[Dịch]Tiểu Ma Y Chín Tuổi - Sưu tầm
Chương 40 : Ba ngày thành công luyện đan
.
Nhìn bề ngoài Long quả có chút giống với Hạnh Nhân ở kiếp trước, khéo léo rất khác biệt, lại tản ra mùi thơm mê người, vỏ trắng, thịt mềm, khi vào trong Hàn đỉnh, lập tức hóa thành một loại chất lỏng dinh dính. Khống chế lửa nhỏ xuống, Chỉ yên đem âm khí bọc xung quanh chất lỏng của Long quả như Hoàng Hồ, sau đó mới cho Sơn Cô vào, tiếp tục luyện chế.
Sơn Cô có hình dạng chiếc ô (nói trắng ra nó là nấm đấy =)), lớp da màu xám, có lẽ vì hấp thu linh khí bên ngoài không đều, nên trên lớp da đó nổi lên từng hạt từng hạt như mụn cơm nho nhỏ. Đem linh hồn lực khóa lại, sau đó Chỉ Yên mới cho nó vào trong Hàn đỉnh.
Ngọn lửa màu cam không cháy mạnh giống như trước mà ngược lại cách Sơn Cô một khoảng xa xa, giống như Sơn Cô là dã thú, hay hồng thủy vậy. Hiện tưởng này xảy ra ngoài dự kiến của Chỉ Yên, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hiện lên một chút kinh ngạc.
“Luyện chế Khí Huyết đan khó không chỉ ở chỗ dược liệu phối hợp phức tạp, mà còn ở việc Sơn Cô kháng nhiệt. Không vội, trước người cứ dùng âm khí thử thử đi.” Ngay lúc Chỉ Yên nghi ngờ, giọng nói của Phi lão cũng đồng thời từ trong không trung. Tinh thần Chỉ Yên chấn động, trong con ngươi xẹt qua một tia sáng chói mắt.
Tản ra ý niệm khống chế, một luồng âm khí nồng đậm tiến nhập vào trong Hàn đỉnh, ngọn lửa vốn thiêu đốt trong nháy mắt cũng ảm đạm không ít. Theo âm khí càng đến gần, Sơ Cô lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng biến hóa. Mấy điểm nhỏ trên da Sơn Cô hơi hé mở, lộ ra thịt nấm tươi mới bên trong, nó giống như uống nước, mãnh liệt hấp thu linh khí xung quanh.
Khóe môi nhẹ nâng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo hiện lên một chút trên tức. Thì ra là do mấy thứ này giở trò quỷ, nếu nó đã muốn ‘ăn’ vậy thì nàng sẽ để cho nó ‘ăn’ đủ.
Mấy điểm nhỏ không ngừng hấp thu âm khí, sau đó hoàn toàn mở ra, thị nấm bên trong cũng lộ rõ, một bộ mặc người xâm lược. Chỉ Yên rùng mình, ngọn lửa kịch liệt thiêu đốt hướng về phía Sơn Cô, không hề giống như lúc trước không dám tới dần nữa, nhưng một khi đã tiếp cận được thì lại không có cách nào khống chế tiếp, vậy nên, phốc một tiếng, chỉ mới qua hai giây, Sơn Cô đã hóa thành tro tàn.
Chỉ Yên không còn gì để nói, thứ này đầu tiên kháng lửa, sau không chống cự lại thì trở nên yếu ớt giống như sợi tóc trên đầu, đốt cái liền tan. Trước sau chỉ vì một cây Sơn cô này mà làm cho nàng hao không ít âm dương khí, linh hồn lực cũng suy giảm nhiều, nếu cứ tốc độ này đi xuống, nàng cũng không chắc có thể kiên trì được đến lúc luyện hóa hết đống thảo được này hay không nữa.
Lợi dụng dương khí hóa thành lửa, âm khí không chế lửa, loại tổ hợp tuyệt diệu này, chỉ sợ trên toàn bộ đại lục cũng chỉ có một người như Chỉ Yên mà thôi. Bình thường thể chất luyện đan sư thiên về hỏa, lửa là ngọn lửa từ trong cơ thể bọn họ phát ra, chỉ cần linh hồn lực không cạn kiệt thì có thể liên tục khống chế lửa, mà trong cơ thể Chỉ Yên, dương khí dùng một chút là thiếu đi một chút, mặc dù linh hồn lực của nàng tràn đầy, nhưng một khi dương khí bị hao hết thì cũng không thể xuất ra ngọn lửa được nữa.
Cho nên khi nàng luyện đan còn phải đồng thời chú ý việc điều tiết linh hồn lực và việc âm dương khí bị hao tổn.
“Thử lại một lần nữa.” Chỉ Yên đè lại tinh thần, tiếp tục cầm một gốc Sơn Cô cho vào Hàn đỉnh, giống như lúc trước, chỉ trong chốc lát đã hóa thành tro tàn, tốc độ nhanh đến mức người ta khó có thể nắm giữ được.
Một lần lại một lần, đợi đến lần thứ tám, Chỉ Yên rốt cuộc không khống chế được ngọn lửa nữa, khiến Sơn Cô bị cháy sạch chỉ còn một nửa, mặc dù không hoàn toàn hóa thành tro cũng không thể dùng.
Ném vào gốc Sơn Cô thứ chín, lại chờ âm dương khí bị nó hấp thu tương đối, lúc này, Chỉ Yên mới phân ra một bộ phận dương khí, hóa thành một sợi tơ bằng lửa, từ từ vòng quanh Sơn Cô, kèm theo âm khí, cẩn thận rót vào thịt nấm màu xám bên trong, khiến thịt Nấm không còn bị thiêu cháy hay phản kháng, mà từ từ mềm ra, cuối cùng hóa thành bột phấn màu xám, trộn lẫn trong đó còn có một chút bột màu bạc lóe ra.
Liên tục ba ngày, Chỉ Yên đều ở trong phòng luyện đan, bởi vì trước đó có đi hỏi qua, cho nên huynh mội Sa Long cũng không có đến quấy rầy nàng, mắt thấy đã đến ngày thí luyện, mà người nào đó còn không ra khỏi phòng, nhất thời Sa Toa có điểm ngồi không yên.
“Đã ba ngày rồi, huynh nói Yên Nhi có xảy ra chuyện gì hay không? Nếu không chúng ta vào trong phòng nàng xem thử?” Đứng trước cửa phòng Chỉ Yên, khuôn mặt tuyệt mỹ, diễm lệ của Sa Toa nhiễm lên vẻ lo lắng, nàng nhìn Sa Long, hỏi.
“Tu luyện tối kỵ nhất là bị quấy rầy, chúng ta chờ một chút đi.” Sa Long một thân lam bào lắc đầu, thản nhiên phủ định nói, con ngươi màu xanh như ngọc lục bảo lóe ra tia sáng tinh tường, khuôn mặt tuấn tú cũng tràn ngập dịu dàng, kiên nhẫn chờ đợi. Từ lúc nghe được Chỉ Yên là trung cấp linh giả trung giai, hắn liền sinh ra hứng thú nồng đậm đối với nàng, càng thêm tò mò đứa nhỏ tinh xảo, khéo léo đó, khi sử dụng linh lực sẽ có một loại phong thái như thế nào.
Trong phòng, không một bóng người, trong không gian Càn Khôn, Chỉ Yên luyện đan cũng đến thời khắc mấu chốt nhất, chỉ cần để gốc Thiên Diệp này hòa hợp cùng các loại dược liệu khác thì có thể xem như thành công.
Thiên Diệp dưới sự nung nóng của ngọn lửa màu cam, hóa thành chất lỏng màu xanh lá, sau đó trải qua quá trình bị nhiệt độ cực nóng xoay tròn, hình thành một màn màn sương mù bao quanh những tinh chất của các loại dược liệu khác.
Theo sự thẩm thấu của sương mù Thiên Diệp, bột thuốc, tinh chất thuốc luôn im lặng lúc trước đột ngột sôi trào lên, bắt đầu xoay tròn theo biên độ nhỏ.
“Thành công hay không thì phải dựa vào mức độ dung hợp của dược liệu lúc này!” Sắc mặt Phi lão căng thẳng, nhìn chằm chằm xoáy thuốc trong Hàn đỉnh, nghiêm túc nói. Nhanh, trải qua ba ngày, rốt cuộc cũng có thể ngưng thành đan.
Chỉ Yên gật gật đầu, tinh thần tập trung cao độ, dựa theo yếu quyết ngưng đan hiện lên trong đầu, quyết đoán cho chất lòng của Hoàng Hồ dung nhập với bột phấn Sơn Cô đầu tiên, linh hồn lực của nàng cũng theo đó bao vây kín kẽ, chặt chẽ không còn kẽ hở.
Chất lỏng màu vàng hoàn toán rót vào trong bột phấn, sương mù màu xanh lá của Thiên Diệp cũng tiến thêm một bước, hòa vào, tan thành một dạng chất lỏng dinh dính như keo…
Đến khi mười lăm loại dược liệu dung hợp hoàn toàn, Chỉ Yên đem âm khí còn sót lại trong Hàn đỉnh thu lại, không có âm khí không chế, ngọn lửa cháy mạnh, nhiệt độ trong Hàn đỉnh cũng đột ngột tăng cao.
Oanh một tiếng, nắp đỉnh khép kín, chính thức ngưng đan.
Phi lão lơ lửng giữa không trung cũng không nhịn được vuốt vuốt râu, vui mừng gật đầu. Ba ngày, từ một người không biết gì về luyện đan lại có thể ngưng đan, đứa nhỏ này quả nhiên xứng danh là một tiểu biến thái.
Hai mắt khép kín, thả ra linh hồn lực điều tra tình trạng của dược liệu, bên trong đỉnh, mọi chuyện đều nằm trong sự khống chế của nàng. Một lúc sau, đỉnh lò ông một tiếng, tiếp theo tiếng động càng lúc càng lớn, càng lúc càng vội vàng, linh hồn lực của nàng cho biết là các tinh chất và bột phấn của dược liệu đang dần ngưng tụ thành một viên tròn tròn, hình thành hình dạng ban đầu của đan dược. Có điều, thế này vẫn chưa đủ, bây giờ chỉ là hình dạng mà thôi, muốn thật sự ngưng kết thành đan dược thì còn cần tiếp tục cố gắng.
Tinh thần trầm xuống, linh hồn lực mạnh mẽ thả ra, áp lực bên ngoài đỉnh tăng mạnh, khiến viên thuốc trong Hàn đỉnh nhanh chóng xoay tròn chỉ để lại hình ảnh một sợ dây màu vàng. Bột phấn, tinh chất đè ép lẫn nhau, dung hợp, dưới sự nung nóng của nhiệt độ, bốc hơi, lấy tốc độ nhanh nhất biến hóa.
Tiếng ong ong dần dần ngừng lại, oanh một tiếng, nắp đỉnh mở ra, mùi thơm của đan dược tản ra nồng đậm, tinh thần Chỉ Yên rung động, trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ vô cùng. Ý niệm vừa động, một viên thuốc màu đỏ từ trong Hàn đỉnh bay ra, lơ lửng trước mặt nàng.
Vươn tay tiếp lấy, đan dược trong tay truyền đến cảm giác ấm áp, nhưng Khí Huyết đan màu đỏ như lửa này cũng không tuyệt vời giống như trong tưởng tượng của Chỉ Yên. Mặt ngoài đan dược thô ráp, có chút xấu xí dữ tợn, đối với một người luôn yêu thích cái đẹp như nàng mà nói, đây quả thật giống như rác vậy, mày nhíu chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng hiện lên vẻ không hờn giận.
“Cùng loại đan dược, người luyện chế khác nhau cũng cho ra phẩm chất đan dược khác nhau, giống như Khí Huyết đan trong tay ngươi hẳn là hạ phẩm Khí Huyết đan, có điều đừng lo lắng, lần đầu luyện đan mà có thể luyện đến trình độ này là đã không tồi rồi.”
Phi lão cười ha ha, kiên nhẫn giải thích. Nếu truyền ra chuyện nàng trong vòng ba ngày học được thuật luyện đan, cũng luyện chế thành công một viên đan dược “Nhất phẩm” Khí Huyết đan, thì không biết sẽ đả kích đến bao nhiêu kẻ tự xưng là thiên tài luyện đan kia nữa đây?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện