[Dịch]Trọng Sinh Vi Quan- Sưu tầm
Chương 647 : Muốn đánh thì đánh
.
Được rồi, trận này không đánh được đâu. Nhưng cũng không thể có thái độ mềm mỏng với Triều Tiên được nếu không sẽ mất lòng dân. Các anh phải chuẩn bị cả hai tay, nếu nếu như Triều Tiên chết cũng không hối cải như vậy đánh! Chiến tranh không có gì đáng sợ, mấy lão già này sẽ hết lòng ủng hộ các anh.
Lâm lão gia tử nói với tổng bí thư Bành và thủ tướng Tô.
- Vâng, chú yên tâm, bọn cháu về sẽ lập tức nghiên cứu phương án, nếu Triều Tiên cố chấp thì sẽ không nương tay, nhất định cho Triều Tiên một bài học.
Tổng bí thư Bành cam đoan với Lâm lão gia tử.
- Ừ, mấy lão già chúng tôi không mấy khi tụ tập, tối nay phải say một bữa, các anh về trước đi.
Lâm lão gia tử ra lệnh đuổi khách.
Tổng bí thư Bành đứng lên đi tới trước mặt Bành lão gia tử, nhỏ giọng nói:
- Bố, sức khỏe bố không tốt, đừng uống nhiều.
Mặc dù tổng bí thư Bành cũng biết Bành lão gia tử uống ít với đồng đội mới lạ là nhưng vẫn phải khuyên.
- Cút, dám quản chuyện của bố anh hả. Về xử lý tốt vấn đề của anh đi, đừng làm phiền chúng tôi.
Bành lão gia tử không cảm ơn, ông đuổi tổng bí thư Bành đi.
Tổng bí thư Bành, thủ tướng Tô cùng nhau cáo từ rời khỏi Lâm gia, trước khi đi còn điện thoại di động của Hứa Lập. Trong điện thoại di động của Hứa Lập có ghi đoạn băng cảnh bộ đội biên phòng Triều Tiên hành hạ dân chúng, đây là chứng cứ để phản kích lại Triều Tiên. Về phần tin tình báo kia nếu không tới bước cuối cùng thì không cần đưa ra. Văn Thiên và Hứa Lập cũng không có lý do ở lại đây, bọn họ đi theo tổng bí thư Bành, thủ tướng Tô ra khỏi Lâm gia.
Ra cổng Lâm gia, tổng bí thư Bành và thủ tướng Tô còn thân thiết bắt tay Văn Thiên, Hứa Lập, cổ vũ bọn họ sau này tiếp tục cố gắng công tác. Nhất là đối với Hứa Lập, tổng bí thư Bành và thủ tướng Tô còn cười nói lần này Hứa Lập đã lập công lớn.
Nhìn tổng bí thư Bành và thủ tướng Tô lên xe rời đi, Văn Thiên và Hứa Lập khẽ thở dài một tiếng. Trước mặt hai vị lãnh đạo cao cấp nhất của quốc gia đúng là có áp lực rất lớn, đặc biệt vừa nãy ở trong phòng khác chẳng những có hai vị lãnh đạo quốc gia mà còn có nhiều lão tướng quân, Văn Thiên cùng Hứa Lập thật sự cảm thấy mình như không thở nổi.
Hai người ngồi trên xe, Phó Nguyệt vẫn ngồi trong xe chờ đang sáng mắt. Vừa nãy cảnh Tổng bí thư và Thủ tướng bắt tay Văn Thiên và Hứa Lập, cô thấy tận mắt. Có thể được hai lãnh đạo quốc gia tán thành thì tương lai của Văn Thiên và Hứa Lập sẽ như thế nào? Nhất là Hứa Lập mới 28 tuổi, Phó Nguyệt thấy mình dựa được vào Hứa Lập thì đó là lựa chọn sáng suốt nhất đời mình.
Ngày hôm sau đoạn băng ghi hình trong điện thoại di động của Hứa Lập được đưa ra bàn đàm phán, phía Triều Tiên thấy đoạn băng này á khẩu không nói nổi một câu. Hình ảnh rõ ràng như vậy, thể hiện rõ vẻ dữ tợn của bộ đội biên phòng Triều Tiên, hơn nữa còn có cả cảnh cột mốc biên giới thì phía Triều Tiên còn muốn nói gì cũng không có lý do. Nhưng lần này phái đoàn Triều Tiên lại mang theo sứ mạng trên người, nếu không mang được lương thực về thì bọn họ có thể trực tiếp nhảy xuống biển mà không cần về nước.
Đàm phán bị dừng lại, phía Triều Tiên lập tức liên lạc về trong nước. Tuy có chứng cứ như vậy mà lãnh đạo Triều Tiên vẫn không chịu bỏ qua, dù sao điều trăm ngàn quân tới biên giới nếu cứ thế rút về thì quốc tế sẽ thấy Triều Tiên như thế nào? Bọn họ ăn nói sao với dân chúng trong nước?
Một tiếng sau đại biểu phía Triều Tiên một lần nữa trở lại bàn đàn phán. Bọn họ không thừa nhận tính chân thật của đoạn phim, một mực cho rằng đây là ngụy tạo. Mà cùng lúc đó ở Triều Tiên tên đội trưởng và toàn bộ lính của y đã bị bắt đưa đến căn cứ quân sự bí mật chuẩn bị chờ đưa ra xét xử ở tòa án binh.
Phụ trách đàm phán phía Trung Quốc bây giờ là phó bộ trưởng Bộ Ngoại giao – Vưu Thế Long. Thấy phía Triều Tiên kiêu căng như vậy, chẳng những phủ nhận chứng cớ, thậm chí còn nói nếu trong ba ngày không có câu trả lời thuyết phục thì vì đảm bảo cho an toàn dân chúng nước bọn họ thì sẽ không thể đảm bảo an toàn biên giới hai nước. Nói cách khác phía Triều Tiên có thể dùng vũ lực đoạt lại hơn ngàn người nhập cư trái phép đang bị giam giữ.
Phó bộ trưởng Vưu Thế Long hồi sáng được Tổng bí thư, Thủ tướng dặn trên bàn đàm phán không cần chú ý lời nói phía Triều Tiên, không cần nhượng bộ nữa. Có mười mấy lão tướng quân chú ý tình hình phát triển, nếu bây giờ không tỏ vẻ cứng rắn thì các lão tướng quân không ngại tự mình ra trận cho phía Triều Tiên một bài học.
- Bộ trưởng Kim, các anh đã không có thành ý đàm phán thì tôi thay mặt chính phủ Trung Quốc tuyên bố dừng đàm phán vô thời hạn tới khi các anh tỏ ra đủ thành ý mới thôi. Nếu như trong thời gian này mà các anh dám có hành vi gây hấn thì mọi hậu quả do các anh chịu trách nhiệm.
Vưu Thế Long nói xong nghiêm mặt dọn đồ rời đi.
Phó bộ trưởng Bộ quốc phòng Triều Tiên há hốc mồm. Hôm qua tên phó bộ trưởng Vưu Thế Long này còn có thái độ thân thiện, mặc dù không đáp ứng yêu cầu mình đưa ra nhưng vẫn cố duy trì đàm phán. Nhưng hôm nay mình mới nói có hai câu mà hắn đã vỗ bàn rời đi, sao lại như vậy. Chẳng lẽ chỉ vì có đoạn phim kia là đủ để phía Trung Quốc tự tin vậy sao?
Phó bộ trưởng Kim lại một lần nữa báo cáo tình hình với lãnh đạo trong nước. Lãnh đạo Triều Tiên không hiểu phía Trung Quốc có ý gì, chỉ là một ngày sau bọn họ lập tức rõ ràng.
Từng chiếc xe, từng đội quân binh từ các hướng tập kết tới biên giới. Chỉ trong một ngày phía Triều Tiên thông qua ống nhòm có thể thấy bên kia bờ sông tụ tập vài chục ngàn người. Mà đây chỉ có một ngày, theo tình báo các nơi thì ít nhất còn vài chục người đang trên đường, trong vòng ba ngày sẽ tới biên giới.
Lúc này phía Triều Tiên thấy Trung Quốc tập trung quân tới biên giới, bọn họ không dám có hành vi khiêu khích nữa mà ngoan ngoãn ở lại doanh trại, thậm chí không dám dễ dàng ra biên giới tuần tra. Ai biết phía Trung Quốc có giống mình vài hôm trước là nổ pháo không.
Trung Quốc và Triều Tiên có mâu thuẫn khiến quốc tế chú ý. Nhất là trong trụ sở Liên hợp quốc, đại biểu các nước đều vội vàng chạy đi chạy lại.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện