[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 273 : Thông cáo

Người đăng: Triêu Dương

Cả đám Nhiếp Ngôn tiến vào hạp cốc. Bọn Hắc Bạch, Lãnh Ngạo Ảnh, Vô Phong nhìn về phía trước, khắp nơi đều là người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, tựa như một biển người không thấy điểm cuối. Cả bọn hít vào một hơi lạnh. Hơn mười vạn người ở cùng một chỗ, đó là một cảnh tượng đồ sộ đến bậc nào! Nếu xông vào, thì dù bọn họ có dũng mãnh như Hoàng Kim Địa Long đi nữa cũng sẽ chết chắc. Bọn họ lập tức lùi lại vào trong Nhất Tuyến Hạp Cốc, cách cửa vào khoảng bảy, tám mét, khí thế hiên ngang. Trên mặt đất trong Nhất Tuyến Hạp Cốc đầy rẫy thi thể người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Đám người Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm phát động tấn công, cố gắng diệt gọn bọn Nhiếp Ngôn. Nhưng bọn hắn rất nhanh phát hiện ra rằng, mọi nỗ lực chỉ đều là vô ích. Bọn Nhiếp Ngôn có hai mươi lăm người, phía trước là đám Chiến sĩ, Thánh kỵ sĩ: Thôi Xán Đao Quang, Dịch Diễn, Lãnh Ngạo Ảnh, Hắc Bạch, Vô Phong... Phía sau là một loạt các pháp sư cường đại. Sau cùng là cả đống Mục sư Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Thập Lý Họa Sa, Thiên Đường Màu Đen, Nguyệt nhi. Đội hình vậy đúng là vô địch, thông đạo ở đây lại hẹp, ai cũng đừng hòng hạ gục nổi một đoàn đội khủng bố như thế! Nhìn về phía trước chỉ thấy biển người mênh mông, không thấy được điểm cuối. Nhưng hơn mười vạn người cũng chỉ có thể bị vây khốn ở chỗ này, đừng hòng tiến thêm được phân nào. Trong lòng Nhiếp Ngôn tràn đầy hào khí, lòng mọi người cũng tràn đầy hào khí. Chỉ với hai mươi lăm người, lại chặn đứng hơn mười vạn kẻ địch ở bên ngoài, đây là một việc vĩ đại đến bực nào! Bất cứ người chơi nào của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm dám tiến vào Nhất Tuyến Hạp Cốc thì đều phải ngoan ngoãn mà nằm xuống. Hắc Bạch nhìn biển người trước mặt, cười to đầy giễu cợt: - Bọn nhóc Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm kia, có ngon thì xông vào nói chuyện với cây đao của ông nội các ngươi đây một chút! - Bọn nhóc các ngươi không dám lên à? Không có dũng khí? Quá hèn nhát! Không phải là người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm rất phách lối cơ mà? Lôi cái hống hách lúc bao cả bản đồ để đánh quái mọi ngày ra đây xem nào? Nói cho các ngươi biết, ông nội đây là người của Ngưu Nhân Bộ Lạc! Sau này, khi nhìn thấy người của Ngưu Nhân Bộ Lạc thì nhớ bày ra vẻ tội nghiệp đáng thương nghe chưa! Dưới sức ảnh hưởng của Nhiếp Ngôn, lời lẽ của mọi người cũng trở nên bá đạo ngút trời, nói năng không chừa lại chút gì. Âm thanh của Hắc Bạch vọng trong hạp cốc nên khuếch đại lên, ầm ầm như tiếng sấm truyền ra bên ngoài, khiến cho phần lớn các người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều nghe thấy. Cả đám Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều giận đến sôi gan, bọn họ phát động vài lần công kích nhưng đều thất bại, tổn thất đã năm, sáu trăm người. Hơn mười vạn người lại bị hai mươi lăm người của Ngưu Nhân Bộ Lạc chặn đứng ở chỗ này, không cách gì tiến vào trong được nửa bước, thì còn mặt mũi gì mà chửi lại? Cũng không thể kêu gào hai mươi mấy người đó ra đánh hội đồng với mười vạn người được! Nên dù ngày thường đều rất phách lối thì giờ đây cũng không thể hống hách gì. Bọn họ còn biết nói gì đây, mặt mũi đều đã bị mất sạch. Có một đám người không phục, lại tổ chức một đội ngũ năm, sáu trăm người tấn công vào, nhưng chưa gì đã bị đánh lui về chỗ cũ. Một bức tường hai mươi lăm người lại tựa như tường đồng vách sắt, dưới từng đợt, từng đợt công kích đầy hung mãnh vẫn sừng sững đứng y nguyên. Nhiếp Ngôn bước tới cửa hạp cốc, nhìn một lượt các người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm ở bên ngoài, trầm giọng nói: - Ta là Niết Viêm, hội trưởng của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Giọng nói của Nhiếp Ngôn trầm thấp truyền ra xa. Khi nghe được hai chữ 'Niết Viêm', người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều trở nên yên tĩnh, lắng nghe xem Nhiếp Ngôn muốn nói cái gì? Bọn họ nhìn về cửa hạp cốc, có thể mang máng thấy một bóng người. Ánh mắt sắc bén của Nhiếp Ngôn quét mắt tới một đội ngũ người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc cách đó không xa, khiến cả đám đều nháo nhác thối lui. Nhiếp Ngôn lúc này tựa như một thiên thần cao cao tại thượng, không ai có thể đứng ngang hàng, đây là một loại khí thế miệt thị hết thảy chúng sinh. - Bây giờ, ta lấy danh nghĩa Ngưu Nhân Bộ Lạc,ra thông cáo cho Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, các ngươi phải lập tức dừng tay, ngoan ngoãn rút lui cho ta. Nếu còn khăng khăng muốn đánh, thì Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ san bằng cả Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm! Giọng nói của Nhiếp Ngôn trầm như nước. Lực lượng mạnh mẽ của Ngưu Nhân Bộ Lạc đúng là khiến cho Nhiếp Ngôn vô cùng phấn khích. Giọng nói của Nhiếp Ngôn đánh thẳng vào trái tim của mỗi người chơi Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Cũng chỉ có duy nhất Nhiếp Ngôn mới có dũng khí tuyên bố một thông cáo như vậy! Lấy danh nghĩa Ngưu Nhân Bộ Lạc đạp bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm! Đây là tuyên cáo của cả Ngưu Nhân Bộ Lạc! Hoàn toàn miệt thị Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm! Hơn mười vạn ngoạn gia của Khải của Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm bị hai mươi lăm người chặn đứng bên ngoài Tội Vực hạp cốc. Họ biết lấy cái gì để phản bác? Ngay lúc đó, trong những phòng giam của nhà giam Tạp La Nhĩ thành, ngoại trừ một vài tội nhân npc thì đang nhốt một đống người của Khải Hoàn Đế Quốc, đều là do Nhiếp Ngôn đưa vào. Tình cảnh ở đây cũng chẳng khác gì, các người chơi của những Khải Hoàn Đế Quốc bị giam đều chán nản ủ rũ. Trong này bọn họ không làm được bất cứ điều gì, nhưng nếu không lên Tín Ngưỡng thì bọn họ lại thấy trống trải, đây tựa hồ là thói quen đã ăn sâu rồi. Bên trong một phòng giam, Phá Thiên âm trầm nhìn clip của thuộc hạ gửi tới. Nghe thấy lời của Nhiếp Ngôn, hắn tức đến đập bàn: - Mẹ mày Niết Viêm, ngươi nghĩ ngươi là cái thá gì lại đòi san bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm! Mẹ kiếp! Lửa giận rừng rực trong lòng, Phá Thiên đập mạnh tay lên tường. Nếu không phải đang bị nhốt ở đây, chắc chắn hắn sẽ đích thân dẫn người tới giết sạch đám Nhiếp Ngôn. Trong cơn điên tiết hắn liền chỉ huy người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc đang ở bên trong Tội Vực hạp cốc càn quét đám người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện. Đây là một đòn đầy giận dữ của Khải Hoàn Đế Quốc. Chỉ trong chớp mắt, năm sáu vạn người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm trong Tội Vực hạp cốc đã san bằng Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện. Chỉ có một số ít là lọt lưới không biết trốn đi đâu. Nhưng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm cũng bị tổn thất thảm trọng, chết tất cả hơn ba vạn người. Trong đó, hơn một vạn là gục trong tay của một nghìn người Ngưu Nhân Bộ Lạc. Khí thế của Ngưu Nhân Bộ Lạc đúng là khiến cho người ta chấn động. - Lão đại, người ở bên ngoài Tội Vực hạp cốc giờ tính sao? Một người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc đứng bên cạnh hỏi Phá Thiên. - Bảo bọn họ rút đi! Phá Thiên chán chường nói. Qua một trận chiến này, tuy rằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đã gặm Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện một miếng lớn. Thế nhưng tổn thất cũng không kém, khiến Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm cũng hết hơi. Nhưng Phá Thiên không lo, bọn họ giết được bao nhiêu của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện thì có thể nhận được bấy nhiêu bồi thường tổn thất ở chỗ Thế Kỷ tập đoàn. Thế Kỷ tập đoàn đã âm thầm thu mua Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, mà uy hiếp lớn nhất của bọn chúng là Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện. Còn Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm chẳng qua chỉ là công cụ của bọn chúng để làm suy yếu ba đại công hội kia mà thôi. Mặc dù Phá Thiên biết rõ bị Thế Kỷ tập đoàn lợi dụng. Nhưng hắn và Dạ Phá Thần Côn đều không thể không làm, còn hơn là bị Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện nuốt trọn. Cuộc chiến ở Tội Vực hạp cốc từ từ lắng lại, sự rút quân của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm cũng chính là tuyên bố kết thúc. Hai mươi lăm người bọn Nhiếp Ngôn là một bức tường mà Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm vĩnh viễn không vượt qua được. Tội Vực hạp cốc sau khi trải qua một ngày ầm ĩ huyên náo cuối cùng cũng bình lặng trở lại. Mà hành động vĩ đại của hai mươi lăm người bọn Nhiếp Ngôn như lửa cháy trên đồng khô, lan truyền trong Ngưu Nhân Bộ Lạc rồi sau đó đã nhanh chóng phủ rộng khắp Tạp La Nhĩ thành. Mà câu nói của Nhiếp Ngôn ở Tội Vực hạp cốc: "Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ san bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm" khiến không biết bao người chấn động trong lòng. Ngưu Nhân Bộ Lạc đã từng vô cùng nhỏ yếu, trải qua sự quật khởi khuếch trương đầy điên cuồng, cuối cùng đã bắt đầu thống nhất Tạp La Nhĩ thành. Nhiếp Ngôn và một đám người không bị hồng danh trở lại Tạp La Nhĩ thành. Mọi người đều nhìn không chớp mắt. Bóng dáng của hai mươi lăm người kia đã vĩnh viễn khắc sâu trong lòng mọi người. Dung Nham Hỏa Diễm rừng rậm, rừng rậm Hoàng Hôn, Tội Vực hạp cốc... từng trang này đến trang khác, mà mỗi một trang đều lưu lại những chiến tích huy hoàng. Viết lên một Ngưu Nhân Bộ Lạc đầy vinh quang! Ngưu Nhân Bộ Lạc một lần nữa trở thành tiêu điểm của sự chú ý. Đây cũng là sự quật khởi đã được định trước, là một đại công hội có khả năng tranh bá thiên hạ, là thánh địa trong lòng vô số cao thủ! Các người chơi dù không vào được Ngưu Nhân Bộ Lạc, nhưng nếu có thể vào được Pháp sư bộ lạc, Chiến sĩ bộ lạc, Mục sư bộ lạc, Thánh kỵ sĩ bộ lạc, Đạo tặc bộ lạc cũng đã cảm thấy thỏa mãn. Trong lòng mọi người cũng đã có chung một nhận thức, Tạp La Nhĩ thành sắp tới chắc chắn sẽ là thiên hạ của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Lúc đám người Nhiếp Ngôn bước vào tổng bộ công hội lập tức làm dậy lên những tiếng hoan hô ầm ĩ. Sau khi công hội thăng lên cấp bốn, quảng trường phía ngoài tổng bộ đã có thể chứa đến mấy nghìn người. - Niết Viêm lão đại vạn tuế! Những lời lão đại vừa nói quá soái đi! - Niết Viêm lão đại vô địch! San bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm! Các người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc la hét điên cuồng, bọn họ đều còn đang kích động vì câu nói kia của Nhiếp Ngôn. Dưới sự lãnh đạo của Nhiếp Ngôn, Ngưu Nhân Bộ Lạc hết lần này tới lần khác tạo dựng nên sự huy hoàng. Hai mươi lăm người đứng chặn ở hạp cốc kia đã khắc sâu trong lòng bọn họ. Nhìn mọi người cuồng nhiệt như vậy, Nhiếp Ngôn mỉm cười vui vẻ. Nhớ lại trước đó, năm người hắn, Đường Nghiêu, Quách Hoài, Triệu Lê, Hắc Thành tụ họp, lúc quyết định thành lập Ngưu Nhân Bộ Lạc chưa từng nghĩ sẽ có được sự huy hoàng của hôm nay! Lúc đó chỉ là một công hội mới thành lập mấy trăm người, nhưng hiện giờ đã đạt tới năm, sáu vạn. Quật khởi trở thành một đại công hội nắm trọn lực lượng tinh anh nhất của Tạp La Nhĩ thành. Như lúc nãy, hắn thay mặt Ngưu Nhân Bộ Lạc tuyên cáo một thông điệp hùng hồn, mai này sẽ đạp bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm! Đây cũng chính là thông điệp bá đạo nhất của Ngưu Nhân Bộ Lạc, tuyên chiến với hai vị bá chủ khét tiếng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Tất thảy các người chơi ở Tạp La Nhĩ thành đều đang chống mắt lên coi. Ngưu Nhân Bộ Lạc quật khởi xưng bá đã là một xu thế không thể nào ngăn cản! Chuyện thống trị đế quốc đã gần ngay trước mắt! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang