[Dịch]Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo- Sưu tầm

Chương 26 : Tiểu thúc

Người đăng: 

.
dịch: Lạc Đinh Đang​“Thế nào, biết Đại Xuyên sư huynh chúng ta lợi hại như thế nào chưa! Từ hôm nay trở đi, bô ở trong phòng chúng ta đều thuộc về hai người các ngươi!” Một đệ tử áo xám không biết rõ mọi chuyện nên mở miệng nói. Khương Đại Xuyên tức giận đến nhếch miệng, tát cho hắn một cái bạt tai. “Bô cái con mẹ ngươi! Sau này ngươi vẫn phải làm việc này.” Khương Đại Xuyên mắng đối phương một trận, đối với các đệ tử còn lại thì tuyên bố: “Tất cả nghe kĩ cho ta, đây là tiểu thúc Bạch Dịch của ta, chừng hai mươi năm chúng ta chưa gặp nhau nên nhất thời không nhận ra. Về sau, lời tiểu thúc ta nói cũng chính là lời của ta, ai dám không nghe, đừng trách Khương Đại Xuyên ta không khách khí!” Khương Đại Xuyên biết phía sau Bạch Dịch có cao nhân nên việc đầu tiên làm là biến hắn trở thành thân thích của mình. “Cái gì? Hắn là tiểu thúc của sư huynh Đại Xuyên?” Những đệ tử ngoại môn còn lại ngay lập tức trợn mắt, cúi đầu khom người chào Bạch Dịch, rồi không ngừng khách sáo mà gọi một tiếng tiểu thúc. Tại Nhập Vân Cốc, tu vi cao nhất chính là Luyện Khí trung kì, nếu đạt tới Luyện Khí hậu kì là có thể trực tiếp tiến nhập vào tông môn. Ở khu trong này, Khương Đại Xuyên là đệ tử duy nhất đạt tới Luyện Khí trung kì, lần này tiểu thúc của Khương Đại Xuyên đến, ai còn dám đắc tội. Cao Nhân thấy Bạch Dịch cứ như vậy mà đi một vòng, khi trở về liền biến thành tiểu thúc của Khương Đại Xuyên, trong chốc lát hắn cảm thấy khó hiểu, đầy một bụng hiếu kì. Còn Bạch Dịch, lúc trước bộ dáng lạnh lùng, nay bỗng trở nên nhiệt tình với đám đệ tử ngoại môn, sau đó đi về phòng mình. Đến khi Bạch Dịch trở về phòng, lập tức Khương Đại Xuyên mặt mày ủ rũ ôm bụng muốn lập tức đi về nghỉ ngơi. Tuy rằng Bạch Dịch lưu lại lực đạo nhưng kia chính là đệ tam thức của Lô Đào kiếm pháp, đánh vào người có thể không đau sao? “Đại Xuyên sư huynh.” Một đệ tử áo xám vóc dáng bé nhỏ trừng con mắt, vô cùng khó hiểu hỏi: “Huynh họ Khương, tiểu thúc huynh làm sao họ Bạch được?” Nghe đối phương hỏi, Khương Đại Xuyên đang muốn trở về dưỡng thương phát bực, muốn ra tay nhưng lại không tiện phát tác, bèn ôm bụng quát: “Hắn là huynh đệ kết nghĩa của lão tử!” Nói xong, Khương Đại Xuyên cắn răng chịu đựng mà đi. Các đệ tử khác đều ôm tâm tư mà tản đi. Bọn hắn đều là đệ tử Luyện Khí sơ kì, trên thực tế đều do Khương Đại Xuyên che trở cho cư trú ở chỗ này. Mỗi tháng cố định họ đều phải giao cho Khương Đại Xuyên Thông Mạch Đan. Lúc này đây lại thêm một vị tiểu thúc, không biết cuộc sống sau này họ có khá giả được không đây? Phần lớn đệ tử ngoại môn đều lo lắng cho bản thân sau mỗi tháng còn lại được bao nhiêu Thông Mạch Đan. Tuy nhiên cũng có những đệ tử thông minh nhìn ra điều khác biệt nhưng cũng không dám có can đảm nhiều lời. Bạch Dịch kia bộ dáng mới có mười sáu, mười bảy tuổi, Khương Đại Xuyên nói là hắn hơn hai mươi năm không gặp tiểu thúc. Hơn hai mươi năm trước tiểu tử kia còn chưa ra đời, Khương Đại Xuyên kết nghĩa huynh đệ với quỷ hay sao? Cao Nhân đi theo Bạch Dịch vào trong phòng, tò mò hỏi: “Bạch huynh, như thế nào mà ngươi thành tiểu thúc của Khương Đại Xuyên?” Bạch Dịch cười cười, nói: “Ta tu ra Linh khí, hắn đánh không lại ta. Vì thể diện nên mới có một tiểu thúc lòi ra.” “Cái gì? Ngươi tu luyện ra Linh khí?” Cao Nhân hoảng sợ nói: “Ông trời ơi, chúng ta mới đến Nhập Vân Cốc ba ngày, tâm pháp kia ta xem một chữ cũng không hiểu, Bạch huynh ngươi liền biến thành Luyện Khí sơ kì Tu Chân giả, điều này cũng nhanh quá đi.” “Là do ngộ tính mà thôi, cảnh giới Luyện Khí sơ kì chỉ là nhập môn trong giới Tu Chân giả, không có gì mới lạ. Chỉ cần tập trung tinh thần hiểu được, ngươi cũng có thể tu ra Linh khí.” Bạch Dịch tùy ý nói, hắn từng là Tán Tiên nên xem Luyện Khí kỳ là cảnh giới quá thấp. “Vậy cũng đủ dọa người rồi, chỉ trong ba ngày nhập đạo thôi đấy. Sợ rằng Bạch huynh có thể xưng thiên tài tu luyện được ấy chứ!” Cao Nhân vô cùng hâm mộ nói.“Nhập đạo?” Bạch Dịch cười khổ, lẩm bẩm: “Trong thiên hạ có mấy người dám nói chính mình nhập đạo, đạo chi huyền bí, cũng không phải Tu Chân giả có thể đoán được cảnh giới.” Nghe mấy lời Bạch Dich nói khó hiểu như vậy. Đầu Cao Nhân cũng lớn hơn, vội vàng nói: “Kệ hắn nói thế nào, dù sao ta biết thiên phú Bạch huynh kinh khủng như vậy, đợi đến lúc Bạch huynh tu vi lên cao, cần phải che chở cho tiểu đệ nha, hắc hắc.” Nhìn bộ dạng bất hảo của Cao Nhân, Bạch Dịch bất đắc dĩ cười, chỉ bảo đơn giản cho đối phương một phen, đem một ít yếu điểm của người muốn tu luyện ra Linh khí ở cảnh giới Luyện Khí sơ kì cho hắn biết, nếu không với tính tình bất hảo của Cao Nhân, nói không chừng phải tu luyện vài năm mới tu ra Linh khí. Nhìn Bạch Dịch chỉ điểm hết sức đơn giản nhưng lại đánh thẳng vào trọng điểm, Tán Tiên chỉ điểm, cũng không phải Tu Chân giả bình thường có thể được thấy. Cao Nhân coi như may mắn, hồ đồ, lơ mơ mà được Tán Tiên chỉ dẫn. Tối đó, Khương Đại Xuyên nằm một ngày thương thế mới chuyển biến tốt đẹp. Hắn liền chuẩn bị một bàn toàn rượu thơm, thức ăn ngon mời Bạch Dịch và Cao Nhân tới. Thương thế có thể chậm rãi dưỡng khỏi, giao tình kia thì thật vất vả mới có nên không thể lãng phí. Tại Nhập Vân Cốc, rượu thịt thức ăn phần lớn đầy đủ hết nhưng đều là thịt sống, cần đệ tử ngoại môn tự mình bắt tay vào nấu nướng mới có thể ăn. Khương Đại Xuyên lệnh mười đệ tử ngoại môn cùng nhau bắt tay vào làm mới có một bàn tiệc rượu coi như phong phú. Trên bàn rượu, Cao Nhân hào hứng bừng bừng, đặc biệt ăn nhiều. Hắn là tiểu vương gia, cho đến giờ đều là loại người cơm bưng tận miệng, chưa khi nào tự mình làm đồ ăn, ba ngày vừa rồi không biết hắn làm cách nào chịu đựng được. “Đại Xuyên, Nhập Vân Cốc có ba đại Chấp sự, như vậy thì mỗi người chịu trách nhiệm những phần nào?” Bạch Dịch đơn giản ăn chút ít đồ ăn, hỏi. “Tiểu thúc, ngươi không biết sao?” Khương Đại Xuyên miệng đút đầy thịt mỡ, giọng nói ra cũng không rõ: “Ba đại Chấp sự này thì Tào Nham chịu trách nhiệm chăm sóc Nhập Vân Cốc đê giai Linh Mạch, Lũng Thiên Lý chịu trách nhiệm ban bố nhiệm vụ cho ngoại môn đệ tử, Dương Nhất Phàm chịu trách nhiệm truyền dạy tâm pháp kiếm quyết.” Biết được tình huống của ba đại Chấp sự, Bạch Dịch lại hỏi: “Nếu như Dương Nhất Phàm chịu trách nhiệm truyền dạy tâm pháp kiếm quyết, vì sao đổi thành Vương Nhiễm dạy đệ tử ngoại môn?” Nhắc tới Vương Nhiễm, Khương Đại Xuyên than thở: “Vốn đệ tử ngoại môn đều là do Dương Chấp sự dạy bảo, chỗ nào không hiểu có thể hỏi bất cứ lúc nào. Nhưng là một năm trước không biết vì sao Dương Chấp sự không tiếp tục dạy bảo đệ tử ngoại môn mà để cho Vương Nhiễm thay mặt dạy. Vương Nhiễm thiên phú không tồi, đối với tâm pháp kiếm quyết cũng vô cùng tinh thông nhưng hắn lại thu thù lao, chẳng khác nào cướp đoạt. Thật là tức chết người đi được.” Thừa nhận Dương Nhất Phàm quái dị, Bạch Dịch không tiếp tục tìm hiểu về ba đại Chấp sự, hắn hỏi đến vấn đề quan trọng: “Làm sao mới có thể đạt được Linh Thạch tại Nhập Vân Cốc?” “Muốn lấy Linh Thạch ở Nhập Vân Cốc cực kì khó khăn, cần phải tích lũy hoàn thành nhiều nhiệm vụ ngoại môn mới được. Ở mỗi khu vực cư trú phải tích lũy hoàn thành một trăm nhiệm vụ mới có thể đổi lấy một khối đê giai Linh Thạch.” Khương Đại Xuyên dừng việc ăn uống lại, nghiêm túc nói ra: “Một khi đổi được đê giai Linh Thạch, nhất định phải trốn trên mộc nhân, ngược lại mà nói, chính là vĩnh viễn không yên bình.” “Linh Thạch rất quý hiếm?” Cao Nhân cơm nước no nê sau đó xen vào hỏi. “Đâu chỉ là quý hiếm!” Khương Đại Xuyên quẹt miệng nói: “Đê giai Linh Thạch tại Nhập Vân Cốc chính là thiên đại bảo bối (bảo bối lớn). Một khối đê giai Linh Thạch có thể khiến cho toàn bộ đệ tử ngoại môn đuổi giết. Ngươi nói có quý kiếm không?” Tưởng tượng thấy cảnh bị hơn một ngàn đệ tử ngoại môn đuổi giết, Cao Nhân co đầu, rụt cổ, nói: “Không phải là thứ đồ phụ trợ tu luyện thôi sao, cần gì phải liều mạng tranh giành.” “Khà khà, mới vào Tu Chân giới, ngươi chắc còn chưa biết cái tuyệt diệu của Linh Thạch.” Khương Đại Xuyên rung đùi đắc ý mà nói: “Linh Thạch không những có thể trợ giúp Tu Chân giả tu luyện mà còn dùng thay cho tiền tệ trong Tu Chân giới, có thể mua được rất nhiều thiên tài địa bảo, tâm pháp kiếm quyết, hễ là thứ tốt ngươi nghĩ đến, gần như đều có thể dùng Linh Thạch đổi lấy.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang