[Dịch]Tới Đây Để Học Yêu Ngươi - Sưu tầm

Chương 2 : Bào thai sao? Thế giới mới?

Người đăng: 

.
-Rốt cục thì đây là đâu? Đây là lần thứ mấy tỉnh dậy nàng cũng không nhớ rõ, chắc là lần thứ ba hay bốn rồi. Cảm giác như đang trôi nổi vậy, không mở được mắt, không điều khiển được cơ thể theo ý mình khiến nàng không có cảm giác an toàn nhưng cảm giác này hình như dần dần biến mất mà không do nàng, lần này thời gian ý thức có vẻ đã dài hơn, chắc được khoảng hai hay ba phút. Lại có ý thức một lần nữa, nhưng lần này là do bị đánh thức bởi những âm thanh khá mơ hồ . Một lần rồi một lần như thế, nàng cảm giác những âm thanh đó ngày càng rõ ràng hơn, cho đến hôm nay nàng đã có thể nhận ra những âm thanh đó là của một người đàn ông và một người phụ nữ, và điều khiến nàng vui hơn cả đó là nàng đã có thể cử động tay chân, dù rằng biên độ rất nhỏ. Nàng cố gắng điều khiển tay chân mỗi lúc có ý thức dù rằng nàng vẫn không thể mở mắt mong rằng sớm ngày lấy lại được quyền điều khiển bản thân. Cố gắng nhớ lại lời lão nhân, cố gắng tiếp cận với môi trường xung quanh để lấy năng lượng, không ngờ nguồn năng lượng xung quanh rất dồi dào, hơn nữa còn rất tinh khiết và dễ hấp thu. Cố gắng của nàng không vô ích bởi vì cho đến hôm nay nàng đã có thể xoay mình, dù rằng rất chậm và rất nhỏ. Hơn thế nữa những âm thanh mơ hồ kia cũng đã rõ ràng hơn khá nhiều. Cố gắng co và duỗi chân thật mạnh, nàng cứng người vì những âm thanh nàng đang nghe được. -A! -Uyển Nhi, làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao? -Không có gì! Là hắn đạp ta! -Hắn… hắn đạp nàng sao? Người đâu, mau mời Trung đại phu tới, mau lên! -Hảo hài tử, ngoan, lại đạp một cái nữa cho phụ thân xem. … -Uyển Nhi, hắn không đạp -Xì, hắn mới bao lớn? Sẽ nghe thấy ngươi nói sao? -Hắn sẽ a. ta biết là hắn nghe được mà. - Huynh, xì, phải hơn một năm nữa hắn mới có thể hiểu ngươi nói a. -Ta không tin, hài tử của ta là thông minh nhất, ta chứng minh cho muội xem. Hài tử ngoan, lại đạp một cái nữa, phụ thân để đường cho ngươi. Có lẽ là có dây thần kinh nào đó chưa hoàn thiện mà nàng thực sự nghe hắn, co chân khẽ đạp một cái. Bỉ Ngạn tự nhủ như vậy. Dựa vào những gì nghe được cùng những gì trải qua, nàng phải chấp nhận sự thật rằng nàng hẳn đang là một đứa bé mới thành hình được khoảng tám hoặc chín tuần. Chỉ là không hiểu vì lý do gì mà nàng lại ở đây? Không lẽ nàng đã chết sao? Không thể là do thuốc vì nàng rất nhạy cảm với y dược, chắn chắn sẽ nhận ra được, hơn nữa cả ba cũng mất đi ý thức một lúc, cơ thể nàng kháng thuốc rất mạnh, nếu thực sự trúng thuốc chắn chắn nàng sẽ tỉnh táo lâu hơn hai người kia… Chìm đắm trong những suy nghĩ vì sao? Như thế nào? Hai người kia ở đâu? Tiếp theo sẽ phải làm gì?, Bỉ Ngạn không hề để tâm tới tiếng hét vui sướng của nam nhân vì được nàng đáp lại, tiếng cười vui vẻ của “mẫu thân” , sự có mặt của một người khác mà theo như nam nhân xưng hô vì đại phu. Nàng chìm vào giấc ngủ một lần nữa. Thời gian cứ thế trôi qua, Nàng đã thôi không suy nghĩ về những vấn đề trước kia, chấp nhận sự thật là nàng đã trở lại là một đứa trẻ mới thành hình, có một cuộc sống khác. Suốt thời gian có ý thức nàng chú tâm vào việc lấy năng lượng từ môi trường xung quanh, dẫn chúng chạy quanh cơ thể để trở nên khỏe mạnh hơn, thỉnh thoảng lắng nghe những lời “tâm sự” từ bên ngoài, cố tình làm trái những gì người nam nhân bên ngoài hi vọng nó làm như đá chân đưa tay này nọ mà ngoan ngoãn nghe theo những gì mẫu thân nàng bảo mà không nhận ra rằng những hành động đó rất ngây thơ không như nàng trước kia. Nàng tự nhủ rằng đó là vì công ơn nàng kia đã “cưu mang” mình còn phía nam nhân thì đơn giản chỉ vì những hành động đó quá ấu trĩ. Từ những lời nói, đoạn đối thoại của bên ngoài nào nó nhận ra rằng Thứ nhất: đây không phải là thời không mà nó sinh sống trước kia, ít nhất thì không phải thế kỉ 21 vì nào là đại phu, phu nhân, lão gia, nương tử, tướng công rồi thì hài tử, xe ngựa và trên hết là không có những âm thanh quen thuộc của thế kỉ 21 như tiếng ti vi hay điện thoại, hẳn là một thế giới có chút tương đồng với Trung Quốc cổ đại. Thứ hai: gia đình này có địa vị tuy rằng không cao nhưng cuộc sống đầy đủ, gia đình hạnh phúc Thứ ba: đây là gia đình mẫu mực, vợ chồng hòa thuận, vị thế ngang nhau, không có thiếp thất trong khi thế giới này có chế độ đa thê và vì thế người nam nhân bên cạnh mẫu thân nhất định là phụ thân nàng. Thứ tư: nơi đây có một vị trí xã hội được đánh giá cao hơn người thường là “huyễn sư” là tôn xưng có được sau khi làm một bài kiểm tra nào đó và rất được mọi người tôn trọng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang