[Dịch]Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ- Sưu tầm

Chương 30 : Người đẹp cũng điên cuồng

Người đăng: 

.
Thấy trên trán Tiêu Tân toát ra mồ hôi lạnh, Mộ Dung thanh tư ra vẻ quan tâm hỏi han:“Tiêu tân, ngươi sao vậy? Trong người có chỗ nào khó chịu sao?” Nhưng Tiêu Tân lại không nghe thấy, nắm chặt thẻ trong tay, thấy quản lý của đại sảnh cầm hóa đơn trong tay của bồi bàn, nhưng lại trực tiếp đi đến bên cạnh Mộ Dung Thanh Tư. Mộ Dung thanh tư cũng không them nhìn qua, cầm cây bút kí tên vào tờ hóa đơn. “ Mộ Dung tiểu thư, hoan nghênh người lần sau lại tới.” Quản lý đại sảnh cung kính, khiêm tốn hành lễ nói. “Ân!” Mộ Dung thanh tư gật đầu, hướng Tiêu Tân cười ngọt ngào:“Còn ngồi ngây ở đây làm gì?” “Đây là quán cà phê do nhà ngươi mở ?” Tiêu Tân có chút ngập ngừng. “Nếu không ngươi cho là gì? Ăn cơm ở nhà mình chẳng lẽ còn phải trả tiền? Cho nên lần này không tính, ngươi vẫn thiếu ta một bữa ăn.” Mộ Dung thanh tư tự nhiên nói, cười khanh khách. Lúc này Tiêu Tân cuối cùng cũng yên lòng. Có phải tất cả mỹ nữ đều thích làm người khác cực khổ , hoa phỉ nhi như thế, Mộ Dung lão sư cũng không ngoại lệ. Nhưng mà cũng rất may mắn, nếu vừa rồi để hắn trả tiền, phỏng chừng nữa năm tiền ăn sẽ vỗ cánh bay đi . Xem ra, nhà của Mộ Dung Thanh Tư rất giàu, sao lại còn đi dạy học trong trường? “Xem ra, ta lợi hại hơn tiểu biểu muội. Lần này ta thắng!” Họ Mộ Dung thanh tư tràn ngập đắc ý. “Ngươi thắng cái gì?” Tiêu Tân cảm thấy lạ hỏi. Mộ Dung thanh tư nhìn hắn trừng mắt, giọng nói mang tiếu ý:“Đây là bí mật của hai tỷ muội chúng ta.” Ách, Tiêu Tân hoàn toàn không còn gì để nói. Xem ra, trước đây bản thân vẫn coi thường vị mỹ nữ lão sư này. Hai tỷ muội này quả nhiên là “Người một nhà”. Rời khỏi quán cà phê mưa bụi, hai người lại lên xe. Chiếc xe BMW đi còn chưa xa, tiêu tân thấy đường đi không phải:“Mộ Dung lão sư, này hình như đường này không về trường học? Ngươi có đi ngược đường không?” Họ Mộ Dung thanh tư xem thường, tức giận nói:“Cuối cùng là ngươi lái xe hay ta lái, nói nhiều lời thừa như thế làm gì! Chốc nữa tới nơi ngươi sẽ biết!” Nói xong, nhịn không được hai mắt nàng lại nhìn Tiêu Tân, trong lòng lại đắc ý. Hắc, vẻ mặt bây giờ của ngươi khiến người khác rất chờ đợi a! ※※※※※※ Hai mươi phút sau, chiếc xe Jeap dừng lại trước một tòa nhà. Tiêu tân nhìn lên tầng một thấy một tấm biển “Nơi tạo hình dáng cho phái nữ Lệ Na”, trong lòng sinh ra cảm giác nghi ngờ. Sau một lát, cuối cùng Tiêu Tân cũng hiểu đây là địa phương gì. Lầu một nơi làm tóc, lầu hai là thẩm mỹ viện, hay cho cái tên “Nơi tạo hình dáng”, tên này quả thật rất chính xác. Nhưng Tiêu Tân chú ý nhất là hai chữ “Phái nữ” , nói cách khác nơi này chỉ giới hạn phục vụ cho nữ. Nhưng mà vị mỹ nữ lão sư kia dẫn mình tới đây làm gì, chẳng lẽ...... “Tiêu tân, sao ngươi lại không vào? Thân là một nam nhi có việc gì phải sợ .” Mộ Dung Thanh Tư thấy Tiêu Tân đứng im trước cửa, rõ ràng là đang khích tướng. Tiêu tân tất nhiên là một nam nhân, lá gan cũng rất lớn, nhưng khi hắn tiến vào nơi làm việc này, lập tức cảm thấy là đến nhầm nơi. Mọi người có thể tưởng tượng một chút. Một nam nhân vừa bước vào cửa, lập tức bị vô số ánh mắt của nữ nhân vây quanh. Thậm chí, đa sô lại còn là khủng long, người béo, kẻ gầy, tướng mạo khác nhau, tính tình không thuần nhất. Đối diện với một đám MM chỉ trỏ như vậy, thậm chí trong đó có người ánh mắt sáng rực, vẻ mặt ám muội, cho dù là “Đạo Soái” Sở Lưu Hương của Cổ Long tiên sinh đến đây, cũng chỉ có thể sờ sờ cái mũi, sau đó xoay người chạy dài. Nhưng Tiêu Tân lại không thoát được, vì bên cạnh hắn còn có Mộ Dung Thanh Tư. Khi hắn chuẩn tìm cơ hội để chuồn, một mỹ nữ đã đi tới. “Thanh tư tỷ, hôm nay sao lại rảnh rỗi ghé qua đây?” Mỹ nữ kéo cánh tay nhỏ bé của Mộ Dung Thanh Tư, chào hỏi hết sức thân mật. Mộ Dung Thanh Tư nói rất nhiều chuyện, sau đó thì thầm bên tai mỹ nữ kia hai câu. Nhất thời, hai mỹ nữ cười ngắc ngẽo, làm cho Tiên Tân cảm thấy lạnh sống lưng. Qua một hồi tiếng cười cũng dừng lại, mỹ nữ hướng đến Mộ Dung thanh tư nói:“Thanh tư tỷ, ngươi cứ việc giao hắn cho ta! Cam đoan sau hai giờ, sẽ trả lại cho ngươi một chàng đẹp trai.” Họ Mộ Dung thanh tư nhớ tới một chuyện, bổ sung nói:“Đúng rồi, lệ na, tối nay hắn phải tham giai biễu diễn cho tiếc mục trong trường, ngươi không cần làm hắn quá đẹp, chỉ cần nhìn thuận mắt là được rồi.” Giọng nói mỹ nữ nhỏ nhẹ, cười :“ok, Vậy thì vấn đề càng đơn giản!” Nói xong, Mộ Dung Thanh Tư đi theo một người phục vụ làm mát-xa thân thể, Tiêu Tân đành chịu đựng đi theo mỹ nữ kia lên lầu. Lúc này, Tiêu Tân biết được tên của người đẹp kia là viên lệ na, người này vừa là nhân viên phục vụ nhưng cũng là lão bản của nơi này. Người đẹp này quả thật người cũng như tên, ngoại hình có vài phần tư sắc, đôt mắt hình trái hạnh rất hút hồn người khác, giọng nói có vài phần phong tình nhộn nhạo. Đương nhiên, Tiêu Tân không phải là một nam nhân tầm thường, người đẹp thế này cũng không thể đã động tâm trí hắn. Nhưng mà, lúc hai người đi riêng vào một phòng, Viên Lệ Na ra lệnh cho hắn nằm lên một chiếc giường làm đẹp, ý chí Tiêu tân như muốn hỏng mất. “Lệ na tỷ, ta có thể không làm việc này không?” Tiêu Tân cầu xin. Lúc này, cuối cùng hắn cũng hiểu được đối phương muốn làm gì. Đắp mặt nạ , trên mắt một nam nhân lại bôi một lớp bột thật dày. Loại hình ảnh này nghĩ sao cũng thấy chút quái dị. “Chuyện này không được!” Viên Lệ Na sẵn giọng , mặc dù ngữ khí không giống Mộ Dung Thanh Tư nhưng vẫn chứ sự bắt buộc, đồng thời một đôi tay nhỏ bé tiến gần tới bộ ngực lại càng tăng thêm tính sát thương. Vì để tránh tiếp xúc cùng đối phương, tiêu tân đành phải nằm xuống. Ngửi được mùi hương từ người đẹp bay ra, trong đầu ong lên một cảm giác choán váng. Tuy Tiêu Tân đã trãi qua một mối tình đầu, nhưng chỉ giới hạn ở việc nắm tay, ở những việc khác của nam nữ hắn vẫn là trai tân, chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy. Nếu không thể cự tuyệt, đành phải tự giác tiếp nhận. Cũng may Viên Lệ Na cũng không làm thêm một hành động nào quá phận. Qua một hồi kiểm tra làn da, nàng xoay người đi ra ngoài; Lát sau, nàng bưng một chậu nước cùng với một cái chén trong xuốt bên trong chứa một thứ màu đen như keo dán tiến vào. Tiếp theo Viên Lệ Na lấy đâu ra một cái bao bằng vãi cứng, mở sợi dây cột trên miệng bao ra, đặt xuống cái bàn bên cạnh, trong cái bao không ngờ là một loạt ngân châm dài ngắn khác nhau. Kế tiếp, nàng ra lênh cho Tiêu Tân nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói:“Da của ngươi hình như đã chịu thương tổn quá nghiêm trọng, vì vậy ta phải dùng một phương pháp chuyên trị về màn da. Để làn da tăng tính hấp phụ, theo đó sẽ tạo hiệu quả tốt nhất cho phương pháp chữa trị, đầu tiên ta muốn châm cứu trên mặt của ngươi để kích thích sự hoạt động của tế bào da.” Lúc này, Tiêu Tân đành phải nghe lời, không nói tiếng nào, mặc người khác thích làm gì thì làm. Viên lệ na thật sự có bản lĩnh trong việc châm cứu, bàn tay mền mại hoạt động liên tục, ngoại trừ những chỗ trọng yếu, trên mặt Tiêu Tân cắm đầy ngân châm. Một lát sau, nàng vươn cánh tay nhỏ bé trắng noãn, cầm cây châm cuối cùng không ngừng vê vê , thỉnh thoảng đổi một cậy khác, liên tục lặp lại mấy lần mới đem ngân châm rút ra. Lúc sau, trên mặt Tiêu tân bị đỗ đầy thứ màu đen như bùn. Không biết thành phần là gì, chỉ ngữi được một làn hương thoát ra. Lúc bắt đầu, trên mặt có cảnh giác lạnh lạnh, nhưng chỉ vài phút đồng hồ sau, đột nhiên trở nên nóng rực. May mắn cũng không quá nóng, trong phạm vi hắn có thể chịu được. “Đắp chiếc mặt nạ này tốn một giờ, ta sẽ mát-xa toàn thân cho ngươi có được không?” Viên lệ na nhẹ nhàng hỏi, không đợi đối phương trả lời, đôi tay mềm mại đã lướt trên người Tiêu Tân xoa bóp. Thủ pháp mát-xa của Viên Lệ Na rất chuyên nghiệp, khi thì ôn nhu như nước, khi thì lặp lại như đánh trống. Dưới thủ pháp chuyên nghiệp của nàng, Tiêu Tân từ từ buông lỏng, mí mắt kéo xuống, chìm vào giấc ngủ khi nào không biết. Không biết qua bao lâu, bên tai hắn truyền đến tiếng gọi, mang hắn từ giấc ngủ sâu tỉnh lại. Lúc này, hắn thấy mặt nạ đã được lột ra, Viên Lệ Na thì đứng bên cạnh, khuôn mặt mỉn cười nhìn hắn. “Lệ na tỷ, thật sự là thật có lỗi. Vừa rồi ta đột nhiên lại ngủ gật.” Tiêu tân gãi gãi đầu, cảm thấy thật khó xử. Thấy động tác của một chàng trai đã lớn như thế, vẻ mặt Viên Lệ Na có chút cổ quái, sao đó giãn khuôn mặt ra cười:“Không có gì, bây giờ ngươi theo ta xuống lầu! Ta muốn làm lại tóc cho ngươi!” Bị một người đẹp đùa giỡn lâu nhu vậy, trong lòng Tiêu Tân đã từ từ thích ứng được. Nhưng khi hắn đi xuống, lại lâm vào cảnh được nữ nhân vậy quanh, khắp người vẫn cảm thấy không chút nào tự nhiên. “Ai Za! Lệ na tỷ, tiểu bạch kiểm này là ai thế? Sao có làn da đẹp như vậy?” Một vị thiếu phụ mở miệng đầu tiên, giọng nói rất lẳng lơ. Có người bắt đầu, tự nhiên những người khác sẽ lần lượt tiến lên. Nhất thơi, toàn bộ chỗ làm tóc ở lầu một trở nên náo nhiệt, những câu hỏi không ngừng truyền đến, làm cho đầu Tiêu Tân muốn nổ tung ra . Từ từ, vừa rồi thiếu phụ gọi ta là cái gì? tiểu bạch kiểm! Không thể nào, tuy rằng đã dần dần hồi phục, nhưng bị người khác gọi là tiểu bạch kiểm thì có vẻ hơi quá , có lẽ là thói quen phát ra từ miệng các nàng! Nhưng lúc này, ánh mắt Tiêu Tân đột nhiên dừng lại ở tấm gương, nhất thời hai mắt mở to. Không thể nào! Vừa rồi Lệ Na tỷ đã dùng cái gì lau mặt của ta?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang