[Dịch]Trọng Sinh Ta Yêu Nhà Ta - Sưu tầm
Chương 11 : Mua nhà.
.
Cuộc sống Lâm Yến trôi qua rất yên bình, thậm chí có chút khô khan, mỗi ngày đi làm, tan việc, trở về dạy em trai, lại phụ đạo cho con trai, hầu như là không thay đổi gì. Năm nay mùa đông vừa khô vừa lạnh, người bị cảm rất nhiều, Lâm Yến liền thường xuyên hun giấm ở trong phòng, người khác hơi một tí là hắt xì nóng rần lên, ba người bọn họ đều rất bình an.
Hôm nay, nàng lại làm cho một phòng đầy mùi chua, con trai đẩy cửa cười hì hì đi vào: “Mẹ, ba gửi thư.” Hắn vừa nói vừa móc thư từ trong ngực ra.
Lâm Yến mở ra, bên trong quả nhiên có hai phong thư, một cái viết tên con trai, Lâm Yến đưa cho con, tự mình mở ra một phong thư khác, Hoàng Vĩ Lương nói rất nhiều, đầu tiên anh cám ơn Lâm Yến mua đồ cưới cho em gái anh, tiếp theo là lo lắng việc làm ăn của Lâm Yến, lo sợ sẽ bị lừa gạt hay có chuyện sơ xuất gì, còn muốn cô, bất luận gặp tình huống nào cũng nhất định phải bảo vệ mình thật tốt, cảm thấy chuyện có chút khó khăn thì cũng đừng làm. Anh hứa mình sẽ làm việc thật tốt, cuộc sống trong nhà sẽ tốt lên, muốn Lâm Yến yên tâm, cuối cùng nói cuộc sống của anh ở công trường, mặc dù cùng thư của Lâm Yến giống nhau, không có một từ nhớ thương nào, nhưng tràn đầy quan tâm giữa những hàng chữ, làm trong lòng Lâm Yến vừa đau xót vừa ấm áp, lúc này trong lòng rất hối hận đã để chồng mình làm việc này, cô đã thật lâu không thấy hắn.
Địa điểm làm việc của Hoàng Vĩ Lương phải thay đổi, anh nói đến chỗ mới anh sẽ viết thư cho Lâm Yến, Lâm Yến không có cách nào hồi âm, không thể làm gì hơn là buồn rầu thôi.
Ba năm này, bất động sản còn chưa sôi động giống như sau này. Cuối tuần Lâm Yến xem một cái nhà gỗ, cũng không như mong muốn, hơn nữa cái nhà này cũng giống nhà kiếp trước cô mua, giấy tờ không tốt, căn nhà đó còn làm cô chịu nhiều đau khổ, bây giờ cô thật sự không dám mạo hiểm, kết quả đến trung tuần tháng mười hai, căn nhà cô coi trọng cũng chưa có.
Hôm nay, lại là chủ nhật, buổi sáng Lâm Yến gặp Lý Tuệ đến gặp cô, các cô làm cũng phân xưởng, ngày ngày gặp mặt, có chuyện gì làm cho cô không thể đợi được đến thứ hai nói đây?
“Tiểu Lâm, nghe nói em muốn mua nhà?” Vừa vào phòng, Lý Tuệ liền hỏi thẳng.
“Đúng vậy, công xưởng mình ngày càng không tốt, em không thể trông cậy vào căn nhà góp vốn rồi, mấy năm nữa Tiểu Tường muốn đi học trung học trong nội thành, phân xưởng chỗ này xa quá.”
Lý Tuệ gật gật đầu: “Ngày hôm qua chị nghe anh hai chị nói, Phó cục trưởng Cục Thương vụ trong nội thành điều đến thành phố D công tác, chuẩn bị bán nhà, cư xá Tân Hoa, đã sớm làm giấy tờ, có thể vay thế chấp, nơi đó đều là quan chức chính phủ, có nhiều chính sách ưu đãi, chỉ là đắt một chút, 150 mét vuông, hai mươi lăm vạn, em có muốn mua hay không?”
Lâm Yến kích động hai mắt sáng lên, cư xá Tân Hoa, phòng phục thức, đến năm 2010 giá bán là hơn chín mươi vạn, còn trong nội thành, cầu cũng cầu không tới, khi đó, thành phố quy hoạch không cho phép xậy loại tiểu biệt thự thấp bé này.
“Hiện tại em không có nhiều tiền như vậy, cho dù là vay thế chấp, nhưng là tiền cọc…..”
Nói đến nhà, Lâm Yến chợt nhớ đến lúc Lý
Tuệ cùng chồng ly hôn, hắn đòi căn nhà, cho Lý Tuệ sổ tiết kiệm, nhưng hắn lặng lẽ lấy chứng minh thư của Lý Tuệ, báo mất giấy tờ ở ngân hàng rồi lấy tiền đi, sau khi ly hôn hắn dùng số tiền đó mở một tiệm thuốc, cùng vợ mới sống nhàn nhã, một mình Lý Tuệ mang theo con gái, gặp công xưởng phá sản, con gái bị bệnh, trong tay không có một phân tiền, ngày qua thật khó khăn. Đáng hận là chủ nhiệm ngân hàng đó là bạn học của Vương Minh Lợi, sống chết không chịu đưa Lý Tuệ tiền đã lấy chứng minh thư, Lý Tuệ tố cáo Vương Minh Lợi đòi tiền, kéo dài ba năm, cô ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, gần như phát điên.
“Lý đại tỷ, em biết chị có để dành một chút, cho em mượn có được không? Ừm nửa năm.” Lâm Yến thường vay tiền người ta, nên nói lời này đối phương cũng không thấy đột ngột, cô nghĩ là mình giữ số tiền kia, Lý Tuệ cũng không chịu thua thiệt như vậy.
Lý Tuệ không lên tiếng, bình thường Lâm Yến mượn ba trăm năm trăm cũng không vấn đề, nhưng số lượng quá nhiều, cô không thể làm chủ, chồng cô là người cay nghiệt lại keo kiệt, khẳng định không đồng ý, Lý Tuệ hào phóng đi nữa, cũng không dám đem hạnh phúc gia đình bỏ đi.
“Lý tẩu, em đưa chị lợi tức như ngân hàng.” Lâm Yến không để ý Lý Tuệ phản đối, kiên trì nói, “Chị hãy nghe em nói hết, nói lợi tức, chị nhất định không muốn, nhưng chút tiền này cũng không phải là để cho một mình chị, huống chi tiền tiết kiệm cũng có lợi tức, còn có bảo đảm, cho em mượn cũng có phần lo lắng đúng không? Em đưa chị tiền lãi coi như là em đưa cho chị phí bảo đảm đi. Dù sao em thế chấp ngân hàng, lợi tức cũng cao như vậy. Nếu là ngan hàng chịu cho em trả góp, em cũng không cầu xin chị. Chị Lý, chị nên đồng ý em đi, đầu mùa xuân lấy tiền lương trên mỏ, em có tiền lập tức trả chị.”
Lý Tuệ bị ánh mắt tha thiết của Lâm Yến ngăn lại phản đối, phân vân không biết nên làm thế nào mới được.
“Chị về nhà cùng anh Vương thương lượng một chút, đến lúc đó chúng ta ký hợp đồng, em chỉ cần có thể mua được căn nhà này.”
Nhìn Lý tuệ còn rất do dự, Lâm Yến bày ra bộ dnagj đáng thương, chỉ thiếu chảy nước mắt nữa, tính cách hào sảng của Lý Tuệ bị kích thích, vỗ tay Lâm Yến muốn đồng ý, lời đên khóe miệng chợt nhớ đên người chồng cay nghiệt của mình, cuối cùng vẫn không nói ra.
“Chị Lý, ba tháng, ba tháng em nhất định trả chị.” Lâm Yến nỉ non, Lý Tuệ không biết làm thế nào, vỗ vỗ tay nàng: “Để chị về xem đã.”
Lý Tuệ nhớ vừa khéo ngân hàng cô gửi đến kỳ, trong lòng âm thầm tính toán, nếu không được, liền gạt hắn lặng lẽ cho Lâm Yến mượn, dù sao bản thân cũng không tổn thất gì, chồng cô hẳn là có thể chấp nhận.
“Chị Lý, làm xong thủ tục căn nhà, em đem giấy tờ nhà cầm cho chị.” Nhìn Lý Tuệ vẫn không nói, Lâm Yến tiếp tục quấn quít cô, “Nếu chị chịu giúp em, hôm nay chúng ta cùng đi xem nhà.”
“Được.” Lý Tuệ đồng ý đứng lên, không thấy được Lâm Yến cười trộm ở phía sau.
Lúc đó, Cư xá Tân Hoa chuẩn bị vì nhân viên làm việc nhà nước, bán cho bên ngoài vô cùng đắt, chỉ có một số ít phòng để thành phố Y cho người mua. Tiến vào khu cư xá, mặc dù không phải mùa xuân cây xanh như người, sắc màu rực rỡ xinh đẹp như gấm hoa, khắp nơi đều là cây sồi xanh lùn thấp, bên đường nhỏ tán lá làm thành bóng râm, làm Lý Tuệ cùng Lâm Yến yêu thích không dứt.
“Tiểu Lâm, lúc đầu chị cũng muốn mua, tiếc là ba Bình Bình chê đắt, anh hai chị cũng ở đây.” Lý Tuệ chỉ chỉ hướng Đông, “Chị thường đến chỗ này.” Trong giọng nói mang theo vô vàn tiếc nuối.
Lâm Yến không nhớ rõ Lý Tuệ ly hôn lúc nào, nghe cô nói vậy, trong lòng không nhịn được lo lắng, có lẽ bây giờ Vương Minh Lợi đã rắp tâm rồi? Nếu không, chuyện tốt như vậy vì sao sống chết không chịu đồng ý đây?
Nhà mới ở bấn năm, trang hoàng hết sức tỉ mỉ, hơn nữa đồ dùng trong nhà cũng không mang đi, giá nhà mười tám vạn tăng lên hai mươi lăm vạn, Lâm Yến vẫn cảm thấy giá không mắc, cô cẩn thận nhìn căn nhà, giá cả còn chưa thương lượng, liền sảng khoái đồng ý.
Chủ nhà mập mạp vô cùng thưởng thức Lâm Yến sảng khoái: “Nhà của tôi bán rất lỗ vốn, người đến ngày hôm qua còn mặc cả, làm phiền ta chết đi được. Khó thấy người nào hào phóng như cô.” Lâm Yến trả một vạn tiền đặt cọc, hai người kiên quyết ký hợp đồng. Chủ nhà nhận liên tiếp hai cuộc điện thoại muốn mua nhà, Lý Tuệ vỗ tay Lâm Yến, may là cô xuống tay mau.
“Tôi giúp các cô làm như đã cam kết.” Chủ nhà vội vã lấy tiền, dùng quan hệ cá nhân, dĩ nhiên Lâm Yến hi vọng như vậy, mình bớt đi phiền toái a.
“Cố gắng theo cam kết thời gian làm dài một chút, dù sao giá hàng không ngừng tăng, tiền ngày càng không có giá trị, hiện giờ nhiều người nghe một tháng một ngàn tiền ấn yết rất sợ, qua vài năm, có lẽ một nhà một tháng tiêu phải mấy ngàn đồng đấy.” Chủ nhà gật đầu.
Qua ba ngày, bên kia gọi điện nói đã giúp Lâm Yến làm tốt theo như cam kết, Lâm Yến viết giấy vay tiền cho Lý Tuệ, cô cầm bốn vạn, đi nhận nhà.
“Căn nhà này tám chín năm tôi mới lấy được chìa khóa, tôi trang hoàng cũng rất tỉ mỉ, còn có dồ dùng trong nhà với thiết bị điện. Các cô mang theo chăn đệm là có thể vào ở, chuyện tốt như vậy chỗ nào tìm được? Nếu không phải phải mua nhà ở thành phố D, tiền trên tay tôi thật không đủ, đúng là không nỡ bán đó.” Chủ nhà đem chìa khóa cho Lâm Yến, “Tôi còn ở thành phố Y mấy ngày, cô hẹn thời gian, chứng ta làm thủ tục sang tên.”
“Tốt, chồng tôi trở về, chúng ta lập tức làm thủ tục.”
Nhìn bộ dáng cao hứng của Lâm Yến, trong lòng Lý Tuệ vô cùng hâm mộ, laijn cảm thấy cô quá mạo hiểm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện