[Dịch] Trùng Sinh Chi Đô Thị Cuồng Long
Chương 63 : Túy mộng
.
Cuộc sống, vốn dĩ đã có nhiều sự bất công, mặc kệ như thế nào, ngươi hoặc là vui vẻ vượt qua, hoặc là bi thương vượt qua. Có người cũng từng nói: “Nhất túy giải thiên sầu”, ngươi cũng có thể cho đó là lý do để tự an ủi mình.
Triệu Nhược Thần cũng không hề tức giận, hoặc giã là nàng đã cố gắng làm cho tâm tình ổn định, cố gắng nhiều năm như vậy, đối với Triệu gia, nàng cuối cùng vẫn chỉ là một con cờ, mà bây giờ, đã đến lúc con cờ thể hiện giá trị của mình.
Không ai giải thích cho nàng, càng không ai cảm thấy thương xót cho nàng, đương nhiên giờ phút này trong đêm tối thê lương, lại càng không có ai đến an ủi nàng. Bạn của nàng, vốn đã rất ít.
Bất quá, số lượng người muốn chiếm tiện nghi của nàng lại không ít… Một ly cạn rồi lại một ly đầy, nàng thầm nghĩ, tốt nhất là uống cho say đi, để đến lúc đó, không cần phải đối mặt với những chuyện này.
Trong quán bar Ngọ Dạ, Triệu Nhược Thần như một cô nhi không nhà, lang thang đầu đường xó chợ, tùy tiện ngồi vào trong quán Ngọ Dạ này, nàng đã uống hết ba ly rồi, trong tay nàng đang là ly thứ tư.
Cởi bộ cảnh phục ra, Triệu Nhược Thần trở lại bổn sắc cũ, vóc dáng hấp dẫn chết người, mặc một cái váy bó sát, làm lộ ra xuân ý nóng bỏng đến phỏng mắt, dưới kích thích của rượu, làm dung nhan của nàng thêm động lòng người, tăng thêm vài phần thẹn thùng hồng nhuận, tựa như một quả táo chín, tản ra mùi thơm ngát, làm cho mọi người phải tuyên bố rằng: Đã có thể hái.
“Em gái, uống rượu giải sầu à, có cần anh bồi tiếp không?” Cái ánh mắt sắc dục này, nơi nào cũng có, huống chi đây lại là quán bar, đương nhiên không ít những thằng đi săn gái.
Triệu Nhược Thần vốn đã đẹp, lúc nổi giận lên lại càng đẹp hơn, bộ dạng tức giận của nàng rất lay động nhân tâm, chỉ cần không phải người mù, giờ phút này đều bị nàng hấp dẫn.
“Bốp!” Một cái tát, bởi vì… thằng kia nói nhảm còn chưa đủ, cái tay chó còn mò ra, Triệu Nhược Thần tuy say nhưng tâm lý vẫn còn ba phần thanh minh, không cần nghĩ nhiều, tay đã động.
“Cút…” Vẻ giận dữ bộc phát nét đẹp, mặc dù mê người, nhưng lại mang đầy gai nhọn.
Thằng này vẻ mặt ti tiện, liều mạng cúi đầu không nói gì, nhưng lại lén cho một viên thuốc màu đen vào trong ly rượu của Triệu Nhược Thần, viên thuốc vừa vào đã lập tức tan ra, thằng này thấy vậy cũng chuồn mất.
Triệu Nhược Thần khinh bỉ nhất là loại đàn ông như vậy, nếu đã muốn nàng, cũng phải can đảm lên. Mà trên đời này, căn bản là chưa ai có thể làm được như “hắn”, làm nàng cả đời không thể quên, chỉ đáng tiếc, hắn là người yêu của chị Vũ, mà bây giờ, hắn đã chết.
Nâng ly rượu lên, uống cạn một hơi, cái cảm giác thanh lương bừng cháy lên trong lòng, mà trong đó, xuất hiện một loại ảo giác, trong cái ảo giác ấy, hình bóng một người con trai hiện ra… là người đã làm cho nàng lần đầu tiên có xúc cảm về dục vọng.
Thân thể bỗng có chút khó chịu, đã có những phản ứng không nên.
Trả tiền, rời đi, hình như đã uống quá nhiều.
Thời điểm Tiêu Thu Phong từ trên lầu đi xuống, là lúc hắn nhìn thấy bóng lưng của Triệu Nhược Thần chuẩn bị rời đi, cái quán bar Ngọ Dạ này là của Phượng Hề, giờ phút này, người đứng kế bên hắn chính là Phượng tỷ và Lý Cường Binh.
Bởi vì muốn giữ bí mật mối quan hệ, cho nên họ mới lựa chọn địa điểm này.
“Tiêu thiếu gia, anh yên tâm, nơi này không có ai biết được, bởi vì từ lúc khai trương đến giờ đã ba năm, tôi vẫn chưa ghé qua” Phượng tỷ đứng sau lưng hắn, thấy Tiêu Thu Phong còn nhìn chằm chằm vào cửa, còn tưởng hắn trong lòng phòng bị.
“Ừm, Phượng tỷ giấu diếm thật không ít, phỏng chừng còn có rất nhiều bí mất, sẽ làm cho tôi rất ngạc nhiên đây!” Càng ở chung với người phụ nữ này, Tiêu Thu Phong càng có loại cảm giác đó, có thể nói là một tuyệt đại ưu vật, giờ phút này biểu hiện vô cùng lãnh diễm, khác xa so với những lúc ở trong viện.
Quyến rũ nam nhân là điểm mạnh của nàng, nàng vốn dĩ đã là một ưu vật tuyệt hảo, nhưng cũng không phải cái loại mà ngực to đầu trái nho, trong lòng nàng cũng cất giấu rất nhiều việc, chỉ là không biểu hiện ra bên ngoài.
Trên mặt nàng bây giờ xuất hiện một loại xấu hổ, vừa tính mở miệng nói thì thân ảnh trước mắt chợt động, đi đến bên cạnh nàng, kinh ngạc nói: “Triệu Nhược Thần, sao nàng ta lại ở đây?”
Chẳng lẽ nha đầu này thần thông quảng đại đến như vậy sao? Ngay cả địa phương bí mật thế này mà cũng mò đến???
Cái suy nghĩ này còn lại bay qua bay lại trong đầu hắn thì, một thằng đàn ông đã sáp lại gần nàng, ngữ khí không có chút gì gọi là đứng đắn nghiêm chỉnh: “Em gái, hình như em đã say lắm rồi, để anh đưa em về giúp cho”.
Thân thể Triệu Nhược Thần lay động, mi mắt đầy vẻ tinh hồng, thằng khốn kia biết, viên thuốc khi nãy đã có tác dụng, diễm vận cuồng động, làm cho hắn có chút vội vã.
Tiêu Thu Phong giờ đã hiểu, nhìn bộ dáng say rượu của nàng, nguyên lại không phải đến truy bắt hắn, mà đến chỉ để mượn rượu giải sầu, hơn nữa giờ phút này còn gặp tiểu nhân phiền toái.
Hai mắt Phượng Hề chợt hiện lên tia đùa cợt, nói: “Tiêu thiếu gia, hình như anh đã có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi đó, không chừng người ta sẽ lấy thân báo đáp lại cũng nên”.
Tiêu Thu Phong cười cười đáp: “Cường Binh cũng đã cứu cô, sao không thấy cô đem thân báo đáp cho hắn?”
Phượng Hề cũng cười mà đáp lại: “Phượng Hề tuy không phải là một tiểu cô nương gì, nhưng mà phải đúng khẩu vị thì tôi mới đem thân báo đáp, cái cục sắt này mặc dù là đàn ông, nhưng lại không hợp khẩu vị, nếu hắn thật sự dám đòi hỏi loại chuyện như vậy, phỏng chừng bây giờ không còn là đàn ông rồi”.
“Chẳng qua, Tiêu thiếu gia, tôi thật sự hâm mộ anh, biết trọng dụng nhân tài. Trên đời này, đàn ông có thể ngăn cản lực hấp dẫn của tôi cũng không nhiều lắm, cục sắt này dù sao cũng là người, Phượng Hề chung quy không thể tìm một thuộc hạ mà ngay cả mình cũng không thể khống chế được, như vậy chẳng phải rất nguy hiểm sao?”
Tiêu Thu Phong cũng cười cười cho qua chuyện, nhưng Lý Cường Binh thì lại bị dọa đến đổ mồ hôi lạnh, ai bảo hắn không động tâm hả, nếu nói không thì quả thật dọa người.
Từ trong trái tim, hắn đã có một tín niệm kiên định, với người đàn bà trước mặt, sau này chỉ nên làm những việc mình cần làm, tuyệt đối không được suy nghĩ lung tung, nếu không bị nàng ta trêu chọc vào thì thật sự ngay cả đàn ông cũng không được làm, đời thế là kết thúc.
Hai người yên lặng rời đi, để cho Tiêu Thu Phong làm cái đại sự anh hùng cứu mỹ nhân kia.
Triệu Nhược Thần cảm thấy thân thể có chút khác thường, càng lúc càng không thể khống chế, nghĩ rằng sớm muốn rời đi, nhưng lại phải dựa vào thằng ghê tởm này, tứ chi đã không còn chút sức lực, nàng muốn đánh hắn thành đầu heo, nhưng không biết đào đâu ra sức để làm.
Tiêu Thu Phong vươn tay ra, đỡ lấy thân hình của Triệu Nhược Thần rồi ôm vào lòng, thằng kia phẫn chí la lên: “Anh bạn, hình như có hiểu lầm, đây là con mồi của tôi”.
Nơi nào mà lại không có quy tắc, dâm tặc của có quy tắc vậy, ngươi thu phục người nào, thì ngươi sẽ hưởng thụ người đó.
Nhưng mà, Tiêu Thu Phong một câu cũng không nói, tống cho hắn một cái đấm, nhìn thằng kia bay vèo đến ba bốn mét, văng mạnh vào cái cửa thủy tinh của quán bar, mảnh thủy tinh nhỏ bắn tung tóe, rớt xuống đất nhìn cứ như chết rồi, lúc này mới xoay người đỡ Triệu Nhược Thần đứng dậy.
“Ngươi… là ai… tránh ra” Hai tay rất muốn đẩy mạnh, nhưng toàn thân vô lực, Triệu Nhược Thần cảm thấy mình sắp mê mang, mà không hiểu sao, lại có dục vọng trong đó.
Tiêu Thu Phong đương nhiên không buông ra, mở cửa xe, để nàng về ghế sau, mà lúc đặt người xuống, đương nhiên cái máu dê trong người làm hắn cũng phải sờ sờ cặp mông của nàng, vẫn co dãn như trước, mềm mãi thoải mái, thật mát tay.
Anh hùng cứu mỹ nhân, có thể không mong mỹ nhân lấy thân báo đáp, nhưng mà chiếm chút tiện nghi thì chắc không quá đáng, ai kêu người con gái này cho hắn cơ hội đó.
Khởi động xe, Tiêu Thu Phong chuẩn bị đem người con gái này về nhà mình ngủ một đêm, dù sao hắn cũng là người có lương tâm, nếu để nàng ở lại, cái vóc dáng chết người này, lại còn say bí tỉ, để lại ở đâu cũng không thấy yên tâm.
Tiêu Thu Phong cũng không nghĩ ra, theo hắn biết, người con gái này không phải loại phóng đãng tùy tiện, rất ít phụ nữ tìm đến rượu để giải sầu, tối nay nàng uống nhiều như vậy, xem bộ dáng của nàng, tựa hồ như thật sự rất thương tâm.
Chẳng qua tính tình cứ như là cọp cái vậy, nhìn cái bộ dáng thương tâm của nàng, làm rất nhiều phụ nữ phải mong muốn được như thế, nếu có thể ôn nhu diễm lệ một chút, tin chắc rằng, tìm một thằng đàn ông, cũng không phải là vấn đề.
Một đôi tay nhẹ nhàng đặt lên vai hắn, miệng đầy hơi nóng, tiến đến gần hắn, người con gái say rượu phía sau, cũng đã ngồi dậy ôm lấy hắn, hai mắt lộ ra mị thái hấp dẫn, bộ dạng chết người, nhẹ nói ra những lời mà đàn ông đều muốn: “Em muốn…”
Tiêu Thu Phong sợ đến mức thắng gấp.
“Này, cô gái, muốn làm gì?”
“Em muốn… anh!”
“Cái gì? Nha đầu ngươi uống phải xuân dược rồi”.
“Roẹt!” một tiếng, quần áo trên người Tiêu Thu Phong đã bị xé rách một cách thô bạo.
“Này, muốn cưỡng gian ta hả, nhưng cô làm cảnh sát mà, không nên phạm sai lầm!”
“…”
“Cưỡng gian, giết người… cô phải cởi đồ của mình ra mới đúng… Trước tiên đi khỏi chổ này đã, để người khác thấy không tốt…”
“Cái này rất không có tự tôn, tôi là đàn ông, phải nằm trên mới đúng…”
Thanh âm càng lúc càng nhỏ dần, nhưng lại càng ngày càng khàn khàn những tiếng thở dốc, bắt đầu đầy nhịp điệu truyền đến…
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện