[Dịch] Tinh Ngự

Chương 28 : Vận dụng ảo diệu của Minh Thúy.

Người đăng: 

.
Thánh Vực? Đây đã từng là một mộng tưởng quấn lấy nội tâm Lăng Phong, ngoại trừ biết rằng nếu muốn thực hiện mộng tưởng này phải không ngừng nỗ lực tu luyện ra, đối với nó Lăng Phong cũng không có nhiều cảm tưởng cho lắm, ngay cả Sang Sư cũng không nói cho hắn biết phải làm thế nào mới có thể trở thành Thánh Vực cường giả. - Vấn đỉnh Thánh Vực có hai cách, đơn giản nhất chính là có được một khối chí cấp tinh chương! Chỉ cần tu vi bản thân đạt tới cửu tinh, đồng thời có được cao giai cự linh, luyện hóa chí cấp tinh chương tự nhiên mà vậy có thể trở thành Thánh Vực cường giả, có được "vực" thần bí, đây là cách đơn giản nhất mà cũng khó khăn nhất! Nhắc tới chí cấp tinh chương, sắc mặt Mạch Kha có chút phức tạp. Đơn giản nhất mà lại khó khăn nhất? Hơi nghĩ một chút, Lăng Phong liền minh bạch, nguyên liệu luyện chế chí cấp tinh chương chính là ma hạch của Thánh Vực ma thú! Vả lại chưa kể nguyên liệu khó có được, muốn tìm thấy cao cấp Thuật Luyện Sư có thể thuận lợi luyện chế chí cấp tinh chương cũng vô cùng khó khăn. Thông qua cách này để vấn đỉnh Thánh Vực thì độ khó khăn được quyết định bởi sự thưa thớt của chí cấp tinh chương! - Loại thứ hai, dùng lực mà phá! Mạch Kha trên mặt tràn ngập thần thái cuồng nhiệt: - Đối với vật chất Thiên Hành Giả mà nói chính là nắm giữ một loại mạch luân cường đại, nỗ lực tu luyện tới trạng thái đỉnh phong, chỉ cần có được thực lực đánh bại "bình chướng Thánh Vực" tự nhiên cứ vậy sẽ tấn chức. Tương đương, nguyên tố Thiên Hành Giả chính là tu luyện nguyên lực ấn! - Bất quá nguyên lực ấn có thể khiến cho người ta đạt được thực lực phá vỡ bình chương Thánh Vực quả là rất ít, hơn nữa phần lớn cần phải có cao cấp nguyên tố linh kỹ làm cơ sở! Trên mặt Mạch Kha tràn đầy thần sắc tự hào: - Phong Viêm Dung lại hoàn toàn không có sự khó khăn này! Chỉ cần thiên phú đủ, phối hợp với nguyên tố linh kỹ hỏa cầu sơ cấp nhất, là có thể đem uy lực đẩy lên đến cực trí! Thậm chí cuối cùng là vấn đỉnh Thánh Vực! Không cần nguyên tố linh kỹ cao cấp, không cần chí cấp tinh chương, từ ngoài nhìn vào Phong Viêm Dung quả thực đúng là một loại nguyên lực ấn hoàn mỹ không sứt mẻ. Nhưng Lăng Phong lại biết, yêu cầu của Phong Viêm Dung với độ khống chế nguyên lực vô cùng hà khắc, nếu không phải hiểu thấu được chỗ tương đồng giữa thi triển Phong Viêm Dung cùng với phối chế tố linh mặc, Lăng Phong cũng không dám khẳng định mình có thể thuận lợi nắm giữ Cửu Dung Hỏa hay không! Có lẽ, ngay cả Lục Dung cũng không được... - Dựa theo suy tính của ta, chỉ cần có thể nắm giữ Tam Thập Lục Dung Hỏa, hẳn là có thể đạt được thực lực phá vỡ bình chướng Thánh Vực! Mạch Kha nói: - Hơn nữa, nếu như thiên phú đầy đủ, một chiêu Phong Viêm Dung này hầu như không có uy lực cực hạn! Nói cách khác, ngươi có thể thôi diễn Phong Viêm Dung ra vô hạn.. Hắn cũng lộ ra vẻ mong ước: - Thực sự ta cũng muốn xem Phong Viêm Dung đến tột cùng có thể thôi diễn ra đến trình độ nào! Tam Thập Lục Dung Hỏa, nói cách khác chính là tiến hành dung hợp ba mươi sáu khối hỏa cầu, có kinh nghiệm của Cửu Dung, Lăng Phong biết, độ khó trong lúc thao tác tuyệt đối không đơn giản chỉ là xếp chồng số lượng lại với nhau! Phong Viêm Dung còn liên quan đến sự dao động phức tạp của chân nguyên lực, nếu như thực sự có thể dung hợp thuận lợi mà nói, uy lực Tam Thập Lục Dung Hỏa cuối cùng tương đương gấp hơn một ức ba vạn lần một khối hỏa cầu bình thường! Trong lúc nhất thời, Lăng Phong cũng ngây người! - Đáng tiếc, đến nay ta bất quá mới chỉ tu luyện Phong Viêm Dung đến cảnh giới Nhị Thập Thất Dung Hỏa, sự dao động chân nguyên lực sau Cửu Dung hoàn toàn là dựa vào kinh nghiệm thôi diễn của bản thân mà có được! Mạch Kha thở dài một tiếng, trong thanh âm tồn tại tiếc nuối vô hạn, hắn hy vọng nhìn về phía Lăng Phong: - Ta hi vọng tương lai ngươi có thể đem Phong Viêm Dung tu luyện tới Tam Thập Lục Dung! - Học sinh nhất định sẽ nỗ lực! Lăng Phong khom người nói. Tuy rằng sâu trong nội tâm hắn vẫn còn chưa chân chính tiếp nhận Mạch Kha, thế nhưng trình độ của Mạch Kha trên phương diện nguyên lực ấn đã thuyết phục được hắn, giờ khắc này một tiếng "Học sinh" nói ra cũng không khiến Lăng Phong cảm thấy không được tự nhiên như trước nữa. Nghe thấy xưng hô của hắn, Mạch Kha âm thầm thở dài, nếu như chân chính thầy trò hợp ý, cách xưng hô bây giờ của Lăng Phong hẳn phải là "đồ nhi" chứ không phải "học sinh". Nói cách khác, địa vị của mình ở trong cảm nhận của Lăng Phong không nặng bằng trong cảm nhận của Tô Lam và đám đệ tử! Dù là như vậy, Mạch Kha đối với tân đệ tử này vẫn coi như bảo bối: - Đây là ghi chép của ta về yếu quyết thi triển phần sau của Phong Viêm Dung, ngươi trước tiên cẩn thận tỉ mỉ cảm ngộ! Tạm thời không cần vội vã tu luyện, cứ nắm chắc được cảnh giới Cửu Dung Hỏa đi đã! Hắn đưa qua một khối ngọc bản hắc sắc. - Đây là? - Minh Thúy! Mạch Kha cười: - Đây là một loại khí cụ chuyên môn dùng để ghi chép nguyên trận cùng với nguyên tố chân võ quyết, sau khi dùng niệm thức của ngươi tiến nhập vào trong đó là có thể đọc được! Mặt ngoài Minh Thúy đen như mực, sờ lên trơn bóng, không một chút thô ráp. Lăng Phong hiếu kỳ tiến vào một tia niệm thức, cảnh tượng trước mặt đột nhiên biến hóa, phảng phất như đi tới một thế giới rộng lớn: một loạt những đường vân màu bạc tinh mịn nhẹ nhàng chuyển động, rất nhanh đã hình thành một nguyên trận phức tạp. Nguyên trận hình thành, đường vân màu bạc đột nhiên biến mất, ngay sau đó lại là một đường vân màu bạc khác hiện lên, lần này tần suất chuyển động của nó càng cao hơn, vù vù khiến người nhìn hoa cả mắt, bất chợt, một nguyên trận hoàn toàn mới lại được kết thành... Lăng Phong đột nhiên minh bạch, những đường vân màu bạc trước mắt này chính là biểu thị cho phương thức dao động của chân nguyên lực khi thi triển Phong Viêm Dung! Quan sát tần suất biến đổi sinh diệt của nó, Lăng Phong cảm thấy nhận thức của mình với Phong Viêm Dung càng thêm sâu sắc! Không biết xem bao lâu, Lăng Phong chợt thấy trong óc mơ hồ, trước mắt xuất hiện vô số loạn ma quấn quýt lượn lờ, đầu óc tựa như bị nhồi vào vô số tạp vật, mơ màng mê muội! Hắn cuống quít đem niệm thức rời khỏi Minh Thúy. Cùng lúc đó, quang mang ngân sắc lưu chuyển bên ngoài Minh Thúy theo niệm thức rời khỏi nhất thời trở nên ảm đạm. Mạch Kha nhẹ nhàng gật đầu, Phong Viêm Dung biểu thị bên trong Minh Thúy không phải ai cũng có thể xem một cách dễ dàng, càng là những biểu thị về sau thì yêu cầu cường độ niệm thức của người xem lại càng cao, Lăng Phong có thể kiên trì đến giờ đã đủ để chứng minh sự cường đại niệm thức của hắn! Mà tầm quan trọng của niệm thức cường đại đối với nguyên tố chân võ quyết không cần phải nói cũng biết! Lăng Phong giương mắt, vừa rồi hắn thấy được Nhị Thập Dung, về sau thì không thể nào kiên trì thêm nữa. Yếu quyết thi triển phần tiếp theo của Phong Viêm Dung cũng không mấy thần kỳ, chỉ là tần suất dao động chân nguyên lực càng thêm phức tạp mà thôi, Lăng Phong liếc mắt nhìn là có thể nắm bắc được rõ ràng. Bất quá Lăng Phong cũng biết, khoảng cách giữa xem hiểu và có thể thi triển là rất lớn, nếu muốn thuận lợi tu luyện xong Tam Thập Lục Dung cũng không biết phải hao phí bao nhiêu tâm lực. ... Dựa theo tâm ý của Mạch Kha, Lăng Phong hẳn là nên ở lại trong Nguyên Lực Tháp tăng cường tu luyện, thế nhưng Lăng Phong lo lắng tâm tư mẫn cảm của Ny Khả, rất sợ nàng cảm thấy mình có sư phụ liền hoàn toàn quên mất Đa Bảo Các, cho nên mỗi ngày thời gian sau khi tu luyện đều trở lại Đa Bảo Các, thuận tiện chỉ điểm Tiểu Ngả Luân luyện chương. Tầng thứ năm. Tầng thứ năm này là chuyên dành cho sáu đệ tử của Mạch Kha, trải qua nhiều ngày, Lăng Phong cũng nắm rõ được tính cách cùng lai lịch của các sư huynh đệ. Đại sư tỷ Tô Lam, thời gian đi theo Mạch Kha là dài nhất, thực lực thất tinh, sở trường chế tạo vật phẩm luyện kim, hiện nay chưởng quản Nguyên Lực học viện, phụ trách đào tạo nguyên tố Thiên Hành Giả cho Tinh Lam. Nếu như nói Mạch Kha là trụ cột tinh thần của toàn bộ nguyên tố Thiên Hành Giả ở Tinh Lam công quốc, vậy thì Tô Lam chính là người đứng đầu chân chính, phụ trách chọn lựa và bồi dưỡng những nguyên tố Thiên Hành Giả có tiềm lực cho công quốc. Mặt khác, căn cứ vào một số tin tức lư truyền, tựa hồ Tô Lam đối với sư phụ một lòng ái mộ, đương nhiên, đây thuần túy là tin đồn bát quái, cụ thể thế nào thì không ai được biết. Lão nhị Lô Sâm, thiên tính yêu thích chiến đấu cùng với luyện chế các loại binh khí, từ nhỏ là cô nhi, do Mạch Kha một tay dưỡng dục lớn lên. Đối với Mạch Kha tôn kính như cha, quan hệ giữa hai người trong chúng đệ tử là hòa hợp nhất, từ việc Lô Sâm nghiêm túc gọi Mạch Kha là "Lão đầu tử" liền có thể thấy được. Lão tam Đan Luân Nhĩ, yêu thích nhiều thứ, thiên tư thông minh, thế nhưng thiếu đi tính cách cứng cỏi, cho nên trên nhiều khía cạnh đều học tập qua nhưng lại không có thành tựu cao. Tục truyền tính cách hắn hào sảng, thích kết giao các lộ bằng hữu, ngày thường hay du lịch xung quanh, đã rời khỏi Nguyên Lực Tháp hơn ba năm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang