[Dịch] Toàn Chức Cao Thủ
Chương 38 : Đánh thế nào?
.
Tốc độ đánh phó bản tăng nhanh đến kinh người, Lam Hà cong mày vui mừng. Diệp Tu bên này cũng cảm thấy bớt lo hơn, nhóm 4 người của Lam Hà so về trang bị hay kỹ thuật đều mạnh hơn đám Điền Thất, Nguyệt Trung Miên rất nhiều, chỉ cần chỉ huy sử dụng Một Đợt Sóng Xô một lần, về sau cũng không cần hắn kêu gọi họ nữa. Bốn người sau khi hiểu rõ ý định, đã có thể tự mình phán đoán tình hình mà nắm chắc được thời cơ hành động.
Chỉ cần dùng hai lần Một Đợt Sóng Xô, đám tiểu quái trên đường của Rừng Rậm Băng Sương đều bị tiêu diệt sạch sẽ. Lam Hà nhìn thời gian, chưa đến năm phút đồng hồ. Tiểu quái đã không đáng lo ngại, vấn đề kế tiếp của bọn họ chính là BOSS.
Con BOSS đầu tiên, Tuần Tra Quỷ Lùn, so với những con quỷ lùn bình thường thì mạnh hơn một chút, tay cầm một cây gậy nanh sói, công kích vật lý cực cao. Loại BOSS này mặc dù không có kỹ năng đẹp đẽ gì, nhưng chỉ cần đứng yên xoay côn cũng đã làm nhiều đội ngũ phải bó tay.
Nguyên nhân chỉ có một, bởi vì dựa theo đấu pháp dùng MT kéo thù hận của những đội ngũ bình thường, muốn chống chọi với con BOSS công cao như vậy, chỉ có thể nhờ vào thể lực và phòng ngự để giải quyết, nếu không đạt chuẩn theo yêu câu, đành dựa vào kỹ thuật. Thứ như kỹ thuật không phải muốn có là có. Trong tình huống không đủ yêu cầu, chỉ có cao thủ có thể ứng phó kịp, người chơi bình thường chỉ có thể đứng nhìn rồi thu dọn trang bị.
Về mặt kỹ thuật, Lam Hà sẽ không có bất cứ nghi ngờ gì với Quân Mạc Tiếu. Không có người nào ở cấp 20 có thể lôi kéo đến hơn 20 con quỷ lùn vây quanh, ai dám bảo tên này không có kỹ thuật, Lam Hà sẽ không đồng ý. Đối mặt BOSS, Lam Hà không lo lắng kỹ thuật của Quân Mạc Tiếu sẽ bị Tuần Tra Quỷ Lùn đánh chết, mà chỉ đang lo thù hận có thể ổn định được không. Chỉ không cẩn thận một cái, gậy gộc của Tuần Tra sẽ đánh lên người pháp sư, đấy chính là miễu sát.
“Tui dụ quái, mọi người cố hết sức đánh.” Diệp Tu nói.
“Chờ bao nhiêu giây?” Lam Hà vô cùng chuyên nghiệp hỏi, MT đều sẽ để bản thân bị tổn thương mấy giây khi dụ quái, nhằm tập trung đủ điểm thù hận lên người, tránh cho những người khác vừa ra một đại chiêu đã OT.
“Không cần chờ, dụ xong đánh ngay.” Diệp Tu nói.
“Dụ xong đánh ngay?” Bốn người cùng kêu lên kinh ngạc.
“Muốn phá kỷ lục phải tranh thủ từng giây, tui đi dụ!” Diệp Tu vừa dứt lời đã gõ bàn phím để Quân Mạc Tiếu xông lên, bốn người Lam Hà hơi giật mình, nhưng vẫn không dám chủ quan. Tiểu quái sau khi đánh xong tiết kiệm được không ít thời gian, bọn họ vẫn cảm thấy chỉ cần ổn định đánh BOSS. Vì vậy bốn người vô cùng ăn ý mà không làm gì hết, chỉ nhìn theo Quân Mạc Tiếu vọt tới trước mặt Tuần Tra Quỷ Lùn rồi giơ mâu lên.
Long Nha, Thiên Kích, Liên Chớp, hất lên, đâm thẳng, lại Thiên Kích. . .
“Chờ cái gì?”
Nghe được tiếng kêu to, bọn người Lam Hà như vừa mới tỉnh mộng, hơi chút chẳng biết phải làm gì. Từ lúc Quân Mạc Tiếu bắt đầu dụ quái, Tuần Tra Quỷ Lùn luôn lộn nhào trên cao, đây là Liên Kích Vô Hạn Trên Không hoành tráng kia ư! Bốn người không tự chủ được muốn nhìn Quân Mạc Tiếu có thể liên kích bao nhiêu cái, muốn nhìn thử BOSS chừng nào mới rơi xuống. . .
Nhưng người ta đã gọi, bốn người mới kịp phản ứng mình đến đây không phải để thưởng thức video clip, vội vã ngâm phép, lấy ra đạo cụ ma pháp, rút kiếm, một mạch xông đến.
Lửa cháy, băng rơi, đạn ngôi sao, kiếm ánh sáng. . . bốn người một mạch tấn công, phối hợp đan xen hợp lý, không ai cản trở tầm mắt của ai. Nhưng mà trong lòng mỗi người đều có chút đề phòng, lo lắng bản thân mình công kích quá mạnh sẽ hấp dẫn gậy gộc của BOSS.
Tuy Quân Mạc Tiếu nói mọi người tận lực phát huy, nhưng hắn dù sao cũng không phải MT chuyên nghiệp. MT chuyên nghiệp như kỵ sĩ, không nói đến việc sau khi chuyển nghề sẽ có được rất nhiều kỹ năng khống chế thù hận, trước cấp 20 cũng có chút kỹ năng liên quan tới thù hận. Những kỹ năng này, trái lại người không chuyển nghề như Quân Mạc Tiếu có thể học được, nhưng hắn lại không mang theo vũ khí hiệu quả để thực hiện kỹ năng này.
Cho nên bốn người đánh quái đều có chút nương tay, không đánh ra toàn bộ thực lực, vô cùng chuyên nghiệp mà dừng ở mức khống chế thù hận. Đang đánh chợt nghe thấy Quân Mạc Tiếu nói một câu: “Đánh hết sức! Sẽ không OT.”
Bốn người nhìn ông bạn này tự tin như thế, không nể mặt hắn cũng không được. Vì vậy cắn răng một cái, liều mạng. Mỗi người đều bắt đầu nghiến răng nghiến lợi mà điên cuồng dốc hết hỏa lực của bản thân.
Vinh Quang không có bất kỳ tin tức gì hỗ trợ về thù hận, thống kê trị liệu cũng chỉ có thể đợi sau khi qua bản mới có thể thống kê. Bốn người đều là cao thủ, tự có cách chiến đấu riêng của bản thân, trước kia mọi người sợ OT, lúc này lại mong muốn OT, giống như không OT thì cả đám đều là cao thủ hàng nhái vậy.
Kết quả, Tuần Tra Quỷ Lùn mãi vẫn không nhìn đến ai trong bốn người, gậy gộc vẫn chỉ đánh về phía Quân Mạc Tiếu. Quân Mạc Tiếu di động cực nhanh, càng mạnh hơn là dù di động thế nào cũng không ảnh hưởng đến việc hắn công kích Tuần Tra, cả người hắn cho tới bây giờ chưa từng đứng yên một chỗ, luôn không ngừng di chuyển xung quanh Qủy Lùn.
Lam Hà cũng thuộc nhóm nghề công kích, càng xem càng kinh hãi. Đấu pháp này của Quân Mạc Tiếu, BOSS của hệ thống có thể ứng phó nhanh chóng, vẫn xoay người đuổi kịp hắn, bất luận quẹo trái hay phải, cho nên tác dụng cũng chỉ là tránh né công kích của BOSS. Nhưng nếu như đang PK, đấu pháp này sẽ xoay một người chơi bình thường đến phát ói, xem ra tên này cũng là cao thủ PK.
Tuần Tra Quỷ Lùn rốt cục ngã xuống, cuối cùng cả đám cũng không được nó chú ý đến. Bốn người đều ngại khi bảo đây là họ đang vây đánh đấy, đã cố hết sức, thế mà người bị đánh không hề biết đến sự tồn tại của họ.
“Người anh em, sao ông có thể kéo ổn thù hận vậy?” Lam Hà nhịn không được hỏi thử. Cậu cảm thấy nếu có một MT chuyên nghiệp như Đăng Hoa Dạ ở đây, mình bạo lực như vậy cũng sẽ khiến OT mấy lần.
“Đánh mạnh hơn mấy ông là được.” Diệp Tu trả lời cậu.
Lam Hà ngơ luôn, Vân Quy cũng hết hồn, Tri Nguyệt Khuynh Thành hết biết nói gì, Lôi Minh Điện Quang giễu: “Thì ra hắn không những là MT, mà hắn còn gây được sát thương cao . .”
Bốn người rơi lệ đầy mặt. Đúng vậy, thì ra hắn chỉ đánh mạnh bạo hơn họ mà thôi.
Quân Mạc Tiếu không ngừng lại mà đi đánh tiếp ba con quỷ lùn, bốn người khẽ bàn tán phía sau.
“Thế mà đánh cao hơn cả chúng ta.” Vân Quy nói thầm.
“Hơn nữa cao hơn không ít, bằng không cừu hận sẽ không ổn định như thế.” Tri Nguyệt Khuynh Thành nói.
“Tui thừa nhận kỹ thuật của hắn rất tốt, nhưng có thể dựa vào sát thương mà kéo ổn như thế, công kích chắc chắn rất cao. Có ai biết gì về cây chiến mâu của hắn không?” Lam Hà hỏi.
“Không nhận ra, trông rất lạ, giống cây tỏi bự vậy.” Lôi Minh Điện Quang nói.
“Tỏi nhà ông trồng cũng giống vậy đó hả?” Vân Quy nói.
“Nghệ thuật thậm xưng đó hiểu không?” Lôi Minh Điện Quang nói.
“Cút đi.” Vân Quy khinh bỉ.
“Câm miệng hết, dụ quái, chuyên tâm vào.” Lam Hà nói.
Quân Mạc Tiếu ở phía trước lại bắt đầu Một Đợt Sóng Xô mà dẫn quái, bốn người không dám khinh thường, tuy đã thành công hai lần, nhưng cả đám biết rõ chuyện này rất mạo hiểm, bất luận một kỹ năng sai sót nào cũng có thể làm mất khống chế vài con, hậu quả sẽ không tưởng tượng nối.
Kéo quái, tụ quái, diệt quái.
Mọi người phát huy thực lực rất tốt, sau hai lần Một Đợt Sóng Xô thì diệt sạch quái ven đường đến BOSS thứ hai. Đối mặt với BOSS thứ 2, bốn người Lam Hà cũng không khiêm nhường nữa, vừa lên đã dốc hết toàn lực. Kết quả… Kết quả bốn người lại yên lặng theo sau Quân Mạc Tiếu.
“Thật nhanh a, kỷ lục khẳng định sẽ bị chúng ta đoạt được.” Lôi Minh Điện Quang đột nhiên cảm thấy mừng rỡ.
“Hơn nữa đổi mới với chênh lệch rất lớn” Lam Hà hết sức vui mừng.
“Sướng!” Vân Quy cũng thực hài lòng.
“. . .” Tri Nguyệt Khuynh Thành không biết nên nói gì.
Đánh ra gì gì đó, chẳng muốn nhắc đến nữa rồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện