[Dịch]Trong Suốt Gặp Tiểu Chính Thái - Sưu tầm
Chương 31 : Hậu quả của việc say rượu.
.
“Ngu Ngốc, huynh tới tìm muội, kỳ thật là muốn nói, huynh thích muội, muốn muội làm tộc trưởng phu nhân của Thần Thoại.”
Thần Thoại Đông Minh chẳng biết xấu hổ tuyên bố, càng làm cho Tiểu Hỉ nổi trận lôi đình. Hướng Đông Minh anh thật là giỏi, tối qua trong tay ôm một đám mỹ nữ nói muốn cùng tôi kết hôn cũng không nói làm gì, hiện tại cư nhiên dám dùng danh hiệu phu nhân tộc trưởng Thần Thoại đến mê hoặc người ngay cả mặt mũi cũng chưa thấy qua?
Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Anh đầu óc có bệnh phải không? Ở chỗ Tinh Quang không chiếm được tiện nghi nên nghĩ muốn dùng ta để đả kích hắn? Con mẹ nó anh có đầu óc hay không vậy? Lão nương tại sao lại nhận thức cái đồ ngốc như anh cơ chứ?”
Hướng Đông Minh đang dương dương tự đắc kiêu ngạo nháy mắt im miệng, nữ nhân này….. tại sao nàng ta lại biết mình là muốn lợi dụng lòng hư vinh của nữ nhân mượn tay nàng ta để đả kích cái tên đã khiến hắn mất hết mặt mũi tộc trưởng kia chứ? Được rồi, tuy rằng hắn biết mình như thế có chút vội vàng, nhưng là cũng không đến mức bị người vạch trần ngay tại chỗ chứ?
Ngay tại lúc Hướng Đông Minh trăm mối vẫn không có lời giải, một cái mã giáp hồng chói lọi chợt tiến vào.
“Bà xã.”
Luyến Thiên Ngu Ngốc: ?
“Có nhớ huynh hay không?”
Luyến Thiên Ngu Ngốc: “……”
Luyến Thiên Dạ:”…….”
Thần Thoại Đông Minh: “Buồn nôn!”
Thần Thoại Đông Minh: “Ngu Ngốc, huynh đối với muội là thật tâm, muội có chịu đi với huynh không? Loại nam nhân như thế này muội cũng muốn sao.”
Luyến Thiên Ngu Ngốc:”…………”
Loại người nhu ngốc như ngươi có người nào cần chứ? Tiểu Hỉ thật sự muốn hét điều đó vào mặt hắn.
Luyến Thiên Tinh Quang: “Ngượng ngùng, bà xã, chỉ cần muội ở Thiên Đoàn, muội chính là bà xã của ta. Đúng không? Bà xã? O(∩_∩)O~~”
Luyến Thiên Dạ:”………..”
Luyến Thiên Dạ: “Muội cảm thấy đầu thực choáng váng, tỷ tỷ, tỷ nói gì đi chứ!”
Trầm mặc.
Không trầm mặc bùng nổ, ở trong trầm mặc biến mất.
“Nói cái đầu á! Hướng Đông Minh, cái tên bại hoại nhà anh, cút sang một bên chơi mau!”
Theo tiếng rống giận của Tiểu Hỉ, bàn phím rắc một cái, rơi xuống đất.
Kênh ngữ âm một mảnh im lặng.
Tiểu Hỉ nghiến răng nghiến lợi xoay người cúi xuống kiểm tra bàn phím rơi dưới đất, lúc này bạn Hướng Đông minh mới run rẩy mở miệng.
“Hỉ Nhi……. Là em……….” Trong lời nói là vô cùng không dám tin.
“Không phải tôi chẳng lẽ là anh sao?”
Tiểu Hỉ bất đắc dĩ mắt trợn trắng.
“Hỉ Nhi…… Khụ……. Cái kia, anh không phải……”
Đông Minh khó nhọc mãi mới nói được mấy chữ, nhưng mãi vẫn không thể diễn tả được trọn một câu đầy đủ.
Dạ cùng Tinh Quang biết ý, ngoan ngoãn ngồi xổm tại chỗ không hé răng, chờ hai người kia giải quyết xong.
Tiểu Hỉ vuốt vuốt cục tức đang dâng đến ngực. chậm chạp chỉnh đốn lại tâm tình của mình.
“Hướng Đông Minh, anh thật là……”
Tiểu Hỉ muốn tìm một từ nào đó để miêu tả nội tâm đang xúc động của mình, nhưng thế nào lại không tìm thấy từ thích hợp.
Năm năm tình cảm ! Vô luận như thế nào, Tiểu Hỉ cũng là có chút để ý, nếu tối hôm qua lời của Đông Minh khơi mào gợn sóng trong tâm can cô, thì ngày hôm nay chính hành động tán tỉnh của hắn trực tiếp làm cho chút khoan dung duy nhất còn sót lại của cô dành cho hắnđã hóa thành hư không.
“Quên đi, lười nói với anh.”
“Hỉ Nhi……… Anh chỉ là…………..” Chỉ là chơi đùa thôi mà……… Nhưng cuối cùng hắn cũng không vì chính mình bác bẻ lại nữa. Ngập ngừng một hồi Hướng Đông Minh bỗng đầu óc vừa chuyển, nghĩ thông suốt một vấn đề.
“Hỉ Nhi, người kia là ông xã em sao?”
Tiểu Hỉ chớp chớp đôi mắt to, không trả lời.
Hướng Đông Minh được thể tiếp tục nói.
“Vậy tên tiểu bạch kiểm đêm qua sẽ không phải là bạn trai em chứ?”
Tiểu chính thái sao?
“Tôi cũng chưa nói anh ta là bạn trai tôi.”
“Vậy là em còn chưa có người yêu?”
Hướng Đông Minh ngữ khí bỗng nhẹ hẳn đi.
“Anh muốn gì?”
“Không có gì…… Đúng rồi, hôn lễ của Địch Mộng em sẽ đi chứ?”
“Đúng, có vấn đề gì không?”
“Không, không có. Hắc hắc……”
Hướng Đông Minh có được đáp án mình muốn, cười gian vài tiếng, thừa dịp Tiểu Hỉ còn chưa có phản ứng lại liền tranh thủ hướng mấy người đằng sau nói vài tiếng cáo từ.
“Uhm, các ngươi ở lại chơi, ta về trước…. hắc hắc……..”
Vừa nghe thấy ngữ khí của hắn liền cảm thấy không thích hợp, nhưng là rốt cuộc hắn đang tính toán gì Tiểu Hỉ cũng chịu không biết được. Không đợi những người khác lên tiếng, tên kia đã không tiếng động chạy trốnkhông còn chút tung tích.
Dạ nhìn thấy diễn cũng diễn xong rồi, đầu đầy mờ mịt nói.
“Tỷ tỷ, tỷ biết tên tộc trưởng Thần Thoại đấy sao?”
“Biết.”
“Là bạn bè trong hiện thực sao?”
“Ừ.”
“Oa…. là thật sao? Tộc trưởng a! Hắn có đẹp trai không?”
Nghe được Ngu Ngốc tỷ biết tên tộc trưởng của đại gia tộc kia, Dạ lập tức tinh thần tỉnh táo.
Cũng may Tinh Quang lúc này ra mặt, thay Ngu Ngốc tỷ cản lại Dạ đang điên cuồng.
“Được rồi, Dạ, huynh cùng bà xã đi tâm sự chút, không nói nữa nhé!”
“…………….”
Dạ buồn bực.
“Tinh Quang huynh thật đáng ghét!”
“Hì hì……………”
Ngu Ngốc bị Tinh Quang kéo đến một phòng trống khóa lại, vốn tưởng rằng hắn sẽ hỏi về quan hệ của Tiểu Hỉ và Hướng Đông Minh, ai ngờ cái gì Tinh Quang cũng không hỏi, chính là chỉ thản nhiên nói chuyện.
Tiểu Hỉ xem thường hắn, không nói gì một mình lên diễn đàn của kênh Thiên Đoàn. Nhìn thấy trên diễn đàn có người đem QQ ra trao đổi, Tiểu Hỉ mới nhớ ra mình còn chưa có lên QQ.
Điên cuồng mở QQ lên, một đống tin nhắn của Địch Mộng liền hiện ra trước mắt Tiểu Hỉ.
Mèo lang thang: “Tiểu Hỉ, cậu đã tìm được bạn trai chưa?”
Mèo lang thang: “Tiểu Hỉ, cậu nhất định phải đưa bạn trai đến nhé!”
Mèo lang thang: “Tiểu Hỉ, thật mong nhìn thấy bạn trai của cậu!”
…………
Tiểu Hỉ: “Choáng, cậu định ném bom chết mình sao!”
Mèo lang thang: “Mình mới choáng, cậu lên lúc nào vậy?”
Tiểu Hỉ: “Được được, đã biết!”
Tiểu Hỉ: “Không đúng, mình tối qua gặp Hướng Đông Minh, cũng không biết ra làm sao nữa!”
Mèo lang thang:”…………”
Mèo lang thang: “Anh ta nói gì với cậu?”
Tiểu Hỉ: “Lúc đấy có một cậu nhóc ở bên cạnh mình, anh ta lại đang ôm bạn gái mới trong tay,chỉ nói một vài thứ gì gì đó cuối năm đám cưới vô nghĩa.”
Mèo lang thang:”……………”
Mèo lang thang: “Choáng! Anh ta không phải nghĩ cậu nhóc bên cạnh là bạn trai cậu sao?”
Tiểu Hỉ: “Đúng vậy! Làm sao anh ta biết nhỉ ?”
Mèo lang thang: “Nói nhảm! Nếu không nghĩ như vậy, khẳng định anh ta đã ăn sạch cậu rồi!”
Tiểu Hỉ:”…………….”
Tiểu Hỉ ngây cả người, đang định viết chữ “hắn dám” ra, nhưng lại bị lời nói của Địch Mộng làm cho tay run lên, rốt cục cũng đem hai chữ suýt đánh ra xóa bỏ đi.
Mèo lang thang: “Cậu đừng nghĩ anh ta không dám làm, anh ta nếu thật sự muốn, cậu cho rằng cậu có thể thoát được sao?”
Mèo lang thang: “Lần trước không phải đã nói với cậu, cậu trong tiệc rượu tốt nghiệp có nói một số câu không nên nói sao? Mình trước vẫn là không dám nói với cậu, nhưng bây giờ tốt nhất nên nói cho cậu biết. Lần đó cậu uống say, chạy đến trước mặt bạn gái anh ta, nói Hướng Đông Minh không có năng lực!”
“………………”
Tiểu Hỉ mặt dại ra, cô biết mình khi say cái gì cũng đều có thể nói, nhưng là như thế cũng không nên làm chuyện thái quá như thế này chứ?
Mèo lang thang: “Lúc ấy trông anh ta chẳng khác nào người điên, anh ta nói anh ta yêu cậu như vậy, tôn trọng cậu như vậy, nhưng hóa ra trong mắt cậu anh ta lại chỉ như vậy thôi sao!”
Tiểu Hỉ khóc không ra nước mắt, đại ca a! Đó là rượu say ăn nói lung tung, cũng không phải ý mình là như vậy! Trăm ngàn lần đừng coi đó là thật! ! Đại khái là cảm thấy những lời vừa nói chưa đủ rung động, Địch Mộng lại vứt ra thêm một câu nữa.
Mèo lang thang: “Cậu còn nói, chính là cảm thấy cái kia của anh ta quá nhỏ, không bằng anh ta hãy………..”
Tiểu Hỉ:”………………”
Mỗ Hỉ hiện tại hận không thể tìm được cái lỗ nào để chui xuống, cô thề cô thực sự không có nghĩ như vậy đâu, cô chỉ cảm thấy là hai người không nên làm việc đó sớm như vậy mà thôi. Nhưng bởi vì sau đó phát hiện anh ta bắt cá hai tay, mới tạo nên cho cô tâm lý vô cùng bất bình, cho nên mới như vậy nguyền rủa anh ta.
Mèo lang thang: ” Cậu không nhìn thấy bộ dạng anh ta lúc ấy chứ, mà ngay cả cô bạn gái mới của anh ta cũng không nói gì luôn. Cứ nghĩ anh ta lúc ấy sẽ trực tiếp kéo cậu ra ngoài, ai ngờ cậu lại suýt kéo anh ta vào trong quầy rượu, định trực tiếp cắt JJ của anh ta.”
Tiểu Hỉ:”…………….”
Trên thế giới này còn cái gì khiến mỗ Hỉ mất mặt hơn nữa không? Tiểu Hỉ tay đỡ trán, tay còn lại vuốt vuốt nước mắt sắp trào ra. Tự mình uống rượu say, đúng là con mẹ nó không tốt!
Mèo lang thang: Cậu lúc đó sống chết cũng không chịu cùng anh ta đi ra ngoài, ôm chặt chân bàn rượu không chịu đi, anh ta cố kéo cậu đi, cậu liền lật bàn, sau lại còn thiếu chút nữa phá cả nửa khách sạn nhà người ta. Hướng Đông Minh không có biện pháp bắt cậu đi, nói mãi mới khiến cậu tự nghuyện theo anh ta ra ngoài xem náo nhiệt. Vẻ mặt của cậu lúc ấy đến bây giờ mình vẫn còn nhớ rõ, cậu cứ như vậy ngồi bệt trên mặt đất, hai mắt khép hờ nhìn Hướng Đông Minh cười ngây ngốc. May là cậu còn chưa có bị hủy ở tay anh ta, mà nếu như nói cậu quá 25 tuổi vẫn còn là xử nữ, dám cậu tự bò tới cho anh ta liếm lắm……..
Tiểu Hỉ:”……………”
Tiểu Hỉ: “Sự tình là thế sao?”
Tiểu Hỉ nhìn câu nói sau cùng, 囧 đã không còn đủ sức để nói lại nữa.
Mèo lang thang: “Cậu nghĩ mình lừa cậu sao? Ai biết cậu uống rượu say thì thành cái dạng như thế chứ! Anh ta lúc đấy rất tức giận , aizz! Đừng nói nữa! Anh ta nói thật ra cũng không cần cậu cho anh ta liếm………Chỉ cần lần sau gặp mặt nếu như cậu vẫn chưa có bạn trai thì nhất định phải cùng anh ta lên giường! Nhưng đã thế phải cam đoan, sau ba năm cậu phải cùng anh ta kết hôn!”
Tiểu Hỉ: “Vậy là như thế tớ liền đồng ý sao?”
Mèo lang thang: “Thế cậu nghĩ không đồng ý thì còn thế nào nữa?”
Tiểu Hỉ:”………….”
Nói cho cùng, vẫn là mình tự làm tự chịu. Tiểu Hỉ hận không thể lấy đá tự đập vào đầu mình, làm gì không làm lại chạy đi tham dự cái tiệc rượu tốt nghiệp kia, mà làm gì không làm lại uống say đến không còn mặt mũi, đã thế lại còn phạm phải một sai lầm lớn như thế.
Nếu nói Hướng Đông Minh năm đó đối với Tiểu Hỉ vẫn là có chút nhung nhớ, nhưng đến hôm nay đã không còn chút vết tích gì, chẳng nhẽ lại không đối với cô hận thấu xương hay sao? Trách không được hai lần thấy anh ta đều thấy đang tán gái. Tuy rằng một phần là do bản tính hoa tâm của anh ta không thay đổi, nhưng ít nhất cũng cùng mình cô năm đó rượu say loạn tính có nửa quan hệ.
Tiểu Hỉ bộ dạng hung hăng xoa đầu kêu rên, cô tại sao lại vì việc năm đó mà để đến bây giờ gặp rắc rối chứ!
Mèo lang thang: “Tiểu Hỉ à! Tớ vẫn nên nhắc cậu nhanh chút đi tìm một bạn trai đi! Hướng Đông Minh tuy rằng đối với cậu cũng tốt, nhưng mà bị cậu đối xử như vậy, anh ta hiện tại còn có thể tiếp tục tốt được nữa hay không? Xem đi! Anh ta kì thật đối xử với cậu vẫn rất tốt, nhưng là tâm lý muốn trả thù tuyệt đối lớn hơn tình cảm !”
Tiểu Hỉ: “Tớ đã biết, sẽ cẩn thận suy nghĩ lại.”
Mèo lang thang: “Cậu cần phải suy nghĩ cho kĩ. Hôn lễ khẳng định sẽ có nhiều người, nếu cậu không có người bên cạnh, không biết khi nào sẽ rơi vào tay anh ta đấy.”
Nghĩ kĩ, Tiểu Hỉ giật mình nhảy dựng lên, đúng vậy! Người nhiều như vậy Địch Mộng không đủ khả năng lúc nào cũng để ý cô được, cô đến lúc đó không có người bên cạnh, lại cũng không quen ai khác, một khi gặp mặt Hướng Đông Minh ở đó….. thật sẽ cùng anh ta lên giường hay sao………. A! Tha cho cô đi!
Địch Mộng khuyên bảo một thôi một hồi, rốt cục đem quan hệ gay gắt của cô phân rõ rành mạch, không lâu sau đo, Địch Mộng vì muốn đi ngủ sớm để giữ gìn sắc đẹp liền out, để lại một mình Tiểu Hỉ ngồi đờ ra.
“Bà xã, bà xã……..”
Thật lâu sau, một thanh âm nam lanh lảnh từ loa truyền ra. Tiểu Hỉ lúc này mới hoàn hồn, có chú lo lắng khẩn trương nhìn màn hình suy nghĩ trong chốc lát, mãi mới quyết định viết ra một hàng chữ.
Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Lễ quốc khánh huynh có thể theo muội đi dự hôn lễ của một người bạn được không?”
Tác giả: – -~ thật có lỗi, thời gian gần đây mệt chết đi được, cho nên không có thời gian cập nhật chương mới. Để không phụ lòng mọi người, ta sẽ cố gắng hết sức, ha ha…..
Bạn Vân: Ta cũng sẽ cố gắng hết sức, đoạn sau hứa hẹn sẽ rất hay đây nà.
Sún và Hana: *âm thầm cười gian ing*
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện