[Dịch]Tìm Em - Sưu tầm
Chương 20 : Trở Về
.
*Vì một số lí do nên tớ sẽ không làm cái phần ngoại truyện ở chương 18 nên mọi người thông cảm!!! -_-!*
........................
Lúc này trời đã gần nữa đêm. Người đi lại bắt đầu ít đi và không khí càng lúc càng lạnh lẽo, tại một toà chung cư cao cấp dành cho giới thượng lưu giữa đường phố tokyo đang dần dần vắng người đi đường, có căn hộ ở tầng cao nhất và cũng là căn sang trọng nhất lại vô cùng ấm áp.
Có thể thấy được bên trong một căn phòng sạch sẽ gọn gàng có ba chàng thanh niên vô cùng xinh đẹp đang vây quanh một cái giường nhỏ. Một người con trai nằm trên giường với khuôn mặt mệt mỏi nhưng không thể che đậy được sự xinh đẹp quyến rũ trên mặt cậu ấy, hàng mi vừa dài vừa cong, cái mũi nhỏ thẳng, bờ môi nhỏ nhắn nhiễm màu như máu tươi. Mái tóc vàng óng mê hoặc. Dường như ba chàng thanh niên một chút cũng không thể nào dời mắt đi khỏi con người đang nằm đó. Trong mắt mỗi người đều chứa yêu thương cưng chiều vô hạn, dùng ánh mắt thâm tình nhìn người ngủ say vì mệt trước mắt.
Bỗng nhiên người đang ngủ say đột ngột mở mắt, cặp mắt mê người bây giờ nhiễm một màu đỏ sẫm tựa máu người cùng lúc đổ ra. Bất ngờ cả ba người kia giật thót, trong mắt đượm đau thương cùng cảm xúc rối bời.
"Ed... Ed em sao rồi? Cảm thấy trong người thế nào?"- Len là người bừng tỉnh đầu tiên. Đau lòng đỡ người nhẹ tựa lông chim dựa vào lồng ngực mình. Tâm tình phức tạp nhìn hai người trước mặt.
"....Ư ưm.....ưm...."- 'Ed' như là bị nghẹn, không thể nói.
Nhưng khi Vlad và Sian vừa bình tỉnh lại thì lần nữa ngây ngốc, mặc dù Ed chưa thể nói chuyện nhưng trong tiếng rên rỉ đã có dấu hiệu không bình thường. Giọng thanh của cậu rất mê hồn, không thể dùng từ ngữ bình thường để diễn tả chất giọng đó.
"Tôi... Ư ư... Cần... MÁU!"
Không đợi ba người trước mắt kịp phản ứng Ed liền kéo len đang ngay sát mình xuống, từ từ há miệng rồi 'Phập' một cái hai răng nanh sắc nhọn của cậu xuyên vào cổ Len cho đến khi chạm vào mạch máu 'ngon' nhất, rồi chậm rãi hút. Lúc Sian và Vlad tiến lên cản lại thì Len đã ra hiệu 'tôi ổn' cho bọn họ. Ba người đau lòng nhìn 'con mèo con' yêu thương nhất của mình trước mắt, một lời cũng không thể nói ra.
Đúng vậy, họ đều là ác quỷ cấp cao nhưng đâu có nghĩa họ không biết đau khi nhìn người họ yêu nhất thành ra thế này!
Khi hút máu đến 'no nê' thì Ed thật dịu dàng buông tha cho cái cổ đã bị mình chà đạp nãy giờ, vươn đầu lưỡi đỏ hồng mềm nhẹ liếm liếm nơi đã bị mình cắn. Động tác gợi cảm của cậu khiến ba người đỏ mặt rạo rực trong lòng, đặc biệt là Len đang làm nạn nhân của cậu. Nơi-nào-đó trên cơ thể ba người bắt đầu có... Phản ứng.
Lần nữa Ed lại đánh một cái ngáp nhẹ nhàng như một con mèo nhỏ rồi lim dim cặp mắt mê người, hàng mi dài cong vút từ từ che đi đôi mắt xinh đẹp của chủ nhân. Ed yên tâm dựa vào lồng ngực rộng lớn ấm áp của Len mà ngủ vì cậu biết rằng... Mình đã trở về. Nơi mình cảm giác yên tâm nhất!
Ba người lặng yên không nói một lời nhìn người yêu trước mắt rồi thở phào nhẹ nhõm.
"Len, tôi nghĩ cậu hãy ở cùng em ấy một lúc đi!" Sian lạnh lùng đề nghị.
"Khi nào Ed đã ngủ say rồi thì chúng ta sẽ bàn về chuyện này" Mặc dù là nói với Len nhưng mắt của Vlad không hề dời khỏi người của Ed, dùng ánh mắt yêu thương mà nhìn người yêu đang ngủ trước mắt. Đồng thời cũng nhỏ giọng để tránh làm Ed thức giấc.
"...ừ" Len cười cười nhìn bọn họ. "Tôi nghĩ là... Hai người cần đi 'giải quyết'?!" Nụ cười không chút thiện ý đối với hai người trước mặt. Đến khi mặt của Sian và Vlad trông vô cùng khó coi thì Len vất vả nhịn cười vì sợ làm Ed tỉnh.
Chợt nhớ ra điều gì đó Sian và Vlad đột nhiên dùng ánh mắt sát nhân mà nhìn Len, cả hai nhỏ giọng cùng nói:
""Chẳng phải cậu cũng thế sao? Nếu để cậu và em ấy một mình cùng nhau...""
""Cậu... Ra ngoài luôn với bọn tôi là yên tâm nhất!""
...
"Hehe! Tôi thường xuyên ở cùng Ed nên đương nhiên tôi biết cách 'kiềm hãm''nó'!" Một câu nói đều đã đánh tan hy vọng đuổi Len ra ngoài của Sian và Vlad.
Nhìn cả hai buồn bực đi ra ngoài Len nở nụ cười, rồi cậu đắp chăn thật kĩ cho Ed. Len tựa vào thành giường rồi để Ed tựa vào ngực mình ngủ, hai tay đang ôm Ed cùng lúc siết lại chặt hơn, cậu cuối đầu nhẹ nhàng hôn lên làn môi đỏ máu lạnh lẽo của Ed. Mắt nhìn ra phía cửa sổ đang dày đặc tuyết.
'Athena! Ngươi thật không biết sống chết là gì!'
...........................................................................................................................................................................................................
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện