[Dịch]Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới- Sưu tầm

Chương 57 : Gió bắt đầu thổi

Người đăng: 

.
Trong một quán ăn lớn, Uchiha cảm giác cả người toát cả mồ hôi hột khi nhìn về phía Tsunade. Trong tay của Tsunade cầm lấy một cái bình rượu khá lớn, bình rượu trực tiếp chảy từ cổ chai tới miệng của nàng. Nhìn thấy được bộ dạng này của Tsunade thì khóe miệng Uchiha trở nên co quắp. Nguyên do tuổi tác của Tsunade hiện giờ đang trong thời kỳ thanh xuân nhất nên cường độ uống rượu của Tsunade quả thực cao khủng khiếp. Ánh mắt của Uchiha trong lúc này không thể rời đi được đôi vú cao lớn của Tsunade. Quả thực ngày hôm qua ngay cả việc nếm qua chúng rất nhiều lần nhưng Uchiha vẫn bị chúng làm cho điên đảo. Tsunade đưa tay lau miệng của mình, hai má hơi hồng. Nàng lên tiếng đáp lại: “Vậy là cậu muốn đem cả hai trở lại?” Tuy nhiên trong mắt Uchiha trong lúc này đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực của mình thì Tsunade có vài phần nổi giận. Nàng vỗ mạnh lên bàn một tiếng. Âm thanh chát chúa khiến cho Uchiha cảm giác giật mình tỉnh dậy. Ngón tay chỉ thẳng về phía Uchiha đồng thời Tsunade quát lớn: “Này, cậu có nghe tôi nói gì không thế hay chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào bộ ngực lớn của tôi!” Đầu Uchiha quay đi, hắn có chút đỏ mặt. Senju Uchiha lấy lại chút bình tĩnh sau đó quay lại nhìn về phía Tsunade. Trong lúc này thì Tsunade mời ngồi trở lại ghế của mình, đôi mắt nhìn về phía Uchiha giống như chờ đợi câu trả lời của hắn. Uchiha đặt một tay lên bàn đồng thời gật đầu nói: “Xác thực như vậy! Anh thực sự muốn đem cả hai người đó trở về làng Lá. Anh hy vọng họ sẽ trở lại và tiếp tục làm ninja. Nếu như có thể ở dưới sự quản lý của em là tốt nhất!” Hai tay Senju Tsunade đặt lên bàn. Vẻ mặt nàng có chút nghi hoặc, nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Nhưng bằng cách nào cơ chứ? Thằng bé Uchiha Sasuke hiện giờ đang tràn ngập trong thù hận. Chúng ta không có cách nào đem nỗi thù hận này xóa đi trong lòng của thằng bé. Ngoài ra chưa kể việc chính làng Lá chúng ta là người đã gây ra việc đó.” Senju Uchiha thấy vậy mỉm cười, hắn bình tĩnh tiếp tục nói ra suy nghĩ của mình. Ngón tay nho nhỏ gõ lên bàn. Hắn mở miệng đáp lại: “Anh không cho rằng thằng bé không có gì có thể đánh động được nó. Bởi vì em chưa biết tâm lý của nó mà thôi. Những đứa trẻ sinh ra trong gia tộc Uchiha thì đều lấy cái tính thị Uchiha làm ra kiêu ngạo. Em nghĩ sao nếu như dùng cái tính thị này làm yếu tố quyết định để bắt lấy hai anh em Uchiha Itachi và Uchiha Sasuke nhỉ?” Nghe được lời này thì Senju Tsunade nhăn nhíu mày lại. Nàng hướng về phía Senju Uchiha, đôi môi đỏ mấp máy nhẹ giọng hỏi: “Ngươi định làm gì?” Senju Uchiha cười khổ, hắn nhún nhún vai sau đó lên tiếng nói: “Tsunade, xem ra em thực sự không thích hợp làm Hokage. Em không giỏi trong việc sử dụng kế và nắm bắt lòng người.” Khóe miệng Uchiha hơi nhếch lên, hắn mỉm cười sau đó lên tiếng nói: “Rất đơn giản. Chúng ta chỉ cần nâng cao gia tộc Uchiha lên đồng thời tìm người chết thế là ổn. Những tội lỗi của gia tộc Uchiha thì chúng ta có thể tìm cách lấp liếm chúng đi, đồng thời tôn gia tộc Uchiha như những bậc anh hùng.” Thấy vẻ mặt mờ mịt của Tsunade nhìn về phía mình thì Uchiha cười khổ lắc đầu, hắn mở miệng nói: “Đơn giản một chút, chúng ta thay việc diệt tộc của Uchiha với nguyên nhân là do họ cực kỳ trung thành với làng Lá nên mới bị diệt tộc.” Lời này nói ra khiến cho Tsunade có vài phần kinh ngạc. Senju Tsunade không nghĩ ra được Uchiha lại nói ra những lời như vậy. Con ngươi màu nâu xinh đẹp Tsunade nhìn thẳng về phía Uchiha hỏi: “ngươi muốn làm cái gì?” Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn mở miệng đáp lại Tsunade: “Làm cho gia tộc Uchiha trở thành anh hùng để câu kéo hai người thuộc gia tộc Uchiha. Ngoài ra, anh cần em giúp anh một việc.” Càng nghe được thì Tsunade càng tò mò với Uchiha. Nàng hiểu được Uchiha muốn nàng đem sự kiện diệt tộc Uchiha thay vì gia tộc Uchiha muốn phản bội làng Lá thì biến nó thành sự kiện gia tộc Uchiha trung thành với làng Lá nên bị người diệt tộc. Nói về việc chơi tâm kế thì Tsunade hoàn toàn không có giỏi. Tsunade mở miệng hỏi Uchiha: “Cậu muốn ta giúp ngươi việc gì?” “Không có gì!” Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn mỉm cười nhìn về phía Tsunade: “Anh cần phải có một người chết thế trong sự kiện gia tộc Uchiha bị diệt môn. Em phải biết chúng ta cũng cần một người để cho Sasuke phát tiết thù hận. Anh hy vọng em có thể đồng ý cách này.” Hít một hơi thật sâu, Tsunade thở dài ra rồi tiếp tục nói: “Ta quả thực không thích hợp làm Hokage. Làm một Hokage thực sự phải trải qua những chuyện như vậy. Ta không có cách nào giống như ông hai của ta.” Đôi mắt Tsunade chớp chớp nhè nhẹ, đôi mắt nhìn thẳng về phía Uchiha mà hỏi: “Vậy ngươi muốn ai sẽ trở thành người chết thế cho Sasuke chút giận?” Senju Uchiha mỉm cười nói đáp lại Tsunade: “Anh đã tìm được người thích hợp. Em không cần phải lo lắng. Đến lúc đó em chỉ cần gật đầu một tiếng là được.” Thấy vẻ mặt Tsunade nhăn nhíu lại, Uchiha lại tiếp tục nói: “Anh sẽ bàn với mấy lão già cả mà vẫn chưa xuống mồ của gia tộc Senju. Anh nghi chắc chắn mấy lão già đó sẽ đồng ý với việc này.” Vẻ mặt Tsunade trở nên hơi buồn bã, nàng hơi cúi đầu mở miệng đáp lại: “Ta thực sự không thích hợp làm Hokage” Một lúc sau nàng ngẩng đầu lên nhìn về phía Uchiha hỏi: “Ta nhớ suy nghĩ của ngươi thực sự chỉ mới mười một tuổi. Ta có chút hoài nghi về báo cáo họ đưa cho ta?” Senju Uchiha cười khổ đáp lại Tsunade: “Được rồi, có lẽ ta già trước tuổi đi!” Bàn tay Uchiha gắp lấy một miếng thức ăn kéo về phía Tsunade nói: “Tsunade, món này em thích nhất. Thử một chút đi!” Đem Tsunade hộ tống về phòng làm việc Hokage, Uchiha trực tiếp hướng về phía khu vực làm việc của mấy lão gia trong gia tộc Senju. Dù sao trong gia tộc Senju thì có nhiều lão già đều rất lớn tuổi đã về hưu nhưng đều có quyền ảnh hưởng rất lớn. Uchiha muốn tới đó viếng thăm mấy lão già này và bàn về kế hoạch của mình một chút. Hắn tin tưởng rằng kế hoạch của mình sẽ được mấy lão già đó chấp thuận. Bởi vì chẳng ai không thèm khát lợi ích cả, mấy lão già càng ở lâu tại vị trí đó thì càng tham lam. Bàn chân bước nhẹ trên con đường cái, ánh sáng của buổi chiều làm cho đôi mắt Uchiha nhăn lại. Bất chợt một người thanh niên mặc y phục ninja của làng Lá xuất hiện. Hắn có đôi mắt với con ngươi màu trắng biểu hiện cho gia tộc Hyuuga. Hắn hướng về phía Uchiha với vẻ mặt cực kỳ cung kính. Hắn trực tiếp chào hỏi: “Ngài Senju Uchiha, ta là Hyuuga Tokuma.” Người thanh niên này cũng khá trẻ với mái tóc màu nâu, hai lọn tóc ở hai bên được buộc lại khá gọn gàng. Khuôn mặt có vài phần nữ tính đồng thời hai vai khá cao. Hắn đang hướng về phía Uchiha chào hỏi. Uchiha bình thản hỏi: “Xin hỏi, cậu có việc gì không?” Đối với Uchiha thì Hyuuga Tokuma cực kỳ khách khí lên tiếng: “Ngài Senju Uchiha, không biết ngài có thời gian rảnh rỗi hay không. Ta muốn mời ngài đến gia tộc Hyuuga của ta. Tộc trưởng của chúng ta muốn gặp ngài.” Senju Uchiha khoanh tay lại trước ngực, ngay sau đó lắc lắc đầu, hắn mở miệng nói: “Xin thứ lỗi, hiện giờ ta rất bận nếu như có thời gian ta nhất định sẽ tới thăm tộc trưởng tộc Hyuuga nhưng hôm nay thì không thể!” Nghe được lời Senju Uchiha từ chối lời mời của tộc trưởng Hyuuga thì Hyuuga Tokuma có vài phần khó chịu. Tuy nhiên hắn vẫn chào hỏi nhẹ nhàng hành lễ đồng thời nói: “Nếu ngài Senju Uchiha nói như vậy thì ta xin cáo từ. Ta sẽ đem việc này báo cho tộc trưởng.” Hai tay Uchiha chắp lại, hắn mỉm cười nói: “Vậy thì làm phiền cậu, cậu Hyuuga Tokuma. Xin hãy chuyển lời xin lỗi của tôi tới tộc trưởng tộc Hyuuga. Sau này tôi nhất định sẽ đích thân tới gia tộc Hyuuga để xin lỗi.” Hyuuga Tokuma chỉ mỉm cười bình thản đáp lại Senju Uchiha: “Ngài đừng bận tâm vì điều này. Nếu như ngài Senju Uchiha đã bận như vậy thì tôi cũng không làm phiền tới ngài nữa.” Nói xong thì Hyuuga Tokuma trực tiếp xoay người rời đi. Senju Uchiha cảm giác được Hyuuga Tokuma đối với hắn có vài phần tức giận. Uchiha nhếch miệng cười nhẹ một tiếng bởi vì hắn vốn cũng không ưu gì gia tộc Hyuuga. Bàn chân Uchiha trực tiếp xoay lại, hắn hướng về phía lãnh địa gia tộc Uchiha mà bước đi. Ở một khu vực rừng lớn, mưa tầm tã chút xuống cánh rừng. Ba người đang ở một khu vực mỏm đất lớn chìa ra từ một mỏm đất. Phía dưới là một cánh rừng bát ngát. Ba người đều là nam. Trong đó có một lão già mặc quần áo màu đỏ tối bị hoen ố bởi vì bùn đất và nước mưa. Lão già mặc một thân quần áo màu đỏ tối. Theo hình dáng thì người này cũng khá lớn tuổi. Râu ria và tóc của lão già có màu đỏ rực. Trong đó bộ râu bao quanh miệng của mình. Mũi to và trên trán đầy nếp nhăn. Hai mắt đang nhắm nghiền do hôn mê. Trên mặt có dải giáp dài màu đen chạy dọc trên gò má và sống mũi. Chiếc áo dài tay kết hợp với một chiếc quần dài cùng áo giáp lưới ở bên trong. Ngoài ra, ông còn đi một chiếc dép da dê. Quanh eo còn được buộc một chiếc khăn choàng màu nâu và quấn thêm những chiếc túi buông thõng ở hai bên. Một người nam nhân khác khoảng ba mươi tuổi. Thân hình của hắn cao lớn và có vài phần giống như một con cá mập. Làn da màu xanh xám bao phủ cả cơ thể, đôi mắt nhỏ tròn màu trắng và có mang cá ở mặt và vai. Trong đó bộ răng hắn trở nên sắc nhọn. Mái tóc màu đen xám được vuốt theo kiểu vây cá mập. Móng tay được sơn màu tím. Hắn mặc một áo sát tay màu đen cùng với quần đi kèm, một đai bảo vệ và bao tay kẻ sọc. Chiếc áo choàng có viền màu đỏ cùng với những đám mây màu đỏ. Bao trung quanh đám mây là một lớp viền mỏng màu trắng. Hắn cầm trong tay một vật dài khá và lớn. Nó giống một thanh kiếm cực lớn được quấn lấy ở phần thân kiếm còn bàn tay hắn đang cầm chuôi kiếm. Một người nam nhân khác khoảng hai mươi tuổi. Hắn mặc một thân quần áo giống như người nam nhân kia nhưng thân thể của hắn có phần thon hơn. Khuôn mặt cực kỳ đẹp trai với hai vết hằn ở hai bên mắt. Hình dáng này chính là bản ảnh lớn của Uchiha Itachi. Đôi mắt có con ngươi màu đỏ và ba cái câu ngọc màu đen. Hẳn không phải ai khác chính là Uchiha Itachi. Người nam nhân mặc áo bào đen hướng về phía người thanh niên cao gầy, bàn tay hắn rút ra thanh kiếm, đầu quay về phía một cái cây khá lớn, hắn mở miệng nói: “Chúng ta nên đứng đợi dưới một ngọn cây. Chúng ta không thể để cơ thể này bị lạnh được.” “Ngươi nói đúng” Đầu người thanh niên đẹp trai ngược lại đằng sau nhìn về phía tên nam nhân cao lớn nói. Hắn thấy được người nam nhân cao lớn bước về phía lão già đang nằm ở trên đất. Vật được bọc vải to dài của hắn trực tiếp chọc xuống đất nâng hẳn cái thân thể của lão già lên. Trong lúc làm việc này thì người nam nhân cao lớn mở miệng nói: “Chúng ta sẽ sớm nhận được tin tức từ thủ lĩnh thôi!” Nói xong hắn đem cả cái thân thể lão già vác lên trên vai dùng cái thanh dài được quấn bằng vài trắng đem thân thể lão xách lên. Hơi nghiêng đầu nhìn về phía lão già thấy được lão già rên lên nhè nhẹ, người thanh niên đẹp trai mở miệng nói: “Hình như lão sắp chết. Hãy cẩn thận một chút, dù sao lão cũng nhiều tuổi rồi!” Nam nhân cao lớn than phiền: “Cậu nói vậy bởi vì cậu chưa biết được hắn lợi hại đến thế nào đâu. Tên Tứ Vĩ này sử dụng được rất nhiều thuật bởi kết hợp nhiều yếu tố khác nhau. Jinchiriki này không hề dễ đánh bại hắn đâu đâu ông bạn ạ. Cậu không giao đấu với hắn nên tôi không hy vọng cậu sẽ hiểu hết được những gì tôi nói.” Vẻ mặt người thanh niên đẹp trai hơi suy tư sau đó cúi xuống hừm nhẹ một tiếng. Thấy bộ dạng này thì người nam nhân cao lớn quay ra mở lời, hàm răng lởm chởm như cá của hắn xuất hiện. Có vẻ như hắn đang nở nụ cười: “Tuy nhiên, tôi lại là đối thủ mà chính hắn lựa chọn. Có lẽ cậu cũng nên để tôi xử lý nốt mục tiêu của cậu chăng?” Hơi liếc mặt nhìn về phía người nam nhân cao lớn, thanh niên có vẻ khó chịu nói: “Đừng quá ngạo mạn như thế, Kisame!” Bước song hành cùng với người thanh niên, nam nhân cao lớn chỉ thở ra một hơi: “Tôi hơi mệt một chút và tôi cũng muốn giải quyết hắn nhanh chóng để mình được nghỉ ngơi.” Quay đầu sang nhìn về phía nam nhân cao lớn, người thanh niên đẹp trai mở miệng đáp lại: “Không cần vội vã như vậy, anh có thể nghỉ ngơi nếu như thấy mệt. Việc này cũng mất tương đối nhiều thời gian đấy!” Nam nhân cao lơn với vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Tôi đang băn khoăn... chỉ còn lại ba con nữa đúng không? Rõ ràng chúng ta cần phong ấn tên cửu vĩ sau cùng. Thủ lĩnh của chúng ta đã nói rất rõ rằng nếu không làm vậy thì sự cân băng sẽ bị phá vỡ và bức tượng phong ấn cũng sẽ sụp đổ. Và vì chúng ta cần phải bắt sống chúng nên cậu có nghĩ rằng chúng ta nên cố gắng tìm được những tên Jinchuriki đó càng sớm càng tốt hay không?” Tiến về phía một cái cây lớn, người thanh niên đẹp trai trực tiếp ngồi xuống, mắt hắn hơi nhắm lại đồng thời thư giãn. Hắn đáp lại người nam nhân cao lớn với giọng đều đều: “Không hẳn, Deidara cũng đã phạm phải sai lầm lớn khi làm vậy. Nếu mục tiêu của chúng ta cần được phong ấn sau cùng thì cũng chẳng có vấn đề gì khi chúng ta để bắt hắn sau cùng. Thêm nữa, Akatsuki đã bắt đầu gây ra nhiều sự chú ý. Nếu chúng ta tấn công tên Cửu Vĩ bây giờ thì những phản ứng của làng Lá sẽ còn mạnh mẽ hơn trước.” Nam nhân cao lớn đem lão già tóc đỏ ném bịch xuống đất. Ngước đầu nhìn thanh niên đang nghỉ ngơi dưới gỗ cây, hắn mở miệng nói: “Hm... tôi cũng nghĩ như vậy!” Ngước nhìn về phía lão già tóc đỏ đang nằm ở dưới đất, người thanh niên đẹp trai mở miệng nói: “Làng Lá có mối quan hệ mật thiết với các làng khác nên nếu họ lên tiếng sẽ rất khó cho chúng ta hành động. Thế nên việc bắt những tên Jinchuriki từ một đến tám đuôi trước sẽ là một kế hoạch khôn ngoan hơn nhiều.” Người nam nhân cao lớn gật đầu nói: “Tôi hiểu, cậu nói rất có lý...” Bất chợt chiếc nhẫn đeo trên ngón tay của hai người bắt đầu rung lên và âm thanh nhanh chóng phát ra. Vẻ mặt thanh niên đẹp trai có chút nhăn mày: “Ông ta triệu tập rất đúng lúc!” Làng Lá, khu vực lãnh địa của gia tộc Senju... Mấy lão già đều chăm chú nhìn về phía thanh niên đẹp trai khoảng hai mươi tuổi ngồi ở phía trước. Người thanh niên nhàn nhã uống trà chờ đợi câu trả lời của mấy lão già này. Lão già lớn tuổi nhất ngồi ở vị trí chủ tọa mở miệng nói: “Điều kiện cậu đưa ra xác thực rất mê người. Tuy nhiên, cậu quá coi thường Danzou. Hắn không phải là kẻ dễ chọc như vậy. Mặc dù có chúng ta ủng hộ cho cậu nhưng Danzou không đơn giản như cậu nghĩ” Nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, người thanh niên mỉm cười nói: “Thật sự thì Danzou là một con cáo già. Tôi cũng không có nắm chắc có thành công hay không nhưng chí ít hiện giờ với thực lực của tôi, tôi tin tưởng hắn không làm gì được tôi. Nếu như lần này chúng ta thành công như vậy thực lực làng Lá sẽ tăng lên, đối với gia tộc Senju chưa hẳn đã là một việc xấu.” Lão già cầm đầu mỉm cười nói: “Cậu là vì Tsunade đi!” Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn cười nói: “Bất đắc dĩ mà thôi! Mặc dù Danzou nắm giữ quyền lực của ANBU gốc. Hiện giờ ANBU gốc ảnh hưởng rất lớn dù nó đã bị giải tán. ANBU gốc cần thiết cho làng Lá. Việc loại bỏ Danzou sẽ gây thiệt hại cho làng Lá nhưng trừ đi Danzou chưa chắc là việc xấu. Tôi chỉ đem tác dụng của hắn phát huy tới mức cao nhất. Các vị trưởng lão không cảm thấy như vậy sao?” Mẫy lão già nhìn về phía nhau. Lão già cầm đầu thở dài ra một hơi nói: “Nếu như chúng ta không đồng ý có phải cậu vẫn tiếp tục làm điều này hay không?” Khóe miệng Senju Uchiha hơi nhếch lên, hắn mỉm cười nói: “Danzou vốn đã thèm thuồng đôi măt của tôi. Dù sớm hay muộn thì hắn cũng ra tay, tôi chắc chắn sẽ phải cùng hắn một mất một còn. Bất cứ về mặt nào thì tôi và hắn đã sớm không chết không dừng lại. Trong hai người chỉ có một người có thể sống mà thôi! Các vị trưởng lão thứ lỗi.” “Hà...” đầu lão già cầm đầu nhẹ nhàng lắc lắc, hắn than thở mà nói: “Thôi thôi... dù sao chuyện này ngươi đã quyết chúng ta sẽ thuận theo nhưng ngươi phải đảm bảo những điều ngươi nói. Việc ở bên lãnh chúa cùng với Tsunade, mấy lão già chúng ta sẽ giúp ngươi. Ngươi cứ thẳng tay làm việc. Nhớ, điều kiện của chúng ta, ngươi nhất định phải thỏa mãn.” Hít một hơi thật sâu, Senju Uchiha gật đầu nói: “Yên tâm, ta chắc chắn sẽ làm!” Nói xong hắn thở dài ra một hơi. ... Tại một khu vực tối tăm và âm u, chỉ có một cột đá ở giữa cùng với ánh đèn lờ mờ phát ra từ nó. Mấy bóng ảnh lờ mờ giống như ma hiện lên. Tất cả bảy cái bóng lờ mờ xuất hiện bu xung quanh chiếc cột đá. Bảy cái bóng có hình người này đều nói rõ giới tính của họ là nam. Một tên nam nhân cầm đầu có mái tóc lởm chởm vuốt ngược ra phía sau. Hắn mở miệng hỏi: “Các cậu tới muộn!” Cái bóng nam nhân cao lớn với con mắt nhỏ mở miệng đáp lại: “Chúng tôi vừa bắt được Jinchuriki được một lúc thì ngài gọi!” Nam nhân có mái tóc lởm chởm thì ra là người cầm đầu trong bảy người. Hắn mở miệng đáp lại: “Tốt vậy là tất cả mọi người đã đến đông đủ!” Tên nam nhân cao lớn nhìn quanh sau đó tò mò hỏi: “Hm, Hidan và Kakuzu đâu?” Người nam nhân cầm đầu đáp lại: “Bọn họ đã chết!” ... Làng Lá... Bước vào một căn phòng, Senju Uchiha thở ra một hơi. Một nữ nhân xinh đẹp với mái tóc vàng đang nằm ngủ trong chiếc nệm. Nàng mở ra đôi mắt, thân mình dậy sau đó nhìn về phía Uchiha nói: “Ngươi làm gì mà trở về muộn như vậy?” Senju Uchiha bất đắc dĩ, hắn đem cánh cửa đóng lại. Hắn phả ra một hơi nói: “Hà... không có gì! Mấy lão bất tử muốn hẹn ta nói về việc muốn ta trở thành tộc trưởng tộc Senju. Họ muốn định ra ngày giờ để làm lễ cho ta nhậm chức.” Đôi mắt Tsunade chớp chớp nhè nhẹ. Ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn về phía Uchiha hỏi: “Công việc ngươi làm chỉ có những thứ ấy?” “Ừm!” Đầu Uchiha nhẹ nhàng gật xuống. Hắn mở miệng đáp lại: “Đúng rồi, Tsunade, em đã dùng bữa tối hay chứ?” Tsunade nghe thấy vậy có chút khó chịu. Trong thời gian vài ngày gần đây thì món ăn đều do Uchiha làm. Nàng đã sớm quen với thức ăn của hắn làm ra. Tất nhiên Tsunade không biết. Sau đó nàng chất vấn Shizune thì mới ngỡ ra những hộp Bento mà nàng ăn hàng ngày do chính hắn nấu. Đôi mắt Tsunade chớp nhẹ tò mò nhìn về phía Uchiha hỏi: “Bento... ta ăn hàng ngày do ngươi làm?” Ngón tay đưa lên gãi gãi nhẹ huyệt thái dương, Uchiha gật đầu nói: “À, ừm.” Tsunade mở miệng giống như ra lệnh nói: “Từ giờ, hàng ngày bữa ăn của ta sẽ do ngươi lo liệu!” Nghe được Tsunade nói như vậy thì Uchiha mỉm cười nói: “Anh biết rồi!” Bàn tay đưa lên kéo chiếc thắt lưng xuống phía dưới. Đem quần áo cởi xuống chỉ để một cái quần lót. Uchiha mỉm cười nói: “Tsunade, em suy nghĩ nhiều quá rồi. Được rồi, chúng ta đi ngủ thôi!” Nói xong Uchiha trực tiếp nhảy lên nhào về phía Tsunade. Ngay lập tức một cú đấm đánh bay Uchiha. Thân hình hắn trực tiếp bay đụng vào tường. Cảm giác được toàn thân ê ẩm kèm theo lời mắng của Tsunade: “Khốn kiếp. Người ngươi bốc đầy mùi mồ hôi còn không mau đi tắm. Nếu ngươi không đi tắm sạch mùi đừng trở lại đây nữa.” Khóe miệng Uchiha trở nên co quắp. ... Trong màn đêm và ánh sáng lờ mờ, bóng ảnh người nam nhân cao lớn Kisame đáp lại: “Thật sao? Hahaha... Ước gì ta đã thấy được cảnh bọn chúng bị giết như thế nào!” Nói xong hắn còn đưa lên sờ sờ đầu của mình. Người nam nhân cầm đầu có chút khó chịu nói: “Đừng nói về đồng đội của ngươi như vậy!” Kisame tò mò tiếp tục hỏi: “Kẻ nào đã giết chúng!?” Một tên nam nhân với hình dáng giống như hai chiếc lá với những cái răng lởm chởm như lá của cây bắt ruồi chụp lại với nhau. Hắn mở miệng nói: “Ninja của làng Lá. Vẫn lại là Kakashi và tên Jinchuriki cửu vĩ đó” Một nam nhân đeo mặt nà mở miệng đáp lại: “Bọn chúng xem ra rất mạnh. Anh đã từng bị bọn chúng đánh bại, Deidara.” Một người thanh niên có mái tóc được buộn thành chỏm giống như đuôi ngựa. Mái tóc che mất một bên mặt của hắn. Vẻ mặt hắn căm tức quay ra nhìn về phía nam nhân đeo mặt nạ nói: “Tobi! Nếu ta phải kìm giữ sự giận dữ với ngươi trong một cái túi thì nó sắp nổ tung rồi đấy! Còn nói thêm nữa ta sẽ cho ngươi biết tay.” Tobi vội vã đưa tay lên. Mặt nạ hắn giống như một cái hình xoắn ốc trong đó chỉ để hở lỗ hổng cho con mắt phải hiện ra. Hắn vội vã đưa tay lên giống như muốn đầu hàng. Hắn vội vã phân trần: “Hahaha... sự kiên nhẫn của anh trong một cái túi ư? Giống như cái túi đựng đất sét của anh đó hả? Thảo nào anh hay mất bình tĩnh như vậy” Deidara nghiến răng căm tức nhìn về phía Tobi quát: “Tobi!!! Tao sẽ giết mày!” “Đừng nói nữa Deidara, nếu cậu muốn chứng tỏ Tobi nói đúng!” Một người trong đám người lên tiếng nói. “Hahaha” “Con người Tobi luôn luôn đùa quá trớn. Ngươi đã trọc giận Deidara rồi đấy!” nam nhân cầu đầu quay ra cảnh cáo Tobi. Bàn tay Tobi giơ cao, hắn vui vẻ nói: “Được rồi! Tôi rất xin lỗi!” Trong lúc này thì Kisame có vài phần khó chịu nói: “Làm sao chúng ta bắt được tất cả các Jinchuriki khi mà các ngươi lại đối xử với nhau một cách ngu xuẩn như thế?” “Huu..” Nam nhân cầm đầu khom người nhìn về phía Kisame. Kisame lạnh lùng quét đám người một cái sau đó tiếp tục nói: “Dù sao thì tôi muốn phong ấn tên bát vĩ càng sớm càng tốt!” Ngay lập tức lời của hắn bị nam nhân cầm đầu đánh vỡ. Nam nhân cầm đầu lên tiếng nói: “Từ từ đã, ta còn có mấy lời muốn nói.” Mấy người ở đây đều bị âm thanh này hấp dẫn. Kisame tò mò hỏi: “Là gì vậy?” Nam nhân cầm đầu đáp: “Có hai điều nữa ta cần nói với mọi người. Một điều là Orochimaru bị người giết chết.” Kisame nghe được vầy thì lên tiếng nói: “Cũng đã mười năm trôi qua kể từ khi hắn rời bỏ Akatsuki. Tôi cho rằng thời điểm của hắn đã tới, có phải không? Bất cứ kẻ nào giết được hắn cũng là một tên đang gớm đấy. Kẻ nào vậy?” Đôi mắt với những gợn sóng nhẹ nhàng chớp vài cái, âm thanh từ từ đáp lại: “Uchiha Sasuke.” Deidara nhẹ giọng nói: “Tôi muốn được giết hắn. Hm...” Kisame quay ra nhìn về phía Uchiha Itachi, hắn mỉm cười nói: “Heh... Rất ấn tượng, cậu phải rất tự hào về em trai mình lắm, Uchiha Itachi.” Người nam nhân cầm đâu tiếp tục câu chuyện: “Hắn đã thu nạp được một số tay chân. Tất cả bọn chúng đều không dễ đối phó.” “Oh?” Kisame với vẻ mặt ngạc nhiên nhìn về phía tên nam nhân cầm đầu. Đặt hai tay thả lỏng, nam nhân cầm đầu tiếp tục nói: “Các ngươi nên biết một trong số chúng... Một người là một trong những người anh em của Hozuki của làng sương mụ.” “Suigetsu?” Hoshigaki Kisame kinh ngạc nói. Hắn mở miệng nói với đám người ở đây: “Giờ điều đó làm cho ta nhớ lại..” Trực tiếp cắt lời Kisame, nam nhân cầm đầu nói: “Juugo của Tenpin cùng đi với Sasuke. Itachi và Kisame, cả hai cậu đều cần phải cảnh giác bởi vì họ đang truy tìm các cậu đấy.” Nói xong hắn quét mắt về phía đám người ở đây: “Tất cả những người còn lại ở đây hãy nhớ những gì ta nói về Sasuke. Nếu để chúng biết quá nhiều về Itachi và Kisame, ta sợ chúng sẽ khiến kế hoạch của chúng ta bị trở ngại.” Vẻ mặt Deidara có chút khó chịu. Hắn quay ra nhìn Kisame mà hỏi: “Này Kisame, gã Suigetsu mà ngươi nói có cần chú ý gì không?” Kisame quay sang nhìn về phía Deidara, hắn bình tĩnh nói: “Lần cuối ta gặp hắn là mười năm về trước. Một đứa trẻ đáng yêu luôn tươi cười. Nó luôn bẻ gẫy chân tay của kẻ thù khi chặt đầu chúng. Người ta gọi nó là hậu duệ của ninja mặt quỷ Momochi Zabuza. Một đứa trẻ thiên tài trong nghệ thuật giết người.” Bàn tay Deidara đưa lên, vẻ mặt hắn đầy hứng thú: “Bọn chúng xem ra rất thú vị đây!” Trên bàn tay Deidara là một cái miệng cùng với đầy hàm răng. Quả thực có vài phần làm người khác ghê tởm. Trong lúc này thì người nam nhân cầm đầu lại tiếp tục nói: “Có việc thứ hai, ta muốn cùng các ngươi nói.” Ánh mắt hắn nhìn về phía Uchiha Itachi sau đó nói: “Theo tin tức mới nhất chúng ta nhận được. Ngoài người ra, Itachi, còn có một người gia tộc Uchiha khác cũng còn sống. Hắn cũng giống cậu mở ra Mangekyou Sharingan.” ... Làng Lá... Cả người Uchiha cảm giác được cực kỳ thoải mái. Bàn tay nhẹ nhàng đẩy ra cảnh cửa giấy, Uchiha trực tiếp bước về phía bên trong căn phòng. Trong lúc này thì Tsunade đã nằm trong chăn, đôi mắt của nàng nhắm nghiền lại. Khóe miệng Uchiha xuất hiện một nụ cười nhẹ nhàng. Bàn tay đem cánh cửa giấy trực tiếp đóng lại. Hắn đem thân mình của mình chui vào trong chăn. Bàn tay hắn không ngờ chạm lấy một thứ mềm mại. “Ực...” Uchiha bất đắc dĩ nuốt ực một ngụm nước miếng. Thì ra Tsunade không có mặc quần áo. Từ thân thể trắng nõn của Tsunade phát ra mùi hương nữ nhân cực kỳ mê người. Thân thể Uchiha bắt đầu nổi lên phản ứng. Bàn tay hắn nhẹ nhàng tiến hành vuốt ve cơ thể Tsunade. Thân thể Tsunade hơi lay động nhưng rất nhanh giữ vững lại. Khóe miệng Uchiha xuất hiện một nụ cười dâm tà. Một lúc sau thì trong phòng bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ của nữ nhân: “ư, ư... nhẹ một chút... a...” Đồng thời tiếng thở dốc của nam nhân kèm theo tiếng thịt va đập mạnh phát ra: “ba... ba... ba...”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang