[Dịch]Trò Chơi Sinh Tồn- Sưu tầm
Chương 41 : First Kill (Thủ sát/ người giết boss đầu tiên)
.
Việc cô làm đầu tiên chính là lấy ra một miếng thịt rồi quăng về hướng nước phía xa. Lập tức có một con cá lớn từ trong nước nhảy ra đớp lấy miếng thịt cô vừa ném đi. Nó nhanh chóng ăn xong miếng thịt mà cô vừa quăng, cô đành lấy ra một miếng khác rồi quẳng về hướng khác. Đến lúc miếng thịt dần chìm xuống hết cô mới thấy được một cái đuôi cá ẩn hiện dưới làn nước.
Cô nhìn thấy như vậy, trong lòng âm thầm than không xong rồi. Tuy rằng cô không biết là bên trong cái đầm này có bao nhiêu Quái Ngư. Nhưng cô biết sát cô có một con bơi lượn chờ chực. Nếu như chỉ có một con thì tốt hơn nhiều, cô lấy thịt tiếp tục quẳng đi. Lần này Quái Ngư nhảy cao hơn mặt nước nhiều, nhanh chóng đớp gọn miếng thịt béo bở kia. Lúc cô nhìn thấy nó nhảy xuống nước, cô nhìn thấy một mắt cá lạnh băng nhìn mình. Đôi mắt ấy khiến cô hơi lạnh người, giống như xem cô chẳng khác miếng thịt mà cô quẳng đi. Cùng là thức ăn của nó mà thôi.
Loại cảm giác này cô không thể diễn tả được. Không có chút nào làm người khác vui nổi.
Hạ Mạt lúc này mới lấy ra thịt sống rồi ném đi, tuy rằng nó chưa chế biến, mùi vị cũng không có gì hấp dẫn bằng thịt nướng. Nhưng cô không biết là con cá này thích thịt sống hay nướng hơn. Cô đành phải thử nghiệm một chút vậy. Cứ quẳng đi rồi tính tiếp.
Mọi động vật đều có một đặc tính rất giống nhau. Mọi người đều thích những món ăn đã ăn rất quen thuộc. Thịt nào thì nó cũng thích, thậm chí lúc cô định quăng miếng thịt đi thì Quái Ngư có vẻ rất kích động, nó không ngụp lặn trong nước mà nổi lên mặt nước bơi vòng vòng quanh thuyền nhỏ của cô. Xem ra, nếu không quăng thịt đi… Quái Ngư sẽ tự mình tìm, chắc nó sẽ làm ngã thuyền cô rồi tự chiếm đoạt hết đồ ăn trong túi cô mất.
Trong lúc này cô đang bận tẩm độc vào thịt nướng và thịt tươi. Cô lấy độc của bình dược và cả trên những Bối Thứ để thoa vào. Làm xong tất cả những chuyện đó, cô ném thịt đi.
Quái Ngư rất hài lòng với thái độ của Hạ Mạt, khi ăn được thịt nó lại tiếp tục bơi vòng vèo xung quanh chiếc thuyền cứ tiếp tục đuổi theo những chỗ cô quăng thịt. Bởi vì độc tẩm vào thịt, nên độc tính phát huy không nhanh như trực tiếp cắm vào máu. Vì vậy cô rất lo độc không đủ, hai ba miếng thịt so với nó không thấm vào đâu nên tăng độc gấp đôi. Đút cho nó đến bảy tám miếng. Cô dùng hết bình dược Phụ Tử rồi mới yên tâm được một chút. Dù sao giờ cũng chẳng còn độc để tẩm nữa.
Tuy vậy nhưng được cái này động tác của Quái Ngư đã bắt đầu chậm dần lại, thế nhưng nó vẫn tiếp tục tham ăn không phát giác ra vấn đề này. Sau khi thấy cô không quăng thịt nữa thì bơi đến gần cạnh cô để chuẩn bị tấn công thuyền. Thế nhưng thân thể của nó càng ngày càng cứng ngắc. Nó không bơi đến gần thuyền được, thân hình nổi lềnh bềnh trên nước, không động đậy gì cả.
Cô chèo thuyền đến bên cạnh người của Quái Ngư, cô đưa tay vuốt vuốt người nó. Thế nhưng cô phát hiện ra là da cá bóng loáng không có vảy gì cả, không giống những con cá bình thường. Dưới ánh sáng heo hắt mà khói độc chặn lại, cô chỉ nhìn thấy từ thân người nó tỏa ra một thứ ánh sáng màu xám bạc, không đủ lực để thu hút ánh nhìn của người khác. Chuyện này cũng vì với cô, ánh sáng đó không là gì cả. Cô có kiểm tra bao nhiêu lần cũng chẳng thấy có cái gì đặc biệt từ con cá này cả.
Tuy rằng độc đã phát tác, nhưng Quái Ngư vẫn chưa chết. Trong lúc cô vuốt ve sờ soạng kiểm tra vẫn thấy bắp thịt của nó run run hơi động đậy. Hạ Mạt không dám manh động nữa, cô nên giết chết nó đi mới an lòng được. Nếu có chuyện gì không may thì không tốt chút nào. Cô di chuyển đến mạn sườn cá, rồi vạch bụng cá ra. Cơ bản bây giờ nó chỉ có thể nằm im để cô muốn làm gì thì làm, vì vậy Hạ Mạt vạch bụng rất nhanh. Bên trong, cô phát hiện vị trí của trái tim. Không nghĩ gì nhiều, cô rút trường kiếm trên lưng đâm thẳng vào. Trường kiếm xuyên thẳng qua trái tim, nhất thời cô chỉ nghe được trong họng cá có những tiếng ùng ục phát ra. Trên đầu nó xuất hiện một thanh HP rất dài.
Tuy rằng không có level để phân ra, nhưng vẫn có tổng thực lực để xác định cao thấp. Cô xem xét thuộc tính của Quái Ngư, không ngờ! Con Quái Ngư này tổng giá trị thực lực đã vượt quá 1000 điểm! Nếu so với người chỉ mới vượt qua 150 điểm như cô thì thật là một trời một vực. Cũng may cô có chai độc kia, cũng vì nó quá tham ăn. Nếu không… chỉ sợ cô đã phải bỏ mạng nơi này.
Cô rút trường kiếm ra, tiếp tục đâm vào trái tim. Gần mười phút sau, thanh HP của Quái Ngư mới từ từ hạ xuống rồi về không.
Ngay lúc đó, cô nghe thấy có tiếng hệ thống nhắc nhở bên tai.
“Chúc mừng bạn là người đầu tiên giết chết thành công Boss thế giới Nhu Bạch Khảm khu vực Tây Lộc Hồ Lạp Sâm. Thưởng một phần mười thuộc tính của Boss. Sự chịu đựng : +30, Thể lực: +20, Trí Lực: +14, Nhanh nhẹn: +26, Sức mạnh: +26, Ngộ Tính: +7”
“Bạn đã đánh chết được Nhu Bạch Khảm khu vực Tây Lộc Hồ Lạp Sâm, trí lực: +5đ, ngộ tính: +2đ ”
Ở trong Bụi Trần, lần đầu tiên đánh chết boss sẽ khen thưởng cho người chơi một phần mười thuộc tính của boss. Nếu như đánh boss qua hình thức là trực tiếp giao chiến thì sẽ thưởng sức mạnh và điểm nhanh nhẹn. Nếu không qua trực tiếp mà gián tiếp giết bằng những thứ khác thì sẽ khen thưởng trí lực và ngộ tính.
Ví dụ như lần này cô đánh boss là nhờ độc dược giết chết boss. Vì vậy không nằm trong phạm vi quyết đấu, phần thưởng sẽ là trí lực cùng ngộ tính.
Hạ Mạt nhìn điểm thuộc tính của mình bây giờ, hết sức hài lòng. Tuy rằng một đời trước cô biết là giết boss phần thưởng rất phong phú. Nhưng một đời cô, chưa bao giờ giết qua. Vì lẽ đó, đây là lần đầu tiên hạ boss thành công. Dĩ nhiên là phải vui rồi.
Sự chịu đựng 63, Thể lực 50, Trí lực 40, Nhanh nhẹn 54, Sức mạnh 56, Ngộ tính 29, Tổng Thực Lực: 292.
Tăng thêm những thuộc tính mới được tặng thì cuối cùng cũng sắp đến 300 rồi! Tuy rằng không thể so bì với tất cả những người chơi trong này, nhưng cô cảm thấy với thực lực thế này có thể hạ kha khá quái vật. Điều này khiến cô rất nóng lòng muốn thử sức mạnh. Cô dự định sẽ đi đến những nơi nguy hiểm thám hiểm một lần.
Nói đến giết boss… Cô nghĩ đến lúc mới vào Hồ Lạp Sâm động phải Hồ Vương, cô không thu được điểm thuộc tính nào cả. Không biết Hồ Vương có được tính là boss không? Nếu không, chỉ sợ là Hồ Vương đã có người nào đó vô tình được first kill rồi không. Tiếc là trong quá khứ và hiện tại hệ thống với những người chơi này chưa bao giờ có thông báo, cô cũng không đoán được là ai đã được khen thưởng thuộc tính. Bỗng cô nhớ về người bên thác nước… có khi nào là anh ta không?
Nhưng điều này cũng không phải là việc mà cô quan tâm, vì vậy cô nghĩ ngợi rồi cũng quên sạch. Đối với boss, Hạ Mạt thèm nhỏ dãi chính là da cá. Cô sờ sờ, vừa mềm vừa bóng lại không dính nước. Lúc nảy cô dùng kiếm đâm thử, nhìn vậy mà lại cứng cỏi vô cùng, muốn đâm cũng không phải dễ dàng mà đam được. Một món đồ tốt như vậy rơi xuống trước mặt, cô tuyệt đối không cho phép nó biến mất ngay trước mặt mình! Vì lẽ đó, cô lấy ra con dao nhỏ rồi ngồi xuống thuyền, hướng về thi thể của con cá bắt đầu cẩn thận lột da.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện