang tập trung ở tổng bộ công hội, xử lý công chuyện trong công hội. - Công hội bị tổn thất nhiều không? Nhiếp Ngôn hỏi Quách Hoài đang ở cạnh. - Tổn thất không đến nỗi, vẫn chịu được. Có ba trăm huynh đệ trốn vào huyệt động hắc ám, lợi dụng cửa động để ngạnh kháng lại, vẫn còn sống. Ngoài ra, còn hơn một trăm người lọt lưới, ẩn núp ở các ngóc ngách, cũng thoát được một kiếp. Về thu hoạch trang bị thì phong phú vô cùng, đủ để bù đắp tổn hại. Chỉ phiền một nỗi là đẳng cấp của các đội viên bị rớt, may là Lịch Sử Phủ Đầy Bụi đã mở ra nên luyện lên lại cũng dễ, không đến nỗi khó khăn như trước. Bọn họ chắc sẽ thăng cấp lại nhanh thôi. Quách Hoài nói. Xem ra Ngưu Nhân Bộ Lạc thiệt hại cũng không quá lớn. Dẫu sao, giết được nhiều người Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm thế, chắc chắn đã hỏa vốn. - Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện thì sao? Nhiếp Ngôn hỏi. Hai đồng minh này chắc tổn thất cũng không nhỏ. - Nhân thủ của bọn họ sống sót không nhiều, nhưng tổn thất cũng không quá lớn, không ảnh hưởng đến căn cơ. Quách Hoài nói. Công hội thắng bại là chuyện bình thường, các đại công hội đều có tài lực hùng hậu, nhân lực hưng thịnh, dù có tổn thất một chút cũng không tính là gì. - Nhớ đền bù thỏa đáng cho mọi người, tuyệt đối không được bạc đãi bọn họ. - Nhiếp Ngôn nói. Chuyện đền bù luôn phải làm cho thỏa đáng, hơn nữa còn phải tuyệt đối công bằng. Không thể để cho mọi người oán giận. Ngoài ra, phải phân phát điểm cống hiến cho toàn bộ người chơi. Nhiếp Ngôn cũng nhắc Quách Hoài phát luôn. - Yên tâm, ta sẽ xử lý tốt mấy chuyện này. Quách Hoài nói. Hiện tại, Ngưu Nhân Bộ Lạc không thiếu nhân tài trong việc quản lý. Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể vận hành tốt đẹp không thể không kể công bọn họ được. Lúc phân phát điểm cống hiến sẽ tham khảo số liệu từ đầu não cộng thêm có người chuyên quản lý, dưới tình huồng bình thường sẽ không xảy ra sai sót gì. - À, những trang bị ta đã hứa cũng phát luôn đi. - Nhiếp Ngôn nói. - Ok. Còn một việc nữa, lúc các ngươi ở Tội Vực hạp cốc. Bên chúng ta xảy ra xung đột với bọn người Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ. - Kết quả? - Chúng ta chết hơn hai trăm người. Lòng Nhiếp Ngôn trầm xuống, suy nghĩ một chút rồi nói: - Nếu biết tọa độ chính xác của bọn hắn, lập tức báo lại ngay. Nếu không thì thôi, bọn chúng tạm thời còn chưa uy hiếp được chúng ta. - Ta biết rồi, chỉ là ngươi cũng phải chú ý cẩn thận. Chúng ta luôn phải đối phó với Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, tổn thất rất nhiều. Nếu như vẫn còn tiếp tục dính lấy hai đại công hội này thì chúng ta sẽ càng lúc càng chênh lệch với Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ. Bọn họ đã bắt đầu sở hữu cứ điểm rồi, lại còn thăng lên công hội cấp sáu. Nếu chúng ta vẫn không phát triển, thì khi bọn chúng đánh tới, người thua chắc chắn là chúng ta. Nhiếp Ngôn gật đầu một cách nghiêm túc. Hắn vô cùng rõ ràng tình thế khó khăn trước mắt, lời của Quách Hoài không phải chỉ là lo lắng suông. - Ta còn nghe ngóng được một chuyến, tập đoàn Thế Kỷ đã liên kết với Tạp Long Cơ Kim, thu mua được 36% cổ phần của Thiên Sứ Phách Nghiệp, tuy chỉ là một đại cổ đông nhưng trong chừng mực nào đó, có thể ảnh hưởng tới quyết sách của Thiên Sứ Phách Nghiệp. Quách Hoài nói. Hắn cảm giác được Nhiếp Ngôn hẳn có chuyện gì đó với tập đoàn Thế Kỷ nên sau khi nhận được tin tức liền báo lại cho Nhiếp Ngôn. Thiên Sứ Phách Nghiệp? Nhiếp Ngôn cả kinh. Tập đoàn Thế Kỷ không thu mua được Quang Minh Thánh Diễm đã rút vốn ra khỏi Tạp La Nhĩ thành. Nhiếp Ngôn cũng sớm đoán được tập đoàn Thế Kỷ nhất định sẽ tìm một công hội chỗ khác để đầu tư, nhưng không ngờ lại chuyển mục tiêu tới đế quốc Tát Đặc Ân. Kiếp trước, Thiên Sứ Phách Nghiệp còn mạnh hơn cả Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, là công hội đứng đầu ở phe thiện lương thủ tự, được mệnh danh là Đệ nhất đại công hội! Khải Hoàn Đế Quốc dù là lúc huy hoàng nhất cũng không đủ tuổi để so với Thiên Sứ Phách Nghiệp. Lúc Thiên Sứ Phách Nghiệp cường thịnh nhất, có tới hơn ba mươi cao thủ đính tiêm, tinh anh thì càng nhiều khỏi phải nói, sở hữu tới năm tòa thành cộng thêm một trăm hai mươi sáu cứ điểm. Có thể thấy được Thiên Sứ Phách Nghiệp huy hoàng tới mức nào. Nên tuy rằng Thiên Sứ Phách Nghiệp ở tận đế quốc Tát Đặc Ân, nhưng vẫn khiến Nhiếp Ngôn cảm thấy đầy nguy cơ. Đây thật sự là một con quái vật hết sức khổng lồ. Hơn nữa, trước mắt lại còn cả Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ nữa. Con đường Ngưu Nhân Bộ Lạc phải đi đúng là còn rất dài. - Thiên Sứ Phách Nghiệp dù có cường thịnh tới đâu, cũng không bay tới đây được. Quách Hoài thấy biểu cảm nghiêm trọng của Nhiếp Ngôn, bèn lên tiếng. Ít nhất, phải đến lúc trò chơi mở ra không kỵ, thì người của đế quốc Tát Đặc Ân mới có thể qua đây. Chức nghiệp của Thú nhân đế quốc bên kia khác với Cách Lâm Lan, nên các kỹ năng cũng khác. Không biết tình hình lúc đó sẽ thế nào đây. - Tiếp tục để ý tới tập đoàn Thế Kỷ, có tin gì thì lập tức báo ngay cho ta. Nhiếp Ngôn nói. Tuyệt đối không thể lơ là mất cảnh giác đối với tập đoàn Thế Kỷ được. Tập đoàn Thế Kỷ đưa vốn đầu tư sang đế quốc Tát Đặc Ân, khiến Ngưu Nhân Bộ Lạc ít nhiều cũng dễ thở hơn một chút. Dù sao, khoảng cách giữa hai đại đế quốc cũng rất xa, hai bên cũng phải còn lâu nữa mới đụng độ. Nhiếp Ngôn xử lý ổn thỏa công việc trong công hội thì Hồ Li Bán Tỉnh pm tới. - Ta vừa nhận được tin của chấp chính quan Tạp La Nhĩ thành, cuộc chiến giành cứ điểm lùi lại năm ngày sau. Hồ Li Bán Tỉnh nói. Mặc dù Thần Thánh La Mã Đế Quốc cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nhưng cuộc chiến này nhất định phải đánh, chỉ không ngờ đột nhiên bị dời lại. - Lý do? Nhiếp Ngôn sửng sốt, hỏi. - Hình như là bên Quang Minh Thánh Diễm có một Thánh kỵ sĩ mới đạt được chức vị Hồng y giáo sĩ của Thánh đường, hắn tự mình xin chấp chính quan lùi ngày chiến lại. Chấp chính quan đã đồng ý! Hồ Li Bán Tỉnh nói. Không biết Hồng y giáo sĩ rốt cuộc là danh hiệu gì nữa. - Vậy thì chịu rồi, đợi năm ngày sau vậy! Nhiếp Ngôn nói. Hồng y giáo sĩ đúng là một tước hiệu của Thánh đường, hơi kém một chút so với danh hiệu Thợ săn ác ma của Nhiếp Ngôn. Và tất nhiên là thua xa danh xưng Đại học sĩ rồi. Nhưng bởi vì đây là nhân viên của Thánh đường, nên ở Tạp La Nhĩ thành vẫn được rất nhiều ưu đãi. Chỉ là không ngờ tên kia vậy mà lại thỉnh cầu lùi ngày chiến. - Nghe nói Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm không còn dám gây sự với chúng ta nữa, cuối cùng bọn chúng cũng biết sợ rồi, haha. Hồ Li Bán Tỉnh nói. Cuộc chiến cứ điểm có lùi lại vài ngày cũng không ảnh hưởng tới tâm tình của hắn, chờ vài ngày thì chờ thôi. Nhiếp Ngôn nghĩ, vừa mới trải qua một trận chiến kịch liệt như vậy, Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng nên nghỉ ngơi một chút. Dù sao, kẻ địch của Ngưu Nhân Bộ Lạc không chỉ có mỗi Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Không thể dồn hết tinh lực lên hai đại công hội này được, phải nâng cao thực lực của bản thân mới là vấn đề quan trọng. Nhiếp Ngôn và Hồ Li Bán Tỉnh hàn huyên thêm một lúc, về mấy chuyện phương hướng phát triển trong tương lai vân vân rồi dập máy. Lại nhìn tình hình phát triển của Tinh Không dược điếm và Liên Minh Thích Khách đều rất tốt, Nhiếp Ngôn cũng thấy yên tâm. Nhiếp Ngôn lại chụp được thêm một tài sản ảo nữa, là phòng đấu giá phía bắc Tạp La Nhĩ thành. Tới giờ thì bốn phòng đấu giá của Tạp La Nhĩ thành đã bị Nhiếp Ngôn bỏ túi đến ba cái. Một còn lại không biết đã lọt vào tay ai. Chuyện quy đổi điểm tín dụng sẽ nhanh chóng được khai thông, chắc chắn sẽ tạo thành một cú hích vô cùng lớn đối với trò chơi, Nhiếp Ngôn đã chuẩn bị kỹ càng. Các nhà đại tư bản sẽ đổ vốn lớn vào, nhất định sẽ tạo nên ảnh hưởng tới thế cục tương lai của Tạp La Nhĩ thành. Những công hội được bơm tiền cũng sẽ bước sang một giai đoạn phát triển hoàn toàn mới. - Nhiếp Ngôn, nói ngươi biết chuyện này. Quách Hoài đột nhiên vội vã chạy tới. - Chuyện gì thế? Nhiếp Ngôn hỏi. Là chuyện gì mà có thể khiến cho Quách Hoài khẩn trương như vậy? - Ngươi còn nhớ tập đoàn Long Dược mà ta đã nói không? - Nhớ chứ, sao thế? Tập đoàn Long Dược chính là công ty của ông ngoại Tạ Dao mà. - Tập đoàn Long Dược muốn đầu tư vào công hội của chúng ta. Hiện đang liên lạc với ta, ta không biết trả lời như thế nào, ngươi thấy sao? Quách Hoài hỏi. Tập đoàn Long Dược đưa ra một cái giá hết sức mê hoặc, nếu nhận được sự đầu tư của tập đoàn Long Dược, tương lai Ngưu Nhân Bộ Lạc có một chỗ dựa lớn rồi, đây chính là thời cơ tốt. Nếu như có được một hậu thuẫn cường đại, Ngưu Nhân Bộ Lạc chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió. Tập đoàn Long Dược là một tập đoàn lớn ngang cơ với tập đoàn Thế Kỷ. Trước đó, lúc Nhiếp Ngôn cự tuyệt tập đoàn Thế Kỷ, Quách Hoài đã cảm thấy vô cùng nuối tiếc. Không ngờ chỉ mới mấy ngày, tập đoàn Long Dược đã tới trước cửa. Quả đúng là đồ tốt không sợ không ai cần. - Điều kiện của bọn họ là gì? - Bọn họ đòi có được từ 30% cổ phần của Ngưu Nhân Bộ Lạc trở lên, nếu ký hiệp nghị, thời gian hợp tác là mười năm, sẽ đầu tư liên tục cho Ngưu Nhân Bộ Lạc, giúp bộ lạc leo lên top. Mặt khác, họ còn phái tới một người phụ trách qua đây, có trách nhiệm giám sát sự vụ bên phía Ngưu Nhân Bộ Lạc. Quách Hoài nói, điều kiện của tập đoàn Long Dược quả thực rất hậu hĩnh khiến cho hắn vô cùng hưng phấn. Nếu như đạt được hiệp nghị, tương lai của Ngưu Nhân Bộ Lạc khỏi lo rồi. - Để ta suy nghĩ chút. Nhiếp Ngôn nói. Ngưu Nhân Bộ Lạc là do một tay hắn sáng lập, nắm toàn bộ cổ phần. Giờ để ra một ít, tiếp nhận sự đầu tư của tập đoàn Long Dược cũng không phải không thể. Dù sao, hắn cũng nắm giữ phần lớn, không lo chuyện thực quyền lọt vào tay người khác. Hơn nữa, có được sự giúp đỡ của tập đoàn Long Dược, Ngưu Nhân Bộ Lạc chắc chắn sẽ càng lúc càng phát triển rực rỡ. Hơn nữa, trong lòng Nhiếp Ngôn có chút tâm tư khó nói rõ, nếu như tiếp nhận sự đầu tư của tập đoàn Long Dược, thì giữa hắn và Tạ Dao sẽ có thêm một chút liên quan. - Ngươi tiếp tục đàm phán với bọn họ, nói một chút điều kiện, chúng ta chỉ có thể tối đa bán ra 30% cổ phần mà thôi, không thể nhiều hơn. Còn bên kia chịu đầu tư bao nhiêu thì tranh thủ bấy nhiêu. Ngươi hãy soạn một bản hiệp nghị đưa cho ta. Nhiếp Ngôn nói. Đối với chuyện kinh doan buôn bán, hắn cũng không mấy rành rẽ, để cho Quách Hoài đi là được rồi. Dù sao hiệp nghị cuối cùng cũng phải có chữ ký của hắn, không lo. Quách Hoài được Nhiếp Ngôn đồng ý, liền vô cùng hăng hái đi tìm người của tập đoàn Long Dược để bàn bạc. Được các tập đoàn tìm tới, Nhiếp Ngôn cũng không mấy bất ngờ. Chiến tích của Ngưu Nhân Bộ Lạc như vậy, dù không có tập đoàn Long Dược thì cũng sẽ có tập đoàn khác mà thôi. Chỉ là không biết tập đoàn Long Dược sẽ phái ai sang phụ trách đây, hy vọng không phải là người khó tiếp xúc. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang