[Dịch] Toàn Chức Đại Kỵ Sĩ
Chương 129 : Chém giết tưng bừng
.
"Ngươi sao lại có thể lợi hại được như vậy?" Cương Thiết lão đầu không thể tin vào mắt mình, nhìn chằm chằm Tần Thiên.
"Đúng vậy a, từ trong bụng mẹ ra đã bắt đầu tu luyện, cũng không được lợi hại như vậy a."
"Thế nhưng." Tần Thiên cười nhạt một tiếng.
"Nguyệt quang khôi phục thuật." Nhẹ nhàng ngâm xướng, hai tay ngửa lên trời.
Ánh trăng trong trời đêm, xuyên thấu qua tòa nhà dũng mãnh tiến nhập vào trong thân thể Tần Thiên, nhật nguyệt chân khí mất trật tự từ từ khôi phục, tầng tầng vết thương trên người dần khép lại.
"Rất đơn giản."
Phía sau ánh lên đồ án Âm Dương Thái Cực Đồ: "Thiên tài, không cần phải tu luyện từ lúc chui ra từ bụng mẹ."
"Huống chi, dị năng Cương Thiết chó má ngươi, há có thể cùng《 nhật nguyệt bí đồ》của lão tử so sánh."
Lạnh lùng cười: "Lão đầu, an tâm đi, sư đệ ngươi cùng với hội trưởn, rất nhanh sẽ đi cùng ngươi thôi."
"A a a." Cương Thiết lão đầu còn muốn vùng vãy, thế nhưng thân thể Cương Thiết đã bắt đầu vỡ vụn tầng tầng lớp lớp một.
"Nhật nguyệt bí đồ, nhật nguyệt bí đồ."
Cương Thiết lão đầu chết không nhắm mắt, ở bên trong sự đau đớn thống khổ, một Cương Thiết lão đầu, đảo mắt cái đã ngã xuống đất hóa thành một khối sắt.
Không để lại thi thể.
Thái dương bất diệt hỏa, thiên dương hừng hực hỏa diễm.
"Sư huynh."
"Cương lão đầu."
Tám sao kiếm sĩ cùng trung niên hội trưởng kinh sợ, mười sao dị năng giả, rốt cuộc lại bị một thanh niên còn trẻ như vậy, một nhát thái dương hỏa diễm đao miểu sát thành phấn vụn.
Tần Thiên xác thực cuồng bạo đê tiện.
"Hừ, hừ."
Chậm rãi đi tới phía trước, giẫm lên thân thể kiếm sĩ tám sao: "Dám có ý đồ với Kha nhi của ta, đừng nói sư huynh của ngươi, sư phụ ngươi tới cũng thế mà thôi."
Dưới chân ra sức.
"Răng rắc." Kiếm sĩ tám sao, rõ ràng đã bị giẫm chết.
Bước một bước tới chỗ trung niên hội trưởng.
"Đừng, đừng tới đây."
Trung niên hội trưởng không có võ công, sợ đến nỗi phân xón ra quần, trong mắt hắn, Tần Thiên phảng phất như là ác ma: "Đừng tới đây, vừa nãy là chủ ý của lão đầu, không phải là của ta."
"Ta cho ngươi tiền, sát vách tường trong phòng có 2000 vạn tiền mặt, vừa mới rửa sạch xong, ngươi cầm lấy hết đi."
"Phải vậy không? Đây là chủ ý của Cương lão đầu, ngươi tốt không có tội a."
Tần Thiên lắc đầu: "Đáng tiếc, ngươi là bổng tử, lão tử thống hận nhất, chính là những kẻ trộm cắp lịch sử của chúng ta, vô sỉ đáng ghét bổng tử."
"Ha ha, trảm thảo trừ căn không lưu người sống, là ưu điểm lớn nhất của ta."
"Sát!" Tay hắn vung lên, một ngọn hỏa diễm đao sắc nhọn bắn ra bầm thây tên trung niên hội trưởng, đại đầu mục lớn nhất của Hoa Hạ thành Hàn Quốc tổ chức.
"2000 vạn tiền mặt a." Nhìn thấy tiền mặt chất đầy bàn hội nghị, Tần Thiên mở to hai mắt.
"Móa, có tiền a." Tiền mặt chất đầy bàn, bốn năm tiểu tử cũng khiêng không nổi a.
"Ân, ân."
Tần Thiên mặt nhăn mày nhíu, chỉ có thể vươn tay ra, từ trong tay giơ ra một chiếc nhẫn cổ xưa.
Hoa văn kỳ lạ của chiếc nhẫn cổ xưa, cùng với 《 nhật nguyệt bí đồ 》 đều được phát hiện trong đại tuyết sơn, nó chính là một miếng thượng cổ trữ vật giới chỉ. Tần Thiên năng lực có hạn, với tầng bảy 《 nhật nguyệt bí đồ 》 vô pháp sử dụng trữ vật giới chỉ, bất quá 《 nhật nguyệt bí đồ 》 của hắn ngày hôm nay đã tiến nhập tầng thứ tám.
Nhật nguyệt chân khí lóe ra, bao phủ lên cổ lão giới chỉ.
"Thu."
"Rầm rầm." Tiền tài bay lượn, đều được hút hết vào trong giới chỉ của Tần Thiên.
Hấp thu 2000 vạn tiền mặt hoàn tất.
"PHỐC PHỐC PHỐC." Nhật nguyệt chân khí tiêu hao quá lớn, tác động đến thương thế, từ miệng Tần Thiên máu tươi phun ra liên tục. Trữ vật giới chỉ sử dụng cực kỳ trắc trở, Tần Thiên dùng tầng thứ tám 《 nhật nguyệt bí đồ 》, cũng chỉ có thể tồn trữ những vật phẩm nhẹ nhàng giản đơn.
"Thái dương bất diệt hỏa." Tay phải phát ra, hừng hực thái dương hỏa diễm bốc cháy.
Như được tẩm xăng đốt, hỏa diễm châm bàn hội nghị, châm ghế, châm dây điện, châm toàn bộ gian phòng.
"Bạo!" Một tiếng gầm giận dữ.
"Rầm rầm rầm." Thái dương bất diệt hỏa bạo tạc thiêu đốt, hướng toàn bộ tầng 32 cao ốc Hàn Quốc mà lan tràn.
Tần Thiên phi thân lên, rời khỏi cao ốc Hàn quốc đang bị hỏa diễm thiêu đốt.
"Thiên ca ca, Thiên ca ca."
Thấy Tần Thiên trở về, Tô Kha một mạch nhào thẳng vào trong lòng Tần Thiên: "Kha nhi lo quá."
"Mấy tên bổng tử Hàn Quốc, còn không đến mức." Tần Thiên lôi kéo Tô Kha: "Kha nhi, chúng ta về nhà thôi."
"Thiên ca ca, đại hỏa kia." Tô Kha thấy cao ốc Hàn Quốc đang rừng rực hỏa diễm.
"Đó là thánh khiết quang minh hỏa diễm, hỏa diễm từ thiên thượng mà đến, dù ai cũng không cách nào dập tắt được đâu."
Mang theo Tô Kha rời khỏi đường lớn, phản hồi cư xá về đến nhà.
"Tích tích tích tích." Xe cứu hỏa rất nhanh đã xuất hiện.
"Cháy từ tầng 25 trở lên, đang lan ra rất nhanh."
"Áp lực lớn nhất, súng bắn nước lớn nhất, sử dụng tất cả những thứ mạnh nhất phun ra." Đội trưởng phòng cháy chữa cháy hô to, súng bắn nước ô ô phun ra.
"Báo cáo đội trưởng, đại hỏa giống như là xuất phát từ xăng, dập không được, súng bắn nước không có bất cứ tác dụng gì."
"Rầm rầm rầm." Hỏa diễm lây lan với tốc độ quá nhanh, dùng sức thiêu đốt cực kì cường đại, từng tầng cao ốc đổ sập xuống nát bấy.
"PHỐC PHỐC PHỐC." Về đến trong nhà Tần Thiên, lần thứ hai liên tục phun ra máu tươi.
"Thiên ca ca, Thiên ca ca." Tô Kha hoảng sợ thất thanh kêu lên.
"Không có việc gì, không có việc gì."
Tần Thiên uể oải lung lay tay: "Lại có Cương Thiết dị năng giả mười sao tọa trấn, cùng hắn liều mạng một hồi, thụ một ít nội thương."
Chê cười, đây chính là cấp dị năng giả mười sao a.
Không những đã bị nội thương, quả thực là cực nặng nội thương.
Nhờ《 nhật nguyệt bí đồ 》của Tần Thiên tiến nhập tầng thứ tám, nếu như vẫn là tầng thứ bảy, kẻ chết tuyệt đối là Tần Thiên mà không phải Cương lão đầu.
"Thiên ca ca, có đi bệnh viện không?"
Nhìn ngoài ánh trăng ngoài cửa sổ sáng tỏ: "Buổi tối hôm nay ánh trăng rất tốt, khôi phục rất nhanh đây."
"Mệt nhọc một ngày, em về nhà tắm rửa rồi ngủ một giấc đi, Thiên ca ca không có việc gì, ngày mai sẽ khôi phục lại thôi."
Tần Thiên rất nhanh đã tiến vào trạng thái nhập định.
"Vù vù vù." Thiên Địa nguyệt lượng quang mang xuyên thấu qua cửa sổ hội tụ lại đây, tầng tầng tiến nhập vào cơ thể, chữa trị đi những tổn thương bên trong, khôi phục nhật nguyệt chân khí đã tiêu hao.
《 nhật nguyệt bí đồ 》, thái dương liệt nhật, nguyệt lượng nguyệt quang.
Thái dương liệt nhật là dương, công kích là thiêu đốt sát lục, nguyệt lượng nguyệt quang là âm, băng tuyết âm nhu, lại có công hiệu là không ngừng trị liệu và phụ trợ công năng.
Rất nhanh, sắc mặt và thương thế đã khôi phục được rất nhiều, nguyệt quang trong Tần Thiên đã an tĩnh lại.
"Thiên ca ca." Tô Kha rốt cục cũng yên lòng, nhưng vẫn phi thường lo lắng, luyến tiếc không muốn về.
Ở lại dùng phòng tắm của Tần Thiên tắm rửa, mặc áo khoác rộng thùng thình của Tần Thiên, thân ảnh yểu điệu thướt tha ghé tới bên cạnh Tần Thiên, nhìn chăm chú Tần Thiên đang bình tĩnh khôi phục thương thế. Trong lòng càng thêm yêu mến, trải qua sự kiện buổi tối nay, bối rối mà chậm rãi áp sát tới, ghé vào bên cạnh Tần Thiên, Tô Kha mệt mỏi khép mắt lại say giấc nồng.
Một giờ, hai giờ, ba giờ.
"Vù vù vù." Nguyệt quang sáng ngời không ngừng chuyền hóa thành nhật nguyệt chân khí, thương thế Tần Thiên đã phục hồi được 7, 8 thành, vòng tròn thái dương và loan nguyệt đang quay tròn liên tục bạo phát, hình thành lực lượng cực kì nồng hậu.
"Hô." Tần Thiên mở mắt.
Một hồi đại chiến khiến nhật nguyệt chân khí hùng hậu lên rất nhiều, thậm chí còn hướng về tầng thứ 9 chạy tới.
Chiến đấu, quả nhiên là chiến đấu, mới là phương thức tu luyện hiệu quả nhất.
"Kha nhi."
Đột nhiên thấy tiểu mỹ nữ Tô Kha, đang mặc trắng sơ mi của chính mình, thân ảnh thon dài yểu điệu thướt tha, đã có nét mông lung thanh thuần của thiếu nữ, lại còn phô ra nét thiếu nữ mỹ lệ mê hoặc lòng người.
"Thiên ca ca." Líu ríu, nằm sát ở bên cạnh hắn.
Tần Thiên trong lòng như có lửa nóng, không hiểu, kích động một cổ xung động bí hiểm trong người hắn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện