[Dịch]Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp - Sưu tầm

Chương 16 : Cung điện dưới nước

Người đăng: 

.
Ngồi ở ven bờ hồ nước khổng lồ phía đông học viện, Yêu Nhiêu đã ngẩn người một ngày. Trình độ xa xỉ của học viện Xuất Vân làm cho nàng tắc lưỡi, không nói đến "Học tiền ban" mỗi người ở một phòng ký túc xá, ngay cả khu vực hồ nước để học sinh nghỉ ngơi trước mặt này đều lớn chừng một sân bóng. Bờ hồ trồng những cây liễu quý hiếm, nở rộ trên mặt hồ là hoa sen yêu diễm, nhưng nguyên nhân hấp dẫn các đệ tử đến bên hồ tĩnh tọa không phải cảnh đẹp, mà là số lượng lớn thuỷ nguyên tố ở khoảng không phía trên hồ nước. Quang, Ám, Phong, Thủy, Hỏa, Thổ, sáu loại nguyên tố cơ bản này là đơn vị nhỏ bé nhất hình thành toàn bộ thế giới, trong ngọn lửa có xen lẫn hỏa nguyên tố, trong dòng suối nhỏ cũng ẩn chứa thủy nguyên tố, nhưng khoảng không phía trên hồ nước của học viện dường như đều tràn đầy nồng đậm thuỷ nguyên tố, quả thực không có khả năng là tự nhiên hình thành, dường như là mạnh mẽ ngưng tụ tất cả thủy nguyên tố trong vòng trăm dặm tới đây, tạo thành thủy kết giới chỉ có Lĩnh chủ cấp bảy mới có thực lực tạo ra . Các đệ tử đến bên hồ tĩnh tọa, phần lớn không phải vì hấp thu thủy nguyên tố, bởi vì người ở Chu Tước đại lục, thuộc tính linh lực có tới 80% là “Hỏa”, ngồi ở trong kết giới của hồ nước có nồng đậm thủy nguyên tố, không thể nghi ngờ là một loại khiêu chiến đối kháng với thuộc tính hỏa, chỉ những đệ tử chính thức lâu năm mới có thực lực tới gần hồ nước tiến hành tu luyện sự chịu đựng. “Dựa vào, tiểu gia hoả kia có phải người hay không?” Một đệ tử năm thứ tư cao lớn nhìn Yêu Nhiêu cách đó không xa, khẽ cắn môi đứng lên, hắn đã là triệu hồi sư thuộc tính hỏa cấp hai, ngồi ở bên hồ này cũng không được một giờ, hỏa nguyên tố trong cơ thể gần như toàn bộ đã bị hơi nước dập tắt. Mà tiểu gia hoả kia giống như đã ngẩn người ở bên hồ cả một ngày.(dựa vào: câu chửi tục nha) Cũng có vài người vẫn không nhúc nhích giống Yêu Nhiêu, Yêu Nhiêu chú ý tới thiếu nữ tóc màu lam ở phía đối diện, hình như gọi là “Mỹ Lam”, là thiên tài chữ hồng tiến vào cùng đợt với nàng, ba ngày nay cũng luôn đến tĩnh toạ bên hồ nước này, nhưng mà thuộc tính linh lực của nàng ta hình như không phải là “Hỏa” . Yêu Nhiêu đến bên hồ cũng không phải vì muốn tu luyện sự chịu đựng, hắc châu ở trong Vòng Ngự Thú vừa tiếp xúc với thủy nguyên tố của hồ nước này liền tự động xoay tròn, hình thành một vòng bảo hộ trong suốt ở bên ngoài thân thể Yêu Nhiêu, sự khác thường của thủy nguyên tố nơi này không hề ảnh hưởng tới nàng. Nguyên nhân thực sự khiến Yêu Nhiêu ngẩn người là, bên dưới hồ nước tràn ngập hơi nước này, như có như không lộ ra một loại hơi thở mà nàng quen thuộc . “Đến đây… Đến đây… Đến đây…” Không sai! Lực lượng giống với hắc châu! Ngẩng đầu đánh giá bốn phía một chút, mặt trời đã lặn, hồ nước càng thêm vắng lặng, đệ tử tu luyện sự chịu đựng ở bên hồ đã tốp năm tốp ba rời đi, ngay cả thiếu nữ Mỹ Lam đối diện kia cũng không thấy bóng dáng. Yêu Nhiêu đứng dậy, vỗ vỗ tro bụi trên quần. Hình như là chuẩn bị rời đi, lại quay người đi tới một góc bị bóng cây che đậy. Hít sâu một hơi, đúng vậy, đã ngồi ba ngày, vẫn không nghĩ ra biện pháp giải quyết, đảnh phải nhảy vào trong hồ xem xét một chút. Yêu Nhiêu lấy hơi, giống như cá trong nước, lặng im không một tiếng động tiến vào trong nước. Dưới nước cũng không u ám giống như tưởng tượng, Yêu Nhiêu dùng tay chân kích thích dòng nước, dè dặt cẩn trọng lặn xuống đáy nước. Tuy rằng phụ thân điên nói truyện của lê*quý#đôn% lực lượng này giống với hắc châu, có thể mang đến chỗ tốt vô cùng lớn cho nàng, nhưng mà Yêu Nhiêu cũng không quên trận tàn sát thảm thiết ở kiếp trước khi đoạt đi hắc châu từ trong tay Ma tộc. Mười vạn tinh binh Quang Minh điện bị một trăm Đại Tu La đột nhiên xuất hiện chém sạch như cắt dưa, nếu không phải Tứ trưởng lão và Thất trưởng lão tự bạo, tạo ra sống thần dữ dội, một nửa Đại Tu La chết bởi sóng thần, bản thân Yêu Nhiêu cũng không thể trốn thoát khỏi chiến trường. Lực lượng! Lực lượng! Lực lượng càng cường đại liền có càng nhiều nguy hiểm ngủ đông ở bên cạnh. Yêu Nhiêu không khỏi rùng mình một cái, nhưng mà sự lạnh lẽo này lại không xua tan được sự cuồng nhiệt đối với bảo vật trong lòng nàng. Nói cách khác, chỉ cần vận khí tốt, thực lực của nàng sẽ có khả năng nhảy vọt. Đối mặt dụ hoặc như vậy, liệu có ai có thể kháng cự. Đáy hồ vốn ngày càng âm u lúc này lại xuất hiện một tia sáng. Yêu Nhiêu nhìn chăm chú, thiếu chút nữa cho rằng bản thân vì thiếu dưỡng khí mà xuất hiện ảo giác. Một tòa cung điện! Một tòa cung điện lộng lẫy bị kết giới bao vây! Còn lớn hơn so với mặt hồ! Xem ra nối liền với hồ nước là một không gian khác! Mà ở chỗ cao nhất nơi đỉnh chóp của cung điện chính, một hạt châu màu xanh lam chậm rãi chuyển động, tốc độ chuyển động giống hệt hắc châu trong Vòng Ngự Thú! Hoá ra không phải một viên hắc châu khác, mà là một viên thuỷ châu, tuy rằng màu sắc khác nhau nhưng dựa vào tần suất xoay vòng khác thường của hắc châu, Yêu Nhiêu vẫn biết đây chính là thứ mà nàng cần tìm. Lúc Yêu Nhiêu sắp chạm đến kết giới bao quanh cung điện, trước mắt đột nhiên sáng lên màu lam minh diễm. “Là nàng ta… Nàng ta tới nơi này làm gì…” Yêu Nhiêu nhanh chóng ẩn vào chỗ tối, ánh mắt bất định đánh giá thiếu nữ nhỏ xinh một đầu tóc xanh ở phía xa. Đó là Mỹ Lam, lúc này hai tay nàng ta kết thành hình dạng phức tạp, miệng giống như đang lẩm bẩm thuật pháp phá trận, ở bên cạnh nàng ta, một con Thanh Sa sừng nhọn khủng bố vĩ đại bơi lội, đỉnh đầu là bảy ngôi sao vàng! Linh thú bảy sao! ( thanh sa : cá mập xanh) Tỏng lòng Yêu Nhiêu càng thêm kiêng kị vài phần, một thiếu nữ mới vừa nhập học, sao có thể có linh thú cấp cao! Đó chính là đặc quyền mà tộc trưởng trưởng lão, siêu cấp quý tộc mới có. Lúc này vậy mà lại xuất hiện bên người một thiếu nữ bình dân phải tham gia khảo hạch mới có thể nhập học. Chỉ sợ thực lực chân chính của Mỹ Lam này đã vượt qua phần lớn đạo sư của học viện. “Có cổ quái, phải cẩn thận.” Yêu Nhiêu ở trong lòng trực tiếp liệt “Mỹ Lam” vào danh sách “nguy hiểm”, xem ra mục đích của Mỹ Lam cũng là thuỷ châu, đây chính là một đối thủ khó có thể chống lại, không biết phía sau có phải còn có một thế lực khổng lồ hay không. Nếu nàng ta đã ở trong này, vậy bản thân vẫn nên lặng lẽ rời đi tốt hơn. Tuy bảo vật kia khiến Yêu Nhiêu cực kì động tâm, nhưng nàng cũng không phải là người lỗ mãng, tục ngữ nói đúng, cẩn thận thuyền có thể dùng vạn năm, dù sao nhìn bộ dạng buồn bực đầu đầy mồ hôi của Mỹ Lam, dùng phương pháp nào cũng không phá được kết giới của cung điện, chỉ sợ tạm thời cũng không thể vào bên trong cung điện được. “Ngươi cứ từ từ mà phá đi!” Yêu Nhiêu cười thầm, xoay người rời đi: “Còn nhiều thời gian, bổn cô nương vẫn sẽ ở lại trong học viện này nửa năm đến một năm mà.” Yêu Nhiêu nghĩ đến thoải mái, nhưng hiện thực vẫn luôn không thuận theo ý người. Tuy rằng cơ thể nàng ẩn giấu ở trong góc chết âm u, nhưng lại quên đến cái mũi linh mẫn biến thái của dã thú! Thanh Sa sừng nhọn đang dùng răng nanh điên cuồng cắn xé kết giới cùng với chủ nhân đột nhiên dừng lại, dòng chảy mang tới cho nó một chút mùi thịt người thơm ngon mà xa lạ, tuy chỉ số thông minh của nó còn chưa đủ để phân tích tình huống trước mắt, nhưng mà bản năng của nó lại chỉ dẫn nó nhanh chóng bơi về phía có hơi thở của nhân loại xuất hiện! “Thanh Giác! Ngươi muốn làm gì?” Biểu hiện khác thường của Thanh Sa khiến Mỹ Lam cảnh giác. Nàng ta tự phụ không tin có nhân loại cũng sẽ tìm được chỗ này, nhưng mà nếu thật sự có, ngay sau đó cũng sẽ chỉ là người chết! Trên khuôn mặt xinh đẹp của Mỹ Lam dâng lên một tia sát ý không hề phù hợp với mỹ mạo của nàng ta.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang