[Dịch]Trảm Tiên (Convert)- Sưu tầm
Chương 42 : Xem ngươi có thể giết bao nhiêu (thượng + hạ)
.
Từ ngày Thiên Thê bị phát hiện tới nay, kỷ lục chính là của Thạch tiên tử Bích Dao Tiên Đảo với sáu mươi ba bậc thiên giai. Hiên tại, một nữ đệ tử không chút danh tiếng của Thuần Dương Cung lại leo tới sáu mươi hai bậc, chỉ thua Thạch tiên tử một đường, đúng là làm cho người ta kinh hãi. Đây tuyệt đối là kỷ lục của Thiên Thê năm nay, so với thành tích này, ba mươi lăm bậc thiên giai của một nữ tử Bích Dao Tiên Đảo lúc trước quả thực chính là một truyện cười
Bây giờ không bất luận một ai nói gì về tu trận hay không tu trận, Công Tôn Linh đã ngay trước mắt mọi người sáng tạo kỳ tích, những kẻ lúc trước không phục thì bây giờ ngoài khiếp sợ cũng chỉ còn bội phục. Còn những kẻ muốn chọc ngoáy căn bản vô pháp nói ra khỏi miệng. Nhất là mười vị kim đan tông sư chủ trì Thiên Thê đại hội lại càng là kinh hãi. Ngoại trừ Từ Thành Tín, chín vị khác trong lòng đều hiểu rõ, thời điểm Công Tôn Linh bước trên Thiên Thê, họ đã ăn ý gây thêm không ít áp lực cho nàng. Chín vị kim đan tông sư liên thủ khi dễ một luyện khí kỳ, vậy mà Công Tôn Linh còn lên được tới sáu mươi hai bậc, sợ rằng nếu ko gây khó dễ, thành tích cũng không hề thua kém Thạch San San
Từ Thành Tín quả thực hài lòng đến cực hạn, Thuần Dương Cung năm nay chính là siêu quần xuất chúng, không một môn phái nào có thể sánh bằng. Không nói tới việc Dương Thần dùng tu vi tầng hai chém bay đầu đệ tử Hàn Kiến Đức tu vi tầng sáu của Thiên Quyền Tông, chỉ cần việc Công Tôn Linh bước tới thiên giai thứ sáu mươi hai, cũng đủ khiến tất cả mọi người phải thay đổi cái nhìn với Thuần Dương Cung, kẻ nào muốn chế nhạo cũng đã không còn cơ hội nói ra. Từ Thành Tín sảng khoái quả thực còn hơn trời hè ăn dưa hấu ướp lạnh. Từ nay về sau còn có kẻ nào giám đứng trước mặt hắn mạnh miệng ? Trừ Bích Dao Tiên Đảo ra, dù là Thái Thiên Môn, đôi mặt với thành tích cỡ này của Công Tôn Linh, cũng vô pháp. Chỉ cần một đệ tử Công Tôn Linh này cũng đủ khiến Thuần Dương cung hãnh diện. Từ Thành Tín lúc này ánh mắt nhìn chín vị kim đan kỳ khác dường như có hơi trên cao nhìn xuống một chút, tuy chưa tới mức dùng cằm để nhìn nhưng cũng không sai biệt lắm
Bởi vì thành tích của Công Tôn Linh quá mức chấn động, lúc này mười vị kim đan kỳ đều đã dừng tay. Từ Thành Tín dương dương đắc ý, nét kiêu ngạo không một chút che dấu, tuy chín người khác trong lòng khó chịu, nhưng cũng không có biện pháp. Trách chỉ trách môn phái bọn họ không có đệ tử xuất sắc như vậy a!
Công Tôn Linh bị Thiên Thê dời đi xuất hiện dưới chân nói, có lẽ vì đã hao tổn quá nhiều tâm lực, vừa định cất bước thì chân mềm nhũn, thân thể không tự chủ đổ về phía trước. Dương Thần vẫn luôn chăm chú để ý, lúc này nhanh chân nhanh tay bước tới đỡ nàng. Tay hắn đụng phải eo Công Tôn Linh, mềm mại trơn trượt ( chỗ này ko rõ lắm :D ), nhịn không được cảm thấy rung động trong lòng. Công Tôn Linh sắc mặt thoáng hồng, đang muốn đẩy ra, nhưng liền cảm nhận từ tay Dương Thần chậm rãi truyền tới một cỗ linh lực thổ thuộc tính, đem linh lực khô cạn của nàng bổ sung vài phần. Lúc này nàng mới có thể tự mình đứng vững, nhìn Dương Thần mỉm cười :
"Dương sư đệ, đa tạ!"
Người khác nghe chỉ nghĩ rằng Công Tôn Linh tạ ơn Dương Thần vì đã đỡ nàng, nhưng Công Tôn Linh chính mình hết sức rõ ràng, nếu không phải Dương Thần cố ý nhắc nhở, ở thời điểm thiên giai thứ năm mươi nàng đã không thể kiên trì. Những gì phát sinh trên Thiên Thê, Công Tôn Linh vẫn còn cảm thấy vô cùng mới mẻ, nhất là vài bước cuối, hầu như hút hết tinh lực toàn thân nàng. Đúng như Dương Thần nhắc nhở, ảo cảnh đã tấn công vào điểm yếu trong tính cách của nàng. Những người từ Thiên Thê đi ra thường sẽ lập tức ngồi xuống cảm ngộ, nhưng Công Tôn Linh lại không làm vậy, thoáng chút nghỉ ngơi, nàng lẳng lặng ngồi một bên, bộ dạng muốn nhìn xem Dương Thần leo được qua bao nhiêu cấp thiên giai
Trải qua một đoạn kinh ngạc cùng đàm luận, mười vị kim đan tông sư lại một lần nữa vào vị trí, Thiên Thê lại chớp động hào quang, người tiếp theo đã có thể đi lên. Người tiếp theo, chính là Dương Thần. Nhìn Thiên Thê quang mang chớp lóe, Dương Thần phảng phất như đối mặt với đường nhỏ bình thường, lửng thửng nhấc chân, một chút động tác chuẩn bị cũng không có, trực tiếp đạp lên từng bậc thiên giai. Vừa xem qua một mỹ nữ thiên tài, lúc này mọi người lại thấy một gia hỏa cà lơ phất phơ, đến ngay cả Từ Thành Tín cũng có chút bất mãn. Dù không quan tâm đến kết quả thì ít ra ngoài mặt cũng nên làm một chút động tác a! So với Công Tôn Linh lúc nãy thì Dương thần đúng là một điểm trừ của Thuần Dương Cung. Chín vị kim đan tông sư khác lại càng bất mãn. Mà các đại hành gia lại bắt đầu có việc để làm :
"Ài, đao phủ cuối cùng vẫn là đao phủ, khó mà tới những nơi thanh nhã a!"
Chín vị kim đan tông sư lần thứ hai phối hợp thập phần ăn ý, nếu Dương Thần đã không coi trọng Thiên Thê như vậy, liền cấp cho hắn một lần giáo huấn ra trò. Hắn xuất thân đao phủ, vậy cứ cho hắn làm đao phủ trong huyễn cảnh rồi hãy nói
"Hừ, đao phủ, giết người vô số !" đường chủ ngoại sự đường Thiên Quyền Tông là kẻ có hận ý sâu nhất. Hàn Kiến Đức chết trên tay Dương Thần, dù hắn có chỗ nào không đúng thì vẫn là đệ tử Thiên Quyền Tông, bị Dương Thần một đao phế bỏ chính là hao tổn hết mặt mũi Thiên Quyền Tông. Nghĩ tới đây, đường chủ cũng đã có quyết định :"Ta xem ngươi có thể giết bao nhiêu người !"
Mười vị kim đan tông sư chủ trì Thiên Thê, mỗi người đều có thể dùng thần thức câu thông với trận pháp, gia tăng độ khó của ảo cảnh, đây chính là nét độc đáo của trận pháp ở Thiên Thê, và cũng là chỗ lợi hại của Vấn Tâm Lộ. Lúc Công Tôn Linh bước trên Thiên Thê, trừ Từ Thành Tín, những người khác đều hợp lực ngăn cản. Lúc này tới phiên Dương Thần, mọi người vẫn làm như trước, bất quá lúc này lại do đường chủ ngoại sự đường Thiên Quyền Tông phát động mà thôi
Vừa bước lên cấp thiên giai đầu tiên, Dương Thần thấy mình đang ở giữa pháp trường, trước mặt là mười tử tù đang đợi xử trảm, mà bản thân hắn lúc này đầu trát hồng trù, vận trang phục đao phủ, nửa người trên cởi trần, tay cầm quỷ đầu đao. Bất quá quỷ đầu đao này lại có hình dáng của hung đao ở Trảm Tiên đài
Huyễn cảnh do tâm sinh, hết thảy tất cả đều lấy nhận thức trong đầu Dương Thần làm cơ sở mới có thể mượn lực lượng trận pháp tạo ra ảo cảnh. Thấy một màn quen thuộc, trên miệng Dương Thần tươi cười pha chút khinh miệt. Cứ tưởng khó khăn thế nào, ảo cảnh như vậy chẳng phải tự chui đầu vào lưới sao ?
Hung đao trong tay huy động, chỉ thoáng nửa khắc mười cái đầu lâu đã rụng xuống, tràng cảnh trước mắt đột nhiên thay đổi, mười người liền biến thành trăm người. Chém rụng hết trăm cái đầu lâu, lại biến thành nghìn người. Mặc kệ bao nhiêu người, đối với Dương Thần mà nói, chỉ là tăng số lần huy đao lên, chẳng có gì đáng quan tâm. Dương Thần cực kỳ dứt khoát, lỗi lần huy đao là một đầu lâu rụng xuống, không có ngoại lệ
Một lúc sau, tình cảnh phạm nhân có chút biến hóa, vốn là những tráng hán, lúc này những tử tù đều là nữ nhân. Đủ loại thần thái, kiều mị, thanh nhã, cao ngạo, dịu dàng... Mười nàng có kêu to oan uổng, có khóc lóc sướt mưới, cũng có trợn mắt mà nhìn, bất quá Dương Thần vẫn không có nửa điểm chần chờ, một lần huy đao, 1 đầu lâu rụng xuống. Hết mười nữ tù lại đến trăm nữ tù, nghìn nữ tù, đủ kiểu cầu xin, mê hoặc, quở trách, mà dáng người nét mặt càng lúc càng xinh xắn mỹ lệ, phảng phất chỉ cần Dương Thần ngừng tay, tất cả các nàng đều là của hắn. Vô luộn đối mặt với ai, Dương Thần đều một đao chặt bỏ
Sau nữ tù, tràng cảnh lại biến hóa thành mười lão nhân tóc bạc, trăm lão, nghìn lão...
Trong ảo trận dường như Dương Thần tiêu tốn rất nhiều thời gian, nhưng thật ra trên thực tế hắn chỉ mới đi tới cấp thiên giai thứ chín
"Hắn thật là ý chí sắt đá sao?" đường chủ ngoại sự đường Thiên Quyền Tông có chút kinh nghi, không phải ai cũng đều có thể không chút do dự xuống tay chém giết nhiều như vậy. Bất quá điều này không những không làm hắn buông tay, mà ngược lại còn kích thích chiến ý của hắn: "Ta cũng không tin, người nào ngươi cũng giám chém!"
Trước mắt Dương Thần, xuất hiện mười đứa bé, nữ có nam có. Đối với lần này, Dương Thần căn bản là không thèm để ý chút nào, máy móc huy đao, trong nháy, một trăm đứa bé, một nghìn đứa bé đã bị Dương Thần chém đầu. Sau đó lại là một loạt trẻ nhỏ còn quấn tã, oa oa khóc...
"Vấn tâm lộ, ta nếu đã làm đao phủ, thì không quan tâm thân phận bất cứ ai!" Dương Thần trong lòng cho mình một câu trả lời kiên định, trên tay hung đao không chậm trễ chút nào hướng về phía trước
Sau trẻ nhỏ là mãnh thú, ác quỷ, hung ma, yêu quái, bất cứ dạng nào Dương Thần cũng một đao chặt bỏ. Bất luận là mê hoặc, đe dọa, thậm chí hướng hắn công kích, Dương Thần đều làm như không thấy
Sau đó lại tới những người Dương Thần từng gặp, từng quen biết
Tôn Hải Kính, trảm thủ!
Sở Hanh, trảm thủ!
Hàn Kiến Đức, trảm thủ!
Bốn người hầu, Trầm Đạt Viên Đình Cổ Quần Hà Liên, cung kính hướng về phía Dương Thần hành lễ, mà Dương Thần đáp lại, như trước vẫn là một đao chém xuống. Chém xong bốn người hầu, Thượng Quan Phong, Uông tổng quản lần lượt xuất hiện, mà Dương Thần cũng là không chút do dự huy đao
Từ Thành Tín, trảm thủ!
Tôn Khinh Tuyết, trảm thủ!
Thạch San San, trảm thủ!
Đỗ Khiêm, trảm thủ!
Chu Thần Đào, trảm thủ!
Công Tôn Linh, trảm thủ!
Phụ mẫu, trảm thủ!
Sư phụ, trảm thủ!
Người xuất hiện càng lúc càng có quan hệ sâu nặng với Dương Thần, nhưng Dương Thần căn bản mặc kệ đối phương là ai, không chút chậm trễ, trong lòng không hề gợn sóng. Đây đều là ảo cảnh, Dương Thần không có bất kỳ tâm lý gánh vác
"Sư đệ, ngươi rốt cục đi hết Thiên Thê!" Dương Thần máy móc huy đao, đột nhiên tất cả tràng cảnh biến đổi, mình đã đứng ở dưới chân Phù Không Sơn. Bên cạnh, Công Tôn Linh suy yếu đã khôi phục không ít, dịu dàng mỉm cười nhìn Dương Thần, trên mặt tràn đầy kinh ngạc và kiêu ngạo. Bên tai tràn ngập một trận thanh âm huyên náo, khiếp sợ, nghi vấn, điên cuồng, đủ loại... Một đệ tử luyện khí tầng hai, thế nhưng đi hết toàn bộ thiên giai, quả là chuyện không thể nào.
Âm thanh cười ha hả của Từ Thành Tín từ xa truyền lại :"ha ha ha ha, ngoại môn đệ tử Dương Thần Thuần Dương Cung chúng ta một hơi đi hết Thiên Thê, còn ai dám không phục ? "
Sau lúc chấn động và hoài nghi, ánh mắt mọi người nhìn Dương Thần bắt đầu thay đổi, trở nên sùng bái, đố kị cùng không phục tồn tại, rất phức tạp. Nhưng càng như vậy càng làm Dương Thần cảm giác mình có một thành tựu không gì sánh nổi.
"Dương đạo hữu, ta vẫn cho là ngươi là luyện khí tầng bảy cao thủ làm bộ luyện khí tầng hai, xem ra ta sai rồi, ở đây hướng Dương đạo hữu xin lỗi, thỉnh Dương đạo hữu thứ lỗi!" Gia hỏa khơi lên một hồi nghi vấn lúc trước, cũng nhảy ra ngoài hướng Dương Thần chịu thua: "Dương đạo hữu ý chí kiên định, tại hạ bội phục!"
"Đáng tiếc, cho dù nói rất dễ nghe, cũng bất quá là hư huyễn mà thôi!" Dương Thần con mắt bỗng nhiên sáng lên, trong tay đột nhiên xuất hiện hung đao, hướng về phía gia hỏa đang nói chém 1 nhát, sau đó mạnh mẽ xoay người, một đao chém về phía cổ Công Tôn Linh.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện