[Dịch]Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới- Sưu tầm
Chương 30 : Đôi mắt biến dị
                                            .
                                    
             Trong văn phòng khá lớn chuyên trách làm việc của Hokage,  một cậu bé hơn mười tuổi đứng ở nơi đó, ánh mắt nhìn chằm chằm phía  trước. Trong bàn tay của một nam nhân ngậm trong miệng một cái tẩu thuộc  ngồi ở một chiếc bàn gỗ, hai tay chắp lại đặt ở trước bàn. Hắn mở miệng  hỏi: “Uchiha, lần này em thực sự muốn đi Kim Quốc hay sao? Phải biết  thời gian gần đây, biên giời Hỏa Quốc ta cùng với các quốc gia khác cũng  không yên ổn chút nào. Trong làng Lá, ta vẫn có thể phân ra một Jounin  sử dụng kiếm thuật mạnh mẽ dạy cho em kiếm thuât. Em hãy suy nghĩ lại  một chút!”
“Hahaha...” Khóe miệng Uchiha xuất hiện một nụ cười. Hai vai hắn nhún  nhún, đôi mắt chăm chú nhìn về phía Hokage đệ tam Sarutobi Hiruzen, hắn  trầm ngâm một chút sau đó mở miệng nói: “Ngài Hokage đệ tam, em cũng đâu  thể mãi ở trong làng Lá không ra ngoài cho được phải không. Lần này em  không đi Kim Quốc cũng sẽ phải ra ngoài làm nhiệm vụ với một tư cách của  một Genin. Trốn tránh mãi cũng không phải biện pháp, biết đâu lần này  ra ngoài em gặp được kỳ ngộ gì đó khiến cho thức thực lực tăng mạnh thì  sao?”
Đôi mắt Hiruzen chăm chú nhìn về phía bé gần mười một tuổi này. Hắn khe  khẽ thở dài một hơi. Đầu Hiruzen nhẹ nhàng gật xuống, bàn tay của hắn  đẩy ra một tấm giấy tờ thông chứng. Hắn mở miệng nói: “Đây chính là giây  thông hành của em. Ta đã xác nhận cho em thời hạn ra ngoài. Em có thể  đi ra thời hạn năm năm cần trở về. Hy vọng đến lúc đó em sẽ trở thành  một Jounin mạnh mẽ.”
“Cảm ơn thầy Hiruzen!” Nói ra những câu này thì khuôn mặt của Senju  Uchiha xuất hiện nụ cười. Hắn nhẹ nhàng tiến tới cầm lấy tấm giấy tờ  thông chứng. Ngay sau đó hắn trực tiếp cúi đầu hành lễ với Hiruzen: “Em  xin phép, thầy Hiruzen!” Sau khi hành lễ cúi đầu thì hắn trực tiếp xoay  người rời đi.
Thấy được Uchiha nói như vậy thì Hiruzen thở ra một hơi rồi nói: “Thầy rất mừng vì em vẫn coi ta là một người thầy của em!”
Đầu Uchiha quay lại, hắn mở miệng nói: “Một ngày là thầy chung thần cũng  là thầy!” Hắn mỉm cười quay đầu nhìn về phía Hiruzen một cái. Ngay sau  đó hắn trực tiếp xoay người rời đi.
Ánh sáng nhàn nhạt chiếu xuống ngôi làng Lá bé nhỏ, người đi đường tấp  nập qua lại. Ba cô cậu bé đang đi ngang hàng với nhau. Một cô bé xinh  xắn tóc vàng. Một cậu bé tóc đen với làn da trắng nhợt giống như bị bệnh  bạch tạng. Một cậu bé với mái tóc trắng. Ba người đi cùng nhau, hai tay  của cô bé trực tiếp để sau ót. Cậu bé tóc trắng mỉm cười hướng về phía  cô bé tóc vàng nói: “Tsunade, hôm nay mình luyện thành Hỏa Long Phân  Thân Thuật rồi, mình sẽ biểu diễn cho cậu xem thế nào?”
Cô bé Tsunade khó chịu lên tiếng nói: “Không được, ngày hôm nay mình đã  hẹn đi cùng với Uchiha rồi. Mình không rảnh đi với cậu. Nếu cậu muốn xem  ai đó xem thuật của cậu thì cậu có thể để... A” Đột nhiên cô bé mở to  mắt. Ngay sau đó cô bé xuất hiện sự mừng rỡ trên khuôn mặt. Cô bé trực  tiếp chạy tới nơi đó hô lên: “Uchiha!”
Cậu bé có mái tóc đen và đẹp trai quay đầu lại nhìn về phía âm thanh  phát ra. Hắn thấy được một cô bé có mái tóc màu vàng xinh đẹp trực tiếp  chạy về phía mình. Đôi môi cậu bé mấp máy: “Tsunade, Orochimaru,  Jiraiya.”
“Ihihihi...” Cô bé trực tiếp mỉm cười ôm lấy cánh tay của Senju Uchiha.  Nhất thời Uchiha nhìn về phía Tsunade đưa bàn tay phết nhẹ mạ của  Tsunade một cái. Cô bé bị quệt nhẹ má như vậy thì hai má ửng hồng. Thấy  được Uchiha nhìn về phía mình như vậy thì cô bé Tsunade lên tiếng nói:  “Uchiha, hôm nay chúng ta đi chơi đâu đây? Chúng ta đi tới sòng bạc nữa  sao?”
Nhắc đến sòng bạc khiến cho Uchiha đổ mồ hôi khắp người. Mới mấy ngày  trước thì Tsunade chơi sòng bạc hoàn toàn làm cho hắn không cách nào  thừa nhận. Tiền của hắn hoàn toàn tiêu sạch sẽ không còn một đồng. Đến  hiện giờ hắn muốn đưa cô bé Tsunade đến sòng bạc nữa thì hắn hoàn toàn  không có cách nào thừa nhận.
Đôi môi Uchiha mím một cái, hắn hít một hơi sau đó nói: “Trước đó không  vội! Hôm nay, anh có món quà này tặng em. Sau đó chúng ta hãy đến sòng  bạc được hay không?”
“Được a!” Trên khuôn mặt cô bé Tsunade xuất hiện một nụ cười vô cùng  hạnh phúc. Cứ nhắc đến sòng bạc khiến cho mắt cô bé sáng lên. Khóe miệng  Uchiha trở nên co quắp lại. Hắn khe khẽ thở dài ra một hơi.
Bàn tay của Senju Uchiha hơi phất nhẹ một cái, hắn mỉm cười nhìn về phía  hai người Orochimaru và Jiraiya mà nói: “Được rồi, không làm phiền hai  người nữa. Tôi cùng với Tsunade có việc vô cùng gấp thế nên chúng tôi đi  trước!” Bàn tay Uchiha đưa lên trực tiếp chào hỏi hai người Jiraiya và  Orochimaru.
Cô bé Tsunade thì thực sự mừng rỡ hướng về phía hai người Orochimaru và  Jiraiya phất tay nói: “Tạm biệt hai người!” Nói xong cô bé trực tiếp ôm  cánh tay của Senju Uchiha vào trong lồng ngực của mình sau đó theo  Uchiha trực tiếp hướng về phía con đường lớn mà đi.
Cậu bé Jiraiya trực tiếp nắm lại, vẻ mặt tức giận nhìn về phía hai người nói: “Thật sự là...”
Hai người Tsunade cùng với Uchiha trực tiếp hướng về phía trước con  đường cái mà bước đi. Hai người trong lúc đó hướng về phía tòa nhà gia  đình Uchiha mà bước đi. Vừa đi hai người vừa nói chuyện vui. Uchiha  trong lúc này lên tiếng hướng về phía Tsunade nói: “Tsunade, thực ra tại  sinh nhật của em anh đã muốn tặng món quà này cho em rồi nhưng lúc đó  anh còn chưa tặng nó cho em. Đến bây giờ anh mới dám đem tặng nó cho  em!”
Càng nghe thì cô bé Tsunade tò mò vây quanh Uchiha hỏi: “Uchiha, cậu tặng món quà gì cho mình vậy?”
Khóe miệng Uchiha hơi nhếch lên, hắc lắc lắc đầu sau đó mỉm cười nhìn về  phía Tsunade nói: “Bí mật. Chuyện này chỉ có chúng ta biết được không.  Sẽ không để cho bất cứ ai biết thế nào? Không kể cho ai kể cả cha mẹ  cùng với bà nội của em, bí mật này chỉ có chúng ta hưởng với nhau mà  thôi. Tsunade, có thể đảm bảo giữ bí mật hay không?”
Khuôn mặt cô bé Tsunade xuất hiện sự vui vẻ, cô bé lên tiếng nói: “Mình  nhất định sẽ giữ bí mật!” Thấy được khuôn mặt tươi cười như vậy thì  Uchiha dùng ngón tay chỏ chỉ thẳng về phía đầu cô bé Tsunade một cái.
Trong lúc này thì hai người đã đi đến một căn nhà khá lớn, họ trực tiếp  tiến vào trong nhà đem cánh cửa mở ra. Tsunade cũng không lạ gì dù sao  đây chính là ngôi nhà của Uchiha đang ở. Uchiha chỉ cảm giác được trong  nhà không chỉ có ba người mà còn có thêm một người khác nữa. Uchiha biết  rõ loại chakra này là loại nào.
Hắn đem Tsunade hướng về phía bên trong mà đi. Trong lúc này hai người  trực tiếp thấy được một lão già mặc một thân quần áo kimono màu xám  nhạt. Phía sau lưng của hắn họa lên đồ án hình quạt đặc biệt của gia tộc  Uchiha. Bàn tay hắn nhẹ nhàng nhấm nháp tách trà đang đặt ở trên chén  trà. Chén trà bốc lên hơi nóng nhàn nhạt. Không khí trong phòng trở nên  im lặng.
Senju Uchiha nheo mặt lại đi qua sau đó quan sát người này một chút rồi  mở miệng nói: “Bà nội, cha mẹ, con đã về!” Mặc dù có bốn người nhưng rõ  ràng Uchiha chỉ có mở miệng chào hỏi ba người mà thôi. Mặc dù như vậy  nhưng Tsunade vẫn chào hỏi rất tử tế. Ngay cả người nam nhân già nua mới  tới này cũng cực kỳ cung kính cúi đầu hành lễ.
Thấy được Uchiha chỉ chào hỏi ba người thì lão già nheo mắt lại nhìn về  phía Uchiha, trong vẻ mặt có chút không vui. Uchiha Mizone nhăn mày lại,  nàng hướng về phía Uchiha nói: “Uchiha, con chào hỏi cho hắn hoi coi.  Con còn chưa có chào ông ngoại. Chẳng nhẽ mẹ không dạy con cách chào hỏi  mọi người sao?”
“Ô” Nghe được lời này thì Uchiha giả vờ giật mình. Hắn mỉm cười lên  tiếng: “Xin lỗi ngài tam trưởng lão tộc Uchiha. Vừa rồi cháu không chú ý  bỏ xót ngài. Cháu ở đây thành thật xin lỗi ngài tam trưởng lão tộc  Uchiha.” Sau đó vẻ mặt Uchiha trở nên kỳ quái, hắn tò mò hỏi: “Xin cho  cháu có vài phần vô lễ. Không biết là cơn gió nào đã thổi ngài tam  trưởng lão tộc Uchiha tới căn nhà nhỏ bé của gia đình cháu thế nào?”
“Uchiha!” Mizone quắc mắt nhìn về phía Uchiha một cái. Trong ánh mắt của nàng xuất hiện vẻ không vui.
Vẻ mặt nam nhân hơn ba mươi tuổi xuất hiện sự khó coi, hắn đưa tay ra sờ  sờ đầu hướng về phía lão già mặc áo bào xám kia. Vẻ mặt của hắn có vẻ  trở nên khó coi. Hắn mở miệng nói: “Cha, ngài đừng để ý đến thằng nhóc.  Bởi vì thường ngày chúng con nuông chiều nó nhiều nên thằng nhóc có chút  tính tình không được tốt.” Người nam nhân quay về phía Uchiha mắng:  “Uchiha còn không mau xin lỗi ông ngoại con đi!”
“Ông ngoại sao?” Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn tò mò lên tiếng hỏi: “Từ  khi nào con có thêm một ông nữa rồi!” Bàn tay Uchiha đưa lên đếm đếm vài  cái, vẻ mặt hắn xuất hiện sự ngu ngơ nói: “Khi con bị bắt nạt, bị chửi  là dã loại thì sao không thấy có sự có mặt ông ngoại. Sao ngày sinh nhật  của con không có ông ngoại. Con nhớ hình như cái chữ ông ngoại này, à  đếm xem nào, con nghe được chưa tới mười lần thì phải!”
Người phụ nữ ngoài năm mươi với mái tóc màu đỏ nhìn về phía Uchiha một  cái, nàng mở miệng nói: “Được rồi, Uchiha, con mau dẫn Tsunade lên phòng  đi. Chúng ta đang bàn bạc chuyện của người lớn. Chuyện này con không  cần xen vào!”
Đôi mắt Uchiha chớp chớp, hắn mỉm cười nói: “Ngài tam trưởng lão tộc  Uchiha, không biết ngài đến đây vì có việc gì? Không phải ngài định đánh  chủ ý vào con mắt của cháu đấy chứ?”
Trong lúc này thì nghe được Uchiha ăn nói xấc xược như vậy thì lão già  đã sớm không nhịn được. Hắn mở miệng hướng về phía Uchiha, vẻ mặt hắn đã  đỏ lên vì tức giận. Trong giọng nói phát ra đầy sự âm trầm: “Uchiha, dù  thế nào đi nữa thì ta cũng là ông ngoại của cháu. Một nửa dòng máu chảy  trong người cháu thuộc về tộc Uchiha. Vì vậy ta hy vọng cháu có thể tôn  trọng ta một chút!”
“Chà!” Hai vai Uchiha hơi nhún nhún, hắn nhìn về phía lão già mà mở  miệng nói: “Chà vậy sao? Nếu như vậy cháu phải gọi ngài một tiếng ông  ngoại rồi!” Thân mình hắn khom người xuống phía dưới, hắn hành lễ đồng  thời hướng về phía lão già nói: “Ông ngoại đáng kính không biết ngọn gió  nào có thể thổi ông ngoại tới nơi này đây? Nếu như ông ngoại đáng kính  vì việc đôi mắt cháu vậy thì xin về cho...”
Bốp!
Một tiếng vang lên. Uchiha không nghĩ tới trong lúc này mà Mizone trực  tiếp đưa bàn tay hướng về phía Uchiha đánh ra một cái bạt tai. Tsunade  đứng ở bên cạnh kinh ngạc nắm lại tay đặt ở trước ngực. Cảm giác được má  của mình có chút tê tái, bàn tay của Uchiha đưa lên xoa xoa má của  mình. Cậu bé trực tiếp mở miệng nói: “Mọi người, cháu xin phép!” Nói  xong Uchiha trực tiếp cúi đầu hành lễ, bàn tay đưa ra kéo lấy tay  Tsunade đang đứng ở đó.
Thấy được cảnh này thì đôi mắt Mizone dưng dưng lên giống như muốn khóc.  Nàng muốn vươn ra kéo lấy điều gì đó nhưng lại không đưa tay kịp. Nam  nhân ngoài ba mươi tuổi mặc một thân kimono trắng đi về phía nàng. Bàn  tay hắn đưa ra vỗ vỗ nhẹ vào vai của nàng an ủi.
Senju Uchiha trực tiếp hướng về phía trong căn phòng nhỏ mà hắn đang mở  đem cánh cửa mở ra sau đó kéo Tsunade vào trong phòng rồi đem căn phòng  khóa trái lại. Cô bé Tsunade có chút tò mò. Dù sao đến nhà Uchiha nhiều  lần nhưng vào phòng Uchiha thì chưa bào giờ. Nhất thời hai má cô bé trở  nên đỏ ửng khi ngửi được mùi hương cơ thể nam nhân nhè nhẹ tỏa ra. Trong  lòng Tsunade thầm nói: “Đây là phòng của Uchiha sao?”
Cô bé lập tức quan sát khắp xung quanh. Phòng Uchiha cực kỳ đơn giản  cũng không có những mòn đồ khác. Một chiếc giường, một cái bàn học cùng  với một tủ sách cùng với thứ linh tinh lặt vặt khác. Nói chung mặc dù  phòng không quá sạch sẽ nhưng gọn gàng và ngăn nắp. Ở phía trên bàn đã  để mấy cái cuốn trục.
Tsunade có chút tò mò khi thấy được Uchiha lấy ra một cuốn trục. Bàn tay  Uchiha trực tiếp mở ra cuốn trục đặt lên bàn đem nó kéo ra. Bàn tay cậu  bé ấn lên trên đó. Một tiếng bùm nhỏ phát ra, một đám khói phát ra.  Khói từ từ tản đi để lại một vật hình trụ nho nhỏ bằng sắt thép. Bàn tay  hắn đưa lên đem ống théo mở ra nhất thời xuất hiện một ống trụ thủy  tinh đựng đầy dung dịch chất lòng trong suốt, hai con mắt có con ngươi  màu nâu nhạt trực tiếp lơ lửng ở phía bên trong chất lỏng.
Cô bé Tsunade cực kỳ tò mò hỏi: “Uchiha đó là?”
Khóe miệng Uchiha nhếch lên, hắn lên tiếng nói: “Một loại nhãn thuật đặc  biệt. Mấy ngày nữa anh sẽ phải rời làng Lá đi Kim Quốc. Hiện giờ Nhẫn  Giới không yên ổn.”
Hắn đang nói thì bị Tsunade đáng ngắt quãng, cô bé ngay lập tức hỏi: “Cậu muốn đến Kim Quốc?”
Đầu Uchiha nhẹ nhàng gật xuống, hắn lên tiếng nói: “Đúng vậy, trong vòng  hai ba ngày nữa anh muốn tới Kim Quốc. Em biết mà, anh không sớm muốn  cũng phải đi. Hiện giờ nếu như anh ra ngoài rèn luyện nhưng vẫn lo lắng  nhất cho em. Nhẫn giới trong thời gian gần đầy không yên ổn. Bốn quốc  gia khác với Hỏa Quốc đều đang rục rịch. Anh lo lắng cho em, với năng  lực hiện nay của em, anh không có cách nào yên tâm!”
Cô bé Tsunade rơi vào trầm tư. Mặc dù mình mới mười tuổi nhưng so sánh  tuyệt đối không kém đặc biệt Jounin là bao. Làm sao có thể giống như  Uchiha nói không có sức tự vệ. Trong lúc này thì Uchiha hướng về phía  Tsunade nói: “Được rồi, nắm xuống giường đi công chúa Tsunade của anh!”
“A” Nghe được lời này thì cô bé Tsunade nhất thời đỏ mặt. Cô bé hướng về phía Uchiha nói: “Uchiha, bây giờ vẫn còn sớm a!”
Uchiha cười khổ, một tay bưng chiếc hộp hình trụ, một ngón tay ấn vào  trán Tsunade. Hắn hướng về phía Tsunade mà mắng: “Thật sự là... Muốn làm  việc đó cũng phải cần vài năm đó công chúa bé nhỏ. Em vẫn còn bé nắm!”
Tsunade có vài phần khó chịu, bàn tay đưa lên sờ sờ giữa trán, cô bé lên tiếng nói: “Người ta cũng đâu còn bé!”
“Được rồi, nằm xuống giường cho anh đi, công chúa bé nhỏ!” Bàn tay  Uchiha đưa về phía giường của mình đồng thời hướng về phía Tsunade đưa  ra lời mời.
“Hừ...” Cô bé Tsunade trực tiếp hừ lạnh một tiếng. Ngay sau đó vẻ mặt rõ  ràng xuất hiện không tình nguyện. Tuy nhiên cô bé vẫn hướng về phía  trước giường Uchiha từng ngủ qua đi tới. Thân mình trực tiếp nắm ngửa  ra. Cô bé tò mò hỏi: “Uchiha, cậu chẳng lẽ muốn thay mắt cho mình!”
Uchiha nhìn thấy được hai má của cô bé Tsunade hơi đỏ lên. Hắn quả thực  rất muốn bật cười một tiếng. Tuy nhiên hắn vẫn nhìn đường, đôi mắt nhìn  về phía đôi mắt của Tsunade. Hắn mở miệng cảnh báo: “Đúng vậy, đôi mắt  này vô cùng đặc biệt. Mình mấy tháng nay đều học tập thứ nay đây. Đảm  bảo thành công 99%." Khóe miệng Uchiha mỉm cười: "Được rồi, Tsunade, nát  nữa sẽ hơi đau một chút. Thực tế anh muốn đem nó tặng cho em nhưng tay  nghề anh chưa chắc đã giỏi như mấy Kunoichi lâu năm. Nếu như em cảm giác  đau có thể kêu lên nếu muốn.” Nói xong hắn cũng phì cười. Hiển nhiên  hắn muốn dùng kế khích tướng nho nhỏ với Tsunade.
Cô bé Tsunade hừ một tiếng khó chịu nói: “Ai sợ đau!” Trong giọng nói có  chút khó chịu tuy nhiên cô bé vẫn mở miệng hỏi: “Uchiha, cậu muốn thay  mắt cho mình thật sao? Đôi mắt này có gì đặc biệt!?”
Khóe miệng Uchiha hơi nhếch lên, hắn cười nói: “Đôi mắt này có gì đặc  biệt sao?” Vẻ mặt Uchiha tự tin nhìn về phía Tsunade nói: “Cứ thay vào  chẳng phải sẽ biết!”
Ngồi trong phòng khách, lão già mặc áo kimono hướng về phía ba người.  Lão bình thản đưa ra điều kiện của mình: “Mizone, con hãy suy nghĩ cho  kỹ. Nếu như con để cho Uchiha gia nhập gia tộc Uchiha hoàn toàn là một  việc tốt. Tộc trưởng đã dặn dò nếu như Uchiha trở về gia tộc, họ sẽ toàn  lực bồi dưỡng Uchiha. Toàn bộ nhẫn thuật của gia tộc Uchiha sẽ giao cho  nó. Ta hy vọng con hãy suy nghĩ.”
Người nam nhân ngoài ba mười kia nắm lại tay, vẻ mặt của hắn trở nên khó  chịu vã phẫn hận nói: “Cha, dù sao cha cũng là cha của Mizone vì vậy  con mới gọi cha một tiếng là cha. Uchiha, nó là con trai con. Họ của nó  chính là Senju mà không phải Uchiha. Nó tuyệt đối sẽ không đổi họ. Cha  hãy trở về đi thôi. Chuyện này tuyệt đối con sẽ không đồng ý.”
Đầu Mizone cũng gật xuống, nàng lên tiếng nói: “Cha, chồng con đã nói  như vậy xin cha hãy quên ý định này đi. Uchiha là con trai con, nó theo  họ cha nó. Họ nó là Senju không phải Uchiha. Nếu như vì có thể trở về  gia tộc mà con thay đổi họ con trai con vậy thì không cần. Hy vọng cha  đừng nhắc lại truyện này nữa!”
Người nữ nhân tóc đỏ ngoài năm mươi tuổi cũng gật đầu đầu nói: “Đúng  vậy, chuyện này tôi cũng sẽ không đồng ý. Uchiha là cháu trai của tôi.  Tôi sẽ không để nó mang theo họ Uchiha.”
Đôi mắt lão già hơi nheo lại, vẻ mặt của hắn biết thành âm trầm. Hắn vẫn  chưa chịu từ bỏ mà tiếp tục nói: “Mọi người hãy nghĩ lại đi!” Nói đến  đây hắn nhìn về phía Mizone nói: “Mizone, con vẫn còn trẻ. Con vẫn có  thể sinh thêm mấy đứa nữa. Đến lúc đó con có thể để cho nó kế thừa cái  tên Senju cũng được kia mà!”
“Cha, dù thế nào đi nữa chúng con cũng sẽ không đồng ý!” Người nam nhân khó chịu lên tiếng nói.
Trong phòng Uchiha, toàn thân cô bé Tsunade run lên. Khuôn mặt của cô bé  nhăn lại. Trên khóe mắt của cô bé vẫn dính một chút máu. Uchiha nhìn  thấy như vậy thì lắc lắc đầu thầm nghĩ: “Rõ ràng rất đau còn nhẫn nhịn  như vậy. Thật sự là một bé con ngang ngạnh mà!” Hắn trực tiếp đưa viên  mắt còn lại đã lấy ra từ mắt cô bé Tsunade đem để vào chiếc ống hình  trục đặt đầy dung dịch. Chiếc ống hình trụ được thiết kế có vẻ cực kỳ  hiện đại. Hắn đem miệng chiếc ống hình trụ nắp chặt lại đem đặt ở bên  cạnh.
Hai tay của Senju Uchiha trực tiếp kết ấn. Một luồng ánh sáng màu xanh  xuất hiện trên tay hắn. Hắn đem nó nhẹ nhàng đặt lên mắt của cô bé. Sau  một lúc hắn mới đem tay đặt xuống. Hắn khe khẽ mỉm cười, từ trong ngực  rút ra một chiếc khăn tay đem máu khô ở khóe mắt cô bé lau sạch.
Cô bé Tsunade thấy vậy tò mò hỏi: “Uchiha đã được hay chưa?”
Uchiha mở miệng đáp lại: “Chưa được đâu! Vẫn chưa xong!” Tất nhiên hắn  lừa cô bé Tsunade mà thôi. Trong lúc này thì hắn trực tiếp cúi đầu xuống  hôn lên đôi môi hồng của cô bé. Nhất thời cô bé trừng mắt lớn nhìn về  phía Uchiha. Tuy nhiên cô bé trực tiếp bị ôm chặt lấy có chút khó phản  kháng.
“Khốn kiếp!” Vậy mà không nghĩ tới lần này hai má cô bé đỏ bừng. Bàn tay  đưa ra nện thẳng vào má của Uchiha một cái khiến hắn ngã nhào. Bàn tay  cô bé đưa lên sờ sờ mỗi của mình. Hai má cô bé Tsunade đỏ bừng mặt nói:  “Biết ngươi sẽ không có ý tốt mà!”
“Ui da!” Bàn tay của Uchiha đưa lên sờ sờ mà. Hắn không nghĩ tới Tsunade  phản ứng như vậy. Theo lý thì Tsunade sẽ ngoan ngoãn để hắn trêu trọc  thế nào nàng lại phản kháng manh như vậy. Tsunade hiển nhiên có chút xấu  hổ. Ngoài ra vừa rồi hắn lại thay mắt đau như vậy. Nàng hiển nhiên vô  cùng khó chịu.
“Hà...” Đứng dậy hai tay Uchiha trực tiếp chống eo một cái. Hắn hướng về  phía Tsunade mở miệng nói: “Tsunade, em có cảm giác gì khác biệt được  hay không? Thử sử dụng đôi mắt này một chút xem sao?”
“A” Bàn tay của Tsunade đưa lên sờ sờ đôi mắt của mình. Ngay sau đó nàng  quay về phía trước nhìn một cái. Mặc dù con ngươi của Tsunade vẫn có  màu nâu nhưng màu nâu rõ ràng đậm hơn con mắt gốc của nàng một chút. Bất  chợt đôi mắt của Tsunade trở nên màu đỏ. Nàng có thể nhìn xuyên tường.  Đồng thời đôi mắt này còn mang cho nàng đến một năng lực đặc biệt khác  nữa, dường như nó tăng mạnh động tĩnh thị lực của nàng.
Khuôn mặt Tsunade trực tiếp ngạc nhiên, Tsunade kinh ngạc hô lên:  “Byakugan!? Không, không đúng!” Nàng trực tiếp nhớ đến gì đó. Tuy nhiên  đây là một đôi mắt đặc biệt nhưng nó không phải là Byakugan. Dường như  đây là một loại mắt đặc biệt. Bởi vì mỗi khi sử dụng Byakugan thì hai  huyệt thái dương sẽ xuất hiện gân mạch.
Đem đôi mắt thu hồi, Tsunade tò mò nhìn về phía Uchiha. Uchiha cười khổ  nói: “Anh cũng không biết được tên loại mắt này. Tuy nhiên đây là một  loại huyết kế đặc biệt. Nó cũng thuộc về nhãn thuật. Mỗi khi sử dụng thì  bao quanh đôi mắt sẽ có ánh sáng lờ mờ màu đỏ. Mặc dù như vậy nhưng đôi  mắt này cũng không kém Byakugan là bao. Nó có khả năng nhìn xuyên  tường, tạo ra ảo ảnh đồng thời nhìn sức sống của một người. Anh cũng  không quá rõ ràng nữa.”
Bất chợt Tsunade trực tiếp ôm lấy Uchiha, cô bé đem Uchiha đè xuống phía  dưới. Chiếc hộp hình trụ lăn tròn khỏi giường rơi xuống phía dưới đất.  Nó phát ra tiếng lạch cạch nhưng lại không bị một chút vết tích nào. Cô  bé Tsunade mừng rỡ nói: “Cảm ơn cậu, Uchiha!”
“Được rồi, em nặng thật đây!” Uchiha vội vàng lên tiếng nói.
Nghe được lời này thì Tsunade có vài phần tức giận nói: “Mình rất nặng hay sao?”
“A” Nghe được lời này thì Uchiha cười khổ nói: “Không phải!”
“Được!” Đột nhiên Uchiha bị Tsunade sau khi dậy kéo tay. Cô bé cực kỳ  hứng khỏi nói: “Bây giờ chúng ta sẽ đến sòng bạc. Lần này xem mấy tên đó  làm sao có thể thắng được mình! Hahahaha...” Khóe miệng Uchiha nhất  thời trở nên co quắp lại. Không nghĩ tới sau khi ghép đôi mắt này thì  Tsunade đầu tiên đã nghĩ tới luôn việc đi đánh bạc. 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện