[Dịch] Trùng Sinh Chi Siêu Cấp Chiến Hạm
Chương 13 : Tên lửa đẩy
Người đăng: Minh Tâm
.
Từng ngày từng ngày trôi qua, chẳng mấy chốc đã hai năm trôi qua. Ở trong thời gian hai năm này, số lượng robot của Tiêu Vũ tăng lên tới hơn 10.000 con, luyện thép lò cao thì gia tăng tới mười cái, hơn nữa còn có cả dây chuyền các loại xưởng rèn đúc, xưởng gia công máy móc tinh vi....
Đương nhiên, những tới nhà xưởng này đều là xây dựng ở bên trong căn cứ. Thời gian hai năm này, căn cứ chiếm diện tích đầy đủ 1km vuông đã có chút bộ dáng mơ hồ chẳng qua vẫn còn nằm trong giai đoan đầu kiến thiết,chỉ có điều Tiêu Vũ trước tiên đem một vài nhà xưởng tương đối mấu chốt xây dựng đi ra.
Trải qua thời gian hai năm này, khu vực Xanadu của Titan đã có thay đổi rất lớn.
Khu công nghiệp của Tiêu Vũ gần như bao quát khu vực vài km2. Phía trong khu công nghiệp đèn đuốc sáng choang, lò cao san sát, có vô số các loại loại hình robot qua lại tới lui ở trong đó, bận rộn không dứt - Mà Tiêu Vũ chính là bộ não của vườn công nghiệp khổng lồ này.
Hơn mười ngàn con robot, mấy chục triệu máy cảm biến lắp đặt ở trên các loại thiết bị, mỗi một con số được truyền về đều sẽ được Tiêu Vũ hoàn mỹ tiếp thu lấy, sẽ không nảy sinh để sót một chút nào. Hơn nữa, ở trong nháy mắt khi nhận được tín hiệu, Tiêu Vũ ngay lập tức sẽ đưa ra chỉ thị công việc bước tiếp theo. Nói cách khác Tiêu Vũ có thể cùng lúc làm mấy chục triệu việc mà sẽ không xuất hiện khác biệt chút nào. Hiệu suất như vậy, cũng chỉ có Tiêu Vũ có thể làm được.
Đây chính là sức mạnh của người và thiết bị điện tử kết hợp với nhau có khả năng sinh ra.
"Ồ, máy cảm biến số 13 khu B truyền đến tin tức, nhiệt độ quá cao? Được rồi, để thiết bị điều khiển số 65 truyền xuống mệnh lệnh, tăng cường vận hành hệ thống làm lạnh... "
" Máy cảm biến số 3050 khu D không nhận được số liệu... Mẹ nó, xem ra lại hỏng rồi. Robot số 970, lập tức mang theo linh kiện dự phòng đi vào thay đổi."
Đủ loại tin tức hỗn độn mà lại khổng lồ vô cùng tại mọi thời khắc không ngừng mà tràn vào bộ não Tiêu Vũ, máy tính của Tiêu Vũ toàn lực phát huy ra, mang các loại công việc sắp xếp ngay ngắn rõ ràng.
Nhìn tỉ lệ sử dụng năng lực tính toán đã tăng vọt đến 95%, Tiêu Vũ có chút lo âu thở dài một tiếng: "Ai, năng lực tính toán của máy tính trung tâm tuy đã vượt xa cùng loại máy tính trên Trái Đất, nhưng vẫn còn kém một chút... Hừm, vậy đem sự tình làm ra máy tính loại mới đăng lên nhật trình đi."
Tiêu Vũ không thể bỏ mặc tỉ lệ sử dụng máy tính tăng cao đến 100%, bởi vì như vậy cũng đại biểu máy tính đã vận hành hết công suất, nhất định sẽ xuất hiện một số tin tức không kịp xử lý, như vậy sẽ có khả năng tạo thành sự cố to lớn.
Hơn nữa, dù sao vẫn cần giữ lại một số năng lực tính toán dùng để dự phòng các sự cố đột phát.
"Đem tốc độ sản xuất hạ thấp 10%, hơn nữa không tiếp tục chế tạo thiết bị mới, như vậy mà nói có thể tiết kiệm được 11% năng lực tính toán. Hừm, đem những năng lực tính toán này toàn bộ tập trung vào nghiên cứu phát minh máy tính kiẻu mới đi."
Tiêu Vũ suy xét một lát liền hạ quyết tâm.
Ngoại trừ vấn đề năng lực tính toán bị hạn chế, Tiêu Vũ còn phát hiện ra được một vấn đề khác.
Tùy theo việc gia tăng xây dựng các loại hình nhà xưởng, cùng với nhu cầu sản xuất từng bước tăng cao, Tiêu Vũ dần dần cảm thấy một cái mỏ quặng sắt trước mắt đã thỏa mãn khong được nhu cầu của mình.
Cũng không phải nói trữ lượng không đủ. Trên thực tế, lấy trữ lượng của mỏ quặng sắt này, coi như Tiêu Vũ lại khai thác một ngàn năm đều không khai thác xong. Quan trọng nhất chính là nguyên tố dự trữ ở đây có chút đơn điệu.
Ở đây trữ lượng nhiều nhất không hề nghi ngờ là sắt, tiếp theo là đồng, nhôm, vàng các loại kim loại, nhưng có một ít kim loại công nghiệp nhất định phải có - tỉ như đất hiếm - nguyên tố Lantan thì thưa thớt rất nhiều. Ở giai đoạn đầu kiến thiết còn không nhìn ra ảnh hưởng, đã tới hiện giờ, sự thưa thớt của những nguyên tố này cùng với hạn chế của năng lực tính toán đã trở thành hai vấn đề lớn nhất kiềm hãm sự phát triển của Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ không khỏi hạ quyết tâm: "Máy tính kiểu mới ở trong thời gian ngắn là không giải quyết được rồi. Như vậy, trước tiên đem vấn đề này giải quyết đi."
Tiêu Vũ đem toàn bộ kỹ thuật liên quan với chế tạo máy bay trực thăng trước đây thu thập được xem xét một lần, lại thêm vào một số kỹ thuật mới đạt được trong khoảng thời gian này, lại kết hợp với hoàn cảnh đặc thù trên Titan, trải qua một tháng chế tạo rốt cuộc đã tạo ra một khung máy bay trực thăng.
Chế tạo ra chiếc máy bay trực thăng này lại chiếm dụng mất hai tháng của Tiêu Vũ.
Đặt ở bên trong nhà xưởng, toàn thân hiện lên màu đen, hình dáng giống như một cái chén úp ngược xuống chính là máy bay trực thăng "Phong thần" số 1 mà Tiêu Vũ chế tạo thành.
Bề ngoài của chiếc chiếc máy bay trực thăng này có khác biệt rất lớn với máy bay trực thăng ở trên Trái Đất. Nói đến, ngược lại dáng vẻ như là đĩa bay càng giống một chút. Điều này là bởi vì Tiêu Vũ đạt được đột phá kỹ thuật mới nhất đã không còn yêu cầu cánh quạt tới lấy được động lực. Hơn nữa, hình dáng hình nửa vòng tròn có thể dùng vật liệu ít nhất thu được không gian to lớn nhất.
Làm xong một loạt kiểm tra cuối cùng, tâm tình của Tiêu Vũ hưng phấn lên: "Như vậy... Cất cánh đi, Phong thần số 1!"
Mấy cái cửa phun xạ phần dưới của Phong thần số 1 đột nhiên phun ra ngọn lửa màu xanh lam nhạt, dưới tác dụng lực đẩy mạnh mẽ, thân hình nặng đến mấy trăm tấn của Phong thần số 1. Vẫn một mực thăng lên trên, cuối cùng từ cửa sổ trên mái nhà nhà xưởng mở ra bay ra ngoài.
Tiêu Vũ thử truyền tới một chỉ lệnh, một cái cửa phun chuyển hướng bên ngoài Phong thần số 1 phun ra một luồng ánh lửa. Ngay tức khắc, Phong thần số 1 bay thẳng về đằng xa, bóng dáng dần dần biến mất.
Lần cất cánh này, trên Phong thần số 1 chở theo máy máy dò khoáng sản đời mới nhất, đảm nhiệm nhiệm vụ giúp Tiêu Vũ tìm kiếm mỏ khoáng sản.
Tốc độ cao nhất của Phong thần số 1 có thể đạt đến gấp ba tốc độ âm thanh, hơn nữa tính linh hoạt còn cao hơn rất nhiều so với các loại máy bay trên Trái Đất. Tỉ như Phong thần số 1 có thể lơ lửng giữa không trung, có thể hạ và cất cánh thẳng đứng, có thể dùng tốc độ cực cao bay ở tầng trời siêu thấp.... những số liệu này đều là chuyện mà những máy bay cùng loại trên Trái Đất không cách nào đạt tới đấy.
Xem xét các loại số liệu được truyền về từ Phong thần số 1, Tiêu Vũ bắt đầu triển khai phân tích.
"Ồ, ở chỗ khoảng cách nơi này 80 km có một cái mỏ nhôm, chẳng qua trữ lượng quá thấp, vị trí lại quá sâu, không có giá trị khai thác, bỏ qua..."
"Nơi này lại có một cái mỏ vôn-fram? Vị trí cũng không sâu lắm, chỉ là trữ lượng có hơi thấp. Được rồi, qua một thời gian hay là phân công một số robot đi thăm dò thực địa một chút."
Tiêu Vũ tiếp tục điều khiển Phong thần số 1 ở địa phương cách mặt đất Titan khoảng 300 mét, lấy địa điểm Tiêu Vũ đang ở làm tâm vòng tròn, sau đó dựa theo phương thức đường xoắn ốc chậm rãi từng vòng từng vòng tiếp tục mở rộng phạm vi thăm dò.
Nhưng ở thời điểm bán kính thăm dò mở rộng đến 500 km, Tiêu Vũ không thể không chấm dứt dự định tiếp tục thăm dò tiếp nữa. Bởi vì khoảng cách này là cự ly lớn nhất mà tín hiệu có hiệu quả rồi, nếu lại xa thì Phong thần số 1 sẽ rơi xuống dưới đường chân trời. Bởi vì Titan là hình tròn đấy, nên khi Phong thần số 1 rơi xuống đường chân trời về sau, chính Titan liền sẽ trở thành sát thủ lớn nhất ngăn chặn tín hiệu. Đến lúc đó, Tiêu Vũ đã mất đi quyền khống chế đối với Phong thần số 1. Phong thần số 1 đã không có Tiêu Vũ điều khiển, kết quả của nó chỉ có thể là rơi thành mảnh vụn.
Mà Tiêu Vũ không có khả năng rời đi phi thuyền hiện nay mình đang cư trú để dời đi trận địa tới trong máy vi tính của Phong thần số 1. Nguyên nhân rất đơn giản, máy vi tính trên Phong thần số 1 không có năng lực tính toán khổng lồ như vậy. Toàn bộ số lượng số liệu sản sinh trong lúc căn cứ đang xây dựng sẽ khiến cho nó chết máy trong nháy mắt, còn Tiêu Vũ cũng sẽ chết đi mà không có chút ngoài ý muốn nào.
Nghĩ tới nghĩ lui,Tiêu Vũ phát ra một tiếng kêu rên: "Mẹ nó, chẳng lẽ chỉ vì chiếc máy bay rách nát này mà ta còn phải đặc biệt tạo ra một vệ tinh? Không, một cái không đủ. Nếu căn cứ vào chất lượng và thể tích của Titan tới tính toán, ta ít nhất cần phải tạo ra 12 vệ tinh mới có thể hình thành bao trùm tín hiệu không có góc chết, 12 vệ tinh đó!"
Lượng công việc này làm Tiêu Vũ đau đầu cực kỳ, bởi vì nếu như khởi công chế tạo nó thì cũng đại biểu dự định khai phá máy tính kiểu mới của Tiêu Vũ lại phải kéo dài về sau. Hơn nữa chế tạo 12 vệ tinh này, Tiêu Vũ không có khả năng cho phép nó chỉ có tác dụng truyền thông tin và dẫn đường đơn giản như vậy, khẳng định còn phải tăng thêm các loại chức năng tỉ như quan trắc Sao Thổ, tỉ như quan trắc vệ tinh của nó, hoặc là quan trắc Mặt Trời. Nhưng nếu làm như vậy thì lượng tính toán của Tiêu Vũ lại phải bị chiếm đi không ít.
"Thôi thôi thôi, dù sao sớm muộn cũng phải làm, vậy thì làm cho hoàn mỹ, dứt khoát làm một mẻ khỏe cả đời được rồi." Tiêu Vũ suy nghĩ một hồi, không thể không nhịn đau đem công việc nghiên cứu máy vi tính kiểu mới gác lại về sau thêm lần nữa, lại làm tốc độ kiến thiết căn cứ hạ thấp 10%, toàn lực bắt đầu chế tạo vệ tinh cùng với tên lửa đẩy.
Lần này Tiêu Vũ dự định làm lớn một lần. Ở trên Trái Đất, những quốc gia nắm giữ khoa học công nghệ cấp có thể sẽ dùng một quả tên lửa cùng lúc phóng ra hai hoặc càng nhiều vệ tinh, gọi là kỹ thuật "nhất tiễn đa tinh". Hạng kỹ thật này đúng là rất rất cao cấp, quốc gia bình thường căn bản chơi không nổi.
Bất quá Tiêu Vũ lần này dự định làm phát "nhất tiễn thập nhị tinh" tới chơi chơi.
Đúng vậy, không có lầm, chính là nhất tiễn thập nhị tinh! Dùng một quả tên lửa cùng lúc phóng ra 12 vệ tinh.
Tiêu Vũ làm như thế là vì tiết kiệm tài nguyên xây dựng. Dù sao tên lửa cũng là một tên to xác, lại là loại đồ dùng một lần. Nếu là liên tục phóng ra 12 lần, lấy số lượng sản xuất kim loại hiện nay của Tiêu Vũ, đặc biệt là số lượng sản xuất kim loại hiếm sẽ bị trực tiếp đánh vào tầng lớp dân nghèo. Nhưng nếu chỉ phóng ra một quả, tuy rằng chỉ một quả tên lửa sẽ hao tốn tài nguyên càng nhiều hơn, nhưng tính toán tổng quát thì so với phóng ra 12 lần đã tiết kiệm không biết bao nhiêu.
Chẳng qua một lần phóng ra 12 vệ tinh với Tiêu Vũ mà nói cũng là một lần khiêu chiến, bởi vì trước kia Tiêu Vũ chưa từng làm việc này bao giờ.
Nếu không phải là Titan nơi này lực hút nhỏ hơn rất nhiều so với Trái Đất, yêu cầu độ cao phóng ra cùng với yêu cầu tốc độ đạt đến cũng nhỏ hơn rất nhiều so với Trái Đất, độ khó tương ứng cũng nhỏ đi rất nhiều, cho dù đánh chết Tiêu Vũ cũng không dám làm ra thử nghiệm thế này.
Làn này trước sau hao tốn mất hai tháng của Tiêu Vũ mới đem tên lửa và vệ tinh chế tạo xong xuôi.
Ở trong một nhà xưởng to lớn, một quả tên lửa khổng lồ cao 10m thẳng đứng sừng sững ở chỗ đó. Không sai, so với tên lửa ở trên Trái Đất động một chút là cao 40-50m thì quả tên lửa 10m này có thể xem là món đồ chơi nhỏ.
Trên Trái Đất, độ cao phổ biến của tên lửa đều là 40-50m, nguyên nhân chủ yếu nhất là vi tên lửa trên Trái Đất bình thường đều là tên lửa cấp ba. Bởi vì chỉ có như vậy tên lửa mới có đầy đủ động lực đem vệ tinh đưa đến mấy trăm km vờn quanh quỹ đạo Trái Đất.
Nhưng là Tiêu Vũ chỗ này thì không giống như vậy. Lực hút của Titan nhỏ, độ cao để vờn quanh cũng thấp, tương ứng chính là yêu cầu đối với tên lửa cũng thiếu đi rất nhiều. Vì lẽ đó quả tên lửa này của Tiêu Vũ chỉ có cấp 1.
Trên thực tế, nếu không phải là muốn một lần phóng ra 12 vệ tinh, Tiêu Vũ hoàn toàn có thể cải tạo tên lửa đến chỉ có cao 7m.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện