[Dịch]Trọng Sinh Vi Quan- Sưu tầm
Chương 15 : Xổ số
.
Hứa Lập và mọi người đều đói nên khi thức ăn lên đã bưng bát ăn rất ngon. Chỉ có Hứa Lập vẫn liếc mắt nhìn xem kết quả trên ti vi, thấy gần đến giờ có kết quả hắn liền kích động nói:
- Tiểu Huệ, bật giúp anh kênh Bắc Kinh.
- Túc tử, đài Bắc Kinh bây giờ đang báo kết quả xổ số, không có gì hay đâu, tốt nhất là xem thời sự một lúc.
Mắt Kính vừa ăn vừa nói.
- Hôm nay tôi mua xổ số, tôi muốn xem một chút. Nếu trúng tôi mời các ông một bữa hoành tráng luôn.
Hứa Lập chưa từng nghĩ sẽ giấu không nói chuyện mua xổ số cho họ nghe. Dù sao còn học cùng nhau hai năm nữa, mình còn nhiều lúc cần nhờ họ giúp đỡ. Hơn nữa nếu mình thực sự trúng thưởng thì sao giấu được nên tốt hơn là nói cho họ nghe.
- Hay thật, Túc tử, ông cũng mua xổ số trúng thưởng sao, trước kia tôi bảo ông mua ông kêu phí tiền. lại bảo là xác suất trúng giải nhất rất thấp. Mau đưa xổ số đây tôi xem ông mua số gì có trúng hay không.
Vu Lượng thích mua xổ số cho nên có thể coi là chuyên gia, hắn muốn Hứa Lập xem một chút. Mọi người biết đều nói mua xổ số là thử vận may, có kinh nghiệm gì chứ.
- Ưh, cho ông xem này.
Hứa Lập móc xổ số đưa cho Vu Lượng.
- Ông xem cẩn thận chút, không biết có trúng giải nhất không, là hai mươi triệu đó.
- Trúng ư? Nếu ông trúng giải nhất tôi sẽ ăn cả cái bát này.
Vu Lượng nhận xổ số nói:
-Tôi nói Túc tử, số ông mua cũng không đẹp, đợt trước đã có hai số này, ông mua lần này kiểu gì cũng mất tiền oan. Nếu ông mà hỏi tôi thì đã không phạm sai lầm cấp thấp như vậy.
Lúc này mọi người đều tập trung ăn với Vương Huệ cũng không để ý. Ti vi chuyển kênh Bắc Kinh vừa hay bắt đầu mở thưởng những quả bóng nhỏ không ngừng quay lên xuống. Hứa Lập cũng bất ổn, dù sao nếu trúng giải thật thì hai mươi triệu là một khoản lớn. Hứa Lập và bố mẹ chưa từng thấy nhiều tiền như vậy. Bây giờ là năm 2000 thì là hai mươi triệu, mười năm sau hai trăm triệu cũng không biết chừng.
Lần lượt từng quả bóng xuất hiện. miệng Vu Lượng càng mở lớn, tim Hứa Lập cũng dần bình tĩnh. Khi quả bóng cuối cùng xuất hiện thì miệng Vu Lượng há hốc đến mức có thể nuốt vừa quả trứng to.
Tên Béo bên cạnh thấy vẻ mặt Vu Lượng liền lấy tờ xổ số trong tay nói:
- Sao vậy Đăng Pháo, Túc tử sẽ không trúng giải nhất đấy chứ?
Tên Béo nhìn tờ xổ số lập tức cũng có vẻ mặt cũng giống Vu Lượng.
- Hắc, tài vận tới tường thành cũng không đỡ được.
Nhìn vẻ mặt của Vu Lượng và tên Béo, Hứa Lập nhanh tay lấy lại tờ xổ số cẩn thận bỏ vào trong vì sợ bọn họ không chừng đánh rơi nó vào bát canh
Mắt kính và Nhị tử thấy có chút không đúng muốn xem nhưng tờ xổ số đã bị Hứa Lập cất đi. Họ không thể làm gì khác hơn là trừng mắt nhìn Hứa Lập hỏi:
- Túc tử, ông trúng thật sao.
- Không sai, anh em, tôi trúng được hai mươi triệu sau khi đã nộp thuế
- Trời ạ, tôi không sống được, vận may cứt chó cũng bị ông đụng tới.
Không đợi Mắt kính và Nhị tử tỉnh táo lại, Vu Lượng đã hét lớn.
-Thật, thật sự trúng rồi sao.
Nhị tử cẩn thận hỏi, lớn bằng từng này nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy nhiều tiền như vậy. Chỉ có duy nhất năm đầu khi khai giảng hắn mang mấy ngàn đi nộp học phí thôi. Lần này Hứa Lập trúng hai mươi triệu so với mấy ngàn kia nhiều hơn một vạn lần. Đừng nói thôn bọn họ mà chính là cả xã, huyện một năm buôn bán cũng không được nhiều tiền như vậy.
- Trúng, Nhị tử sau này ông sẽ không phải khổ nữa. Dù sao tiền này của tôi cũng là từ trên trời rơi xuống, ông không được khách khí với tôi đó.
- Cái này, cái này….
Nhị tử không có phản ứng gì, căn bản với lời của Hứa Lập hắn không biết trả lời thế nào.
Lúc này nhà lão Vương nghe thấy mọi người hô to tưởng có chuyện gì nên cũng từ bếp chạy ra. khi biết là chuyện gì thì tất cả đều có vẻ mặt như Vu Lượng, không biết nói gì.
Tên Béo tỉnh táo nhất, dù sao nhà hắn cũng có điều kiện nhất, nhiều thì không có nhưng mấy trăm ngàn thì luôn có.
- Được rồi mọi người đừng kêu, tài không lộ ra ngoài. Chuyện Túc tử trúng thưởng mọi người phải giữ bí mật, không thể nói ra ngoài. Nếu xảy ra chuyện gì thì chúng ta cũng không yên.
Mọi người nghe vậy cũng bình tĩnh hơn, dù sao không phải mình trúng giải mà chỉ là vui quá. Đối với những lời Tên Béo nói đều nhớ rất kỹ, quả thật nếu đồn ra ngoài thì kẻ xấu ắt sẽ quấy nhiễu làm hỏng đại sự.
- Được rồi, tôi nhớ kỹ vừa rồi có người nói nếu Túc tử trúng giải nhất sẽ ăn cả cái bát, là ai nhỉ?
- Đừng, Béo, Béo đại ca là đệ sai rồi, xin tha cho tiểu đệ.
Vu Lượng tự mình nói nên hắn đương nhiên nhớ kỹ.
- Vậy bữa tối mai chúng ta có ai mời chưa nhỉ?
Tên Béo híp mắt lại nhìn trần nhà nói.
- Vâng, cơm tối ngày mai tôi mời. À mà trong chúng ta vừa mới có phú ông, mời khách là việc nhỏ hình như không tới phiên tôi.
- Cút.
Hứa Lập cười mắng:
- Ông phải mời, nếu ông không mời thì ông phải ăn cái bát này. Còn phần tôi mời là đương nhiên. Chờ lão Hạng trở về bảo y tìm một chỗ rồi tôi mời mọi người bữa tiệc lớn.
- Được, mai tôi gọi lão Hạng cho hắn về ngay, cơ hội này không thể bỏ qua.
Tên Béo nghe ăn ngon lập tức cao hứng.
Buổi tối mọi người trở lại phòng, không chỉ Hứa Lập không ngủ được mà nhưng người khác cũng không thể ngủ. Nếu nói thấy Hứa Lập trúng giải mà không đỏ mắt là nói cànnhưng bọn họ cùng lắm chỉ tự trách mình sao không mua xổ số theo Hứa Lập.Cho dù không được giải nhất thì cũng có vài trăm ngàn.
Tất cả mọi người đều hâm mộ vận may của Hứa Lập nhưng không có ý đồ xấu. Hứa Lập cũng vì như thế mới đem việc trúng xổ số nói cho bọn họ đồng thời cũng xem họ biểu hiện như thế nào. Với khoản tiền lớn trước mặt nếu không kiên trì sẽ nảy sinh lòng tham. Nhưng đến giờ mọi người đều thấy bình thường, đây chính là những huynh đệ mình có thể tin tưởng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện