[Dịch]Tinh Không Chi Dực- Sưu tầm

Chương 45 : Kế hoạch Cáo Lửa (6)

Người đăng: 

.
Đây là Tia Chớp sao? Thụy Sâm say mê vuốt ve lớp vỏ thép đen bóng đầy hung hãn của chiếc chiến đấu cơ, cậu biết trong khối cầu nhô ra ở mũi của Tia Chớp là hệ thống rada hiện đại nhất do công ty Kết Cấu Kỹ Thuật mới nghiên cứu ra, loại rada APG-49XT này không những có tầm quét lớn hơn 30% so với rada trên Nữ Yêu mà còn có thể phát ra một chùm tia kiểu như tia X, ở một cự ly nhất định nó có khả năng quét và phân tích cấu trúc cũng như hiển thị nội bộ của mục tiêu. Chức năng thứ nhất, không cần phải nói, cực kỳ hữu ích trong không chiến, đừng quên rằng ai nhìn thấy đối phương trước là kẻ có thể sống lâu nhất, chức năng thứ hai lại cực kỳ hữu ích đối với chiến thuật du kích của Đồng Minh, nó cho phép phi công kiểm tra xem mục tiêu chở hành hóa gì, căn cứ vào đó xác định thứ tự và ưu tiên công kích, tránh khỏi việc đánh bừa, bỏ qua những mục tiêu có giá trị. “Trung úy, cậu còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh, cố gắng tiết kiệm thời gian, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, nhanh chóng chuyển Tia Chớp về trạng thái sẵn sàng cất cánh, sau khi hành động cậu sẽ có đủ thời gian ngắm chán thì thôi.” Một giọng nói gấp gáp khiên Thụy Sâm bừng tỉnh. “Rõ thưa thiếu tá!” Thụy Sâm nhanh chóng trả lời rồi bắt tay vào việc, với kinh nghiệm của một thợ máy, những thao tác cần làm tuyệt đối không xa lạ gì với cậu, nhanh chóng gọi tới hai nhân viên mặt đất của trạm, cậu ra lệnh cho một đội viên giám sát họ mở các điểm cố định trên càng đáp, các khôi niêm phong ống xả động cơ và nòng pháo… Bản thân Thụy Sâm nhảy vào khoang lái, chuẩn bị khởi động lò phản ứng ion và đối chiếu với các hệ thống trên chiến đấu cơ thực hiện kiểm tra, ngoài ra, để tiện vận chuyển, các cánh của Tia Chớp đã được gấp lên, các cánh này vốn để giảm tối đã diện tích đỗ của chiến đấu cơ trên chiến hạm nhằm tăng số lượng chiến đấu cơ mang theo, đến lúc này, những việc cần làm thực sự còn quá nhiều. ----------------------------- Trong khi mọi người bận rộn trong hangar, thiếu tá Sonia nhận được thông tin từ nhóm 1. “Thiếu tá, có nghe rõ không? Đây là trung tá Taylor.” “Nghe rõ! Trung tá, tình hình bên đó thế nào?” “Chúng tôi vừa xâm nhập thành công vào máy tính, hiện đang download các số liệu thử nghiệm. Nhưng qua rada của trạm chúng tôi phát hiện ra đối phương dường như đã phá giải thành công hệ thống hạn chế thông tin, hạm đội của Đế Quốc đã nhận được cảnh báo, bọn chúng đang từ từ lui về phía trạm, ngoài ra, từ căn cứ của Đế Quốc lực lượng tăng viện cũng đang tới, quy mô lớn, thê đội 1 cũng đã có đến 72 chiếc Nữ Yêu và 36 chiếc Đoản Kiếm, thê đội 2 còn có số lượng chiến hạm và chiến đấu cơ lớn hơn nữa, nhưng bọn chúng còn mất ít nhất 1 tiếng nữa mới có thể đến nơi.” “Nói như vậy có nghĩa là hiện nay chúng ta chưa cần quan tâm đến lực lượng tăng viện của Đế Quốc, đúng không?” “Không sai! Điều cơ bản chún ta cần chú ý là hạm đội tại chỗ của Đế Quốc, nhưng do hạm đội của ta nỗ lực tấn công nên đối phương cũng không thể rút nhanh được, nếu rút quá gấp sẽ khó giữ được thế trận, rất có khả năng bị quân ta đánh tan đội hình, chỉ huy hạm đội của Đế Quốc cũng hiểu điều đó nên chúng ta chưa cần lo đến chúng, đáng ngại nhất hiện này là chúng có thể phái các tàu đột kích đưa lính bộ binh quay lại trạm. Thiếu tá, công việc chuẩn bị bay ở chỗ cô thế nào rồi.” “Hiện đang tiến hành, có điều tiến độ không đều nhau, chiếc do trung úy Thụy Sâm Nepali Gore phụ trách có tiến độ nhanh nhất, dường như sắp hoàn thành rồi.” “Chỉ huy! Ngài xem…” Từ trong thiết bị liên lạc truyền lại tiếng hô kinh hãi của một đội viên. Sau mấy giây gián đoạn, tiếng nói của trung tá lại vang lên trong máy, giong nói đầy vẻ nặng nề. “Thiếu tá, ba chiếc tàu đột kích của Đế Quốc có sáu chiếc Nữ Yêu yểm hộ đang tiến về phía trạm…” Trung tá im lặng một lúc rồi nói. “Hiện tại chỉ có thể dùng một chiếc cũng được, cô có hiểu không, thiếu tá, trăm sự đành trông vào cô vậy!” “Rõ!” Thiếu tá Sonia đóng thiết bị liên lạc, cô hiểu ý của trung tá, cho dù bọn họ chỉ có thể cất cánh một chiếc Tia Chớp cũng phải xuất kích, điều đó có nghĩa là 1 chọi 6, xem ra trung tá đặt hết hy vọng vào bản thân cô, với Sonia, đó là một thử thách gian khổ, cũng hy vọng Tia Chớp thực sự lợi hại như tài liệu đã nói. Trong khoang lái chiếc Tia Chớp ở hàng đầu, Thụy Sâm đang khẩn trương nhìn hệ thống thực hiện quá trình kiểm tra cuối cùng. “Lò phản ứng ion hóa, khởi động thành công…” “Năng lượng truyền dẫn bình thường…” “Hệ phản lực điều hướng hoạt động tốt…” “Cánh đã mở ở trạng thái sẵn sàng…” “Hệ thống vũ khí… OK!” “Màn chắn năng lượng… OK!” “Động cơ phản lực… OK!” -------------------------------- “Toàn bộ hệ thống trên Tia Chớp ở trạng thái sẵn sàng!” Sau khi một loại các hạng mục kiểm tra chuyển thành màu xanh, trên màn hình chính trong khoang lái hiện lên một dòng chữ nhỏ chạy ngang, Thụy Sâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm, chiếc Tia Chớp thứ nhất cuối cùng cũng đã sẵn sàng cất cánh. “Trung úy! Hoàn thành chưa?” Một giọng nói đột ngột vang lên bên tai, không biết từ lúc nào cô thiếu tá đã leo lên trên thang đứng bên cậu. “Xong thưa thiếu tá, nó đã sẵn sàng xuất kích.” Thụy Sâm kiêu hãnh trả lời, trong một thời gian ngắn như vậy mà hoàn thành công việc, cậu có lý do để kiêu hãnh. “Làm tốt lắm, trung úy, bây giờ để tôi, cậu đến giúp những người khác hoàn thành việc chuẩn bị.” Sonia gật đầu, xem ra số 2 của cô cũng không tồi, đổi lại là cô cũng không thể chuẩn bị cho Tia Chớp xuất phát nhanh như thế được. “Rõ thưa thiếu tá.” Thụy Sâm chưa ý thức được có chuyện xảy ra, cậu nhanh chóng nhảy ra khoi khoang lái, Sonia vội chui vào khoang ngồi lên chiếc ghế còn ấm hơi người. “Trung úy! Lập tức đưa chiếc Tia Chớp này vào đường băng, chuẩn bị cất cánh. Khi tôi không có mặt ở đây, cậu là người chỉ huy, nhớ giữ luên lạc với trung tá.” “Thiếu tá, cô định… Có chuyện gì xảy ra vậy?” Thụy Sâm ngạc nhiên hỏi. “Trung úy! Không còn thời gian nữa, tôi nói vắn tắt, có ba chiếc tàu đột kích được sáu chiếc Nữ Yêu yểm trợ đang tiến về phía trạm, chúng ta phải ngăn chúng lại.” “Cái gì? Sáu chiếc Nữ Yêu?” Thụy Sâm kinh hoàng nói. Một chọi sáu, nói thế nào cũng không phải là chuyện hay ho gì. “Thiếu tá, để tôi cho, tôi sẽ chặn bọn chúng lại, cô tiếp tục chỉ huy được không.” “Hây! Ở đây ai là người ra lệnh thế, đừng quên tôi là thiếu tá.” “Ách! Chỉ huy…” Cô gái mỉm cười xin lỗi, nhẹ giọng nói. “Trung úy, tôi hiểu ý cậu, nhưng không cần quá lo, tôi sẽ chú ý bảo vệ bản thân, hơn nữa trong việc chuẩn bị cho Tia Chớp cất cánh cậu mới là cao thủ, chỗ của cậu là ở đây, còn chiến trường của tôi là ở bên ngoài.” “Thiếu tá…” Thụy Sâm cảm thấy lòng như sôi lên, bất giác cậu siết chặt lấy bàn tay của thiếu tá, Sonia dường như hơi giật mình một chút, khẽ giằng lại nhưng không thoát được bàn tay nắm chặt của Thụy Sâm, rồi cô cũng để yên như thế, còn Thụy Sâm trong lúc kích động cũng không nhận ra sự thay đổi nhỏ ấy. “Thiếu tá, tôi nghe rõ lời hứa của cô rồi đấy, cố gắng giữ mình, tôi sẽ cố gắng cất cánh nhanh nhất để yểm hộ cô.” Nhìn sâu vào đôi mắt đẹp của Sonia, cậu nói từng chữ một. Sonia hơi rung động, từ sự nghiêm túc của chàng trung úy trẻ này cô cảm thấy một chút buồn cười, cô không nghĩ kỹ thuật bay của anh ta là giỏi, có thể giúp cô nhiều hay ít. Trong mắt Sonia, sở dĩ tướng quân Martin đưa anh ta làm số 2 cho cô là do năng lực ưu tú trong việc bảo dưỡng chiến đấu cơ, điều này đã được chứng minh lúc nãy. Nhưng không biết tại sao, Sonia cảm thấy cảm động, có thể do sự chân thành và kiên trì toát ra từ ánh mắt chàng trai. Thấy cô thiếu tá khẽ gật đầu như là một sự chấp nhận, Thụy Sâm yên tâm một chút, mặt cậu hơi đỏ lên khi phát hiện mình vẫn nắm chặt lấy bàn tay mềm mại của cô thiếu tá, cảm giác êm ái và ấm áp khiến cậu như lâng lâng, không muốn buông ra. Thụy Sâm thả tay Sonia, nhảy xuống đất, cậu quay lại hướng về thiếu tá chào. Trông rất giống với cách chào của quân đội Đế Quốc, có thể anh ta đã từng phục vụ trong quân đội, cũng không có gì là lạ, trong lực lượng Đồng Minh có nhiều người nguyên là quân nhân của Đế Quốc vì chống lại sự độc tài của gia tộc Steve bị trấn áp mới đến với quân phản kháng. Sonia khẽ vẫy tay, nhấn nút để chiếc nắp khoang lái từ từ đóng lại. Chiếc Tia Chớp từ từ đi đến vị trí cất cánh, trên phòng điều khiển, Thụy Sâm chăm chú quan sát chiếc chiến đấu cơ qua lớp kính, cánh cửa thông phía sau đường băng đã đóng lại, việc chuẩn bị cất cánh của Tia Chớp đã sẵn sàng. “Chỉ huy! Khởi động động cơ!” Bốn chiếc động cơ ở phía sau Tia Chớp khởi động, tiếng rú rít ầm ầm càng ngày càng to, dần biến thành một tiếng gầm lớn, toàn thân Tia Chớp khẽ rung lên, bốn luồng lửa xanh biếc từ sau đuôi phun ra ngày càng dài, cả đường băng cũng như đang rung lên nhè nhẹ. “Chỉ huy! Các hệ thống bình thường chứ?” Thụy Sâm quan tâm hỏi. “Mọi hệ thống bình thường, OK! Cho tôi xuất kích.” Sonia hướng về phòng điều khiển giơ ngón cái lên. “Rõ! Bây giờ mở cửa đường băng thông ra ngoài, thiếu tá, cô có thể cất cánh.” Thụy Sâm ấn vào cái nút màu hồng ra lệnh mở cửa. Thiếu tá Sonia đẩy cần ga lên hết cỡ, những luồng lửa xanh lè phun dài về sau đến hơn chục mét, dưới sức đẩy của hệ thống điện từ trường cùng bốn động cơ ion, chiếc chiến đấu cơ lao ra khỏi trạm trong chớp mắt hướng về phía các tàu đột kích của Đế Quốc xông tới… “Nhanh… nhanh… nhanh…” Thụy Sâm nhìn chiếc Tia Chớp cất cánh thành công liền lao khỏi phòng điều khiển, chạy về phía những chiếc còn lại, vừa chạy cậu vừa mở thiết bị liên lạc. “Trung tá, đây là trung úy Thụy Sâm Nepali Gore, thiếu tá Dương đã cất cánh trên chiếc Tia Chớp, hiện đang chặn đánh các tàu đột kích, nhưng tôi lo là thiếu tá không cầm cự được lâu, tình hình của nhóm 1 thế nào? Lính Đế Quốc trong trạm có làm phiền ngài không?” “Hiện đã download được hơn một nửa rồi, trung úy, cố gắng để những chiếc Tia Chớp còn lại chuẩn bị xong càng nhanh càng tốt, chiếc nào xong cất cánh chiếc ấy, chúng ta cố tiết kiệm thời gian để yểm trợ thiếu tá, ở đây hoàn thành xong là tôi sẽ đến chỗ cậu ngay, chúng ta cùng rời khỏi cái nơi chó chết này. Còn lính Đế Quốc trên trạm thì đừng lo, bọn chúng vốn không nhiều, lúc trước bị chúng ta diệt một mớ, hiện nay không có kẻ nào đến quấy rầy chúng tôi nữa.” “Rõ thưa trung tá.” Thụy Sâm vừa đóng máy vừa nhảy vội lên bậc thang dẫn vào khoang lái một chiếc Tia Chớp khác. Đột nhiên, khi chuẩn bị chui vào khoang lái, khóe mắt cậu chợt thấy từ ống thông gió bên trái hangar có cái gì đó lóe lên. Thụy Sâm phản ứng rất nhanh, cậu lập tức nhận ra đó có thể là ánh lửa đầu nòng, vừa kịp hét lên một tiếng “Nằm xuống” đồng thời trượt người nấp sau chiến đấu cơ, mấy lia lazers đỏ lừa đã phóng ra từ ống thông gió. “Quá bất cẩn!” Thụy Sâm nhầm chửi bản thân, tuy nhiên bọn họ đã phá hết các cửa ra vào, cửa duy nhất còn lại có hai vị trí phòng thủ, nhưng không ngờ lính Đế Quốc lại chọn cách tránh mặt trước mà vòng ra tấn công theo đường ống thông gió. “Hawke, Hawke… Trung úy Hawke…”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang