[Dịch]Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ- Sưu tầm
Chương 47 : Một câu đã thu phục
.
Thừa dịp mọi người đang mải mê tranh luận, Tiêu Tân nhân cơ hội trốn đi.
Lúc này, trời đã sáng choang,Tiêu Tân chợt nhớ tới hai cô nàng xinh đẹp khủng khiếp,cảm thấy thật là đau đầu. Đã như vậy rồi trốn tránh cũng không phải là biện pháp tốt, sự tình cuối cùng cũng phải giải quyết dứt điểm một lần.
Chết thì chết thôi, tóm lại vẫn còn tốt hơn so với ngày nào cũng phải trốn tránh như con mèo thế này.
Đi vào tầng dưới của ký túc xá, hai vị siêu cấp mỹ nữ quả nhiên đã ở đây, đang ăn điểm tâm,cũng không có vì cái gì mà quên chuyện ăn uống, rất chú ý đến sức khoẻ bản thân.
Tiêu Tân âm thầm đứng ở một bên mà cứng cả lưỡi. Trời đất ơi ! Đây là bữa điểm tâm,vậy mà làm như là bàn tiệc vậy, thật là phong phú ! Trong đó có, tương vịt muối một con, mười cái bánh bao,chân giò hun khói hai mươi cái, gà nướng tám đĩa,sữa trắng 6 hộp, trứng luộc cũng nhiều vô số, mặt khác còn một đống thức ăn vặt, đoán chừng mấy thứ này để bổ sung thêm vi ta min trong cơ thể.
Tiêu Tân đo dự một chút,liền đi lên chào hỏi :
- Chào các ngươi !
Như hoa cùng với như nguyệt đang mải miết ăn uống, bỗng dưng nhìn thấy người trong lòng thầm yêu đi tới phía mình đang ngồi,nhất thời cảm thấy hoảng hốt. Như Hoa vừa mới đem một quả trứng luộc nhét vào miệng, chưa kịp nuột hết, mắc nghẹn hai mắt trợn lên trắng dã. Như nguyệt còn khoa trương hơn, chiếc đùi gà nướng trong tay vội vàng nhét vào trong túi quần, khuôn mặt to phè như cái chậu rửa mặt chỉ thoảng qua một tia hồng hào, tay trái còn bày ra một cái tư thế Lan Hoa Chỉ. (1)
Mẹ ơi ! Tiêu Tân cảm thấy bên trong dạ dày co bóp mãnh liệt, thiếu chút nữa phun hết ra thức ăn tối hôm qua.
Hắn miễn cưỡng ổn định lại cảm xúc một chút, mỉm cười nói :
-Lúc nãy ta nhìn thấy hai bạn đứng ngây người ở dưới tầng, có phải là tới tìm ta không ?
- Đúng vậy !
Hai vị siêu cấp mỹ nữ trả lời vô cùng chỉnh tề, hai mắt giống như chuông đồng toát ra vô số ánh sao nhỏ li ti, vạn phần say mê nói :
- Tân Tân,từ khi nhìn thấy ngươi diễn kịch, chúng ta đã rất thích ngươi ! Lúc đó ngươi trông thật đẹp trai ! Có thể gặp lại ngươi, chúng ta cảm thấy rất hạnh phúc !
Nghe những lời buồn nôn như thế, Tiêu Tân không rét mà run.
May mắn ý chí và nghị lực của hắn cũng đủ kiên định, tiếp tục nói :
- Được hai bạn yêu thích, trong lòng ta cũng rất cao hứng. Nhưng hai bạn mỗi ngày đều tới đây chờ đợi, đối với bản thân và học tập đều không có lợi, sẽ làm cho bạn bè cùng mọi người trong nhà lo lắng.
Hai nàng nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ cảm động. Như Hoa nói :
-Tân Tân, bạn là người tốt ! Vừa gặp đã quan tâm đến bản thân của chúng ta. Chúng ta rất cảm động ah !
Như nguyệt nói :
- Vì Tân Tân, ngay cả sống chết chúng ta cũng không sợ. Từ hôm nay trở đi, hai chúng ta sẽ làm bảo tiêu bên cạnh của bạn.
Nói xong, hai nàng đều nặng nề gật đầu,trên mặt lộ ra vẻ " Kẻ sĩ có thể chết vì tri kỷ " bi tráng vô cùng.
Tiêu Tân cười khổ không nói được gì. Hai cô nàng này hiển nhiên đã trúng phải bùa mê thuốc lú, muốn khuyên nhủ cũng không phải là dễ dàng. Lúc này,đột nhiên hắn mới nhớ tới tình cảnh của Hoa Phỉ nhi, trong lòng hơi động một chút, liền hỏi :
-Đúng rồi, ta có chuyện muốn hỏi hai bạn ?
Như Hoa hết sức nghiêm túc nói :
- Chuyện gì ? Chỉ cần là Tân Tân yêu cầu, chúng ta sẽ dùng mọi biện pháp để thực hiện !
Như nguyệt đứng bên cạnh cũng tỏ thái độ :
- Chúng ta là Thiết Huyết bảo tiêu của ngươi. Chỉ cần là yêu cầu của ngươi chúng ta nhất định sẽ hoàn thành.
Hai cô nàng này đúng thật là có tiềm năng làm bảo tiêu, đáng tiếc hình tượng quá mức khủng bố,chỉ sợ không có khổ chủ nào dám nhận thuê. Thật sự là vật hợp cũng theo loại,loại thì lấy đầu đàn mà phân chia thứ tự. Không biết hai cô nàng học cái chuyên nghành gì ?
Nghĩ đến đây, Tiêu Tân nhịn không được hỏi cái vấn đề này.
Như Hoa trả lời :
- Ta học chính là chuyên nghành thiết kế thời trang.
Như nguyệt trả lời :
- Ta học chuyên nghành du lịch !
Tiêu Tân suýt thì ngất tại bàn ăn. Mẹ ơi ! Không biết cô nàng Như Hoa này sẽ thiết kế ra cái dạng trang phục gì ? Nếu như sau này Như Nguyệt là hướng dẫn viên du lịch, nghĩ thôi đã cảm thấy thực đáng sợ.
Nhưng mà,sau khi nghe được câu trả lời của hai vị siêu cấp mỹ nữ,lại làm cho người ta phải nhìn bằng cặp mắt khác.
Như Hoa nói:
- Tân Tân, ta chính là bởi vì quá béo cho nên mới lựa chọn chuyên nghành này. Trên thế giới có bao nhiêu người mập mạp giống như ta chỉ bởi vì liên quan đến hình thể mà không mua được quần áo thích hợp. Chờ ta sau khi tốt nghiệp xong,nhất định phải mở một công ty chuyên thiết kế trang phục cho những người béo phì, làm cho những người béo phì đều có những bộ quần áo yêu thích.
Như nguyệt nói:
Suy nghĩ của ta cũng như vậy.Chất lượng cuộc sống đang ngày càng được nâng cao, trung bình những người béo phì trong nước ngày càng nhiều. Ta biết béo phì rất khổ sở, không tính chuyện mua quần áo thích hợp ở bên ngoài,còn có rất nhiều những chuyện không tiện khác.
Nuốt một ngụm nước miếng, Như Nguyệt nói tiếp :
-Rất nhiều người thích đi du lịch, cả những người béo phì cũng không ngoại lệ. Nhưng những người béo phì này rất ít khi ra ngoài,sợ bị người khác chê cười,cũng có một vài nguyên nhân hay dẫn đến phiền toái. Ta từng nhiều lần gặp cái loại kì thị như này,cho nên quyết tâm thề phải thay đổi lại cái tình trạng hiện nay. Tương lai, ta muốn mở một cơ quan du lịch nhà nước,chuyên môn phục vụ những đoàn khách béo phì đi du lịch. Đến lúc đó ta sẽ chiếu cố đến sở thích đi đây đó của bọn họ, giải quyết cái vấn đề du lịch khó khăn này.
Tiêu Tân rốt cục hiểu được tại sao hai vị siêu cấp đại mỹ nữ lại thi đậu đại học Z ! Thật sự nhìn người không thể nhìn vào tướng mạo, lý tưởng của các nàng thật sự vĩ đại.
Lúc này, Tiêu Tân mới nhớ tới việc chính, tiếp tục hỏi :
- Đúng rồi, buổi chiều ngày hôm qua, hai người có thấy một cô gái trong chiếc xe đi ra khỏi trường không, cô gái trông rất xinh xắn.
Vừa dứt lời, sắc mặt hai vị siêu cấp đại mỹ nữ biến đổi.
Như Hoa thập phần khẩn trương hỏi :
- Ngươi hỏi cái vấn đề này làm gì, có phải hay không đó là người trong tương lai của ngươi ?
Như nguyệt trên mặt lộ vẻ hốt hoảng, gấp giọng nói :
-Tân Tân, nàng là gì của ngươi ?
Tiêu Tân thấy bộ dạng hai người như thế, tính toán nói :
- Nàng là bạn gái của ta, lúc trước muốn tới tìm ta.
- Không tốt !
Hai vị siêu cấp đại mỹ nữ nhìn nhau, không chút do dự thu dọn một ít đồ vật này nọ, động tác rất là nhanh nhẹn.
- Hai người phải đi sao ?
Tiêu Tân nhịn không được hỏi.
Như Hoa cùng với như nguyệt mải móng thu dọn xong xuôi, sau đó viết lên trên tờ giấy hai số điện thoai đưa cho Tiêu Tân.
- Đây là số điện thoại di động của chúng ta, hai mươi bốn giờ đều bật máy.
Nói xong, không thể tưởng tượng được hai người nhanh chóng ly khai.
Tiêu Tân nhìn mà trợn mắt há mồm. Cứ tưởng rằng chuyện này giải quyết sẽ rất phiền toái, không nghĩ chỉ một câu nói thăm dò liền đã có thể thu phục. Không biết ngày hôm qua tiểu ma nữ kia đã làm cái gì, để cho hai người này sợ hãi đến vậy.
Cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, Tiêu Tân cảm thấy như bị choáng váng cả đầu óc. Trên mặt tờ giấy trừ bỏ số điện thoai di động ra còn ghi tên hai vị siêu cấp đại mỹ nữ, một người tên là Dịch Kiều Nga, một người gọi là Tôn Thiên Quyên.
Thần thánh ơi, thế giới này thật quá điên cuồng !
Nhìn theo hai vị siêu cấp đại mỹ nữ rời đi, Tiêu Tân rốt cục cũng thở dài một hơi, quay về ký túc xá thay đổi một bộ quần áo, chuẩn bị đi căng tin ăn điểm tâm.
Vào lúc này, Lâm Hiểu Nặc đang đứng xếp hàng để mua phần ăn, xung quanh nàng được vây quanh bởi một đoàn ong mật, làm cho nàng rất phiền lòng. Nam nhân như thế nào tính tình một đám đều như vậy cả, lên đại học không học tập cho tốt, đầu óc toàn nghĩ chuyện không ra sao.
-Lâm Hiểu Nặc, dùng phần của ta đi ! Lát nữa ta lại xếp hàng mua phần khác!
Một gã mắt kính đem phần ăn sáng của chính mình đưa tới, bên trong thức ăn cực kì phong phú.
Vài gã khác trông thấy cũng không cam lòng yếu thế, vô số phần ăn được đưa tới giống như tên mắt kính kia, không ngờ lại chẳng thấy nữ diễn viên chính đâu, lúc này mới phát hiện ra đối phương đã lấy xong phần ăn bữa sáng, ngồi xuống cái bàn bên cạnh.
Mắt thấy mấy người đang muốn lại đây, Lâm Hiểu Nặc mặt hoa trầm xuống, nhịn không được nói :
Stop, mời các ngươi lập tức biến cho khuất mắt ta, nếu không đừng trách ta không khách khí !
Băng sương nữ hiệp giận dữ, trong giây lát vài vị theo đuổi đã biến mất không còn thấy tăm hơi. Nghe nói,trước kia từng có người theo đuổi nàng,bị nàng một cước đá gãy mất hai cái xương sườn, sau này đã không có người nào dám nếm thử nữa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện