[Dịch] Trùng Sinh Chi Đô Thị Cuồng Long
Chương 18 : Nhìn Trúng Muội Muội Của Ngươi
.
Trong trí nhớ , hắn tức Tiêu Thu Phong lúc trước đã tới Liễu Gia mấy lần , nhưng lấn nào cũng bị cự tuyệt chặn ở bẹn ngoài cửa , cho nên Tiêu Thu Phong xuống xe , nhưng không có chuẩn bị đi vào , hơn nữa cũng không muốn đi vào .
“ Tỷ , tỷ …Ngươi đã trở về . Thật làm cho ta lo lắng muốn chết , đang yên đang lành tỷ chạy đến Tiêu gia làm gì , tên vương bát đản kia không có khi dễ ngươi sao chứ !”
Liễu Yên Hồng không biết từ đâu phóng ra , trên người còn đang mang theo một bộ váy ngủ , mái tóc đen mượt phất phơ trong gió . trong không khí cũng hòa theo một cỗ hương thơm ngát .
Mãi lo chú ý đến tỷ tỷ , nhưng lại không có chú ý sang xung quanh . Tên vương bát đản kia không phải đang đứng ở đây sao chứ ?
“ Này , Tiểu di tử , thấy tỷ phu sao không chào hỏi một tiếng hả ?”
Chưa kịp nhìn rõ , thì cái bóng đen kia đã nhào vào long của Liễu Yên Nguyệt , nghe nàng gọi là tỷ tỷ , hẳn đây là Liễu gia nhị tiểu thư , bất quá cái câu vương bát đản kia , thật sự làm cho Tiêu Thu Phong rất khó chịu , không thoải mái tí nào .
Khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên , một đôi mắt ôn nhu tú lệ nhìn chằm chằm vào Tiêu Thu Phong , sắc mặt đang vui vẻ thoáng cái đã thay đổi 360 độ , hướng về phía Tiêu Thu Phong qyát :
“Ngươi là đồ vương bát đản , chạy đến nhà ta làm gì , nhanh nhanh cút cho ta . hôn ước đã giải trừ cớ sao vẫn chạy theo tỷ tỷ ta làm gì , có tin hay không ta gọi 113 tới tóm cổ ngươi .”
*** , kêu người bắt hắn , hắn ngay cả mông của cục trưởng cục cảnh sát cũng đã sờ qua , con quỷ nhỏ này tưởng hắn đến đây quấy rối tình dục sao chứ . Đây không phải là baba và mụ mụ hắn nhờ tiễn Liễu Yên Nguyệt về nhà sao chứ ?
Bất quá hình như hắn nhớ ra điều gì , đây không phải là cơ hội tốt sao , hắn đang muốn chặt đứt các mối dây dưa với Liễu Yên Nguyệt , có một muội muội chán ghét ta nhứ thế , phỏng chừng hiệu quả sẽ gấp đôi a .
Vẻ mặt lạnh nhạt lập tức biến đi trên khuôn mặt , thay vào đó là nụ cười dâm đãng . nhìn tiểu muội muội , thật đúng là mỹ nhân , cùng tỷ tỷ có thể nói là tuyệt đại song kiều . Mặt dù còn kém tỷ tỷ vài phần phong tình , nhưng vẻ thanh xuân diễm lệ đến động long người kia cũng không kém a .
“ Yêu , mấy năm không gặp , Hồng Hồng đã trở thành đại cô nương rồi , sớm biết như thế này , năm đó ta đã tuyển ngươi rồi .”
Vừa nghe xong , khuôn mặt của Liễu Yên Hồng lập tức đỏ bừng , rất là ủy khuất nhìn sang tỷ tỷ , thiếu chút nữa là nước mắt cũng chảy xuống . Tức giận mắng :
“ Ngươi …Ngươi vô sỉ , tỷ tỷ . mau làm cho hắn biến đi , ta không muốn nhìn thấy hắn nữa .”
Liễu Yên Nguyệt từ trước đến giờ vẫn không có nói chuyện , chỉ lặng lẽ đứng một bên quan sát , nhìn nhất cử nhất động của tên nam nhân này , giống như là đang xem một màn biểu diễn .
Nghe được thanh âm kiều ngữ của muội muội , nàng đi tới , liếc mắt nhìn Tiêu Thu Phong một cái , nhẹ nhàng hỏi :
“ Trong mắt ngươi , ta so ra kém muội muội của ta ư ? Đây cũng là ngươi cố ý làm cho ta chán ghết ngươi ?”
Nữ nhân này quả thật rất thông minh a , hắn đương nhiên sẹ không thừa nhận , ha ha cười to trả lời :
“Yểu điệu thục nữ , quân tử hảo cầu , muội muội của ngươi lớn lến xinh đẹp như thế , ta nghĩ nhìn qua vài lần cũng không có chuyện gì , ngu nữ , hôn ước giữa chúng ta đã giải trừ , hay là ngươi đem muội muội của ngươi giới thiệu cho ta đi , thấy thế nào ?”
Nêu như người này không thích nam nhân phong lưu , hắn một lần buông thả phong lưu một lần thì như thế nào chứ ?
Liễu Yên Hồng tức giận đã không thể nào chịu nổi đang chẩun bị tiến lên để cùng nam nhân này liều mạng , phá hủy hạnh phúc của tỷ tỷ , hiện tại lại muốn chiếm tiện nghi của nàng , ta muốn giết hắn , muốn băm hắn ra thành ngàn mảnh ….muốn ….
Nhưng Liễu Yên Nguyệt ngay cả một tia kích động cũng không có , ngược lại nói :
“ Nếu ngươi thật sự thích Tiểu hồng , thì hãy theo đuổi nó đi . Dù sao yêu đương thời đại học cũng là một chuyện rất bình thường . Được rồi ,cám ơn ngươi đã đưa ta trở về , ngươi cứ lấy xe ta mà trở về , ngày mai đưa đến công ty là được .”
Xoay người . lôi kéo Liễu Yên Hồng đang tức giận cực độ một mạch đi vào , không có quay đầu lại rồi từ từ biến mất tại của đại môn của Liễu Gia .
Nhìn bóng lưng của nữ nhân thông minh và xinh đẹp kia , trong đôi mắt còn thoáng hiện lên một tia bi thương . Tiêu Thu Phong cũng không biết việc mình làm có chút thái quá . Nhưng đáng tiếc , giờ phút này hắn ngay cả chính mình là ai cũng còn không biết rõ , căn bản hắn không có tâm tình để tiếp nhận một nữ nhân cũng phương tâm của họ .
Càng huống chi , chuyện hắn cần làm thật sự còn rất nhiều , cũng không có thời gian để lãng phí . Hắn chỉ kỷ vọng sớm buông tha được nữ nhân này , để cho nàng có thể tự đi tìm hạnh phúc chân chính thuộc về mình , đây là việc duy nhất trước mắt hắn có thể làm được .
Liễu Yên Nguyệt tỉnh táo khiến người ta cảm thấy đáng sợ , lôi kéo tiểu muội vào nha , một câu cũng không nói , ngay cả nói chuyện với ba ba cũng không , trực tiếp đi một mạch về phòng ngủ của mình .
Mà liễu Yên Hồng , đương nhiên đem chuyện vừa phát sinh ra kể lại , còn có gắng thêm mắn thêm muối vào , đem phong lưu đại công tử Tiêu Thu Phong ghê tởm kia phóng địa lên mấy chục lần . Nghe được , Liễu Truy Phong tức giận tột độ , nếu nữ nhi thật sự phải gả cho một tên như hắn , hắn thật sự không muốn , cho dù có làm mất đi tình cảm giữa hai nhà hắn cũng phải mang hôn ước giải trừ .
Sáng hôm sau , khi hắn đem ý định này nói ra cho Liễu Yên Nguyệt biết , Liễu Yên Nguyệt giờ đây không còn giống như trước kia nên lập tức phản đối , nói :
“ Ba , chuyện này ngươi không cần nhúng tay vào , ý định của tiêu bá cũng bá mẫu cũng giống như ngươi . Nhưng chuyện này hãy để ta tự quyết định . Phong Thu hắn ….Đã không còn la Phong Thu trước đây nữa , có một số việc con cần phải hỏi lại chính bản than mình , không nện làm loạn ảnh hưởng đến quyết định của con .”
Những lời này , khiến cho Liễu Truy Phong cùng Liễu Yên Nguyệt rất tò mò , thân là muội muội , Liễu Yên Hồng càng cảm giác được thái độ của tỷ tỷ mình có chút vấn đề . Trước kia tỷ tỷ cũng không bao giờ đến Tiêu gia chứ nói gì là bằng long gặp mặt Tiêu Thu Phong , hiện tại ngay cả khi tên nam nhân này đem sắc tâm chú ý trên người của muội muội mình , tỷ tỷ ngay cả một tia tức giận cũng không có , rồi lại đem chiếc xe mình quý nhất cho hắn mượn , điều này tậht sự không bình thường .
Lập tức có hút ủy khuất nói ra :
“ Tỷ tỷ ngươi như vậy là sao , ngươi cũng thấy được , ngày hôm qua hắn háo sắc nhìn ta , nam nhân như vậy sớm nên bị đày xuống 18 tầng địa ngục , ngươi con quyết định gì nữa chứ , nghìn vạn lần không nên cho hắn cơ hội .”
Liễu Yên Nguyệt bất dắc dĩ lộ ra khuôn mặt tươi cười , nàng không nghĩ đến sao chứ ? Nhưng là nàng như thế nào có thể khống chế được phương tâm đang dao động của mình đây ?
Cuộc sống vừa khôi phục lại bình thường , Tiêu Thu Phong đem ba mươi sáu người huấn luyện dần dần đưa vào quỹ đạo , đem tất cả công việc giao cho Lý Cường Binh , những người này trừ huấn luyện ra , còn phải bảo vệ an toàn của Tiêu gia , Lý Cường Binh trước kai cũng là mãnh tướng , đối với trang viên một lần nữa đặt ra thiết chế phòng vệ yếu điểm , rồi tự tay chọn người , năng lực so với trước kia còn mạnh gấp trăm lần .
Trở lại Phong Chính tập đoàn , điều làm cho Tiêu Thu Phong an tâm là liễu yên nguệyt rốt cuộc vẫn bảo trì khoảng cách với hắn , hơn nữa còn nói với hắn , chuyện hôn ước không cần quan tâm , chỉ cần Tiêu Thu Phong có người mình thích , nàng sẽ từ bỏ than6 phận này , Sau khi nói ra những lời này , nữ nhân này tựa hồ lại khôi phục lại bản tính tiên nữ lãnh băng như sương ngày xưa .
Thoát khỏi cái hôn ước đáng ghét kia , Tiệu Thu Phong không thể phủ nhận , Liễu Yên Nguyệt là thiên tài quản lý buôn bán , hơn nữa có những lúc , sách lược của hai người không hẹn mà gặp , mặc dù không có nói nhiều như trước kia , nhưng tâm linh tương thong thăng tiến không ít , chỉ cần một cái ánh mắt cũng có thể hiểu rỏ lẫn nhau .
Lần đầu tiên , hội đồng quản trị đưa ra căn bệnh của tập đoàn , Tiêu Thu Phong đã đặt ra một chính sách mới , các quản lý và giám đốc đích than giám sát công việc , Phong Chính tập đoàn bắt đầu áp dụng tân chính sách mới , khiến cho tinh thần của công nhân thay đổi rất nhiều .
Tường Thúc được Tiêu Thu phong trực tiếp thăng lên ba cấp , được cân nhắc đến vị trí chủ nhiệm bộ hậu cần , từ những tư liệu trong tay , thì đây là một lão quân nhân , làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ , trong mắt anh chị em công nhân rất có uy vọng , mặc dù bằng cấp không cao , nhưng bộ hậu cần tuyệt đối là miền đất thích hợp đề hắn phát triền tài năng . Rồi lại gia hạn hợp đồng thêm mười năm , đây cũng là một phần thưởng rất lớn .
Có trường hợp đặt biệt này , Tiêu Thu Phong đã đánh vỡ chế độ dung người trước kia của công ty “ duy năng giả mà cư chi “ , đối với một tướng quan mà nói , binh lính dũng cảm mới chính là hảo binh lính , mà đối với một tổng tài của tập đoàn mà nói , có thể vận dụng tài năng vì công ty mà tạo ra lợi nhuận thì mới chính là hảo công nhân .
Bằng cấp không phải là trọng yếu , nhưng Tiêu Thu Phong cũng tổ thức một đội gnủ giảng sư cao cấp , đối với các công nhân có biểu hiện ưu tú tiến hành bồi huấn , đem bọn họ trở thành đội ngũ cán bộ dự bị tương lai cho tập đoàn , làm cho công ty nổi lên một làn không khí mới .
Đủ các loại chính sách ra đời , đã làm cho công nhân càng yên tâm làm việc , biến tập đoàn trở thành ngôi nhà thứ hai của mình chứ không phải là một trạm dừng chân tạm bợ .Hiệu suất làm việc ngày càng gia tăng , trước kia kỷ luật trật tự đều rất tùy tiện , hiện tại mỗi người ai nấy không cần bảo nhau mà tự chấp hành , hình thức làm việc mới khiến cho công nhân biểu hiện ra hết sự nhiệt tình của mình . Nagy cả lão chủ tịch Tiêu Xa Hà cũng phải gật đầu khen ngợi .
Kỳ thật đối với Tiêu Thu Phong mà nói , đây chỉ là hắn tham khảo qua cách quản lý trong quân đội , rồi vận dụng vào tập đoàn để quản lý mà thôi .
Nếu có một ngày , Phong chình tập đoàn cứ tích cực phát triển loại quân lệnh như núi này , thì sẽ biến thành một thùng sắt , một khu phõng thủ vững vàng không gì phá nổi , trở thành thể kỉ buildinh ( buôn bán ) cũng không phải là không có khả năng .
Những chuyện biến này , trong mắt Liễu Yên Nguyệt không biết là nên mừng rỡ hay buồn . Hiện tại cả tập đoàn đối với cái tên phong lưu công tử kai khen ngợi không dứt miệng , ngay cả tiểu thư ký kia , cũng thường xuyên ở trước mặt nàng khen ngợi không thôi . Rồi còn ám chỉ nàng nhất định phải quấn chặt lấy tổng tài , nam nhân tốt như vậy không phải có rất nhiều đâu .
Trong mấy tháng ngắn ngủi , những ác tích xưa kia của phong lưu công tử đã biến mất mà thay vào đó là những ưu điểm hơn người , trước kia trong công ty đối với hắn chán ghét nhất cũng chính là các nữ giám đốc xinh đẹp . Hiện tại mỗi ngày đều tỉ mỉ trang điểm lựa chọn trang phục …muốn đứng trước mặt hắn thể hiện rõ sự xinh đẹp kiều diễm của mình , chính là hy vọng sẽ hấp dẫn ánh mắt của hắn . Nhưng ngoài ý muốn của mọi người , tên tổng tài này ngay cả một tia động tâm thể hiện trên khuôn mặt cũng không có , làm việc , làm việc cả ngày chỉ làm việc mà thôi .
Điện thoại vang lên . Tiêu Thu Phong tiếp máy .
“ Tiêu tổng tài , hàng hóa ngươi muốn đã đến , cho chúng ta địa điểm , đêm nay có thể tặng đồ .”
Một câu dư thừa cũng không có , nhưng Tiêu Thu Phong nghe hiểu rất rõ rang , thừ hắn nhờ Nanh Sói đưa tới , hắn đã phái người chuyển tới rồi .
“ Buổi tối tám giờ , bến tàu Tam Loan .”
Địa phương kia đúng thật là một địa phương rất tốt để thực hiện giao dịch .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện