[Dịch]Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ- Sưu tầm

Chương 70 : Bến Cảng Của Tình Yêu

Người đăng: 

.
Cửa mở, ánh sáng nhu hòa từ ánh đèn rọi ra, xua tan đi sự hắc ám tịch mịch của đêm đen. -Đại ca ca, Mộ Dung tỷ tỷ, hai người đã về! Tiểu Đông đang lừ đừ lù đù xem TV, nhìn thấy hai người mở cửa bước vào, lập tức tỉnh táo hẳn lên. Nha đầu tiểu Nguyệt sớm đã chịu không nổi, trên người khoác một chiếc khăn, nằm dựa vào sa lon êm đềm vào giấc ngủ. “Tiểu Đông, trễ thế này sao còn chưa ngủ? Khí trời trở lạnh, cẩn thận coi chừng ngã bệnh!” Mộ Dung Thanh Tư trách móc hỏi thăm. Tiểu Đông gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói. -Hai người không về, đệ cùng với tiểu Nguyệt rất lo lắng. Bị tỷ tỷ trách móc, tiểu Đông cũng không cảm thấy bị ủy khuất, ngược lại trong lòng còn dâng lên một cỗ ấm áp, giống như chưa bao giờ thấy qua mụ mụ vậy. “Lần sau đừng như vậy nữa!” Mộ Dung Thanh Tư nắm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo, vừa ôn nhu dặn dò, vừa lấy nước để nóng rửa tay rửa mặt cho tên nhóc. Về phần tiểu mỹ nhân tiểu Nguyệt đang ngủ, cũng được Tiêu Tân ôm vào lòng, bồng vào giường trong phòng ngủ. Nhìn thấy búp bê được để bên cạnh gối, tiểu bảo bối nằm cuộn tròn trong chăn ngủ say, Tiêu Tân nhịn không được hôn lên khuôn mặt phúng phính của tiểu nha đầu một cái. Mỹ nữ lão sư cùng với tiểu Đông đứng ở cửa. Tiểu tử kia mắt bỗng dưng tỏa sáng, lớn tiếng nói. -Đại ca ca, huynh có thể giống như vừa thân tiểu nguyệt không, cũng sẽ hôn đệ sao? “Không thành vấn đề!” Tiêu Tân mỉm cười:”Chỉ cần đệ ngoan ngoãn giống tiểu Nguyệt, ngoan ngoãn nằm trong ổ chăn.” “Huynh chờ một chút, đệ sẽ chui vào ngay.” Tiểu Đông lập tức mừng rỡ nhảy dựng lên, như một con khỉ nhảy ngay lên tầng hai của chiếc giường tầng , thành thạo nhanh chóng cởi y phục trên người, chừa mỗi cái nội y chui vào trong chăn, lộ ra mỗi cái đầu, trong ánh mắt tràn ngập hy vọng. Tiêu Tân làm như lời hứa, đặt một nụ hôn lên mặt của tiểu gia hỏa, làm tiểu tử kia vui cười khanh khách. Tiểu Đông mở trừng hai mắt, nhỏ giọng nói. -Mộ Dung tỷ tỷ, tỷ cũng hôn ta một cái được không? “Đương nhiên có thể!” Mộ Dung Thanh Tư cười ngọt ngào, bước lên tầng hai giừơng cúi ngừơi xuống hôn một cái vào má tiểu Đông. Tiếp theo, nàng lại bước xống khom người , ôn nhu thơm một cái vào má tiểu Nguyệt. Lúc này, nàng phát hiện lông mi tiểu Nguỵêt hơi hơi run run, nàng vươn tay véo véo vào cái mũi nhỏ đáng yêu, âm thanh trách cứ nói. -Tiểu Nguyệt không ngoan, dám giả bộ ngủ. Tiểu Nguyệt mở đôi mắt thật to, nhỏ giọng thanh minh. -Tiểu Nguyệt tỷ tỷ, vừa rồi muội đang đợi tỷ hôn muội. Giờ thì ngủ thiệt nè. Nói xong, nàng xoay người ôm búp bê vào trong ngực, nhắm mắt lại, thì thào. -Từ giờ trở đi, mình cùng với tiểu Đông rốt cục cũng đã có một gia đình. Mình có đại ca ca, Mộ Dung tỷ tỷ, còn có hảo ca ca mà mình yêu nhất, mình cảm thấy thật hạnh phúc. Tối nay, nhất định mình sẽ có một giấc mộng thật đẹp. Nghe được lời thì thầm của tiểu Nguyệt, khóe mắt của mỹ nữ lão sư đã ươn ướt, đột nhiên nàng có cảm giác làm mụ mụ. Hai tên tiểu hài từ dù nhỏ tuổi nhưng đã phải gánh chịu quá nhiều khổ cực, thân thể gầy yếu thế này, nhất định phải dành thật nhiều tình thương cho chúng, đem hai đứa vỗ béo cho mập mạp lên một chút. Quay đầu, một đôi mắt sáng ngời mang đầy tình ý đang nhìn mình, trong lòng mỹ nữ giáo sư dâng lên hàng vạn nhu tình. Ngay sau đó, nàng cảm thấy mình giống như bị ôm thật chặt, đồng thời nhìn thấy đối phương hé môi ra kề sát vào môi mình. “Người xấu, tiểu Đông và tiểu Nguyệt đang ở đây!” Mộ Dung Thanh Tư giãy ra khỏi ngực hắn của hắn, chạy nhanh ra ngoài. Tiêu Tân ngượng ngùng sờ sờ cái mũi của mình. Tiểu Đông bỗng nhiên mở to mắt, nhẹ giọng nói ở bên tai hắn. -Đại ca ca, cố lên, đừng để cho Mộ Dung tỷ tỷ đi! Đệ cùng với tiểu Nguyệt ủng hộ huynh. Đổ mồ hôi, thật đúng là tiểu bằng hữu a...... -------- --- Nhẹ nhàng đóng cửa lại, hắn nhìn nàng cùng nhau khẽ cười. Đột nhiên, gương mặt mỹ nữ lão sư đỏ bừng lên xinh đẹp vô song, ánh mắt mỹ lệ lấp lánh đẹp động lòng người, đôi môi thoang thoảng tỏa ra hương thơm xử nữ, đường cong lả lướt của bộ ngực ngạo thị chúng nhân phập phồng lên xuống, dưới ánh đèn mờ tỏa ra mỵ lực vô cùng. Lần này, nàng không thể trốn thoát khỏi đôi môi nồng nhiệt của hắn, đồng thời nàng cũng chưa có ý nghênh tiếp nụ hôn đầu. Ưm....một tiếng, đôi môi nhỏ bé của nàng bị hắn bao phủ hoàn toàn, răng và môi va chạm một chút, đối với nụ hôn đầu của nàng nên có vẻ hơi khó khăn một chút. Kế tiếp, dựa theo sự hướng dẫn của hằn, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, môi lưỡi dây dưa, khó phân thắng bại, tốc độ tiến bộ khó có thể tưởng tượng. Đôi môi mềm mại nhỏ bé của nàng thoáng chốc đã bị đôi môi thô ráp của hắn lấp đầy, trốn cũng không thoát, tránh cũng không ra, đành phải than nhẹ thả lỏng tâm tình trầm mê vào trong đó. Không biết đã trãi qua bao lâu, đủ để đập vỡ kỹ lục hôn môi của thế giới mới tuyên bố môi rời môi. Mỹ nữ lão sư sút nữa thì nghẹt thở, nhẹ nhàng hít thở một hồi, rốt cục cũng hồi phục lại như bình thường. “Người xấu, ai cho anh hôn người ta? Thiếu chút nữa làm em nghẹt thở chết.” Nàng vừa nói vừa huơ huơ nắm tay đánh nhẹ vào ngực hắn, tình ý tràn trề. Hì..hì.... Tiêu Tân khẽ cười một tiếng, bật nói. -Anh cảm thấy hoạt động này rất cần phải được rèn luyện, có thể gia tăng lương hô hấp, còn có thể bồi dưỡng tình cảm. Không biết kỷ lục trên thế giới là bao lâu? Anh có tự tin có thể phá vỡ nó. “Sắc lang!” Nàng lườm hắn một cái, lộ ra sắc mặt “hết cách”. Cái tên xấu xa này, khi nào lại dẻo miệng đến như thế? Trước kia còn lo lắng cho tính cách của hắn, kết quả lại đem mình vùi lấp vào trong trái tim của hắn. “Hối hận?” Tiêu Tân hỏi. “À nha! Gặp được tên đại sắc lang như anh, sau này em thảm rồi!” Mộ Dung Thanh Tư đánh trống lãng cười đùa, chuẩn bị giơ tay trả thù lấy vốn một chút. Đôi tay nhỏ bé bị hắn bắt lấy, không thể giãy thoát, đành phải ngoan ngoãn trở thành tù binh. Hai mươi lăm năm kiên trì đã bị công phá, so với những cô gái trẻ còn si mê hơn vạn lần. “Chỉ có một cái giường, đêm nay phải ngủ thế nào a?” Mỹ nữ lão sư biết rõ còn cố hỏi.[DG: cuộc đời thật lắm bất công...thằng 2 hộp sữa đứa không hộp nào:nn93:] Tiêu Tân giả vờ như lo lắng bơ bơ nhắm mắt lại suy nghĩ, một lát sau, làm như bó tay nói. -Vấn đề này thật khó quá! Thời tiết thật lạnh, chúng ta cùng nhau lên giường nghiên cứu đi. Em không biết trên kia dường như rất ấm áp sao? “Anh thật là hư!” Mỹ nữ lão sư phát ra âm thanh hờn dỗi, lập tức bị Tiêu Tân kéo nhanh vào phòng ngủ, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa ....cắt....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang