[Dịch]Tinh Chiến Phong Bạo- Sưu tầm
Chương 70 : Tuần trăng mật (2) .
.
Haizz, nếu không gặp qua Vương Thi Thi, ta thật sự sẽ khuyên ngươi đi cua Mông Điềm, một cô gái vĩ đại như vậy cũng không dễ gặp a.
Trương Sơn không chút nào keo kiệt lời ca ngợi cùng thưởng thức.
- Sơn ca, thích thì theo đuổi a.
Trần Tú nói.
- Ha ha, vẫn chờ cơ hội, lần này nhất định phải biểu hiện thật tốt, trừ Marthas người này có điểm sâu không lường được, vài người khác cũng không đáng phải lo.
Mã Khiếu coi như là nhân vật nổi danh của học viện Chiến Thần , bản thân kiêm chức tổ trưởng của câu lạc bộ vật lộn tự do cùng câu lạc bộ CT, bất quá dựa theo lời của Trương Sơn, lão hổ không ở trong núi, khỉ con tự xưng vua .
Hiện tại thời đại của Mã Khiếu đã qua, cái gì mà chiêu thức thiên mã hành không, cũng chỉ là hổ giấy mà thôi.
Nói chuyện không bao lâu, Trương Sơn lại bị kêu đi rồi, thời khắc cuối cùng càng tranh thủ diễn luyện chiến thuật, khó có thể nhìn thấy Vương Tranh đang nhìn với ánh mắt cùng vẻ mặt hâm mộ.
Bạn học Vương có chút ngồi không yên, đi phóng thích một chút.
- Tranh ca, cả buổi tối đi chỗ nào a?
Trần Tú hiếu kỳ hỏi.
Diêu Ngả Luân trắng mắt liếc Trần Tú một cái:
- "Ngu ngốc, người ta đang trong tuần trăng mật, chẳng lẽ đi theo hai tên FA như chúng ta sao
- Nói chuyện yêu đương thật tốt.
- Chờ ngươi phát dục lên rồi nói sau.
Không bao lâu Vương Tranh cũng đã ngồi ở trên xe bus thuộc tuyến giao thông chính trong thành phố, nhìn cảnh ban đêm phồn hoa, trong lòng có cảm giác không hiểu được, còn sống thật tốt, có thể thể nghiệm nhiều chuyện thú vị như vậy.
Trải qua chuyện trong Ma Phương, trừ việc làm cho hắn học được không ít bản sự thì hắn còn hiểu được một chuyện, đó là biết quý trọng.
Ông chủ vẫn là như vậy nhiệt tình, hắn biết đám người Vương Tranh đã tốt nghiệp PTTH, nơi này cách học viện Chiến Thần nói xa cũng không xa, nói gần cũng không gần, chỉ có thể nói mấy đứa nhỏ này đều rất thích chỗ cũ.
Nhiều thêm Vương Tranh, sinh ý cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu, thiếu bớt Vương Tranh cũng không mất đi bao nhiêu sinh ý. Nhưng mà trong cuộc sống gặp được khách hàng như vậy, cũng là chuyện vui vẻ, hơn nữa cũng không biết tại sao, ông chủ cảm thấy Vương Tranh là một ngôi sao may mắn, dường như những thời điểm hắn ở đây thì sinh ý đều rất tốt.
Vương Tranh đăng nhập, duỗi duỗi khởi động mấy ngón tay, liền giống như lời của Trương Sơn, CT chơi hay là một chuyện, nhưng mà áp lực đối với thân thể của hắn rất nhẹ, thiếu đi một ít tính áp bức, nhưng cũng không có biện pháp, nếu t hắn hật sự cảm thấy áp bức, người khác sẽ không có biện pháp để chơi.
Vô số người chơi chú ý đến một cái ID trên danh sách sáng lên.
Âm thanh nhắc nhở liên tiếp bạo vang, từ trên mạng mà xem, vô số tin nhắn tự động bị kích hoạt gởi đến điện thoại, trước mắt CT có được lượng người đang trực tuyến cùng tổng nhân số rất cao, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều online vào giờ này.
Đối với những người kinh doanh trò chơi mà nói, mức độ CCU rất quan trọng, mà gần đây chỉ số CCU ở khu vực Châu Á tương đối cao.
Sauron đã hợp thành các tổ hạng mục, chuyên môn chia ra hai mươi bốn giờ phụ trách, vô luận Khô Lâu xuất hiện khi nào đều có nhân viên phụ trách công tác, bất kể thời điểm gì, đầu tiên phải gọi điện thoại cho hắn.
Vương Tranh giành chín trận thắn liên tiếp , tỉ số thắng thua này đã tương đối khủng bố, nếu tiếp tục xếp đôi, chỉ sợ đối thủ sẽ càng biến thái, vô luận kỹ thuật điều khiển hay là robot.
Ký túc xá của học viên nữ, đặc biệt là ký túc xá của học viên nữ trong Đại Học, không hề nghi ngờ đây là thánh địa của rất nhiều nam đồng bào.
An Mỹ đang rủ Đỗ Thanh Thanh cùng Diệp Tử Tô xem trận đấu.
- Ngươi cùng Tử Tô xem đi, ta không có hứng thú đối với thứ này.
Đỗ Thanh Thanh nói.
- Thanh Thanh, đây là hoạt động đoàn đội, nhất định phải xem, nói không chừng sẽ mang đến linh cảm cho ngươi.
- Phải không đó, ta còn cảm thấy dáng người Vương Tranh có vẻ có linh cảm.
Đỗ Thanh Thanh trêu chọc nói.
- Đáng tiếc a, người ta là cọng cỏ nhỏ đã có chủ, hơn nữa hiện tại đã không phải là cọng cỏ bình thường nữa, đã là cọng cỏ vô cùng nổi tiếng.
An Mỹ nói:
- Tử Tô ngươi cũng thật là, chẳng lẽ có thủ môn thì sẽ không thể ghi bàn sao, chúng ta đều ủng hộ ngươi!
Diệp Tử Tô rất lạnh nhạt, cũng không biết có phải giả bộ hay không:
- "Ta có niềm tin, thời gian sẽ chứng minh.
- Tử Tô, ngươi khẳng định còn có con bài chưa lật, thành thật khai ra!
Đỗ Thanh Thanh ôm chầm lấy Tử Tô, rất nhiều nam sinh đại khái không biết tình huống trong ký túc xá của nữ sinh, kỳ thật so với nam sinh thì nữ sinh còn tùy ý, mặc chip tùy ý đi qua đi lại, tần suất còn cao hơn so với nam sinh.
Chảy hết máu mũi a.
Lúc này ba cô gái cũng không có khoa trương như vậy, nhưng áo ngủ rộng thùng thình rất dễ dàng làm cảnh xuân lộ ra.
- Thanh Thanh, ngươi vẫn là nắm chặt bản thân đi, đừng lãng phí tuổi thanh xuân tốt đẹp.
- A, các ngươi, tại sao lại đổ đề tài lên người của ta, ta là muốn hiến thân cho nghệ thuật.
Diệp Tử Tô cùng An Mỹ đồng thời tặng cho Đỗ Thanh Thanh một tiếng "Xì" khinh thường.
- Được, được rồi, để cho ta xem xem người này có cái gì không giống người thường.
Nai Con cùng Tiểu Mạt đều đã vào chỗ, nhân khí của hai người bọn họ đều tăng lên rất cao. Bọn họ cũng không có dự đoán được chuyện này, nhất là Nai Con, mặc dù thời gian qua số người ân cần thăm hỏi hắn có vẻ nhiều, nhưng này dù sao cũng là nhân khí.
- Các vị, hoan nghênh mọi người đã theo dõi, ban đêm Khô Lâu thường lui tới.
Tiểu Mạt chỉ mang một ít đồ trang sức trông rất trang nhã, nghe nói Tiểu Mạt vẫn còn là học sinh cắp sách đến trường, nhưng mà vì sở thích nên kiêm chức bình luận trong CT.
- Một lần đoàn chiến năm đấu năm trước đó, nói như vậy hẳn là mọi người vẫn còn chưa hết ghiền, kinh nghiệm của Khô Lâu đã được thể hiện, đã khiến cho không ít tuyển thủ cấp bậc cao cùng người chơi chuyên nghiệp chú ý, chỉ là từ tình hình trước mắt, bọn họ còn có vẻ rụt rè, nhưng theo tỉ số thắng của tuyển thủ Khô Lâu tiếp tục tăng lên, cho dù là tự do xếp đôi cũng sẽ xếp đôi đến cao thủ, điều này làm cho người ta chờ mong.
Tiểu Mạt hiển nhiên là sùng bái, nữ hài tử thường thích anh hùng, đặc biệt thích thần bí.
Nai Con đại thúc mỉm cười:
- Tiểu Mạt nha, ngươi còn nhỏ, kinh nghiệm xã hội không đủ phong phú, đôi khi không cần tưởng tượng thật tốt đẹp, nói không chừng người ở phía đối diện đang chơi lại là một lão già cổ quái nào đó.
Còn chưa khai chiến, cũng bởi vì cái miệng thúi của Nai Con thối mà khu vực bình luận khai chiến.
- Ngươi mới là lão già, cả nhà ngươi đều là lão già!
- Kéo Nai Con đi ra bắn chết, lại dám tán tỉnh Tiểu Mạt nhà chúng ta!
- Thần Khô Lâu vạn tuế, củ hành chết con Nai Già này!
... ...
Hai nhà bình luận cũng đang nhìn, Nai Con rất bình tĩnh, hắn rất hưởng thụ điểm này, nguyên nhân là bởi vì hắn tin tưởng vững chắc một đạo lý: Trên thế giới này chưa từng có cái gọi là vô địch
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện