[Dịch] Trùng Khải Mạt Thế
Chương 67 : Sớm dừng lại
.
Hình ảnh hiển thị trên màn hình là quang cảnh của một quảng trường khổng lồ.
Bên trong quảng trường có một số lượng lớn thi thể nằm chồng chất lên nhau, từ trang phục có thể nhận biết được họ là những Tiến Hóa Giả tham gia thực chiến, giờ khắc này thi thể bọn họ giống như rơm rạ nằm chồng chất lên nhau, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, những rãnh nước trong quảng trường chứa đầy máu tươi sền sệt, chẳng khác nào Địa Ngục Huyết Trì!
Tất cả nhân viên trong phòng quản lý đều tỏ ra bối rối.
Hình ảnh đầy máu tanh, giống như một cơn ác mộng đang không ngừng kích thích trái tim bọn họ, sau một hồi, người phụ trách của trung tâm tình bào là một trong những người đầu tiên phục hồi lại tinh thần, trong lòng hắn trào dâng một cơn tức giận khó có thể hình dung, quát:" Các ngươi cảm thấy thế nào, mắt mù hết à, tại sao chết nhiều người đến như vậy mà đến bây giờ mới phát hiện!"
Tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi nhưng không có ai dám trả lời.
Người trung niên quản lý sắc mặt tái xanh, nói: "Đều mở to mắt chó của các ngươi ra, nếu có thêm người chết, tất cả các ngươi hãy cùng chôn theo đi!"
Trong lòng mọi người run rẩy sợ hãi, vội vã tập trung 120 phần trăm tinh thần.
Mắng chửi xong, người trung niên đi ra bên ngoài, lấy ra một chiếc bộ đàm, bấm một dãy số bí mật, một lát sau khi đường dây được kết nối, hắn vội vàng , nói :
"Là Trương bí thư sao, tôi có chuyện khẩn cấp muốn bẩm báo Hà Tư lệnh!"
"Ngươi chờ một lúc."
"Này, Tiểu Vương, có chuyện gì mà khẩn cấp?"
Âm thanh nghe được từ phía bên kia quả thật chính là âm thanh của Hà Tư lệnh, người trung niên sắc mặt trở nên khó coi, nói thật nhanh:
"Vừa nãy vệ tinh truyền lại hình ảnh. Người của chúng ta chết rất nhiều."
Bên kia đầu dây Hà Tư lệnh bỗng nhiên trầm mặc một lúc, mới âm trầm nói:
"Chết mất bao nhiêu?"
Người trung niên do dự một chút, thấp giọng nói:
" Trải qua tính toán, số người chết khoảng chừng bốn, năm trăm người!"
"Cái gì!"
Âm thanh giận dữ truyền ra từ máy bộ đàm, người trung niên quản lý phảng phất có thể tường tượng ra được dáng vẻ phẫn nộ của Hà Tư lệnh lúc này.
"Ngươi nói, chuyện gì thế, ngươi xác định mình không nhìn lầm chứ?"
Một lúc sau, âm thanh tức giận của Hà Tư lệnh vang lên.
Người trung niên quản lý lập tức đem mọi thông tin mình biết toàn bộ đều nói ra.
……………………….
Khu C-8
Lâm Siêu nhìn đồng hồ, đã ba mươi phút trôi qua, vẫn không có ai tới, những Tiến Hóa Giả của Hà phái hoặc là do khoảng cách quá xa mà chưa kịp chạy tới hoặc phát hiện ra đây là cạm bẫy nên chủ động lùi bước.
Muốn phát hiện ra chuyện này cũng không khó, bất cứ một tiểu đội nào nếu trong tay có ống nhòm đều có thể dễ dàng quan từ xa, hoặc có Tiến Hóa Giả sử dụng năng lực đặc thù cũng có thể nhận biết được tình hình xảy ra ở khu vực này.
Lâm Siêu đứng dậy, thu hồi thuật bẻ cong tia sáng, khôi phục mọi thứ trở về nguyên dạng, rồi ngay lập tức rời khỏi quảng trường đầy máu tanh, hướng đến khu vực ngoại thành lao vút đi.
Phốc! Phốc!
Hắn chạy như bay dọc theo đường phố, giống như một con báo săn màu đen mạnh mẽ, đao trong tay vung ra lóe lên như từng đạo như tia chớp, mỗi lần vung đao liền đem những con hủ thi gặp trên đường toàn bộ chém giết hết, mỗi bước chân hắn đi qua đều lưu lại một đao nhuốm máu.
Nửa giờ sau, Lâm Siêu đi tới khu vực ngoại thành thành phố, dọc theo một đường thuận lợi chém giết sáu, bảy nghìn con Hủ thi, thành tích khoa trương như vậy, có thể đứng vững ở vị trí đấu tiên, nếu lại tiếp tục săn giết đối với hắn mà nói chỉ là tốn thời gian, lần này thời gian tiến hành thực chiến kéo dài 24 giờ, hiện tại mới trải qua 8 giờ đồng hồ, thời gian còn lại Lâm Siêu bí mật di chuyển ra khu vực ngoại ô thành phố, để xem xem có thể săn giết được thú biến dị mãnh mẽ đi một mình không.
Ngay ở lúc hắn chuẩn bị lên đường, thì đột nhiên bộ đàm gắn ở trên người phát ra tín hiệu.
Lâm Siêu khẽ cau mày, mở bộ đàm ra, ngay lập tức có một âm thanh phát ra:
" Cuộc kiểm tra sát hạch thực chiến đã kết thúc, tất cả binh sĩ giữ nguyên vị trí, chờ đợi không quân tiếp ứng!"
Lâm Siêu nhíu mày, tuy rằng đã dự liệu sau khi số người tham gia thực chiến đã chết đi hơn một nửa, cuộc kiểm tra sát hạch sẽ mau chóng kết thúc, nhưng không nghĩ nó lại nhanh đến vậy, hắn chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ dự định tiến ra vùng ngoại thành săn bắn. Hắn đi lên nóc một toàn nhà lớn ở trước mặt, rồi ngồi đợi máy bay trực thăng tới đón.
……………………………
Trở lại khu vực tập kết trong doanh trại cấp S.
Khi tất cả mọi người lần lượt từ trong máy bay trực thăng nối đuôi nhau mà xuống, sắp xếp thành hàng trong khu vực tập kết, sau khi máy bay trực thăng bay đi, thì mọi người mới phát hiện, người ở nơi này chỉ còn lại không tới một nửa.
"Thưa sĩ quan huấn luyện, những người còn lại đâu?"
Có người không nhịn được hỏi.
Thiếu tướng huấn luyện sắc mặt thâm trầm, nói:
"Trong thực chiến xuất hiện sự cố, những người còn lại đều đã….chết hết!"
"Chết hết!"
Một bầu không khí yên lặng bao trùm tất cả mọi người.
Thời gian tiến vào khu vực C-8 mới trải qua mấy giờ? Có vệ tinh luôn luôn quan sát, lại có lực lượng không quân sẵn sàng túc trực giải cứu, tỉ lễ tử vong sẽ cực kì thấp mới đúng, nhưng hiện tại chỉ trong vòng 8 tiếng ngắn ngủi, số người bị giết đã chiếm hơn một nửa.
Rất nhanh, có người quan sát phát hiện được, những người bị giết hầu như tất cả đều thuộc phe của Hà phái, mà người bên phe Hứa phái chỉ chỉ bị mất có vài người thôi, hầu như tất cả những người còn lại không có tổn thương gì.
"Thưa sĩ quan huấn luyện, tất cả bọn họ chết như thế nào?"
Một binh sĩ thuộc Hà phái trầm giọng nói.
Mấy người lão Đường thuộc Hứa phái đều hiếu kỳ nhìn sĩ quan huấn luyện, mặc dù khi biết tin tức này, trong lòng bọn họ cực kỳ vui mừng, nhưng lại cũng rất tò mò, những người này cuối cùng chết như thế nào.
"Nguyên nhân vẫn còn đang tiến hành điều tra."
Vị sĩ quan huấn luyện lắc đầu, nói:
"Tất cả mọi người trước tiên đều đi nghỉ ngơi đi, kết quả cuộc kiểm tra sát hạch kĩ năng thực chiến ngày mai sẽ có kết quả."
"Không cần điều tra, ta khẳng định bọn họ giờ trò qủy!"
Một Tiến Hóa Giả của Hà phái chỉ vào mấy người lão Đường bên phe Hứa phái, mặt đầy phẫn nộ.
"Nói láo! Lão tử căn bản là chưa từng nhìn thấy bọn họ, ai biết bọn họ chết như thế nào!"
"Chính là vậy, nói không chừng do bình thường không chăm chỉ luyện tập, nên bị Hủ thi cắn chết."
"Các ngươi đừng có không biết xấu hổ là gì, đừng có vu oan cho những người đã chết bên ta."
Mấy người lão Đường nổi giận đùng đùng, ra sức tranh luận không ngừng, nguyên nhân chính là mọi người đều biết, khi bọn họ tiến hành tham gia kiểm tra thực chiến không có cơ hội gặp được mấy người bên Hà phái, chứ đừng có nói là ám hại bọn họ.
Ba người Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt, Phạm Hương Ngữ đứng trong đám đông, không tự chủ được liếc mắt về phía Lâm Siêu, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của hắn, ngay lập tức có nhận định, chính hắn là nguyên nhân của mọi việc.
Liên quan đến doanh trại cấp S, mọi thông tin sẽ rất nhanh bị tiết lộ ra bên ngoài, ở bên trong bốn quân doanh A, B, C, D của người bình thường, các binh sĩ lén lút bàn luận, trong trí tưởng tượng của bọn họ, có một con siêu cấp đại quái vật làm thế nào mà ăn tươi nuốt sống mấy trăm Tiến Hóa Giả, đem hình dáng con quái vật kia kể lại rất sinh động, giống như họ được tận mắt nhìn thấy. Mà có một số ít người có nội tâm nhạy cảm hơn, tôn thờ thuyết âm mưu, thu thập thông tin, tiến hành phân tích một cách rõ ràng mạch lạc, thì thật sự là đã xảy ra một chuyện đáng sợ như vậy.
Trung tâm tình báo.
Bên trong phòng quản lý, Hà Tư lệnh cùng với thủ hạ và nhân viên đang đem hình ảnh trên quảng trường tiến hành quan sát,phân tích , sau một thời gian khiến cho con mắt có cảm giác đau nhức, vẫn như cũ chưa phát hiện ra manh mối gì, những thi thể trên quảng trường cứ như từ trong không khí xuất hiện không có bất cứ dấu hiệu nào.
"Tôi nghi ngờ, do năng lực đặc thù của người nào đó, có khả năng làm nhiều tín hiệu, che mắt được vệ tinh quan sát."
"Hừm, trong khu vực quản lý không có bất kì một con quái vật cỡ lớn nào, mà Hủ thi phổ thông, hoặc là thú biến dị sẽ không có khả năng giết chết được nhiều Tiến Hóa Giả đến như vậy, trải sự điều tra của pháp y, những vết thương trên cơ thể những người này, đại đa số đều do vết đao chém gây ra, chứng tỏ một điều, kẻ giết bọn họ là con người và là người của quân đội."
"Sẽ là như vậy, khẳng định là người của Hứa phái gây ra."
"Nhưng mà, dựa theo quan sát của vệ tinh đối với những khu vực khác, khi phát hiện vụ án, thì những người khác đều đang ở những khu vực khác nhau, chí có một số ít người tiến hành săn giết trong những toàn nhà lớn, mới không quan sát được bọn họ."
"Chờ đã!"
Đột nhiên, có một người lính trẻ ánh mắt ngưng lại, nhìn chằm chằm vào hình ảnh vệ tinh.
"Làm sao?"
Những người còn lại không khỏi nhìn tới.
"Mọi người mau nhìn, phụ cận khu vực này còn có một người, hơn nữa lại là người của Hứa phái, khi vụ án bị phát hiện thì không gặp hắn, thời điểm xuất hiện cuối cùng là lúc hắn tiến vào bên trong một tòa nhà lớn, tuy rằng thời điểm khi hắn xuất hiện lại vẫn là từ trong toà nhà lớn đi ra, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn có thể có khả năng làm nhiễu tín hiệu vệ tinh, đi ra ngoài gây án."
"Người này…Tôi nhớ hắn là người mới, chỉ một mình hắn? Có thể làm được chuyện này sao?"
"Tuy rằng rất khó mà tin được, nhưng mà trước mắt, hắn là người bị nghi ngờ nhiều nhất, tôi nhớ bọn Tăng Phong được sắp xếp ngồi cùng một chỗ với người này trên trực thăng, nhưng chỉ có hắn sống sót còn tám người kia hiện tại đều đã chết, mọi người không cảm thấy nghi ngờ sao?"
Nghe được lời người này phân tích, những người khác trong lòng cảm thấy kinh ngạc, ngay lập tức cảm thấy, người mới này rất có khả năng chính là kẻ gây án!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện