[Dịch][Trọng Sinh] Bảo Bối Đáng Yêu , Yêu Nàng Nhất A ! - Sưu tầm

Chương 10 : Vâng Vâng Vâng :v

Người đăng: 

.
Nàng ta thấy hắn ngạc nhiên thì bản thân cũng vậy , thôi xong rồi !!! Buột miệng ra nói mất tiêu , lúng ta lúng túng , giờ thì Hoa Nhi nàng đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc . Tuấn Vương ngớ người , con tiện nữ này không những chạm vào thái tử Khải Long mà còn dám ngạo mạn nhận mình là công chúa của Ngọc Hoa Quốc sao ??! Chuyện này thực không thể nào tin nổi mà . Khẽ đưa mắt về chỗ Khải Long , cái ??!!? Tuấn Vương tiếp tục ngớ người , Khải Long vốn là thái tử của Vương Khải Quốc , nổi danh lạnh lùng là thế mà lại có thể cười . Tuy nhiên nó như nụ cười của 1 ác quỷ vậy !!! - Hừm , ra là thái tử phi Hoa Nhi ? Cớ gì nàng lại ở đây ?? - Ta muốn ~ Nàng ta ngông cuồng đáp , ngồi 2 chân chéo nhau , phụng phịu ra mặt . Ghét thật !! Tự nhiên đụng tên dở người nào ở giữa đường . - Có cần ta đỡ ? _ Hắn ân cần , mỉm ra nụ cười tỏ ý hứng thú với cô . - Không !_Nàng ta nhăn mày lại , ta đâu phải món đồ chơi kia chứ ?? Vớ vẩn thật . - Ngươi dám ?!?!_Tuấn Vương tức giận , mặt nhăn lại . Nữ nhi ở đâu không biết điều , giờ hắn thực muốn lôi kiếm ra chém nàng ra thành ngàn , hàng triệu mảnh vẫn còn là nương tay !!! - Yên nào _Hắn khẽ nói , thực là , dẫu biết Tuấn Vương là 1 người trung thành nhưng thế không phải thái quá sao ?? Nàng ta phủi phủi váy áo rồi quay lưng bỏ đi , hắn tắc lưỡi . - Chà ~ Hẹn gặp giờ nàng bỏ đi hả ? - Hả ? Hoa Nhi khẽ quay đầu , hắn là ai ??? Chẳng lẽ .... Hắn thực là thái tử của Vương Khải Quốc ???! - Hừm , ra là thái tử của Vương Khải Quốc , thất lễ thật ~ Nàng ta nói mà ý có chút lạnh , được nha ~ - Ta không phải rất tốt sao ? - Tốt ? Bằng cách bắn tên gửi thư sao ? - Ra nàng đã nhận được ~ - Phải ~ Ta bẻ rồi - Ồ , vậy sao ?? Chậc , thực ra chiếc cung tên khắc chữ vàng được nàng ta dấu trong ngăn tủ tuyệt mật rồi . Ai lại nói ra được kia chứ ?? - Hừm ~ Ta thấy thích nàng rồi nhé ? - Cảm ơn ~ Ta nghe câu đó nhiều rồi Phải nói là quá nhiều mới đúng ! Dù sao ở thời hiện địa nàng vốn là ước mơ của bao thằng con trai kia mà ~ - Vậy hay ta cướp nàng đi luôn nhá ~ - Hả ? - Cứ ngủ đi đã ~ _Bính bong ~_ Nàng ta bị Tuấn Vương chơi 1 đập sau gáy , ngật lịm đi . - Xin lỗi nha ~ Đi một đoạn xuống chân núi , chiếc kiệu đã đợi sẵn đã ở đấy . Hẵn vén màn rồi đưa nàng vào tỏng...Nhẹ hơn hắn tưởng . Soi kĩ thì....Mặt thì cũng xinh nè ... Ngực vừa đủ bóp nè =)))).....Dễ thương...Bạo lực thì đúng hơn :v . _Chọt_ - Ư... Ngủ rồi còn phản kháng...A...Chết tiệt thật...Dễ thương quá .... Ta thực muốn...Ôm lấy nàng ... Xem những biểu hiện mới mẻ của nàng ... Nàng cười thì sao ? Nàng khóc ra sao ?...Ta không biết...Nhưng mà...Ta muốn nàng cười hơn... ..... - Ưm... Nàng ta lấy tay dụi dụi mắt , trườn dậy... Căn phòng trang đèn lồng đỏ , thật muôn phần ma mị , hơn thế nữa...Quần áo của nàng...Bộ váy màu hồng phấn thêu những đóa sen ... Đã được thay bằng bộ váy trắng mỏng manh , nếu dính nước thì sẽ nhìn được vào bên trong .... Ớ cái đệt .... Thằng nào đây ? Không dừng lại ở đấy , dấu ba chấm xuất hiện trên đầu nàng ... Hắn chống tay , thích thú nhìn nàng.... - Hửm ? Dậy rồi sao ? _Búm chíu_ Không dấu được , tim nàng muốn đập ra khỏi lồng ngực . Hắn không những đưa nàng đến cái nơi ma quái nào mà thậm chí...Quần áo của nàng đâu ??? Hắn và nàng còn nằm chung 1 giường !!! Khuôn mặt Hoa Nhi không chịu được , lộ rõ vẻ tức giận và ửng đỏ hơn cả trái cà chua . - MI ??!?!?! - Hừm..Ta không muốn '' làm '' lúc nàng say ngủ...Giờ chắc được rồi nhỉ ?? - KHÔNG !!! Cô không ngần ngại quơ quơ cái gì đó rồi đáp thẳng vào hắn . _bộp_ Chiếc gối từ tay nàng đáp cánh an toàn trên mặt hắn . _Phịch_ Rơi xuống giường , mặt nàng ta tím lại....Chết rồi !! chết rồi , chết rồi !!!!!! Hắn vẫn cứ mỉm cười nhưng ôi sao thật dễ sợ !!!! Hắn đi xuống đất , '' dịu ngọt '' mà lên tiếng . - Hừm...Nằm trên giường không thích sao ??? - Ứ... Nàng ta ngoảnh mặt đi , cái gì cơ chứ ?? Không phải tại mi sao ???Đừng có dí cái mặt ngươi gần với ta như vậy . Hơi giật mình , hắn thản nhiên hỏi . - Còn nụ hôn đầu sao ? - Ư.... Không dấu được nỗi xấu hổ , nàng ta đành cúi đầu xuống . _Cắn nhẹ _ - Á !!!! - Sao vậy ? Hắn khẽ cắn nhẹ một cái vào tai nàng ta , chẳng biết tại sao nhưng bỗng cảm thấy toàn thân như mất đi sức mạnh vậy !!! Sức lực bỗng bị rút đi , mềm như 1 cọng bún vậy a . - Nhạy cảm quá a .... Nàng thực đúng gu ta ~ - Ư..D..Dừng..l..lạ..lại ( Trời ơi em sắp gãy tay rồi =))) * Chắc dân quay tay mới hiểu * ) - Ồ . Thật sao ? Nhưng mà...Nếu mà nàng còn định dùng cái chất giọng khiêu ngợi vậy thì ta không cưỡng lại được đâu ~ - Mi tu...tưởng ta m...Á !!! Khải Long bắt đầu đùa nghịch nàng , dùng đôi bàn tay vuốt nhẹ từ vai xuống dọc lưng . - Ư....!!! - Sao vậy ? - Hây zà !!! Hoa Nhi dùng hết sức đẩy hắn ra , nhưng cũng chỉ đẩy ra được mỗi chút xíu...Cố gắng trấn giữ tinh thần lại , nàng ta hít thở sâu . Hoa Nhi nàng chưa từng bị con trai xâm phạm , ngoài người nàng yêu ra , thà cắn lưỡi tự tử thì nàng ta cũng không chịu . - Phản kháng đến cùng sao ? - Thà chết không chịu nhục . - Hừm..Vậy sao mới được ?_Hắn giả bộ than vãn - Ta chỉ làm với người ta yêu thôi_Cô tỏ vẻ người lớn - Vậy yêu tôi đi ? Hắn nói mà nửa thật nửa đùa . Đùa vì cái bộ dạng ra vẻ của nàng ta , nhưng như thế mới dễ thương ~ 1 lòng 1 dạ vì người mình yêu a ~~~ Ta thực mong đến lúc nàng cho ta thấy...Nụ cười tuyệt diệu của nàng . Nàng ta giận dỗi , tỏ vẻ bực dọc rồi ngoe nguẩy mình , khoanh 2 tay lại . - Còn lâu a ~ - Thế chứ giờ như thế nào đây ? - ......... - Sao thế ? - Ta cũng không biết người ta yêu phải ra làm sao nữa :v Vâng , 1 đòn K.O .... Trời đất !!! Cái gì vậy chứ ? Ta còn xác định được kia mà !!! Thân hình cái hồ lô với 2 quả dưa hấu to bự này .... Nhưng nếu là như nàng thì không phải ta không thích....Chỉ là thấy vui thôi..Phải , ta không có tình cam gì với nàng ta cả.... _ Nè...T...ĐI ĐÂU RỒI ??!?! Hoa Nhi đã biến mất dạng , nàng ta đã đi ra khỏi phòng . - Bực chết đi được ấy !!!! Bù bù ~~~ - Hứ !!! Thật không ngờ Lam Phong không thèm đếm xỉa đến mình !!! Xem kĩ đi !!! Làn da thì mịn màng , ngực của ta cũng đâu có nhỏ ? Giọng hát ta lại ngọt ngào còn đàn cầm thì không còn phải bàn !!! Cầm kỳ thi họa ta đều là tài nữ , bỗng đột nhiên con ả đó lại hiện rõ thân phận hồ ly !!! Cái gì mà tài nữ ???? CHỈ CÓ TA !!! LAN LỆ TA MỚI XỨNG !!!! Cái giọng nói chua chanh đó ???? Thật không ngờ lại gặp tài nữ - Lan Lệ ở cái nơi quái quỷ này !!! Đành trốn vậy !!! Hoa Nhi bất đắc dĩ phải '' nhập vai '' làm 1 kỹ nữ ở kỹ viện lầu gửi đến . Bất cẩn vắt chéo chân , ngang nhiên đi qua Lan Lệ . - HOA NHI ??? - Hở ?_Nàng ta bất cẩn trả lời , giọng nói pha thêm chút vị phụ nữ - Cô là Hoa Nhi ? Sao cô lại ở trong kỹ viện lầu ở Vương Khải Quốc ? - Trông ta giống con ả ẻo lả hống hách đó lắm sao ? - Ơ..... - Nhớ kĩ tên ta !!! Ta là Bạch Lâm Ly !!!! - C.... Nói rồi nàng ta hất tóc , đi , để lại Lan Lệ đã hóa đá . '' Ehehe~~~ WIN rồi '' ...Cơ mà mình đang ở đâu vậy nhỉ ?..... -Giới thiệu chi tiết nhân vật Hoa Nhi ver,Vũ Nhi trọng sinh- Tên ( Tạm thời ) : Ngọc Hoa Nhi Hoa danh : Bạch Lâm Ly Tuổi : 14 Sinh thần: 12 / 12 Sở thích : Tự do , kiếm thuật , đan dược , độc dược và 1 số thứ khác Sở ghét : chán nản , mấy tên '' thái tử '' Sợ : Gián Thích : Mèo Châm ngôn : Ai cũng hiểu chỉ 1 người không hiểu
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang