[Dịch]Tiểu Mỹ Nhân 10 Tuổi Ngây Thơ Xuyên Nữ Phụ Quyến Rũ 18 Tuổi Ác Độc - Sưu tầm
Chương 8 : Ngủ cùng anh
.
Hihi. Sory mấy nàng vì mấy ngày qua không đăng chap nha. Tại con laptop của Yui nó bị chai pin mà Yui lại không có thời gian đi thay nữa. Hum ni mới có thời gian để đi thay nè. Các nàng thông cảm cho Yui nhá. Nhá? Nhá? Nhá? Hihi. Vào truyện thôi.
Cô nhìn Bạch Hiên Viên, ánh mắt léo lên nồng đậm sự chán ghét. Nở một nụ cười cứng ngắt nhưng đối với người khác lại là một nụ cười rực rỡ, cô nói:
-Hiên Viên, lâu quá không gặp. Em xin lỗi.
-Ơ...à, không sao đâu
Bạch Hiên Viên trả lời, giọng nói cùng đôi mắt đều là thập phần ôn nhu. Nói xong còn nở một nụ cười. Dưới ánh nắng, anh như thần Apolo ấm áp.
-Được rồi, được rồi, Lam nhi, Viên nhi, 2 đứa mau vào trong nhà ăn cơm. Ngoài này nắng lắm.- Bà Hân nhìn cặp đôi trẻ trước mặt mà vui vẻ.
Thằng nhóc Bạch Hiên Viên này dù là 4 năm trước hay là bây giờ thì nó vẫn rất yêu con của bà. 4 năm, nói ngắn không ngắn nói dài không dài. Đối với người ta, con số 4 đối với họ thật ít ỏi, nhưng bà hiểu với thằng nhóc này, 4 năm là cả một sự chờ đợi mong mỏi. Bà đương nhiên hiểu rồi, bởi vì...bà cũng từng giống như nó, chờ đợi người mình yêu trong nhiều năm. Rốt cuộc, cái bà nhận lại chỉ là sự phản bội đau đến tận xương tủy.
Nhìn mẹ đang suy nghĩ thì cô cũng không nói gì nhiều. Cô biết bây giờ bà đang nghĩ gì.
-Mẹ, chúng ta vào thôi.
-Ừ, vào thôi
Hai mẹ con bước vào trong tiếp tục cho anh chàng bác sĩ nào đó ăn quả bơ lần thứ 2. Cười khổ một cái, anh cũng bước theo vào.
Trong phòng ăn--------
Cả ba người ngồi vào chiếc bàn ăn dài ơi là dài, bày sẵn trên đó những món ăn ngon của giới thượng lưu.
Bà Hân ngồi ở đầu bàn, cô và anh ngồi hai bên bàn đối diện với nhau.
Bất chợt cô lên tiếng.
-Mami, chặp nữa ăn xong con đi mua chút đồ nhé?
-Ư, con đi đi. Mà con lại không mang theo đồ hả?
-Dạ vâng. Tại bên đó con cũng chỉ có vài bộ quần áo với vài vật dụng cá nhân thôi. Nên cũng không đem theo.
-Haizzz, cái tính mãi không đổi. -Bà Hân thở dài. Con bé này từ bốn năm trước đã như thế, lúc nào cũng hay quên mà cứ làm ra vẻ ta đây. 4 năm qua, nói thật chứ bà thân là mẹ của con bé này mà còn gặp nó ít hơn cả số lần nó gặp người ngoài. Nếu bà nhớ không nhầm thì là 3 lần trong 4 năm. Những lần còn lại là bà đều gặp xui. Trở thành người nổi tiếng là con bé quên bà luôn Rõ ràng đã hứa là gặp nhau, vậy àm thế nào con bé lại quên mất, chạy show, ra ambuml mới, bộ sưu tập mới,... nói chung là đủ thứ.
-Vậy để anh chở em đi- Bạch Hiên Viên đột nhiên lên tiếng
-Hả, như vậy phiền anh lắm- cô từ chối một cách trắng trợn.
-Không phiền, không phiền.
-Vậy thì cảm ơn anh
-Nếu Viên nhi chở con đi thì để đến tối rồi hắn đi. Bây giờ rất nắng- Bà Hân
-Dạ
(~>......
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện