[Dịch]Tống Mạn Chi Thần Vương- Sưu tầm
Chương 29 : Đối đầu với Tam Đại Kage
.
Trước mặt của Diệp Phong và Hokage Đệ Tam, ba người đã bước ra từ trong ba chiếc quan tài được Orochimaru triệu hồi.
Người đầu tiên, là một người có mái tóc dài, đen, tấm băng bảo vệ trán có ký hiệu của Làng Lá đang được ông đeo trên trán. Đây chính là Hokage Đệ Nhất Senju Hashirama.
Người thứ hai, không ai khác ngoài Hokage Đệ Nhị Senju Tobirama.
Cuối cùng, người thứ ba, người mà Diệp Phong chờ đợi nhất là một người đàn ông mang băng đeo trán của làng cát, ông có mái tóc đen bù xù. Điều đặc biệt là người này lại có những hạt cát bay xung quanh hắn. Mà Diệp Phong cũng không nhận ra đây là ai vì vậy nên Diệp Phong nhìn về Đệ Tam chờ câu trả lời.
Không để Diệp Phong chờ lâu, Đệ Tam đã than thở:
“Không ngờ lại là các người, Đệ Nhất, Đệ Nhị cùng Kazekage Đệ Tam!”
Câu nói của Đệ Tam làm cho Diệp Phong giật mình, Diệp Phong cũng không biết nhiều về Kazekage đệ tam, chỉ biết hắn có nhẫn thuật thiết sa mạnh nhất Làng Cát qua trận chiến của Sasori với Sakura mà thôi. Không ngờ rằng bây giờ Diệp Phong phải đối đầu với người này.
Khi vừa bước ra khỏi quan tài, Đệ Nhị nhìn xung quanh, cuối cùng dừng lại ở trên người Orochimaru và nói:
“Tên ranh ngươi đã triệu hồi bọn ta ư! Xem ra cũng khá đấy!”
Còn Đệ Nhất thì nhìn lấy Đệ Tam và nói:
“Bọn ta phải đánh với ngươi rồi, Hiruzen ( Tên của Đệ Tam)!”
“Bọn Làng Lá các ngươi cũng còn nội chiến như thế này sao? Thật đáng thương a!”
Lúc này, Kazekage đệ tam lại góp vào một câu, làm cho người có tính tình nóng nảy là Đệ Nhị nổi giận:
“Ngươi câm miệng! Có tin ta giết ngươi ngay bây giờ không!”
“Hà hà, bây giờ chúng ta cùng một chiến tuyết rồi, dù muốn hay không thì ngươi cũng không thể làm điều đó đâu!”
“Xem ra ngươi không hề có lòng tự tôn khi bị triệu hồi và điều khiển rồi, Kazekage Đệ Tam!”
“Đừng nói như thế! Chỉ cần không phải đánh với làng của ta thì ta không có vấn đề gì! Huống chi Làng Cát đang liên thủ với thằng nhóc này!”
Nói đến đây, Kazekage Đệ Tam lại hỏi Orochimaru:
“Này, thằng nhóc, Kazekage Đệ Tứ của làng ta đâu, sau ta không cảm giác được hắn?”
Nghe Kazekage Đệ Tam hỏi như vậy, Orochimaru chỉ cười, và Hiruzen trả lời thay cho hắn:
“Chia buồn với ngài, Kazekage đệ tứ đã bị Orochimaru giết rồi!”
“Cái gì!!!!!?”
Nghe câu trả lời của Hokage Đệ Tam, Kazekage Đệ Tam bật thốt, sau đó hắn trầm mặc lại. Đến một vài giây sau, Kazekage Đệ Tam nói với Đệ Nhất và Đệ Nhị.
“Này, ta đồng tình với hai người các ngươi rồi đấy! Ta cũng muốn xé xác tên nhóc này lắm rồi!”
“Nói nhiều quá, ta ngươi nên tập trung mà chiến đấu cho ta đi!” Lúc này, Orochimaru lại nói, vừa nói, hắn vừa kết ấn. Đợi Orochimaru kết ấn xong, thân thể của ba người này bỗng bốc khói lên, rồi họ dần dần khôi phục lại nguyên vẹn sức mạnh của mình.
“Ngươi không hủy tính cách của bọn ta sao!”
“Trận đấu này ta cũng không tự tin lắm, vì vậy ta đành phải làm thế này thôi, như thế này thì ba người các ngươi còn có thể phát huy sức chiến đấu mạnh hơn nhiều. Dù không bằng thời toàn thịnh nhưng cũng đủ rồi!”
Orochimaru giải thích.
Nghe câu nói này của Orochimaru, Đệ Nhất nhìn về Đệ Tam và nói:
“Chúng ta sẽ gợi ý điểm yếu của mình cho ngươi, hy vọng ngươi có thể đánh bại được hắn và giải thoát linh hồn của bọn ta!”
Nhưng mà, ngoài ý muốn của Đệ Nhất, Hiruzen lại lắc đầu:
“Xin lỗi thầy, nhưng ta không đối đầu với hai người, mà là người này! Hắn là đệ tử của ta, nhưng nói về sức mạnh thì có lẽ còn hơn cả ta”
Vừa nói, Hiruzen vừa chỉ tay về Diệp Phong, đến lúc này, Diệp Phong cũng bước lên và nói:
“Ngài Đệ Nhất, Đệ Nhị, cùng Kazekage Đệ Tam, không ngờ ta sẽ có lúc phải đối đầu với ba người!”
Nhìn Diệp Phong, Đệ Nhất và Đệ nhị đều sửng sốt, đó là vì họ đã chú ý đến đôi mắt của Diệp Phong.
“Tuy mắt của ngươi có màu rất lạ, nhưng ta dám chắc rằng đó là Sharingan, ngươi là hậu duệ của Madara!”
Đệ Nhất thốt.
“Không sai, ta là Uchiha Diệp Phong, còn con mắt của ta thì là một biến dị thôi!”
“Dù biến dị hay không thì ngươi cũng có con mắt bị nguyền rủa đấy. Ta không ngờ là tộc Uchiha lại có lúc đứng ra bảo vệ Làng Lá!”
“Ngài Đệ nhị nói sai rồi, tộc Uchiha đã không còn nữa! Bây giờ chỉ còn ba người mang Sharingan trên đời thôi!”
“Cái gì? Tại sao lại như thế?”
Nghe tin dữ này, Đệ nhất hốt hoảng, nhưng mà, Diệp Phong cũng không muốn nói nhiều nữa, Orochimaru cũng thế.
“Có lẽ chúng ta nên dừng cuộc trò chuyện này lại thôi!”
“Được rồi! Thầy, chúng ta cũng lên thôi!”
Diệp Phong ra hiệu cho Hokage đệ tam, giống như đã hội ý từ trước, cả hai cùng một lúc thi triển ra nhẫn thuật.
Đầu tiên là Hokage Đệ Tam: “Hỏa Độn, Hỏa Long Đạn!”
Sau đó, Diệp Phong cũng ra tay: “ Phong Độn, Đại Đột Phá!”
Lửa và gió, gió có thể thổi tắt lửa đi, nhưng khi vừa đủ mạnh, gió sẽ hỗ trợ ngọn lửa bùng lên, mạnh hơn gấp đôi so với ban đầu của nó. Đệ Tam và Diệp Phong sử dụng chính là nguyên lý này. Ngọn lửa do Đệ Tam thổi ra đã được Diệp Phong tăng cường thêm, sau đó nó lao thẳng vào ba vị Kage.
“Thủy độn – Thủy trận Bích!”
Đệ Nhị ra tay rồi, một bức tường nước bao bọc lấy ba Kage, chống lại ngọn lửa kinh hồn kia. Hơi nước mắt đầu bốc hơi và bốc hơi ngày càng nhanh. Cuối cùng, khi lửa và nước biến mất hết thì một màn hơi nước dày đặc đã bao bọc toàn bộ mái nhà này, khiến cho mọi người bị giảm tầm nhìn trong tức thời.
Đúng lúc này, Orochimaru cảm thấy có nguy hiểm đang tiến đến, hắn vội vàng dùng kunai cản lại, nhưng cũng bị đẩy đi xa khỏi chỗ cũ. Thấy Đệ Tam đã kéo Orochimaru đến một vị trí khác, Diệp Phong tiến đến phía trước ba bị Kage.
“Thần uy!”
Đôi mắt của Diệp Phong bỗng tạo ra một lực hút khổng lồ, không đợi ba vị Kage phản ứng kịp thì đã hút thẳng họ vào không gian đặc biệt của Diệp Phong rồi. Sau đó, Diệp Phong nhìn về hướng Đệ Tam và Orochimaru đang đấu với nhau và nói:
“Thầy đừng chết đấy!”
Nói xong, hắn cũng tiến vào không gian của mình.
Ở bên trong không gian của đôi mắt Diệp Phong, ba Kage xuất hiện ở trong đấy, tiếp theo đó Diệp Phong cũng xuất hiện ở đối diện ba người.
“Làm tốt lắm chàng trai, đưa bọn ta đến đây sẽ giảm thiệt hại cho Làng Lá!” Đệ nhất nhìn Diệp Phong và khen ngợi.
“Ngài quá khen, thật ra ta cũng không muốn lộ quá nhiều sức mạnh của ta thôi!”
“Cẩn thận đấy, bọn ta sẽ tấn công ngay! Bọn ta không thể điều khiển được cơ thể của mình đâu!”
Đệ nhất vừa nói xong thì ba Kage cũng ra tay rồi.
Thụ giới giáng lâm.
Một cái cây khổng lồ bỗng mọc lên từ mặt đất, sau đó, rễ cây của nó vươn về phía Diệp Phong với tốc độ cực nhanh. Mà Diệp Phong giống như đang bất ngờ mà chưa kịp phản ứng, đúng lúc này, Đệ nhị xuất hiện ở phía sau Diệp Phong, dùng hai tay ôm hắn lại.
“Phi lôi thần thuật! Quả là ngài Đệ nhị làm việc rất nhanh!”
Diệp Phong khen ngợi một câu, sau đó thuấn di lên không trung, tránh được cú đánh của Đệ Nhất, nhưng không dừng lại ở đó, khi Diệp Phong vừa xuất hiện một cơn sóng thiết sa của Kazekage Đệ Tam đã đánh ập đến bên hắn.
“Thủy Long Đạn!”
Bình tĩnh ra tay, Diệp Phong tạo ra một con rồng nước cuốn lấy cơn sóng thiết sa này, làm cho thiết sa trở nên nặng hơn và chậm lại. Tiếp tục, Diệp Phong lại sử dụng một thuật khác nhằm vào cả ba người.
“Thiên thủ giả thiên!”
Hàng ngàn cánh tay bằng gỗ mọc ra từ người Diệp Phong, sau đó, nó lao thẳng đến ba vị Kage, nhìn bên ngoài thì cảnh tượng này giống như hàng ngàn cánh tay đang cố sức che đi bầu trời.
“Mộc độn! Tại sao ngươi có thể dùng nó!”
Thấy nhẫn thuật này của Diệp Phong, đệ nhất và đệ nhị đều kinh ngạc và thốt lên, nhưng cơ thể hai người thì lại phòng thủ nhanh như chớp.
“Ầm ầm!”
Hàng ngàn cánh tay bằng gỗ của Diệp Phong nện xuống toàn bộ khu vực dưới đất ở đây, bao gồm cả ba Kage trong đó. Sức mạnh của nó giống như tên, pham vi 200 mét xung quanh đều đã bị san bằng, để lại dưới đất chính là dấu ấn của những cánh tay này.
Nhưng Diệp Phong biết, các Kage không hề dễ thua như vậy, hắn tiếp tục ra đòn.
“Viêm nhật giáng thế!”
Quả cầu lửa Diệp Phong tạo ra có kích thước gấp 20 lần quả cầu của Sasuke lao thẳng xuống mặt đất, nơi ba Kage chưa biết đã ra sao.
“Uỳnh!”
Lại một chấn động nữa vang lên trong không gian này, đất đá cũng phải rung chuyển dưới đòn tấn công này của Diệp Phong.
Chợt, từ màn lửa trước mặt Diệp Phong, bốn con rắn bằng gỗ xông ra, chúng cuốn lấy người của Diệp Phong. Chưa hết, bên trái và phải của Diệp Phong cũng có nhẫn thuật của Đệ nhị và Kazekage Đệ Tam.
“Thủy Xung Ba!”
“Thiết sa thời vũ!”
Không thể né tránh, đó là tình huống của Diệp Phong lúc này. Bị mộc độn của đệ nhất cuốn lấy, Thủy Xung Ba của Đệ nhị lại là tấn công tầm rộng, chưa nói đến Thiết sa thời vũ là một nhẫn thuật không thể né tránh của Kazekage Đệ Tam.
Vào lúc này, Diệp Phong chỉ có thể dùng thuấn di mới né được. Nhưng đó không phải là lựa chọn của Diệp Phong. Không thể né tránh không đồng nghĩa với không thể chống đỡ.
“Thần La Thiên Chinh!”
Một lực đẩy mạnh mẽ xuất hiện từ người Diệp Phong, hất tung Mộc Độn của Đệ Nhất ra khỏi cơ thể, sau đó đến lượt Thủy Độn và Thiết sa bị hất lùi ra sau. Lúc này, lửa cũng tan hết, để lộ ra ba vị Kage không hề hao tổn gì ở phía dưới.
Đệ Nhất thì dùng Mộc Độn để tạo tấm chắn xung quanh mình và Đệ Nhị, trên các thân cây vẫn còn vết cháy xém và đang ẩm ướt, có lẽ Đệ Nhị đã dùng Thủy Độn để không cho lửa thiêu những thân gỗ này đi.
Còn Kazekage Đệ Tam, Thiết Sa bao quanh hắn, tạo ra bức tường phòng ngự kiên cố hơn cả Gaara, quả không hổ danh là người mạnh nhất trong lịch sử của Làng Cát.
Thấy cảnh tượng này, Diệp Phong hơi bất ngờ một chút. Còn ba Kage thì càng bất ngờ hơn, Đệ Nhị nói:
“Mộc Độn, rồi lại nhẫn thuật của Rinnegan trong truyền thuyết! Xem ra ta đã hiểu tại sao con mắt của ngươi lại khác lạ như thế rồi! Ta tự hỏi ngươi có thật là người của gia tộc Uchiha hay không!”
Nghe Đệ Nhị phân tích, Diệp Phong chỉ cười mỉm, không trả lời, lúc này, Kazekage Đệ Tam nói thêm:
“Làng Lá mọc ở đâu ra con quái vật như thế này cơ chứ!”
“Chàng trai, cậu rất mạnh, ta và Tobirama cũng không hề bị triệu hồi toàn bộ sức mạnh của mình nên cậu hoàn toàn có thể thắng, không cần nghĩ cho bọn ta, cứ ra sức mà kết thúc trận chiến này đi để còn giúp đỡ Hiruzen!”
“Được rồi, ngài Đệ Nhất! Vậy ta sẽ tăng chút sức nữa vậy!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện