[Dịch]Trọng Sinh Ta Yêu Nhà Ta - Sưu tầm
Chương 29 : Phục Hưng đường.
.
“Em sẽ đi xem xét một chút, cửa sau Huệ Thương gần trường học, muốn bán chăn, ga trải giường cũng phải qua giờ cao điểm, sau này em sẽ phát triển theo hướng này.” Dù sao Lâm Yến cũng chưa làm ăn qua, nói chuyện còn lắp bắp do dự.
“Chị, chuyện này rất tốt, chị mua nhiều hàng một chút còn có thể lời thêm một chút.” Lâm Giai Bình xen vào.
“Nghĩ hay nhỉ, làm gì có chuyện lời lãi tốt như vậy.” Lâm Yến trừng em trai một cái.
“Chị Yến, em có ý này, em ở tỉnh có may vá ga trải giường, chúng ta đi hỏi ông chủ một chút rồi mua hàng.” Lan Hương cao hứng nói xong lại thấy mình với Lâm Yến cũng không quá quen thuộc, xấu hổ cúi đầu.
“Được, Lan Hương, hay là em đi với chị xem một chút.” Lâm Yến chợt nhớ đến cái gì hỏi Lan Hương một câu, “ngươi nói là Phục Hưng đường sao? Chỗ đó là nơi tập kết toàn bộ vải vóc, chúng ta có thể dễ chuyển đổi hàng.”
“Chị Yến, chị cũng biết Phục Hưng đường?” Lan Hương kinh ngạc mở to mắt.
“Có nghe người ta nói qua.” Cô khuyến khích Lý Tuệ, “Chị Lý, chúng ta cùng đi xem đi, nói không chừng có thể tìm được điểm mấu chốt để phát triển.”
Lý Tuệ bị thuyết phục, gật đầu đồng ý.
Điểm tâm sáng sắp nguội, Lâm Yến giục mọi người vào ăn.
Lâm Giai Bình bị thương ở đầu, không thể ra ngoài, hắn gọi điện thoại cho công ty lắp đặt sửa chữa thiết bị xin nghỉ, nghe Lâm Yến gọi hắn đi rửa chén bát, dọn dẹp nhà bếp, mặt nhăn lại như trái khổ qua, tiểu Tường hùa với mọi người trêu chọa hắn, hắn tức giận trừng mắt cháu ngoại trai một cái, Lan Hương đang ở đây hắn cần biểu hiện thật tốt, biết điều đi vào phòng bếp.
Lan Hương gọi điện thoại cho ông chủ xin nghỉ, cùng Lý Tuệ và Lâm Yến ngồi xe đi Phục Hưng đường.
Phục Hưng đường chỉ dài 300m, hai bên đường cửa hàng mọc lên như nấm, có bán sỉ vài vóc cùng có bán hàng đã thành phẩm, mỗi loại đều có một loại cấp bậc, màu sắc, hoa văn khác nhau, làm người ta nhìn hoài không hết.
Lý Tuệ không nhìn nhiều liền nhìn trúng buôn bán rèm, màn cửa, năm trước cô trùng tu lại nhà, lúc ấy mua rèm cửa mắc hơn ở đây một trăm đồng, làm cô vừa giận vừa vui.
“Chị muốn bán rèm cửa có được không?”
“Tốt, trên quầy hàng để vài bức ảnh làm quảng cáo, tuyển mấy người công nhân may vời lắp ráp, có khách đến muốn làm theo yêu cầu thì cho người đến nhà khách đo đạc, làm xong thì cho người đến nhà khách lắp ráp, việc này không khó, chị Lý, chị làm việc tỉ mỉ, lại giỏi bố trí nhà cửa nhất định thành.”
Suy nghĩ của Lâm Yến bất đồng với Lý Tuệ, không có cách nào cùng ý kiến được, buổi trưa các cô ngồi lại một chỗ bàn bạc xong liền chia tay đi các cửa hàng.
Người Lan Hương nói là Tiêu Phán, ông thấy cô mang theo khách đến đây, thật vui mừng.
“Ai nha, Lan Hương, cô đã mang khahc đến đây làm sao thì cũng phải chiếu cố chứ. Mua hàng với số lượng lớn thì cũng phải cho ông chủ một cái giá.”
“Nếu là phải cho ông chủ một cái giá, vậy thì thật tốt quá, ông chủ Tiêu, ông khoan hãy nói, vị này là chị tôi cũng ở thành phố Y đã thuê được cửa hàng, nói không chùng có thể làm ăn lâu dài.”
Ông chủ Tiêu vốn ngồi trên ghế, bây giờ lại đứng lên, cầm xái vỏ chăn cho Lâm Yến nhìn: “cô xem loại vải này một chút, căn bản không phải là dầy như vậy, giặt một cái là mỏng, chân đứa nhỏ đạp lên vài cái là rách, ở đây, đều là vải mộc (vải chưa in hoa), bị nhuộm hỏng nên mới bán rẻ cho cô.”
Lâm Yến cũng không nhìn chỉ nghe Lan Hương nói: “ông chủ, cái vỏ chăn này của chúng tôi thuộc chất lượng gì, tôi còn không biết sao, nếu không thì làm sao có thể đưa chị tôi đến đây? Gian hàng chị tôi sắp khai trương, dự định lấy một ngàn trước thử bán xem sao.”
Đôi mắt ti hí của Tiêu Phán sáng ngời: “vậy sao, 24 đồng một khối, thấp hơn già này thì không được, tôi sẽ lỗ vốn mất.”
“vậy hôm nay có thể lấy bao nhiêu hàng đậy?” Lan Hương đổi chác thay Lâm Yến.
“300 khối, học sinh sắp đi học, không nhanh được, các người vừa bán vừa lấy hàng vào đi.”
“ngày mai chúng tôi tìm xe rồi quay lại lấy hàng được không?”
“Cái ngươi đến sớm một chút, chậm sẽ không còn hàng a.”
Từ công xưởng naỳ ra ngoài, trong tay Lan Hương còn cầm vỏ chăn cũng không đưa tiền đặt cọc, ông chủ cũng không nói. Lại đi vài công xưởng khác, quả nhiên không có chỗ nào có chất lượng tốt như bên này.
“Lan Hương, một ngàn khối chúng ta ban không hết thì làm thế nào?”
“Không thành vấn đề, Chị Yến, trên thị trường rẻ nhất là hai mươi tám đồng, quầy hàng nào không bán được em đem đi trường học bán giúp chị, hời được một hai đồng nhưng đảm bảo có thể bán ra. Năm mới em có bán qua, nếu không phải trật tự đô thị đuổi em chạy khắp nơi, thì bây giờ em còn đang bán đây.”
Nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm, hai cô đi tụ hợp lại với Lý Tuệ, trong tay hai người đều xách hàng mẫu, nhín thấy nhau không khỏi cười ồ lên.
Lý Tuệ vốn nóng tính, muốn quay lại mua hàng, Lâm Yến khuyên cô cẩn thận một chút, Lý Tuệ mới đi tìm Lý nhị ca, cũng may chị dâu cô có banj làm nghề bài trí, nhờ nàng để ý chỉ dẫn, còn những chuyện khác thì ủy thác cho người khác, nếu không, mới bát đầu làm ăn lớn như vậy, thường thường được cái này mất cái khác, rơi vào cạm bẫy.
Lâm Yến có Lan Hương giúp đỡ, cũng rất thuận lợi, ngày thứ hai liền cầm tiền đi lấy 500 ga trải giường.
Tình hình kinh tế của cô vốn đang túng quẫn, gặp chuyện này lại càng rét trong tuyết lạnh, cũng là bất đắc dĩ, ngày cả ba trăm đồng trong tay Lâm Giai Bình cũng mượn.
“Chị, trong thời gian này, em ăn của chị, uống cũng của chị, tiền này coi như là tiền sinh hoạt phí đi.” Lâm Yến nghe xong không khỏi sửng sốt, trong lòng có cảm giác khó tả, đây là lần đầu tiên người nhà mẹ đẻ đưa tiền cho cô, trước kia, bất kể là lý do gì tiền đưa đi cũng không có đưa về.
“Giai Bình, ngươi có tiến triển rồi.” Lam không che dấu được vui thích trong lòng.
Lâm Giai Bình được chị gái khen ngợi, nhất thời không thích ứng kịp, đỏ mặt xoay người đi ra.
Thành phố Y có người chuyên đưa đón người đến Phục Hưng đường làm ăn, Lý Tuệ lấy được số điện thoại chủ xe, các cô muốn đén Phục Hưng đường có thể đi cùng xe, có thể hẹn xe, cũng có thể nhờ chủ xe chở hàng về. Hôm nay, các cô đên Phục Hưng đường đặt hàng xong lại ngồi xe trở về.
“Sau này nếu muốn lấy hàng, hai chị có thể điện thoeij liên lạc với bên này, mỗi ngày tôi đều đến đậy, đem hàng các chị về là được, các chị không cần chạy tới chạy lui.” Thành phố Y là thành phố ở phía Tây, bây giờ việc hậu cần vẫn còn phát triển ở giai đoạn sơ cấpviệc lấy hàng giùm người khác kiếm chút tiền còn khá lạ. Lâm Yến cũng không cảm thấy lạ lẫm, nhưng Lý Tuệ mở to mắt nhìn tài xế, cho đến khi vị tài xế giải thích cặn kẽ cho cô, Lý Tuệ mới cười nói cảm ơn, đồng ý để hàng hóa cho ông chuyển giúp.
“Không ngờ bây giờ làm ăn lại dễ dàng như vậy, phục vụ dây chuyền a, thật quá chu đáo.” Lý Tuệ cảm khái với Lâm Yến.
Việc khai trương cửa hàng của các nàng còn phải đi lấy giấy phép. Cục Công Thương với Cục Thuế vụ xử lysxuwr lý chuyện trên thương trường, Lâm Yến giao cho nhân viên, mỗi người một việc làm thủ tục hết sức đơn giản, lại vội vã một ngày, cửa hàng các cô liền khai trương.
Ngáy thứ nhất, Lâm Yến bán bốn ga trải giường, làm mọi người ủ tũ mất tinh thần.
Lý Tuệ so với Lâm Yến còn kém hơn, ngáy thứ nhất một cái cũng không có bán, trên đường về nhà, tâm trạng hai người đều nặng nề.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện