[Dịch]Trò Chơi- Sưu tầm
Chương 13 : Trao đổi
.
"Ê ! Tử ngươi có ở đó không ? ".
"Có chuyện gì ? ".
"Ồ! vậy là ngươi vẫn ở trong đầu ta hả ? ".
"Có thể nói là như vậy đi ".
"Ê ! Tử , ngươi có thể ra ngoài không ? ".
"Có thể !".
"Bây giờ ngươi ra có được không ? ".
"Được nhưng ta không thích ".
"Ê ! Tử ngươi không đọc suy nghĩ của ta có được hay không ? ".
"Không ! ".
"Ê ! Tử ... Ê ! Tử ... ".
"Này ngươi hỏi hệ thống không được hả ? ".
"À ta thích hỏi ngươi hơn ! , căn bản hỏi ngươi dễ hỏi hơn hệ thống , hệ thống cứ phải xác nhận , xác nhận làm ta mệt cả người ".
"Này Tử ... ".
"....." .
Thấy Tử im lặng không trả lời nữa , hắn ôm bụng ngồi cười sặc sụa . Đã ba ngày kể từ khi hắn tỉnh lại khỏi hệ thống . Trong ba ngày , hắn có hỏi qua hệ thống một số thứ nữa và rút ra được mấy điều như sau
Thứ nhất , nhân vật Thích Khách hắn dung hợp có thời hạn sử dụng khi hắn kích hoạt , nói tóm lại là hắn có 8 giờ trong trạng thái nhân vật Thích Khách , dùng hết 8 giờ đó thì không được dùng nữa , phải lấy điểm thưởng để tiếp tục đổi giờ sử dụng . Sau khi biết được điều này , hắn gần như tức điên lên , thế này chả khác nào bảo hắn mua một cái áo sau đó lại phải bỏ tiền ra để mặc nó hằng ngày vậy . Như vậy là hắn sẽ không thể dùng nhân vật một cách tùy tiện được .
Thứ hai là mấy ngày trước hắn cũng có gặp qua một số con ma thú khác mà hắn không biết tên . Mỗi lần gặp là hắn lại bơi lại chỗ hang động sau thác nước để ẩn nấp , cũng kỳ lạ là những con ma thú đấy tuy biết hắn ở trong động nhưng lại không dám đi vào , như là e ngại cái gì đấy , chỉ quanh quẩn một lúc rồi lại đi mất .
Hắn cũng biết trong động có vấn đề nên hắn cũng đã kiểm tra cái động một lượt thì phát hiện ra bên trong bị một tảng đá to lớn chặn lại , hắn biết là phía sau có đường nhưng hắn chả dại gì mà phá nó ra cả , biết đâu bên trong có thứ gì đó nguy hiểm thì sao ? . Hắn có đúng một cái mạng nên hắn chả ngu gì đi thử cả .
Thứ ba , hắn có hoạt động qua một chút thì thấy sức mạnh , tốc độ của hắn đã trở lại bình thường , ừm không hẳn là bình thường mà chỉ hơn trước có một chút , không giống như lúc sau khi uống viên thuốc kia , tốc độ , sức mạnh đều tăng lên rất cao.
Hắn có hỏi qua Tử thì được biết , lúc đó chỉ là dược lực nhất thời của thuốc bộc phát mà thôi . Nhưng hắn uống nó không phải vô nghĩa , dược lực đã ẩn vào trong cơ thể hắn . Hắn chả cần hỏi cũng biết tiếp sau đó cần làm gì ... kiến thức mấy năm đọc tiểu thuyết lại phát huy tác dụng .
Sau một hồi hành hạ thân xác , hắn đã nghe được hệ thống thông báo : " Mức độ thức tỉnh huyết mạch đạt 1,1% ". Điều đó đã chứng thực cho suy nghĩ của hắn , hắn càng hoạt động mạnh thì mức độ khai phá tiềm năng của cơ thể và dược lực của thuốc càng cao . Nghĩ vậy nên hắn hằng ngày đã bắt đầu đề ra phương hướng luyện tập cho cơ thể .
Vấn đề cuối cùng , hắn không phải dỗi hơi mà ngồi trêu chọc Tử , hắn làm vậy là để "trả thù" cho vụ Tử lừa hắn .
Số là sau khi hắn không có quần áo để mặc thì Tử đã đưa ra một đề nghị hết sức "hấp dẫn" như sau :" Ngươi cần quần áo phải không ? đưa ta 500 điểm thưởng thì ngươi sẽ có quần áo để mặc ".
Hắn cũng có xem qua mục đời sống trong hệ thống , đúng là ở đó có hết những thứ hắn cần có trong cuộc sống như quần áo , giày dép , thức ăn ,... . Nhưng giá cả của nó thì thôi rồi , toàn giá trên trời . Với số điểm thưởng còm cõi như hắn đang có thì căn bản cơ hội có được bộ quần áo để mặc tương đương với con số 0 .
Chính vì vậy , nên sau khi nghe lời đề nghị của Tử , hắn rất vui mừng đáp ứng nhưng sau đó hắn phát hiện ra mình bị lừa một cách cực kỳ trắng trợn .
Mà không hẳn là bị lừa , Tử đúng là có đưa cho hắn quần áo thật .... nhưng đó là áo lót và quần lót của phụ nữ .... . Lúc hắn phát điên lên hỏi Tử thì Tử cực kỳ vô trách nhiệm trả lời hắn : " Quần và áo còn gì ? ta chỉ làm theo giao dịch thôi ... ". Còn đến khi hắn đòi hủy giao dịch để lấy lại điểm thưởng thì Tử trực tiếp im lặng , dù hắn có kêu gào khản cổ đi chăng nữa ... .
Sau lần đó , hắn đã rút ra một kinh nghiệm xương máu , Tử là một tên thuộc thành phần cực kỳ nguy hiểm , nếu không cẩn thận thì chắc có ngày hắn chả còn cái khố mà mặc ( Lời tác giả : Hắn hiện tại đúng là chả có nổi cái khố đấy )
Trở lại hiện tại , sau khi cười chán rồi , hắn lăn ra nằm mà ngắm nhìn bầu trời . Dạo này không có việc gì ngoài ăn , ngủ , luyện tập nên hắn có khá nhiều thời gian rảnh . Chẳng biết làm gì hơn nên hắn toàn nằm ra đất mà im lặng nhìn trời .
Hắn nói chuyện với Tử cũng không hẳn là vì trả thù . Cuộc sống một mình ở nơi không một bóng người này làm hắn gần như phát rồ . Hắn cần một người để giao tiếp , để nói chuyện , để hắn không có cảm giác rằng mình cô độc . Mà người duy nhất mà hắn biết lúc này thì chỉ có Tử .
"Này Tử , ta từng không biết rằng ngắm nhìn bầu trời lại có thể thoải mái như vậy ! ".
"Ngươi có vẻ thích bầu trời nhỉ ? ".
"Không hẳn, ta thích mây ".
"Vì sao ? ".
"Ngươi không thấy rằng mây tự do tự tại sao ? , muốn đi đâu thì đi , muốn làm gì thì làm hay sao ... ".
"..."
Trầm mặc một lúc lâu sau , Tử lên tiếng : " Tiểu tử !, ngươi muốn kiếm điểm thưởng không ? ".
"Ồ nói thử xem ". Hắn hứng thú hỏi
"Cái này tưởng ta nói cho ngươi nghe rồi chứ , hệ thống có một mục là trao đổi , nếu ngươi có vật gì mà nó hứng thú thì có thể đem ra trao đổi với nó để lấy điểm thưởng .... tất nhiên ngươi có thể đem đổi với ta ". Hắn có thể tưởng tượng ra nụ cười của Tử đang cực kỳ bỉ ổi khi nói câu cuối cùng ... .
"Vậy những vật nào thì có thể đem ra trao đổi được ? ".
"Cũng tùy loại , ma hạch của ma thú , huyết thống chủng tộc , một số vật quý hiếm ... Nói chung là rất nhiều loại ".
"Ma hạch của ma thú cấp 1 được bao nhiêu điểm ? ".
"Chắc được khoảng 10 điểm , tùy từng loại .. ".
"Ồ vậy thì được ".
Đứng bật dậy , có mục tiêu nên hắn lập tức rơi vào trạng thái hoạt động , đi đi lại lại nghĩ cách , mắt hắn bỗng dừng lại ở chỗ xương cá hắn ăn lúc nãy . Mắt hắn lóe lên một tia sáng , miệng cười gian xảo : " Này Tử , ta có một cách ... ".
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện