[Dịch] Trạch Thiên Ký
Chương 537 : Một lá thư khác đến từ Trường Sinh Tông.
.
Tô Ly đưa một phong thư đến hán thu thành, vì thế vạn liễu viên biến thành liễu tiêu, Chu Lạc không còn phong vũ.
Chuyện này, tạm thời chưa truyền ra.
Lúc này ở đại lục chỉ thảo luận Tô Ly và Thánh nữ kết bạn rời đi sẽ làm thế giới biến hóa thế nào.
Cao hứng nhất đương nhiên là Trường Sinh Tông.
Trường Sinh Tông được xưng chư sơn chi nguyên, song song cùng với Thánh Nữ Phong, đều là thánh địa trong lòng người nam, hơn nữa có quan hệ mật thiết với Đại Chu hoàng tộc cùng với Lương Vương phủ, cũng có vô số liên quan tới thế gia Thiên Nam, đã cường đại đến trình độ khó có thể tưởng tượng.
Mãi tới kinh biến mười mấy năm trước, Trường Sinh Tông giam cầm vị Ma tộc Công chúa trong hàn đầm, ý đồ cưỡng bức Tô Ly về bắc ám sát Thiên Hải thánh hậu, Tô Ly lại đơn kiếm xông núi, khi phát hiện thê tử bị hàn độc ngấm sâu không thể xoay chuyển, dưới sự giận dữ đã giết sạch mười trưởng lão Trường Sinh Tông, ngay sau đó huyết tẩy Trường Sinh Tông, khi bị trọng thương khôi phục lại lên Tầm Dương Thành, giết sạch người trong Lương Vương phủ, hung danh của Tô Ly chí ít có một nửa bắt đầu từ đó.
Đến tận đây, không còn ai dám tùy ý trêu chọc Tô Ly, đồng thời, Trường Sinh Tông cũng không còn thanh thế năm đó, đệ tử sơn môn tông phái và bổn tông dần dần ly tâm, cả Ly Sơn chỉ còn vẻ tôn trọng bề ngoài, trên thực tế đã sớm việc ai người nấy làm.
Trong mắt Trường Sinh Tông thì Tô Ly chính là đầu sỏ gây ra tất cả.
Nếu như có thể giết chết Tô Ly, bọn họ đã sớm làm.
Tuy rằng bọn họ không làm được, nhưng cũng may hiện tại Tô Ly tự đi rồi.
Trường Sinh Tông gần đây tuy chưa treo đèn màu nhưng không khí vô cùng tốt, bước chân của các đệ tử trở nên khoan khoái hơn nhiều, mấy vị trưởng lão bắt đầu chúc mừng và hướng tới cuộc sống tương lai tốt đẹp.
- Ly Sơn Kiếm Tông chính là kiếm của Trường Sinh Tông đương nhiên phải do chúng ta nắm trong tay.
Ly Sơn nội loạn, thu sơn gia chủ bỗng nhiên phản bội, Trường Sinh Tông Lương trưởng lão được hắn mời qua bị thương, bây giờ còn đang dưỡng thương, vì thế động phủ của hắn đã trở thành nơi nghị sự của các trưởng lão Trường Sinh Tông, trong đó có một vị cao gầy hờ hững mà vô cùng kiên định nói một câu.
Lương trưởng lão nghĩ tới vạn đạo kiếm quang trên Ly sơn lúc trước, khẽ nhíu mày nói:
- Muốn khôi phục lại những năm qua, vô cùng khó khăn.
Nghe lời này, trong động phủ an tĩnh. Năm đó, chỉ cần Trường Sinh Tông ra một đạo chỉ lệnh, toàn bộ Thiên Nam ngoại trừ Thánh Nữ Phong có sơn môn tông phái dám không nghe? Mấy năm thì sao? Chưa nói Ly Sơn Kiếm Tông, cả Thu sơn gia cũng dám hạ độc thủ với Trường Sinh Tông?
- Bổn tông khí huyết hao tổn, Ly Sơn có gì tốt hơn? Sau chuyện của Tiểu Tùng cung trưởng lão, Ly Sơn nguyên khí đại thương, những người đồng thế hệ chúng ta, nhất là Kiếm đường bị trận pháp cắn trả không nhẹ, trong khoảng thời gian ngắn không thể đi ra trông coi công việc.
- Ngươi đừng quên quên, hiện tại chủ trì Ly Sơn... Là thu sơn.
- Thu sơn... Thanh niên anh tài, quả thật không tầm thường, nhưng dù sao vẫn còn trẻ không phải sao?
Vị Cao trưởng lão vẻ mặt hờ hững nói:
- Không chỉ Ly Sơn, còn có nam khê trai, đương đại Thánh nữ cũng còn rất trẻ... nhưng danh vọng đã đủ, chỉ là còn chưa tới Tụ tinh cảnh, chúng ta là đồng tông trưởng lão, giúp đỡ chút sự vụ cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, quan tâm hậu bối.
Nghe lời này, Lương trưởng lão trầm mặc không nói, một trưởng lão khác mặt lộ vẻ vui mừng.
Lương trưởng lão thở dài, nói:
- Nhưng các ngươi có nghĩ, Tô Ly mà trở lại thì làm sao bây giờ?
Trong động phủ an tĩnh một lát, vị trưởng lão cao gầy cười lạnh nói:
- Lấy ngạo khí của Tô Ly, nếu đã tuyên cáo rời xa chẳng lẽ còn đi địa phương khác? Giống như chúng ta đoán vài ngày trước, hắn cùng với Thánh nữ hẳn là chuẩn bị đi tới bờ đối diện biển sao trong truyền thuyết, vậy hắn còn trở về sao?
Lương trưởng lão nhìn hắn thấm thía nói:
- Nhưng nếu như truyền thuyết là thật thì làm sao bây giờ? Hắn thực tìm được thánh quang đại lục, vậy sẽ có ngày trở về.
Trưởng lão kia trong mắt hiện lên một chút kinh hãi, nhưng vẫn cứng rắn, mạnh mẽ nói:
- Trong truyền thuyết Chu Độc Phu cuối cùng phá vỡ hư không mà đi, hẳn cũng muốn qua bên kia, ngay cả hắn còn chưa tìm được... Ít nhất là hắn không thể trở về, Tô Ly có cường thịnh chẳng lẽ còn vượt qua hắn?
Một vị trưởng lão khác khuyên:
- Sư huynh không cần lo lắng quá mức, Tô Ly hẳn sẽ không về được.
Thời tiết mùa đông nhưng Trường Sinh Tông phía nam vẫn ấm áp, trong núi không có tuyết rơi, chỉ có mưa phùn như vui sướng đưa tiễn.
Tô Ly đi rồi, không biết còn có thể về không, hoặc là khi nào mới về, nhưng thư của hắn lại tới đây.
Nhìn lá thư mỏng trên bàn, rất lâu không ai nói chuyện, cũng không ai có bất kỳ động tác nào.
Ba người sắc mặt dị thường khó coi, giống như thấy ác ma tới từ vực sâu.
Ba trưởng lão Trường Sinh Tông như bị lá thư này dọa cho bể mật.
Trong động phủ tĩnh mịch, không có bất kỳ thanh âm nào, chỉ có tiếng nước róc xuống từ thanh đằng.
Nghe tiếng nước, vị trưởng lão cao gầy sắc mặt xanh mét, rất phiền lòng.
Lương trưởng lão sắc mặt tái nhợt, môi hơi hấp háy, lại nói không ra lời.
Phong thư không có câu đề tặng, cả bút tích cũng không có, nhưng khi họ nhìn phong thư có thể cảm nhận được kiếm ý đáng sợ, đau đớn vô cùng.
Phong thư này có kiếm ý, kiếm ý của Tô Ly.
Không biết qua bao lâu, sự tĩnh mịch bị phá, vị trưởng lão cao gầy quát:
- Hắn rốt cuộc muốn gì? Muốn dựa vào một phong thư dọa chết chúng ta sao?
Lúc nói những lời này, ngựchắn không ngừng phập phồng, giống ống tre bị đốt, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.
Hắn thật sự rất phẫn nộ, tức giận muốn nổ phổi.
Thanh âm của hắn hơi rít lại, bởi vì khẩn trương.
Hắn không thể không thừa nhận, Tô Ly dù đã đi xa, chỉ một phong thư cũng đã làm kinh sợ Trường Sinh Tông.
Đây mới là nguyên nhân hắn tức giận.
Một vị trưởng lão khác nhìn Lương trưởng lão, bất an nói:
- Sư huynh, làm sao bây giờ? Có mở ra không?
Trong động phủ vang lên tiếng cười khô khốc.
Lương trưởng lão nhìn lá thư này, sắc mặt tái nhợt có thêm một chút huyết sắc, nhìn biển mây bên ngoài, trong ánh mắt có thêm vài phần điên cuồng, như hướng tới Tô Ly lớn tiếng quát:
- Gửi thư tới, để chúng ta mở ra đánh với kiếm ý ngươi lưu lại... Ngươi cho chúng ta là đồ ngốc à?
Vị trưởng lão kia hỏi hắn có muốn hủy thư đi không, người sống dưới bóng ma của Tô Ly chưa tới mười năm như hắn thì đây căn bản không phải vấn đề.
Thư này đương nhiên không thể hủy đi.
Bởi vì hắn không muốn chết.
- Phái người đưa phong thư này vào khe núi, dùng trận pháp cẩn thận trấn áp!
Lương trưởng lão nheo mắt, cười lạnh:
- Ta ngược lại muốn xem, kiếm ý của Tô Ly nằm trong đại trận có thể chống đỡ bao lâu.
Vị trưởng lão cao gầy nghe vậy gật đầu, chợt nghĩ đến một chuyện trọng yếu khác, nhíu mày nói:
- Nhưng... Không ảnh hưởng đến trừ tô chứ?
Nghe được chữ Tô, vẻ mặt vị trưởng lão kia cũng lập tức khẩn trương.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện