[Dịch]Trọng Sinh Ta Yêu Nhà Ta - Sưu tầm
Chương 19 : Đầu tư.
.
Hoàng Vĩ Lương nhìn thấy Lâm Yến đang một mình ngồi trong góc tự uống rượu vang, cũng cầm ly, đi đến chỗ cô.
“Vừa rồi Mã Thiến giới thiệu em mua nhà à?” Bạn học mình là người thế nào, đương nhiên là anh biết rõ.
“Ừ, Mã Thiến nói chỗ đó vừa bán vừa cho thuê, lần trước em có đi ngang qua, đúng là rất tốt, một trăm mét vuông tám mươi vạn, tính ra cũng không quá đắt.”
“Vậy còn không đắt?” Tay Hoàng Vĩ Lương run run, rượu vang bị chảy ra ngoài, Lâm Yến vội lấy khăn giấy lau giúp anh, hai người bỏ chén rượu xuống nhẹ giọng thương lượng.
“Đầu mùa xuân, xưởng than đá khởi công, đống than đá kia khoảng hơn hai tháng là có thể xử lý hết, bây giờ giá than đá đang rất cao, chúng ta đem than đá đã được tinh luyện đi bán thì sẽ có tiền, em đoán là không đến một trăm vạn thì cũng được tám mươi vạn. Vĩ Lương, anh biết không? con sông đối diện cửa hàng mà Mã Thiến muốn bán sắp được sửa chữa, sau này sẽ thanh lọc nước sông, cái ao nước hôi thối đó sẽ biến thành một hồ nước nhỏ, xung quanh trồng cây lớn cùng với sân cỏ, đến lúc đó mặt tiền của cửa hàng nà là vô cùng quý giá, em còn muốn mua vài căn nhà nhỏ ở chỗ đó, tiếc là còn quá ít tiền.” Cho dù là có nhiều tiền hay là không có tiền, mọi người đều cảm thấy không đủ, đồ muốn mua thật sự là rất nhiều, Lâm Yến nhìn chồng cười một tiếng.
Thấy vợ hết sức phấn khởi, lời nói không đồng ý đến khóe miệng Hoàng Vĩ Lương lại nuốt trở về, chỉ có thể dặn dò: “Em phải cẩn thận một chút, tiền không phải dễ kiếm, hơn nữa việc liên hệ với người trên mỏ sẽ lâu hơn mình tưởng.”
Lời nói thật thành khẩn thấm thía a, Lâm Yến cảm động: “Ừ, em sẽ cẩn thận, buổi tối sẽ ở nhà không ra khỏi cửa.”
Hoàng Vĩ Lương gật đầu một cái: “không thể đầu tư quá lớn, phải để tiền tiêu xài mỗi tháng của gia đình nữa.”
“Em sẽ tính toán thật tốt.”
Mùng mười tháng giêng, Hoàng Vĩ Lương đi, đột nhiên Lâm Yến cảm giác trong nhà thật trống trải, trước kia ở một mình đã lâu, huyên náo chật chội làm cô thấy phiền, bây giờ ở Cư xá Tân hoa an tĩnh thanh nhã, Lâm Yến lại cảm thấy tịch mịch khó chịu.
Trong một tháng này Hoàng Bằng Tường không có phí thời gian công sức đi học thêm đều đặn, thành tích thi viết là chín mươi ba điểm, được Hiệu trường đồng ý cho nhập học, con trai đi học cấp một mà có thể làm được bài thi tận cấp bốn đấy.
“Con trai, con thật giỏi.” Cầm giấy chứng nhận của Hiệu trưởng, Lâm Yến kích động vỗ vỗ vai con mình.
“Mẹ, con cũng không nghĩ là đề thi lại dễ như vậy.” Hoàng Bằng Tường vẫn còn có chút mơ hồ.
“Đi, mẹ dẫn con đi ăn KFC.” Thức ăn nước ngoài du nhập vào thành phố đã năm năm rồi, mà đây mới là lần đầu tiên Lâm Yến đưa con trai đi ăn, thấy khuôn mặt con trai mừng rỡ tươi cười, lòng cô đầy chua sót.
Đảo mắt một cái đến ngày con trai đi học, Lâm Yến suy tính cô còn phải đi Giang Lương, không thể làm gì khác hơn là làm thủ tục cho con trai ở kí túc xá trong trường, chủ nhật có thể về nhà cũng có thể ở lại trường, như vậy cô và mẹ chồng có thể đi lúc nào cũng được, sẽ không cần lo lắng cho con trai nhiều.
Mà thật không ngờ thành phố đã gió xuân ấm áp, Giang Lương lại tràn đầy băng tuyết, Lâm Yến ở nhà trọ được nửa tháng, thì xưởng than đá mới khởi công.
Dịch bùn nhão đậm đặc đổ vào máy, bột vụn than nguyên chất liền được sàng lọc chồng chất ở trên phiên lọc, sau đó chảy xuống đống than đá. Tốc độ sản xuất cực nhanh, không đến mấy ngày sau thì có lái buôn than đá đến đây hỏi tìm Lâm Yến mua than đá, cũng có cả công ty nhà nước, nhưng lm việc với Lâm Yến thích làm việc với những lái buôn tư nhân kia hơn, trả tiền sảng khoái cũng không có nhiều thủ tục giấy tờ loằng ngoằng, giá tiền cũng hợp lý, công ty nhà nước trả tiền cao hơn một chút nhưng lại kéo dài thời hạn trả tiền, thường xuyên chỉ đưa hóa đơn trước, Lâm Yến cũng không muốn cầm một nửa tiền rồi cầm phiếu ngây ngốc chờ đợi.
Khởi công không đến một tháng, Lâm Yến đem theo tiền bán than đá được tinh luyện vội vàng trở về thành phố, còn chưa xuống xe lửa đã gọi điện cho Mã Thiến: “Tôi chuẩn bị đi của hàng của cô xem một chút, nửa giờ nữa xe lửa sẽ đến, cô có thể đến đón tôi không? Tôi còn chưa biết đường đến đó.”
Mã Thiến mừng rỡ, nhiệt tình đến mức làm Lâm Yến nổi da gà.
Quả nhiên xuống xe lửa đã thấy Mã Thiến chờ ngoài trạm xe.
“Ai nha Lâm Yến, mấy hôm trước tôi gọi điện cho cô không được, làm tôi sốt ruột quá, không biết có nên giữ lại cửa hàng kia cho cô không.” Nói thật dễ nghe, thật sự là cô đang bán không được đây, mọi người đến xem cửa hàng đều bị nước sông hôi thối dọa bỏ chạy.
“Tôi đi công tác, ở chỗ đó tín hiệu không được tốt lắm, làm cô vất vả rồi.” Lâm Yến cũng có thể đoán được vì sao cô ấy lại sốt ruột, nhưng cô cũng không thể không nể mặt, lát nữa còn cần Mã Thiến nói giúp cô đây.
“Không sao, không sao, hôm nay ông chủ cũng ở đó, cô thật là may mắn, tôi chỉ có thể cho cô ba phần ưu đãi, nhưng ông chủ có thể cho cô năm sáu phần đấy.” Thấy Lâm Yến cau mày, theo bản năng lấy tay bịt mũi, trong lòng Mã Thiến bối rối, cô vội vàng kéo Lâm Yến vào bên trong.
“Vậy thì cô phải giúp tôi nhiều hơn đấy.” Lâm Yến đứng yên không chịu đi, cô muốn làm khó Mã Thiến, như vậy mới có thể làm cô ấy ra sức giúp cô lấy ưu đãi lớn nhất.
“Chúng ta là bạn bè mà, tôi nhất định sẽ giúp cô.” Mã Thiến nói xong rất dứt khoát đi vào trong cửa hàng, cô vội đi là vì muốn chuẩn bị chỗ ngồi ở phòng khách quý cho Lâm Yến: “Cô đợi một chút, tôi đi gọi ông chủ.” Rót cho Lâm Yến một ly nước, cô liền vội vàng chạy đi.
Lâm Yến nhìn cô bận bịu, cảm thấy người này có thể đi lại được.
Một lát sau, Mã Thiến mang bộ mặt chán nản thất vọng trở lại, thấy Lâm Yến nhìn mình, vội vàng nặn ra vẻ tươi cười: “Có một khách hang đang nói chuyện với ông chủ, một lát nữa chúng ta lại qua đó.”
Mã Thiến cầm hình của các cửa hàng muốn bán và cho thuê giới thiệu cho Lâm Yến, đem những thứ vốn không tồn tại như cây cỏ ba hoa chích chòe, khoe khoang lên đến tận mây.
“Chị Mã, ông chủ đến gặp khách hàng của chị này.” Một cô gái trẻ tuổi cùng một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi mấy tuổi cùng đi vào, Mã Thiến vui mừng nhảy lên nhanh nhảu mời ông chủ ngồi xuống lại vội vàng chạy đi pha trà.
“Ai, không cần pha trà cho tôi nữa, phải quan tâm tốt đến khách hàng đây này.” Người đàn ông này nhìn rất ôn hòa hiền hậu, nói chuyện cũng thân thiết tình cảm, nhưng khí chất lại rất mạnh.
“Chị Lâm là bạn của tôi, mới đi công tác về, lúc nãy tôi còn đi trạm xe lửa đón người đó.” Mã Thiến nhân cơ hội khoe thành tích với ông chủ.
“Ai nha, rất vui được gặp cô, Cô Lâm muốn mua nhà ở hay là cửa hàng mặt tiền?”
“Cửa hàng mặt tiền.”
Nói chuyện một hồi, mấy cửa hàng mặt tiền phía Bắc, ông chủ sống chết cũng không chịu nhượng bộ, chỉ những cửa hàng ở phía nam ông chủ mới buông lỏng một chút, phía Nam gần hồ tương lai buôn bán cũng tương đối tốt, Lâm Yến cố ý nói chuyện cửa hàng phía Bắc để ông chủ hiểu sai ý cô, rồi mới nói đến cửa hàng phía Nam để ông ta có thể cho nhiều ưu đãi hơn.
“Ông chủ Trương, tôi tính mua cửa hàng phía Bắc, mua luôn bốn cửa hàng mặt tiền, ông có thể cho tôi bao nhiêu ưu đãi?”
Trên mặt ông chủ Trương hiện lên tia vui mừng, nhưng ngay sau đó liền ảm đảm xuống: “Cửa hàng mặt tiền phía Bắc đã có người chọn, không còn đủ bốn cửa hàng, nếu không cô chọn bốn cái phía Nam đi.”
Thấy Lâm Yến do dự, ông vội vàng giải thích: “Tôi có tin tức chính xác, con sông nhỏ phía Nam sau đó sẽ bị lấp, đến lúc đó cũng sẽ làm một cư xá cỡ lớn, cửa hàng mặt tiền của cô ở đó sẽ có rất nhiều khách đó.”
Thấy thần sắc Lâm Yến đều là không tin cho lắm, ông chủ Trương cắn răng: “Cô mua cửa hàng phía Nam, tôi sẽ cho cô năm phần ưu đãi, đây là phần ưu đãi lớn nhất tôi có thể cho a.”
Lâm Yến lắc đầu một cái: “Số tiền ưu đãi của ông có thể được bao nhiêu chứ? Nếu mua xong mà không có khách thì tôi lỗ nặng rồi, Ông chủ Trương, hôm nay nói chuyện đến đây thôi, tôi còn có việc quan trọng hơn, tôi xin phép đi trước.” Cô đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Trong lòng ông chủ Trương lo lắng, nhưng trên mặt lại không biểu hiện gì, Lâm Yến có chút nghi ngờ là mình uy hiếp không có tác dụng.
Thật ra thì,bạn học ông chủ Trương là Phó chủ nhiệm xây dựng, hắn được nhân viên chính phủ cho biết tin là trong vòng một năm, sông nhỏ có đầy nước hôi thối kia sẽ biến mất, lúc này mới bỏ ra số tiền lớn để mua mảnh đất này, ai ngờ, cửa hàng cũng bắt đầu bán rồi, mà nước sông nhỏ không chỉ có không biến mất mà còn càng hôi không chịu nổi, trong lòng ông than khóc, số mình thật khổ a.
Mấy hôm trước, bạn ông gọi điện thoại nói ngân hàng muốn tiến hành kiểm tra, vội vàng giục ông trả tiền lại, ông thật khó khăn mới lấy một khoản tiền trong công ty để dành làm việc khác bù vào trước, mà vẫn còn thiếu đến hai ngàn vạn, hạn cuối là hết tháng này, chỉ còn có ba ngày mà ông phải xoay sở nhiều tiền như vậy …
“Cô Lâm, chốt giá cuối, vì cô muốn mua luôn bốn cửa hàng ở phía nam, nên tôi sẽ cho cô bảy phần ưu đãi, trong số các khách hàng của tôi cô là người được ưu đãi nhiều nhất rồi đấy.” Ông chủ Trương đã dốc toàn lực rồi, thật sự là ông không thể cho thêm nhiều ưu đãi hơn nữa, dù sao, ông cũng không thể chịu lỗ được.
“Cô Mã, tiếp đãi bạn cô cho tốt, tôi còn có việc, phải đi trước rồi, cô Lâm, tạm biệt.” Ông chủ nhìn thấy Lâm Yến còn đang do dự, nhưng ông không thể nhượng bộ thêm được nữa, không thể làm gì hơn là đứng dậy rời đi.
“Lâm Yến, vận khí cô thật tốt, lúc nãy là người của trung tâm mua bán tới bàn bạc cùng ông chủ, tôi gọi ông ta còn không thèm đến, ha ha, tận bảy phần đấy, một cửa hàng giá ưu đãi là năm vạn sáu, cô may mắn quá.”
Lâm Yến quả thật rất hài lòng, bắt đầu kí hợp đồng, Mã Thiến nói lắp bắp nói: “Giao trước…một cửa hàng……. mười ba…..vạn…tổng cộng là năm mươi hai vạn…”
Trong tay Lâm Yến chỉ có bốn mươi hai vạn, cô không vui trợn mắt nhìn Mã Thiến một cái, cắn cắn môi: “Vậy thì tôi mua ba cửa hàng mặt tiền thôi.”
Thấy Lâm Yến không do dự, giao tiền xong kí hợp đồng với cô, Mã Thiến đang rất vui vẻ, nhiệt tình lôi kéo Lâm Yến muốn mời cô ăn cơm, Lâm Yến lấy cớ có việc bận, vội vàng về nhà tắm rửa ăn uống xong ngủ một giấc. Chạng vạng đi đến trường học đón con trai, mẹ con cùng nhau ăn cơm, rồi lại đưa Tiểu Tường trở lại trường học, lúc này cô mới vội vã đi đến công xưởng máy móc.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện